Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu đứng trước gương, quan sát kỹ hình ảnh phản chiếu của mình. Cậu thở dài, đưa tay vuốt lại mái tóc rối bù và chỉnh lại cặp kính trên mũi. Mọi thứ thật lạ lẫm nhưng cũng vô cùng thực tế. Kuro nhớ lại lời của hệ thống 013 cậu phải hoàn thành nhiệm vụ trong thế giới này để có thể trở về.

Rời khỏi gương, Kuro tiến lại gần bàn học. Những quyển sách dày cộp khiến cậu có chút ngỡ ngàng. Cậu mở một cuốn sách giáo khoa ra, lật nhanh vài trang. Chữ viết và nội dung đều rõ ràng, càng làm tăng thêm cảm giác hiện thực của thế giới mới.

Kuro tựa lưng vào ghế, cố gắng để tỉnh táo và suy nghĩ về bước tiếp theo. Nếu đây là thế giới nơi cậu bị bắt nạt, làm thế nào cậu có thể thay đổi số phận của mình? Cậu chưa bao giờ phải đối mặt với tình huống như thế này.

"Có lẽ mình nên bắt đầu từ trường học," cậu tự nhủ.

Kuro đứng dậy, bước ra khỏi phòng. Hành lang dài và yên tĩnh, chỉ có tiếng bước chân của cậu vang lên. Mỗi cánh cửa đóng chặt đều khiến cậu cảm thấy thêm phần cô độc. Kuro biết rằng đây không chỉ là thử thách về thể lực, mà còn là thử thách về tinh thần.

Xuống cầu thang, Kuro bước vào phòng khách. Một người phụ nữ trung niên đang ngồi trên ghế, đọc báo. Bà ngẩng đầu lên khi thấy Kuro, ánh mắt hiền từ.

"Kuro, con đã dậy rồi à?" Bà nói, giọng nói ấm áp như thể đã quen thuộc với cậu từ lâu.

Kuro nhìn người phụ nữ, cảm nhận được sự quan tâm chân thành từ bà. Cậu khẽ gật đầu, đáp lại bằng giọng nhẹ nhàng:

"Vâng, mẹ."

Người phụ nữ mỉm cười, nụ cười làm ấm lòng cậu:

"Con đói chứ? Mẹ đi hâm lại một vài món ăn cho con nhé?"

Kuro lưỡng lự trong giây lát, cảm thấy lòng mình ấm áp nhưng cũng xen lẫn chút ngại ngùng. Cuối cùng, cậu nhẹ nhàng từ chối:

"Không cần đâu ạ. Con định ra ngoài mua một vài món đồ, con không đói lắm."

Người phụ nữ nhìn cậu một lúc, ánh mắt đầy lo lắng và yêu thương, rồi gật đầu:

"Được rồi, con đi cẩn thận nhé. Nếu có gì cần giúp đỡ, đừng ngần ngại nói với mẹ."

Kuro cảm thấy lòng mình dịu lại bởi sự quan tâm của bà. Cậu mỉm cười đáp:

"Vâng, con cảm ơn mẹ."

Kuro bước ra khỏi nhà, hít thở không khí trong lành. Ánh nắng ban mai chiếu rọi khắp con đường, mang lại cảm giác bình yên. Dù còn nhiều điều bất ngờ và thử thách đang chờ đợi, Kuro quyết tâm vượt qua. Cậu biết rằng chỉ cần kiên trì, cậu sẽ tìm ra cách để thay đổi số phận của mình và trở về thế giới cũ.

Sau một đoạn đường, Kuro đến cửa hàng tạp hóa gần nhà. Cửa hàng nhỏ nhưng bày biện ngăn nắp, với những kệ hàng đầy đủ các loại sản phẩm. Kuro cẩn thận chọn vài món đồ cần thiết, như bánh mì, sữa và một vài loại trái cây. Cậu không quên mua thêm một ít đồ ăn vặt, nghĩ rằng có thể sẽ cần đến trong những lúc căng thẳng.

Mua xong đồ thì Kuro bước ra khỏi cửa hàng,đứng kiểm tra lại những món đồ đã mua đang chuẩn bị đi về nhà thì bất chợt có một giọng nói đầy cợt nhả vang lên phía sau cậu:

"Ồ, ai đây ta~"

Cậu khẽ giật mình, quay đầu lại thì thấy một cậu trai đang đứng tựa lưng vào tường của cửa hàng. Cậu ta cao hơn Kuro một cái đầu, khuôn mặt điển trai nhưng mang vẻ gian xảo, nụ cười khẩy trên môi.

"Không ngờ lại gặp mày ở đây, Kuro," giọng nói của cậu ta vừa mỉa mai vừa tò mò.

cậu khẽ cau mày nhìn cậu ta,nhìn cậu ta rất quen mắt,bất chợt tiếng nói máy móc lại vang lên bên tai cậu

"...rè...rè...nhân vật cần công lược đầu tiên đã xuất hiện..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#allkuro