Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Lễ hội Grima

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vua Iberon khẽ nhíu mày, rồi giọng nói trầm và mạnh mẽ của ông vang lên:

"Vào đi! Ta cũng đang tính cho gọi nàng, Grima đang đến gần, Naravit. Ngươi biết rõ rằng năm nay vương quốc của chúng ta sẽ là chủ nhà của lễ hội chứ? Đây là cơ hội tốt để vương quốc ta kết giao thêm với các vương quốc khác!"

Naravit nhẹ nhàng gật đầu. Lễ hội Grima là sự kiện lớn nhất trong năm, nơi năm vương quốc quyền lực nhất của lục địa cùng nhau tổ chức và tranh tài. Grima không chỉ là lễ hội để tôn vinh hòa bình và sự thịnh vượng, mà còn là dịp để các vương quốc thể hiện sức mạnh và quyền uy của mình trước các đối thủ.

"Trong suốt 3 ngày diễn ra, nhất là ngày thứ 2 diễn ra hội thi ta đã xem xét và quyết định sẽ tổ chức cuộc thi săn bắn. Và người,Naravit sẽ đại diện cho Caelum tham gia!"

"Con sao? Người muốn con đại diện cho vương quốc trong cuộc săn bắn hoàng gia?"

Vua Iberon khẽ gật đầu

"Đúng vậy!Cuộc săn bắn năm nay không chỉ là một cuộc thi, mà nó còn mang ý nghĩa chính trị. Những người thắng cuộc không chỉ được vinh danh mà còn là cơ hội thể hiện khả năng lãnh đạo và sự thông minh trước các vị vua và hoàng tử khác."

Hoàng hậu Elyra lên tiếng :

"Bệ hạ thật sáng suốt khi chọn con, Naravit. Tuy nhiên..." Bà liếc mắt sang đức vua, mỉm cười

"Hoàng tử Mork, em trai con, cũng nên được tham gia. Một cuộc thi quan trọng như thế này, sẽ thật thiếu sót nếu thiếu sự hiện diện của cả hai người con trai của vương quốc. Bệ hạ thấy sao?"

"Hay!Hay lắm,Elyra! Chả có nhiều dịp ta được thấy Naravit và Mork tham gia chung một cuộc thi, ta đồng ý với nàng!"

"Em trai?" Nghe thật nực cười đối với Naravit cái thứ duy nhất liên kết giữa anh và người "em trai" đó là thứ dòng máu của cả hai hay thật đấy cùng cha khác mẹ. Trong khi anh vẫn còn đang mắc kẹt trong suy nghĩ của bản thân, hoàng hậu Elyra bỗng nhiên đứng dậy, bước đến gần anh. Bà ta chạm nhẹ vào tay Naravit mỉm cười :

"Chúc may mắn, hoàng tử Naravit."

Sau cái ngày Phuwin nhìn thấy Naravit bên dòng suối, chàng không thể nào xua tan được hình bóng của anh khỏi tâm trí. Mỗi ngày trôi qua,chàng đều quay lại khe suối ấy, nơi dòng nước trong vắt len lỏi giữa những tảng đá và cỏ cây, hi vọng sẽ một lần nữa nhìn thấy "con người đó". Chàng ngồi bên dòng nước, lắng nghe tiếng suối chảy róc rách và tiếng chim hót từ xa vọng lại, lòng tràn đầy mong mỏi.

Thời gian trôi qua, nhưng Naravit chưa bao giờ trở lại. Mỗi lần Phuwin ngoi lên, chỉ thấy bầu trời trong xanh và những tán cây rợp bóng, chẳng còn hình ảnh của anh. Trái tim Phuwin dần trở nên nặng trĩu. Từng ngày chờ đợi trở nên dài đằng đẵng, và từng khoảnh khắc trôi qua, chàng chìm đắm trong suy tư, tự hỏi anh đang ở đâu, đang làm gì.

Rồi ngày lễ Grima cũng đến. Ngày lễ được tổ chức mỗi năm một lần, nơi năm vương quốc quyền lực nhất của lục địa cùng tụ họp để tôn vinh hòa bình, thịnh vượng, và sức mạnh của họ.Vương quốc Caelum rực rỡ hơn bao giờ hết. Khắp nơi được trang trí bằng cờ hoa, ánh sáng vàng rực chiếu khắp các con đường, mang đến một bầu không khí lễ hội tưng bừng. Cổng thành mở rộng, sẵn sàng đón tiếp những quý tộc đến từ các vương quốc. Đêm đầu tiên của lễ hội, một buổi yến tiệc chào mừng long trọng được tổ chức tại cung điện lớn của vương quốc. Đại sảnh của cung điện được trang hoàng lộng lẫy với những chiếc đèn chùm bằng vàng sáng rực, những tấm thảm đỏ trải dài từ cổng vào đến tận ngai vàng. Từng góc của căn phòng đều phủ đầy những bông hoa quý hiếm, tỏa ra hương thơm dễ chịu, hòa quyện với không khí sang trọng của buổi tiệc.Tiếng kèn vang lên, báo hiệu sự xuất hiện của những gia tộc đến từ bốn vương quốc. Lần lượt từng vương quốc bước vào trong sự chào đón trang trọng.

"Vương quốc Eryndor tiến vào đại sảnh!

Cánh cổng lớn mở ra, và các quý tộc tại Eryndor – vương quốc phương bắc, nơi băng giá vĩnh cửu – tiến vào. Dẫn đầu là Thái tử Valen, dáng người cao lớn, mạnh mẽ, khoác trên mình bộ áo giáp bạc lấp lánh. Cả đoàn hộ tống theo sau cũng khoác lên mình những tấm áo choàng trắng viền lông thú, thể hiện sự mạnh mẽ và dũng mãnh của vùng đất lạnh lẽo. Họ bước đi trong sự im lặng, từng bước chân vang lên trong đại sảnh như thể mang theo hơi thở của gió bão bắc cực.

"Vương quốc Halderra!"

Ngay sau đó, đoàn đại biểu từ phía đông – vương quốc Halderra – tiến vào. Những người Halderra mang vẻ ngoài thanh thoát, với những bộ trang phục màu vàng nâu đặc trưng của vùng đồng bằng màu mỡ. Họ là những nhà hiền triết và lãnh đạo, nổi tiếng với sự thông thái và điềm tĩnh. Dẫn đầu là Công chúa Sienna, một người phụ nữ trẻ đẹp với ánh mắt sắc sảo, mái tóc đen buông dài, khoác trên mình chiếc váy dài thêu họa tiết mặt trời và hoa lá. Nàng bước đi uyển chuyển, đầy kiêu hãnh, mang theo nét đẹp của sự uyên bác.

"Vương quốc Lycinia!"

Từ phía nam – vương quốc Lycinia – nổi bật với những bộ trang phục màu xanh lá cây và nâu, màu sắc của rừng cây huyền bí mà họ sinh sống. Họ là những nghệ sĩ tài hoa, những thợ thủ công khéo léo, và những nhà thám hiểm dũng cảm. Công chúa Mehta, người dẫn đầu, nổi bật với chiếc váy xanh biếc lấp lánh ánh bạc, được thêu bằng những viên ngọc quý hiếm từ rừng sâu. Mái tóc vàng óng của nàng được cài một vương miện nhỏ bằng lá nguyệt quế, thể hiện quyền uy và vẻ đẹp tự nhiên.

"Và vương quốc Virodia!"

Cuối cùng,Virodia – vương quốc phía tây, vùng đất của những thuyền buôn và đại dương bao la – tiến vào. Trang phục của họ mang đậm chất biển cả, với những bộ áo choàng màu xanh dương đậm và vàng. Những đường viền trang phục được trang trí bằng những họa tiết sóng nước uốn lượn, thể hiện sự phồn thịnh và giàu có. Thái tử Arel, người đứng đầu, khoác trên mình chiếc áo choàng dài với họa tiết mỏ neo và những con tàu, biểu tượng của quyền lực của biển.

Yến tiệc bắt đầu, bàn tiệc được bày biện với những món ăn xa hoa từ khắp các vương quốc, từ những loại trái cây lạ đến các loại thịt thượng hạng. Chén vàng, ly bạc lấp lánh dưới ánh đèn, mỗi chi tiết nhỏ đều được chăm chút tỉ mỉ. Những bộ váy lộng lẫy, những chiếc vương miện quý giá cùng những trang sức lấp lánh biến buổi tiệc thành một vũ hội ánh sáng đầy mê hoặc. Từng lớp người trò chuyện, chào hỏi nhau . Tiếng cười nói vang lên khắp không gian, hoà quyện cùng tiếng nhạc êm đềm phát ra từ những nhạc cụ tinh xảo được chơi bởi các nghệ sĩ tài ba của vương quốc Lycinia. Naravit xuất hiện trong yến tiệc với bộ trang phục hoàng gia đen tuyền, viền vàng tinh tế, được thiết kế tỉ mỉ bởi những người thợ lành nghề nhất. Ánh sáng từ những chiếc đèn chùm chiếu rọi lên người anh, làm nổi bật dáng vóc cao lớn và vẻ điển trai đầy quyền lực. Đôi mắt sắc bén của Naravit lướt qua đám đông. Tiếng thì thầm khắp đại sảnh khi hoàng tử Naravit xuất hiện. Ánh mắt của những quý tộc đổ dồn vào anh, ngưỡng mộ và tò mò. Trong số đó, có ánh mắt của Công chúa Mehta từ Lycinia. Nàng tiến về phía Naravit với nụ cười nhẹ nhàng

"Ta là công chúa Mehta đến từ vương quốc Lycinia!"

"Tham kiến công chúa! Ta là Naravit - hoàng tử của Caelum!"

"Vương quốc của ngài quả là một nơi tuyệt đẹp, ta rất ấn tượng với sự chuẩn bị chu đáo cho buổi lễ Grima năm nay."

Naravit mỉm cười lịch sự, khẽ cúi đầu:

"Thật tốt khi được nghe công chúa nói như vậy, tôi hi vọng lễ hội này sẽ là một dấu mốc cho sự hợp tác bền chặt giữa Caelum và Lycinia!"

Sáng hôm sau, ánh nắng ban mai dịu nhẹ xuyên qua những tán cây, làm không khí trở nên trong lành và mát mẻ. Một làn sương mỏng còn vương trên cỏ, tạo nên khung cảnh yên bình, thanh tĩnh nơi cánh rừng Erendil - khu rừng rộng lớn. Đây chính là nơi sẽ diễn ra cuộc thi săn bắn năm nay. Naravit đứng trước lều trại, hít một hơi thật sâu, cảm nhận không khí trong lành. Mặt trời chỉ vừa lên, nhưng cả khu rừng đã bắt đầu sôi động với những âm thanh chuẩn bị cho cuộc thi. Những viên tướng, hoàng tử và quý tộc khác cũng đã xuất hiện, ai nấy đều tràn đầy khí thế và háo hức. Từ khắp nơi vang lên tiếng thì thầm của những cuộc đối thoại, sự mong chờ.

Từ phía xa, vua Iberon bước lên bục gỗ giữa khu trại, nơi tất cả mọi người đang tập trung. Ông khoác trên mình bộ áo choàng hoàng gia dày dặn, đầy uy nghi:

"Như mọi năm, lễ hội Grima không thể thiếu cuộc thi để tôn vinh lòng dũng cảm, kỹ năng và sự mưu trí của các chiến binh và hoàng tử. Năm nay cũng vậy, nhưng..."

Vua Iberon dừng lại, liếc nhìn đám đông, nụ cười mơ hồ hiện trên môi

"... Ta muốn cuộc thi năm nay thú vị hơn một chút."

Đám đông bắt đầu xôn xao,

"Cuộc thi năm nay," ông tiếp tục,

"Sẽ về thi săn bắn nhưng sẽ được tính điểm dựa trên những con vật mà các ngươi săn được. Những loài động vật nhỏ và ăn cỏ sẽ được tính là 10 điểm. Những loài to lớn hơn, khó săn hơn, như lợn rừng hay hươu lớn, sẽ là 50 điểm,những ai đủ dũng cảm để săn lùng các loài động vật quý hiếm, nguy hiểm hơn trong rừng sâu, sẽ được thưởng 100 điểm!"

Tiếng xì xào nổi lên từ khắp nơi, một cuộc thi đầy cam go và thử thách đang mở ra trước mắt họ.

"Cuộc thi sẽ diễn ra trong suốt cả ngày, và ai có tổng số điểm cao nhất khi kết thúc sẽ là người chiến thắng."

Trở về lán,trên bàn là cung tên và dao săn, được chuẩn bị kỹ lưỡng từ tối qua. Naravit đưa tay chạm vào chúng, cảm nhận sự mát lạnh của kim loại, cánh cửa lều bỗng mở ra, hoàng hậu Elyra bước vào cùng với người con trai bà – hoàng tử Mork. Bà ta cầm trên tay hai túi vải nhỏ và tiến về phía anh

"Ta đến để chúc hai con may mắn trong cuộc thi hôm nay,"

Bà ta đưa cho Caius một túi vải nhỏ, bên trong là một loại hương thơm lạ, thoang thoảng mùi gỗ và hoa rừng.

"Đây là túi hương sẽ giúp xua đuổi côn trùng trong rừng sâu. Ta đã đích thân chuẩn bị cho hai con, để đảm bảo các con không bị quấy rầy bởi bất kỳ thứ gì trong cuộc săn."

Anh nhận lấy túi hương, lòng ngập tràn trong suy nghĩ

"Được rồi, cả hai chuẩn bị đi ta ra ngoài!"

Tiếng còi rền vang khắp không gian, báo hiệu cuộc thi săn bắn chính thức bắt đầu. Từng hoàng tử và các viên tướng, không một ai chậm trễ, lập tức nhảy lên ngựa. Naravit cũng nhanh chóng leo lên yên, tay nắm chặt dây cương. Con ngựa đen mạnh mẽ dưới chân anh hí vang.

"Bắt đầu!!"

Đám đông xung quanh lao đi như bay, mỗi người một hướng, tiến sâu vào cánh rừng Erendil rộng lớn. Gió rít qua tai, từng nhánh cây vụt qua như những lưỡi kiếm, ánh nắng dần trở nên gay gắt hơn khi mặt trời từ từ lên cao. Naravit đưa tay quệt mồ hôi, tập trung ánh mắt vào con đường phía trước.Naravit bắt đầu khá thuận lợi. Ngay từ khi vừa vào rừng, anh đã nhìn thấy những đàn hươu nhỏ, thỏ rừng và vài loài chim đang bay lượn trên cao. Với kỹ năng thiện xạ, anh nhanh chóng bắn hạ những con vật này, tích lũy cho mình số điểm đáng kể. Những mũi tên lao đi chính xác, từng con vật ngã xuống không chút kháng cự. Mặt trời lên cao hơn, không khí bắt đầu trở nên oi ả và ngột ngạt. Naravit cảm thấy hơi thở của mình trở nên nặng nề, và mồ hôi tuôn ra không ngớt. Ánh nắng chói chang khiến anh phải nheo mắt, và mỗi bước chân của con ngựa dường như trở nên nặng nề hơn. Bỗng nhiên, một cảm giác lạ lùng len lỏi khắp cơ thể anh. Naravit cảm thấy chóng mặt, đầu óc như quay cuồng, và chân tay bỗng trở nên yếu ớt. Trên da, anh có cảm giác như có hàng trăm con côn trùng đang bò lên, làm cơ thể anh nóng bừng và khó chịu. Naravit nắm chặt dây cương, nhưng mọi thứ trước mắt anh trở nên mờ ảo, hình ảnh của rừng cây xung quanh chao đảo.

"Chuyện gì đang xảy ra..."

Đột nhiên, từ bụi rậm gần đó, một tiếng gầm gừ đầy đe dọa vang lên. Naravit quay người lại, và đôi mắt anh bắt gặp một con báo lớn, đang nhìn chằm chằm vào anh. Bộ lông sẫm màu của nó lấp lánh dưới ánh nắng, cơ thể săn chắc nhưng gầy guộc, như đã bị bỏ đói trong nhiều ngày. Đôi mắt vàng của con báo sáng rực, khát máu như thể nó đã nhắm anh làm mục tiêu cho bữa ăn. Đôi chân mạnh mẽ của nó khẽ co lại, sẵn sàng lao tới tấn công. Naravit, trong cơn choáng váng, cố gắng đưa tay nắm lấy cung tên. Nhưng đầu anh quay cuồng, đôi tay run rẩy, không thể giữ vững vũ khí. Tiếng gầm của con báo vang lên lần nữa,nó lao tới như một cơn bão, bộ móng sắc nhọn của nó giương lên, chuẩn bị vồ lấy Naravit.

Anh vội siết chặt dây cương, thúc ngựa lao đi thật nhanh. Gió táp mạnh vào mặt, làm mắt anh cay xè, nhưng cảm giác ngột ngạt và hoa mắt vẫn không buông tha. Cung đường trước mắt càng lúc càng trở nên méo mó, như bị bóp méo trong làn sương mù kỳ lạ. Naravit không còn rõ mình đang đi đâu, mỗi cú nhảy của ngựa đều như chao đảo trong vô định.Phía sau, tiếng gầm gừ đầy đe dọa của con báo càng lúc càng gần, như thể nó không chịu buông tha anh. Cảm giác bất an dâng lên trong lòng, Naravit cảm thấy có điều gì đó thực sự không ổn. Mọi thứ dường như quá kỳ lạ, từ cơn choáng váng đột ngột đến cảm giác bất lực đang bao trùm lấy anh. Trong cơn hoảng loạn,Naravit chợt nhớ đến túi thơm mà hoàng hậu Elyra đã đưa cho anh trước cuộc thi. Anh vội giật túi thơm ra khỏi yên ngựa, tay run rẩy mở nó ra và đưa lên ngửi. Một mùi hương nồng nặc, khó chịu xộc thẳng vào mũi khiến anh giật mình. Đây không phải là loại hương bình thường... mà là thứ gì đó khác!

"Không lẽ... đây là loại lá độc?"

Naravit bàng hoàng. Cảm giác hoa mắt, chóng mặt và sự xuất hiện đột ngột của con báo tất cả đều quá trùng hợp. Anh vội kiểm tra kỹ hơn. Quả thật, trong túi thơm có chứa loại lá đặc biệt, thường dùng để dẫn dụ thú dữ. Không còn thời gian để suy nghĩ nhiều hơn, Naravit hành động ngay lập tức. Anh nhanh trí ném mạnh túi thơm về phía xa, cánh tay vung lên dứt khoát. Túi hương bay vào một bụi cây cách đó một đoạn, rơi xuống và tỏa ra mùi hương nồng nặc. Naravit nhanh chóng kéo ngựa rẽ vào một hướng khác, lao vào một lùm cây rậm rạp để ẩn nấp. Mồ hôi tuôn ra ướt đẫm, từng hơi thở nặng nề vang lên giữa không gian tĩnh mịch. Tim anh đập thình thịch trong lồng ngực, từng giây trôi qua căng thẳng như kéo dài cả giờ. Tiếng gầm của con báo vẫn vang lên phía sau, nhưng rồi bỗng chốc, anh nghe thấy tiếng chân nó chuyển hướng. Con thú dữ đã bị lôi cuốn bởi mùi hương từ túi thơm và chạy theo hướng đó. Từng bước chân của nó trở nên xa dần, xa dần... cho đến khi không còn nghe thấy gì nữa.Naravit thở phào. Anh thúc ngựa đi tiếp, nhưng giờ đây anh không còn biết mình đang ở đâu nữa. Mọi thứ quanh anh dường như giống hệt nhau, từ những cây cổ thụ cao vút, rừng rậm um tùm đến những lối đi nhỏ hẹp không có lối thoát. Càng đi, Naravit càng nhận ra rằng mình đã lạc trong rừng, không còn dấu vết nào của con đường ban đầu hay tiếng động từ những người tham gia cuộc thi khác.Mệt mỏi và tuyệt vọng dần xâm chiếm lấy anh. Mồ hôi chảy ròng ròng trên trán, và đôi tay siết chặt dây cương của anh đã bắt đầu run lên vì căng thẳng. Trong lúc rối loạn, Naravit nhớ ra mình vẫn còn mang theo quả đạn pháo tín hiệu. Đây là cơ hội cuối cùng để báo hiệu cho bất kỳ ai có thể đang ở gần. Anh nhanh chóng lấy quả pháo ra, hít một hơi thật sâu rồi ném nó lên trời. Tiếng nổ chát chúa vang lên trong không gian yên tĩnh của khu rừng, phá tan sự im lặng chết chóc. Naravit dõi mắt lên, nhìn theo ánh sáng lóe lên từ pháo nổ, hy vọng ai đó sẽ nhận ra tín hiệu của anh.

Nhưng không có gì xảy ra.

Vẫn kiên nhẫn, Naravit lấy thêm quả pháo thứ hai, rồi quả thứ ba. Mỗi lần ném, anh đều dõi theo tia sáng với chút hy vọng mong manh còn sót lại trong lòng, nhưng tất cả đều trở nên vô vọng. Mệt mỏi bắt đầu dần nuốt chửng anh, cơ thể anh cạn kiệt năng lượng, và ánh mắt anh lờ đờ trong vô thức. Bỗng, trong không gian tĩnh lặng, một âm thanh khẽ vang lên.

Tiếng ngựa!

Naravit bất ngờ, trái tim anh như bùng lên tia hy vọng. Ai đó đang ở gần đây! Có thể là những người lính đi tìm kiếm anh, hoặc có thể là một thí sinh khác trong cuộc thi săn bắn. Anh vội đứng lên, hướng về phía phát ra tiếng động, miệng mấp máy gọi. Nhưng chưa kịp thốt ra lời nào, anh đột ngột dừng lại. Có điều gì đó không đúng. Những bước chân nặng nề và tiếng động kỳ lạ khiến anh chần chừ. Khi tiếng vó ngựa lại gần, thay vì cảm thấy an toàn, một cảm giác lạnh buốt chạy dọc sống lưng anh. Đúng lúc đó, từ trong bóng râm của khu rừng, xuất hiện một nhóm người mặc áo choàng đen, cưỡi trên những con ngựa to lớn. Ánh mắt của họ lạnh lẽo, và những thanh kiếm lấp lánh ánh kim loại bên hông chỉ ra mục đích duy nhất của họ.

Đám sát thủ!

Naravit cảm thấy cơ thể mình lạnh toát. Anh vội vàng quay ngựa lại, nhưng đôi chân đã mệt mỏi, không còn đủ sức lực để chạy xa.Giữa ranh giới mỏng manh của sự sống và cái chết, Naravit cảm thấy trái tim mình đập mạnh hơn bao giờ hết. Anh nhận ra rằng cuộc săn bắn này không chỉ là về điểm số hay danh dự, mà giờ đây nó đã trở thành một cuộc chiến cho sự sinh tồn.

Bóng tối của khu rừng dường như nuốt chửng mọi tia hy vọng, và những kẻ săn đuổi anh chẳng khác gì những con thú hoang dã đang chực chờ vồ lấy con mồi.

"Liệu đây là sự kết thúc dành cho anh?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top