Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

trẻ ngoan

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

không có kẻ nào thích một mình cả, chỉ có những kẻ không thể hòa hợp với mọi người xung quanh nên chọn sự cô lập. tớ không biết khung cảnh bên kia tấm lưới là gì, tớ chỉ muốn được là chính mình mà không bị phán xét. cơ mà nước mắt vẫn rơi, tớ vẫn là đứa nhu nhược không thể chịu đựng cả một cơn mưa, làm sao năm ấy lại dám nói muốn chở che cậu đến tận cùng giông bão.

tại sao vậy? tại sao tớ cố gắng thế nào, đối với họ vẫn là không đủ? từ khi hiểu chuyện tớ đã tự vấn mình ngàn lần như thế, rồi tháng tháng năm năm, những con số trên tờ lịch cứ vậy thay nhau nhìn tớ như một cây rơm cọng cỏ dạt trôi theo lũ cuốn, muốn bao nhiêu khốc hại liền có bấy nhiêu.

hôm nay có một đứa trẻ bảo tớ đừng buồn nữa, khi ấy tớ đã ước rằng nó chưa từng được sinh ra. rằng nó quá tốt đẹp, quá tốt đẹp để mở mắt chào đời. tưởng tượng một đứa trẻ dịu ngoan, thuần khiết nhường ấy sau này phải chịu bao nhiêu tai ương, chứng kiến bao nhiêu sự méo mó. nó sẽ bị ném vào đường đua, và chạy rồi lấm lem, và chạy rồi khụy ngã. chạy đến tróc da trật xương, chạy đến không thể quay đầu. chỉ để chạm tới một vạch đích nào đó mà nó thậm chí chưa từng định vị hay tự hỏi, có đáng không.

con người rốt cuộc có thể cay độc đến đâu? rồi thì bao nhiêu vết thương? bao giờ thỏa mãn? bao giờ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top