Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 2 : Má ơi, cứu Luhan !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Lộc Hàm ! Lộc Hàm !

- Mẹ...- Lộc Hàm mơ mơ màng màng - Con vừa mơ kì lạ lắm...Con...bị bắt đến 1 nơi...

- AAAAAAAAAAAAAAAAAA - Là tiếng la thất thanh của cậu khi đã tỉnh táo và thấy người mình cầm tay là một thằng nào đó lạ hoắc.

- Tỉnh rồi hả ? - Người đó hỏi

- Đây là đâu ?

- Bệnh xá học viện SM, tất nhiên ! - Người kia trả lời

- Các người là ai ? Sao lại bắt cóc tôi ! - Lộc Hàm nhận ra trong bệnh xá còn có Chung Đại-người đang tỏ vẻ hối hận, Thế Huân-người tỏ ra cực kì bất đắc dĩ và Diệc Phàm-trông như mafia.

- Bình tĩnh ! Tôi là Nghệ Hưng (Lay), cậu không bị bắt cóc !...Hmm, có lẽ do giật điện, mất trí rồi không chừng !

- Tôi không mất trí, các người mới mất trí, sao lại đưa tôi tới đây ! - Lộc Hàm nói

- Thế Huân, Diệc Phàm, 2 người đã làm gì cậu ta ? - Nghệ Hưng quay lại hỏi

- Có gì đâu ? Chỉ tống nó vô xe rồi mang tới đây thôi mà, theo lệnh Thái Nghiên tiền bối còn gì !

- Trời ! 2 cái con người này, bất lịch sự đến thế là cùng ! - Nghệ Hưng trách móc

- Thì tôi hỏi han cậu ta tử tế không được, phải dùng cách đó chứ sao ? - Thế Huân biện hộ - Hội trường nói bằng mọi cách phải đưa cậu ta về còn gì !

(Chú thích : Hội trưởng hội học sinh hiện tại là Thái Nghiên - Taeyeon snsd )

- Thế khác gì bắt cóc người ta !

bla...bla...bla...( đang cãi nhau )

- Chuyện gì vậy ? - Thái Nghiên bước vào, theo sau là bạn thân Mỹ Anh hội phó hội học sinh.

- Người mới có chút...thương tích trong quá trình đến học viện... - Nghệ Hưng nói

- Lộc Hàm đúng không ? - Mỹ Anh nói - Chà, diện mạo cũng không tồi.

- Chỉ mê trai thôi ! - Thái Nghiên trêu

- Dù sao thì, Lộc Hàm chưa có phòng đúng không ? - Thái Nghiên hỏi

- Vâng ! - Lộc Hàm, dù không hiểu chuyện gì cũng vẫn trả lời bừa

- Tiffany ! Danh sách kí túc ! - Thái Nghiên quay sang bạn thân nói

- Đây ! Chỉ có phòng Thế Huân và phòng kho là trống !

- Hmm, vậy Lộc Hàm, cậu chung phòng với Thế Huân !

"Sao mình phải chung phòng với tên đáng ghét đó" - Lộc Hàm nghĩ, cơ mà nghĩ đi nghĩ lại không nên nói ra nên nó chỉ là suy nghĩ

- Em không muốn ! - Thế Huân nói, mặt đang biểu cảm -_-

- Chứ giờ làm gì còn phòng nào ?

- Cho anh ta ở phòng kho !

- Gì ? Sao tôi phải ở phòng kho ! - Lộc Hàm nói

- Hay...Diệc Phàm sang phòng Thế Huân, Lộc Hàm ở cùng Tử Đào (ZiTao).

- Không được ! - Lần này đến lượt Diệc Phàm hét, chuyển phòng là mất toi kế hoạch xem phim khuya cùng Tiểu Đào rồi

- Em cũng không chung phòng với Diệc Phàm ca !

- Tử Đào là ai ? - Lộc Hàm ngơ ngác

- Vậy thì không lằng nhằng, Hàm-Huân chung phòng !

Thế Huân đành chấp nhận, thật thất vọng, những ngày tháng sống riêng tan tành mây khói rồi.

- Khoan đã ! - Lộc Hàm bật dậy

- Chuyện gì Lộc Hàm ? - Thái Nghiên hỏi

- Đây là đâu ?

- SM, học viện SM ! - Mỹ Anh nói

- Học viện SM ...là kiểu học viện gì ? Và sao tôi lại bị đưa đến đây ?

- Ế, cái nhóc này, 2 ngày nữa khai giảng, nhóc định trốn học hả ?

- Học ? Sao tôi lại học ở đây ?

- Huân Huân ! - Thái Nghiênnói - Em chưa giải thích gì với cậu ta hả?

- Chưa ạ ! - Thế Huân đáp lại một cách ngây thơ, vô (số) tội.

- Vậy mau nói đi !

- Haiz ! Nghe đây ! Học viện SM là học viện quốc gia, dành riêng cho những người có năng lực đặc biệt, anh là một trong số đó vì vậy mặc định là phải nhập học tại đây, học phí hoàn toàn do chính phủ chi trả, sau khi tốt nghiệp sẽ thuộc diện phục vụ đất nước. - Thế Huân nói

- Vậy là sao ? - Lộc Hàm vẫn ngơ ngác

Diệc Phàm mất kiên nhẫn : - Đại khái là...Cậu, có năng lực đặc biệt, được học bổng, phải vào học tại đây !

- Hở ? - Lộc Hàm đơ vài giây, có lẽ vì chất xám trong não chưa xử lí xong khối thông tin Thế Huân và Diệc Phàm nói

- Ha ha ! Đây là một trò đùa đúng không ? Tôi đang ở trong một chương trình thực tế đúng không ? Đằng sau cái gương là camera hả ? Hài thật ! Năng lực đặc biệt ! - Và đây là lời cậu nói sau khi não đã tiếp nhận thông tin

- Haiz ! Dẫn cậu ta đi thăm quan học viện đi !

- OK ! Tiền bối ! - Nghệ Hưng nói

- Thái Nhi ! Đi trà sữa thôi ! - Mỹ Anh kéo tay Thái Nghiên


---------Ta-----là-----đường-----phân-----cách-------------


Lộc Hàm, Thế Huân, Diệc Phàm, Nghệ Hưng và Chung Đại đang đi dọc hành lang, vừa đi, Chung Đại vừa giới thiệu :

- Chỗ vừa rồi là bệnh xá, đây là lớp Văn, tiếp là lớp Toán, kia là lớp Ngoại ngữ, bla...bla...bla...

- Đây là bếp ! - Chung Đại nói - Trong kia, người đang cầm dao là Khánh Tú, người đang gặm bánh bao là Mẫn Thạc, vừa nãy anh gặp rồi đấy.

- Ờ...ờ !

- Hey ! Mọi người đi đâu đấy ! - Tuấn Miên từ đâu phóng ra

- Đây là Tuấn Miên ca, chung phòng với Khánh Tú ! - Chung Đại thuyết minh

- Chung Nhi, vừa rồi anh thấy Xán Bạch ở phòng máy đấy ! - Tuấn Miên nói

- Lại game ! Phải đi đòi nợ ! - Chung Đại chạy thẳng lên cầu thang

- Chào học sinh mới, Lộc Hàm hả ? - Tuấn Miên tiếp tục công việc của Chung Đại. - Vừa rồi là Kim Chung Đại chắc anh cũng biết ! Cùng phòng với Mẫn Thạc ca...

- Đây là Diệc Phàm, kí túc xá trưởng bên nam, cùng phòng với Tử Đào.

- Hmm, à Thái Nghiên tỉ là leader của học viện, trưởng hội học sinh, còn Mỹ Anh tỉ là phó hội học sinh. Chắc anh vừa gặp rồi !

- Ờ...ờ ! - Lộc Hàm chỉ biết vừa nghe vừa gật đầu

- Đến sân thể dục rồi ! - Nghệ Hưng nói -

...

- Ô, mới à ! - Một người chạy đến nói

- Đây là Chung Nhân cùng phòng với Nghệ Hưng ca. Còn đằng kia là Tử Đào, bạn cùng phòng thân thiết của Diệc Phàm ca.

- Phàm ca, tối nay chiếu The hunger game....Ô, học sinh mới ! Chào mình là Tử Đào ! - Tử Đào chạy đến

- Chào, mình là Lộc Hàm ! - Lộc Hàm cười thân thiện

- ...Lộc Hàm ca bằng tuổi Phàm ca và Mẫn ca đấy nhóc ! - Nghệ Hưng nói

- Cái gì ? - Chung Nhân ngạc nhiên - Không ngờ...

- Nhìn trẻ thật ! - Tử Đào cảm thán

- AAAAAAAA ! Tha cho chúng tớ, tụi tớ biết lỗi rồi ! - Tiếng hét của Xán Bạch ở đằng xa, theo sau là sấm xét mà Chung Đại đang phóng lung tung.

- Kia...kia là gì vậy ! - Lộc Hàm tròn mắt nhìn

- Tôi đã nói rồi, đây là học viện dành cho những người có siêu năng lực ! Giờ anh tin chưa ? - Thế Huân đắc chí cười

- Hơ...hơ...Đây là mơ ! - Lộc Hàm tự véo mình mấy cái - Sao không tỉnh dậy nhỉ ?

- Haiz...Tuấn Miên ca, cho anh ta xin tý mưa ! - Thế Huân nói

Một cơn mưa giáng xuống đầu Lộc Hàm.

- Cái...cái gì vậy ? - Lộc Hàm ướt nhẹp, đơ đơ

- Tuấn Miên có khả năng điều khiển nước ! - Nghệ Hưng nói

- Hơ...Là thật sao ? - Lộc Hàm nói

- Còn tôi là gió ! - Thế Huân nói

Gió nổi lên thổi quần áo, tóc của Lộc Hàm bay phấp phới.

Lộc Hàm thì cứ đứng đó như tượng sáp.

- Gió vậy mà chưa khô cơ à ! Kiểu này phải đi gọi Xán Liệt thôi ! - Diệc Phàm nói

Sau một hồi đuổi bắt, cuối cùng Xán Bạch cũng đầu hàng trước Chung Đại và hiện tại đang phải lôi hết tiền tiêu vặt ra trả nợ.

- Chung Nhân, lôi 3 đứa nó lại đây đic!

Vụt một cái, Chung Nhân biến mất, 1 giây sau, cậu trở lại, lôi theo Chung Đại-mặt mày hí hửng vì được nhận lại tiền, Xán Bạch-mặt cún tội nghiệp

- Chung Nhân có thể dịch chuyển tức thời ! - Nghệ Hưng tiếp tục thuyết minh

- Xán Liệt, hong khô cho Lộc Hàm ca đi ! - Tuấn Miên nói

- Nhỡ, cháy mất anh ấy thì sao ?

- Thì có Nghệ Hưng trị thương đây rồi !

- Thôi ! Thôi ! Chút tôi về tắm ngay ! - Nghe tới cái vụ bị cháy là Lộc Hàm sợ xanh mặt rồi.

- Xán Liệt điều khiển lửa. Bạch Hiền điều khiển ánh sáng. Nghệ Hưng trị thương ! - Suho nói

- Còn...tôi ? - Lộc Hàm hỏi

- Lộc ca, anh không biết mình có năng lực gì ? - Tuấn Miên ngạc nhiên

- Điều khiển đồ vật bằng ý nghĩ ! - Thế Huân nói

- Sao cậu biết ?

- Tôi theo dõi anh ta hơn 1 tuần chẳng lẽ lại không biết. - Thế Huân nói - Lúc ngủ, đồ đạc trong phòng cậu ta cứ bay vèo vèo.

"Theo dõi ! " - Luhan nghĩ thầm.

- Mà, Hàm ca ở phòng nào ? - Tử Đào hỏi

- Phòng kho ! - Thế Huân đáp

- Bậy nào, là phòng Thế Huân ! - Nghệ Hưng nói đồng thời cốc cho Thế Huân 1 cái rất đau

- Ờ ha ! Còn mỗi phòng Huân Nhi là trống ! - Xán Liệt nói


- Hơ...Cho hỏi...Ở đây...chỗ nào sóng điện thoại mạnh nhất ! - Lộc Hàm từ ngạc nhiên đã chuyển dần sang sợ hãi.

- Ở gần Chen-xã-hội-đen ! - Xán Liệt nói

"Xẹt xẹt" - Nghe tiếng điện chạy gần đó, Xán Liệt dựng tóc gáy

- Hê hê ! Chung Đại à ! Mình nói giỡn thôi mà !

- Sóng trên đó là mạnh nhất ! - Tuấn Miên chỉ lên tòa nhà 10 tầng.

- Ờ...ờ ! Tôi ra đây 1 chút ! - Lộc Hàm phóng đi


---------Ta-----là-----đường-----phân-----cách-------------


- Haiz ! Sao lại không lắp thang máy hả trời ! Thật là @%%#$#@$@ - Lộc Hàm vừa leo thang bộ vừa rủa xả

- Đến nơi rồi ! - Cậu thở phào - Hmm...sóng mạng ở đây cũng mạnh thật !

Và Lộc Hàm thực hiện kế hoạch gọi điện cho người thân.

- Alô ! Mẹ hả ? Con-Lộc Nhi đây ! Mẹ ơi...Con khổ quá !!!

- Sao vậy con ?

- Hu hu...Con bị 1 nhóm người bắt cóc đưa đến nơi lạ hoắc, cứu con.

- Được rồi, ở yên đó ! Mẹ sẽ đến cứu con !

Oh yeah, sống rồi !

Đó là kế hoạch của Lộc Hàm, nhưng thực tế lại là...

- Alô ! Mẹ hả ? Con-Lộc Hàm đây ! Mẹ ơi...

- A, Lộc Hàm hả con ! Mọi người ơi Lộc Hàm gọi điện về nè ! Theo sau đó là đống tạp âm "Chàu cháu, Lộc Hàm", "Lộc ca, em nè", "Chúc mừng Tiểu Lộc"

Lộc Hàm vẫn đang ngơ ngác, tại sao họ hàng lại ở đó, còn chúc mừng nữa chứ.

- Con giỏi lắm, vào được học viện SM, ba má tự hào về con ! - Ba hét ầm trên điện thoại

- Ba mẹ vừa đi du lịch về lại lập tức họp mặt gia đình luôn ! Cảm ơn anh hai, nhờ anh mà em mới được đi chơi nhiều thế này !!! - Em gái Lộc Hàm nói

- Hơ...- Lộc Hàm thẫn thờ

- Học giỏi chăm chỉ nhé, giờ cả nhà đi liên hoan ! Chào con !

Tut...tut...tut...

Lộc Hàm ngồi thụp xuống, thất vọng, tự kỉ, lẩm bẩm...

- Tiêu rồi...Mình mất bao công sức leo lên đây làm cái gì cơ chứ ?

- Cậu leo thang bộ lên đó hả ? - Xán Liệt hỏi, đằng sau còn có cả Bạch Hiền, Nghệ Hưng, Thế Huân

- Hả ? Cậu từ đâu xuất hiện vậy ?

- Có thang máy đằng kia kìa !

- Cái gì ? - Lộc Hàm thất vọng tập 2

"Tên điên nào xây thang máy bên ngoài tòa nhà vậy ?"

- Đi thôi ! Diệc Phàm ca bảo dẫn cậu về phòng ! - Nghệ Hưng nói

Lộc Hàm vẫn ngồi đó, thẫn thờ.

- Đi ! - Cả 4 người họ lôi Tiểu Lộc đi đi...

"Hu...hu...Sao mình khổ vậy, không còn gì khổ hơn !"

( Aut : Có đấy !

Luhan : Cái gì ? Ngươi định làm gì ta nữa ?

Aut cười nham hiểm )


---------Ta-----là-----đường-----phân-----cách-------------


- Phòng cậu đây ! - Nghệ Hưng đưa Lộc Hàm hành lí

"Hành lí của mình sao ? Sao tự nhiên xuất hiện vậy ?"

- Thế Huân, đã lấy đủ đồ cho Lộc ca rồi đấy chứ ? - Xán Liệt hỏi

- Đủ rồi ! Ba mẹ ổng đưa đó !

"Ba mẹ bán đứng con T^T"

- Đi vào ! - Thế Huân (lại) đẩy Lộc Hàm vào 1 cách thô bạo

.

.

.

- AAAAAAAA ! - Lộc Hàm hét

- Gì đó ! - Thế Huân khó chịu

- SAO-CHỈ-CÓ-MỘT-CHIẾC-GIƯỜNG !

- Phòng nào chả vậy ! Không thích thì ra sofa ngủ.

Lộc Hàm-tiếp tục chìm trong thất vọng

- Anh...đồ của anh chỉ được để bên kia, lấn sang chỗ tôi thì đừng trách !

- Gì ? Cái chỗ bé tí đó không đủ để cái vali !

- Đòi hỏi nhiều !

- Ma cũ bắt nạt ma mới hả ?

- Ờ đó ! Còn nữa, tôi ghét nhất có người động vào đồ của mình.

"Ai thèm chứ ! Hứ !" - Lộc Hàm nghĩ

- Giờ tôi ra ngoài, anh tự xếp đồ đi !

"Rầm" Tiếng cửa đóng.

- Tên đáng ghét ! - Lộc Hàm chửi thầm.

- Haiz, sao tôi khổ thế này !

( Aut : Hehehe ! Đã nói rồi mà !)

- Haiz, cuối cùng cũng xong xuôi, gọn gàng ! - Lộc Hàm thở dài - Bẩn quá, phải đi tắm !


---------Ta-----là-----đường-----phân-----cách-------------


- Thoải mái quá ! - Lộc Hàm lau lau mái tóc ướt

"Cạch" Thế Huân vào phòng, nhìn thấy Lộc Hàm vừa tắm xong, chỉ khoác khăn tắm, nước còn nhỏ xuống từ cằm và.... da quá trắng đặc biệt là vùng cổ.

Cả mặt nóng lên...Máu mũi có dấu hiệu nổi dậy...

- Thế Huân...THẾ HUÂN ! - Lộc Hàm lôi Thế Huân từ trên mây xuống

- Sao cậu nhìn tôi kinh dị vậy ? - Lộc Hàm hỏi, mặt biểu cảm -_-

- ...Tôi xuống trước, anh cứ đi sau... ! - Thế Huân ôm mũi chạy ra ngoài, đóng sập cửa lại.

- OK ! - Luhan nói


- End Chap 2 -

Ngoại truyện : Hành hung tác giả !!! (Rất nhảm và vô dụng, có thể next nếu bạn không có thời gian)

Author : Đã hết chap 2 rồi cơ đấy ! He he !

Luhan ức chế : Sao đối xử với nhân vật chính tệ bạc vậy !

Sehun : Eh, tôi mới là nhân vật chính nè, đừng tưởng bở !

Luhan : Đứa nào xuất hiện đầu tiên đứa đó là nhân vật chính !

Sehun : Tôi xuất hiện đầu tiên còn gì ?

Luhan : Cái gì ? Lúc nào ?

Sehun : Lúc cái tờ "phao thi" bay mất đó !

Luhan : Cái đó không phải phao thi, là "phiếu thông tin thí sinh". ...Mà khoan, lúc đó là cậu làm ?

Sehun : Ờ ! Mặt rất diềm tĩnh

Luhan : Cái tên tác giả kia, ai mới là nhân vật chính !....Ủa, nó chuồn đâu rồi !

...

Author : Hê hê, ta đã chuồn trong lúc chúng nó cãi nhau ! Đề phòng việc bị phi dép guốc vào người

Chen, Suho : Sao phân đoạn của tôi ít vậy hả ?

Kai, , D.O, Tao, XiuMin : Của chúng tôi còn ít hơn. có mỗi vài câu thoại.

Chen : Giải thích mau !

Author : Hơ...hơ...Đừng nóng...

"Xẹt xẹt...Rào...Rầm...Bộp,..." - Đó là âm thanh của sấm xét, mưa, tuyết,...

Author thương tích đầy mình : Híc...Thôi, thế này còn nhẹ chán, chưa tới mức vào viện được !

Sehun, Luhan : Bắt được rồi !

Author : Chết m* rồi !

Chanyeol, Baekhyun : Này, ngoại truyện sao không gọi chúng tôi !

Author : Á, quên !

Chanyeol : lửa bốc phừng phừng Này thì quên !

Author : Á Á, nóng ! Tội nghiệp cho làn da bắt nắng của tôi

Sehun, Luhan vác súng : Cho chừa cái tật bỏ trốn !

" Pằng pằng....."

Author bất tỉnh nhân sự

Baekhyun : Ấy chết, nó mà die thì ai viết tiếp ! Mau gọi Lay-lang-băm !

Lay từ đâu xuất hiện : Đã bảo không phải lang băm mà !

...


Author sau khi được cứu chữa kịp thời, tĩnh dưỡng tại nhà : Hu hu...Khổ thế đấy !

...

...

...

Sau khi mọi người đã về hết....

Kris : Ủa...Tao nhắn tin cho mình có ngoại truyện mà, sao chẳng có ma nào thế này !

Đến nhà author

Kris : Tác giả ! Vừa rồi có ngoại truyện không ?

Author : C...ó...Kris ơi ! Tác giả bị tụi nó hành hung !

Kris mặt hằm hằm : Sao không gọi tôi !!!

"Binh ! Bốp ! Chát Chát !" Cho chừa cái tội quên

Kris Nhắn tin cho ZiTao : Anh vừa đến muộn ! Không được gặp em ở ngoại truyện ! Tiếc quá !

Tin nhắn của Tao : Tụi em vừa dã tên tác giả 1 trận rồi !

Kris bấm bấm : Anh cũng vậy !

...

Author : nằm nhà than khóc

Author : phát điên, lầm bầm Ta sẽ trả thù ! Muahahaha


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top