Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHAP 8: GIAO HẸN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại bệnh viện bà Mean đang cho ông Bon uống thuốc, vừa đưa thuốc cho ông bà vừa nói:
- Con thấy tâm trạng ba tốt lên nhiều, để con hỏi bác sĩ xin phép cho ba được về nhà tĩnh dưỡng , ba thấy sao?
- Ta muốn chờ Mew về rồi tính.
- Bà Mean: Chờ ở bệnh viện này sao?
- Ông Bon: Có vấn đề gì sao?... À... sáng giờ Gulf có điện thoại tới không?
- Bà Mean: Dạ có, thằng bé gọi đến lúc ba còn ngủ nên con không dám đánh thức ba, thằng bé hỏi ba ngủ đêm qua có ngon không?
- Ông Bon: Uh, ta biết rồi. Thằng bé có nói chừng nào tới không?
- Bà Mean: Hôm nay thằng bé có cuộc họp, chắc chiều mới đến được, ba nhớ thằng bé rồi sao?
- Ông Bon: Uh, ta có chút không quen khi không thấy thằng bé.
- Bà Mean: Ba không sợ Mew nhà ta ganh tị khi ba san sẻ tình thương cho Gulf sao?
Vừa dứt lời Mew bước vào, tay dấu cành hoa hướng dương sau lưng nói:
- Ai to gan dám tranh ông với con vậy?
Ông Bon và bà Mean đều ngạc nhiên, bà Mean nói:
- Con về khi nào thế? Sao không điện cho mẹ?
- Ông Bon: Cuối cùng con cũng trở về, lại đây ta xem.
Mew đến ôm chầm lấy ông nội mình rồi đưa cành hướng dương nói:
- Ông...cháu xin lỗi đã về muộn, ông phải khỏe...ông xem cháu mang gì đến tặng ông này.
Ông Bon nhận lấy cành hoa hướng dương vui mừng nói:
- Cháu vẫn còn nhớ ta chỉ thích một cành hướng dương à?
- Mew: Dĩ nhiên rồi vì cháu là cháu của ông mà.
Bà Mean bên cạnh nhìn hai ông cháu trùng phùng rất cảm động nói:
- Con trở về là tốt rồi, ông rất vui đấy.
Bà vừa dứt lời thì có người gõ cửa hỏi:
- Xin cho hỏi đây có phải phòng bệnh của ông Bon Jongcheveevat không ạ?
- Bà Mean trả lời: Đúng vậy, có gì không?
- Người ship hoa: Thật ngại quá tôi đến giao hoa cho ngài Bon.
- Ông Bon ngạc nhiên hỏi: Tôi là Bon... xin hỏi ai tặng đấy?
Người giao hoa đưa tận tay ông cành hướng dương được gói rất đẹp, bên cạnh có dòng chữ " Chúc mặt trời của cháu ngày mới tốt lành". Đọc xong dòng chữ ông cười nói:
- Cảm ơn, ta biết người gửi là ai rồi.
Người giao hoa cúi chào ông ra về, Mew bên cạnh ngạc nhiên hỏi:
- Ngoài cháu ra, ai có thể biết ông thích một cành hoa hướng dương mà tặng thế?
Anh ngờ ngợ nhớ tới người tranh hoa với mình lúc ở tiệm hoa lúc sáng: " không lẽ là cậu ta. " Chưa kịp ngăn nổi dòng suy nghĩ thì ông Bon nói:
- Là Gulf...thằng bé rất biết ý ta.
Mew càng tò mò với cái tên ông vừa nói liền hỏi ngay:
- Gulf cậu ta là ai? Sao biết được ông thích một cành hướng dương mà tặng?
- Bà Mean: Mew sao con biết Gulf là con trai, ông và ta chưa nói gì với con mà.
Mew đứng lên cầm cành hoa của anh mua và cành hoa của người vừa ship tới nói:
- Ông và mẹ nhìn xem hai cành hoa cùng bán chung một shop hoa và con chắc chắn người giành hoa với con lúc sáng là cậu ta...chỉ có cậu ta...con không ngờ người cậu ta tặng lại là ông.
- Ông Bon: Vậy hai đứa đã gặp nhau rồi sao... nhanh hơn ta tưởng.
- Mew: Cháu muốn biết cậu ta là ai mà có thể làm cho ông vui vẻ đến vậy?
- Bà Mean: Con đang ganh tị với Gulf sao Mew, trong thời gian ông con nằm bệnh viện thằng bé đã chăm sóc ông con đấy.
- Mew: Cậu ta nhận được từ ông bao nhiêu tiền?
- Ông Bon: Tiền sao? tiền gì ở đây?
- Mew: Không phải cậu ta tiếp cận ông cũng vì tiền sao?
- Bà Mean: Mew, con không được phép nói Gulf như vậy, thằng bé không phải là người như con nghĩ, con còn nói nữa ông con sẽ buồn đấy.
- Mew: Không có gì là không thể chỉ những người không có tiền mới hèn hạ tiếp cận ông con như vậy thôi.
Ông Bon tức giận quát to:
- Cháu câm miệng lại cho ta, tại sao cháu của ta lại nghĩ người khác như vậy chứ? cháu học tiến sĩ đến mức như vậy sao?
Nói rồi ông tức giận ngã gục từ xe lăn xuống rồi ngất đi. Bà Mean hoảng hốt vừa khóc vừa nói:
- Mew...con muốn hại chết ông con mới vừa lòng sao, mau gọi bác sĩ ngay cho ta.
Mew cũng mất vía khi thấy ông tức giận và ngất như vậy, anh đỡ ông lên giường và gọi bác sĩ, khi bác sĩ đến bảo mẹ con bà Mean ra ngoài. Ngoài phòng chờ bà Mean hết sức lo lắng nói:
- Con có biết lúc vào viện đến giờ nhờ có Gulf ông con đã vui vẻ lên rất nhiều không? Mẹ định xin bác sĩ cho ông con về nhà, vậy mà bây giờ con lại chọc giận làm ông ngất đi, ba con mà biết thì sao đây?
- Mew: Mẹ.... mẹ bớt lo lắng đi ạ! Con xin lỗi vì con quá kích động.
Vừa dứt lời bác sĩ bước ra hỏi:
- Tôi đã nói với người nhà sao hả?Không được làm ông ấy tức giận hay đã kích gì mà... bộ muốn ông ấy chết sớm hả... bây giờ thì hay rồi tâm trạng của ông ta không hề tốt chút nào.
Mew hốt hoảng hỏi:
- Vậy bây giờ phải làm sao hả bác sĩ?
- Bác sĩ : Bây giờ ông ấy không muốn gặp ai cả? Mọi người tự nghĩ cách đi, cho ông ấy thời gian đừng ép ông ấy quá nếu không hậu quả tôi không đảm bảo đâu đấy.
Mew ngồi vật ra ghế hối hận tự hỏi không biết anh đang làm gì mà ông trở nên như vậy, anh ôm mặt khóc nói
- Con phải làm gì đây hả mẹ?
- Bà Mean: Mew... có rồi... để ta điện thoại cho Gulf....
- Mew thắc mắc hỏi: Tại sao lại là cậu ta?
- Bà Mean: Chỉ có Gulf mới có thể giúp được chúng ta. Còn tại sao thì để ta nói với con sau.
Nói rồi bà Mean lấy điện thoại cho Gulf.
Gulf lúc này vừa mới họp xong bước ra cửa thì có chuông điện thoại reo, cậu bắt máy lễ phép:
- A lô...bác Mean...bác gọi cho cháu có việc gì không ạ?
- Bà Mean: Gulf...ông lại ngất rồi...bây giờ ông không muốn gặp ai... tâm trạng rất tệ...cháu có thể đến đây giúp ta khuyên ông được không?
- Gulf: Đã xảy ra việc gì sao ạ! Dạ cháu tới  ngay .
Vừa buông điện thoại xuống, Gulf chạy vào phòng bà Seiko nói trong lo sợ
- Mẹ...ông Bon lại ngất rồi... con đến bệnh viện trước đây.
- Bà Seiko cũng lo lắng nói: Sao ông ấy lại ngất rồi... con mau đến đó trước đi, mẹ sắp xếp sẽ đến sau, có gì con gọi điện cho mẹ nhé!
- Gulf: Dạ..con đi trước nhé!
Gulf lấy xe đến thẳng bệnh viện.
Tại bệnh viện lúc này bà Mean mới nói:
- Mew à, Gulf là con trai của tập đoàn Trappi thị, thằng bé là cháu nội của bạn ông con, ông nội thằng bé đã mất, ông con vì chuyện này mà nhập viện, thằng bé rất biết cách dỗ ông con, trong thời gian không có con ở đây Gulf đã thay con chăm sóc ông, về tiền thì Gulf không thiếu vì công ty của nhà cậu ấy ngang tầm với nhà ta. Cái họ có là tình cảm, mẹ con họ rất quý ông con. Trên đời này không còn ai như họ đâu, mẹ nói để con hiểu mà biết cách cư xử cho phải phép, mẹ không muốn chuyện này xảy ra lần nào nữa, nếu ông con có chuyện gì chúng ta sẽ ân hận suốt đời đấy.
- Mew cuối đầu: Dạ, con hiểu rồi ạ!
Bà Mean vừa dứt lời thì Gulf cũng vừa đến, cậu hớt hãi hỏi bà:
- Bác Mean, ông sao rồi ạ?
Mew đứng bên cạnh nói thầm trong lòng quả nhiên là cậu ta người lúc sáng anh gặp ở shop hoa.
- Bà Mean: Ông đang trong phòng, ông không muốn gặp ai cả, con giúp ta vào xem ông thế nào?
Gulf gật đầu nhìn bà Mean rồi nhìn sang Mew rồi nói:
- Anh ...anh ta là...sao anh lại ở đây?
Thấy Gulf hỏi bà Mean giới thiệu
- Đây là Mew, con trai bác từ Nhật mới trở về.
- Gulf lễ phép: Chào anh, tôi là Gulf kanawut Trappi.
- Mew: Chào cậu, rất vui được gặp lại nhau.
Gulf cười quay sang bà Mean nói :
- Để cháu vào xem ông thế nào? Anh cũng vào cùng tôi đi... là ông nội của anh đấy.
- Mew: Nhưng.... nhưng tôi vừa chọc giận ông xong... tôi không dám vào...
Nghe Mew nói Gulf trợn mắt hỏi gằng:
- Anh là nguyên nhân làm ông ngất hả?
Mew chỉ gật đầu không nói gì thêm.Gulf thì lắc đầu thở dài rồi bước vào phòng, lúc này ông Bon đã tỉnh ông nằm trên giường đăm chiêu suy nghĩ, Gulf mở cửa bước vào nói:
- Ông...cháu là Gulf đây, cháu vào được không ạ!
Ông Bon quay sang nhìn Gulf nói:
- Gulf, cháu vào đi, mau lại đây ngồi xuống bên ta.
Gulf nghe ông nói cậu bước đến bên ông nói:
- Cháu đây, ông có gì căn dặn cháu không ạ!
Ông Bon cười hài lòng nói:
- Ta muốn gặp mẹ cháu và Hero.
- Gulf vỗ nhẹ lên tay ông rồi nói: Để cháu gọi cho bác Hero ạ! Còn mẹ cháu một lát sẽ đến .
Cậu lấy máy ra gọi cho ông Hero rồi quay sang nói với ông Bon:
- Ông à, ông đừng giận anh Mew nữa, anh ấy hối hận rồi. Anh ấy đang lo lắng cho ông và muốn gặp ông, ông cho phép anh ấy vào đây với ông nhé!
Ông không ngờ Gulf lại xin cho Mew, hai đứa trẻ này ông rất yêu quý, ông muốn chúng về chung một nhà. Đó cũng là tâm nguyện của ông.
Ông Hero sau khi nghe điện thoại của Gulf cũng đến bệnh viện ngay sau đó còn bà Seiko sau khi sắp xếp công việc công ty cũng đến thăm ông Bon. Họ vừa đến đã được ông Bon cho gọi vào phòng có cả Mew và bà Mean. Ông Bon nói:
- Hôm nay có mặt đông đủ ta muốn nói với các con một việc.
- Ông Hero: Có việc gì ba cứ căn dặn ạ!
Ông Bon gọi Mew và Gulf đến nói:
- Hai sợi dây chuyền hai đứa đeo trên cổ có hình gì?
- Gulf: Dạ của cháu là mặt trời.
- Mew: của cháu là hoa hướng dương
Nói rồi hai đứa trẻ lấy tay sờ vào dây chuyền và lấy giơ ra trước mặt ông. Ông Bon tiếp tục :
- Bon, Seiko ta muốn Mew và Gulf kết hôn.
Cả Mew và Gulf vô cùng sững sốt hét to cùng một lúc:
- Kết hôn??? Không thể nào?
Ông Bon biết thế nào hai đứa trẻ cũng phản ứng như vậy nên rất ôn nhu nói:
- Ta sắp không ổn nữa rồi, có thể ra đi lúc nào, tâm nguyện cuối cùng của ta là muốn hai đứa đám cưới . Sợi dây chuyền hai đứa đang đeo là vật đính ước của ta và anh Ben.
- Mew không thể nào nhịn nổi dù biết ông đang ốm nhưng bức xúc trong anh không thể nhịn nổi mà thốt ra:
- Ông à, giữa con trai với con trai làm sao có thể kết hôn được, tình yêu càng không thể, con đã có bạn gái rồi, người con muốn cưới là người con đang yêu... không thể.
Nghe Mew nói Gulf cũng cảm thấy không thể nhưng không dám nói gì thêm bởi lẽ cậu hiểu tình cảm của ông Bon dành cho ông nội mình, chưa kịp nói gì thì ông Bon nói:
- Ai nói với cháu giữa hai người nam không có tình yêu chứ? Đối với ta nó khắc cốt ghi tâm chứ không phải tình yêu bình thường như nam nữ yêu nhau.
Ông Bon nói xong tay sờ vào hai sợi dây chuyền rồi nước mắt cũng tuông ra còn Mew thì cảm thấy kì lạ mạnh miệng hỏi
- Ông...có phải ông đã yêu người cùng giới không? Sao cháu thấy ông rất đau lòng khi nhắc đến việc này.
Ông Bon im lặng không nói gì còn Gulf thì lo lắng nói:
- Ông, ông đừng suy nghĩ nhiều ảnh hưởng đến sức khỏe...cháu hứa với ông.
Mew trợn mắt ngạc nhiên nhìn Gulf hỏi
- Cậu có bị thần kinh không đấy? Cậu đồng ý cái quái gì? Làm sao tôi và cậu có thể.
Ông Hero đứng bên cạnh nãy giờ vừa lo lắng vừa bực bội quát Mew:
- Con câm miệng ngay cho ta, mau theo ta ra ngoài, ta có việc nói với con. Gulf cháu ở đây với ông nhé! Ta ra ngoài một lát.
Nói rồi ông bước ra ngoài liếc nhìn Mew và anh ta cũng theo ông ra ngoài. Ra đến bên ngoài ông Hero quay lại hỏi Mew:
- Có phải con muốn ông ra đi ngay lúc này con mới hài lòng không?
- Mew: Nhưng tại sao con phải kết hôn với con trai chứ?
- Ông Hero: Đây là tâm nguyện của ông con, làm ơn giúp ông con một lần được không.
- Mew: Nhưng nó là cả cuộc đời của con, con muốn lấy người con yêu nhưng người đó phải là nữ chứ không phải cậu ta.
Ông Hero nóng giận tát Mew một cái rồi nói:
- Con tưởng Gulf nó cũng muốn kết hôn với con sao? Thằng bé cũng có bạn gái nó là trai thẳng nhưng ít ra thằng bé biết nghĩ và lo lắng cho ông hơn con đấy, nó biết xoa dịu ông con, làm ông con vui vẻ vì nó không muốn ông con đau lòng đến ép tim mà chết. Còn con là cháu ruột của ông sao không nghĩ cho ông một lần hả?
Mew cúi gầm mặt nói:
- Ba, con xin lỗi...vì con không thể chấp nhận được chuyện này.
Ông Bon thở dài nói:
- Ông con còn sống cho đến ngày nay là nhờ ông Ben năm xưa đã cứu ông con, chính vì cứu ông con mà hai người họ đã lạc mất nhau, đã hơn 50 năm ông con tìm kiếm ông Ben nhưng không tìm được, còn ông Ben muốn bảo vệ gia đình mình và ông con cả họ tên cũng đổi, họ không thể gặp lại nhau lần nào nữa, sợi dây chuyền con và Gulf đang đeo chính là tính vật cuối cùng còn lại giữa họ nên ông con muốn thực hiện lời hứa đó với ông Ben. Ông Ben chết là bị kẻ thù sát hại. Mà ông Ben chính là ông nội của Gulf nên ba thấy thằng bé rất quý ông con.
Nghe đến đây Mew rất đổi bàng hoàng không ngờ mối liên hệ giữa ông mình và ông của Gulf là như vậy, anh cảm thấy hối hận nhưng vẫn hỏi:
- Ba, có phải ông con yêu ông Ben không?
- Ông Hero: Ba không biết đó có phải là tình yêu không nhưng tình cảm họ dành cho nhau rất đáng quý nếu nó là tình yêu thật thì ba nghĩ nó không có gì đáng xấu hổ mà nó rất thiêng liêng, thứ tình cảm này không phải ai cũng có được.
- Mew gật đầu đáp: Dạ, con hiểu rồi thưa ba...con vào trong với ông đây.
Ông Hero nhìn con trai bước vào trong mà không hiểu con trai mình đang định làm gì? Quyết định ra sao? Ông cảm thấy lo lắng cho cả con trai và ba của mình. Ông thở dài lắc đầu và bước theo sau con trai. Vào trong phòng anh ta thấy Gulf đang nắm lấy tay của ông mình gương mặt cậu rất lo lắng cho ông mình, anh nghĩ tại sao người ngoài có thể lo lắng đau lòng cho ông mình như vậy còn mình là cháu ruột của ông mà không thể làm gì được, anh cúi xuống bên ông nắm lấy tay ông Bon nói:
- Ông à, ông phải khỏe, đừng lo lắng tức giận nữa...con sẽ kết hôn với cậu ấy theo ý của ông.
Bà Mean và bà Seiko đứng bên cạnh vô cùng ngạc nhiên nhìn nhau đồng thanh
- Thật sao?
Gulf bên cạnh anh cũng cảm thấy bất ngờ vì câu nói này của Mew. Ông Bon nằm trên giường đưa tay lên xoa đầu hai đứa trẻ nói:
- Tốt rồi...tốt rồi...ta yên tâm rồi.
Ông nói xong nước mắt chảy ra thành dòng không biết vì vui mừng hay đã đạt thành ý nguyện. Nhưng trong ông bây giờ như nhìn về nơi nào đó muốn gặp ai để nói cuối cùng chúng ta đã gặp lại nhau.
Tối đó ông Hero gặp bác sĩ hỏi tình trạng sức khỏe của ông Bon
- Bác sĩ ba tôi có thể về nhà không ạ?
- Bác sĩ: Có thể về nhưng phải hết sức chú ý không để ông ấy ngất thêm lần nào nữa nếu không thì chuẩn bị lo hậu sự cho ông ấy là vừa.
- Dạ ,tôi biết rồi bác sĩ.
Lúc này Mew và Gulf đang ở ngoài họ nói chuyện với nhau, Mew nói:
- Cảm ơn cậu đã giúp đỡ cho ông tôi nhiều đến thế!
- Gulf: Không có gì nên anh không cần cảm ơn, tôi xem ông anh cũng giống người ông đã mất của mình, ít ra anh còn hạnh phúc hơn tôi có người để gọi mỗi ngày còn tôi cả hai người thân yêu nhất là ông và ba cũng không còn cơ hội, tôi mất đi cơ hội đó lúc mình 5 tuổi nên anh vẫn là người hạnh phúc nhất.
Mew nghe xong câu chuyện Gulf kể anh cũng thấy mình hạnh phúc khi có đầy đủ người thân, cậu ta như vậy là được mẹ nuôi dưỡng rất tốt, anh nói với Gulf
- Còn chuyện kết hôn của chúng ta cậu nghĩ sao?
- Gulf: Tôi không nghĩ nhiều chỉ là có thể làm mọi thứ miễn là ông vui và khỏe lại là được, mọi chuyện còn lại không quan trọng. Tôi không muốn mất đi một người ông nữa, chỉ đơn giản vậy thôi. Mất đi người thân rất đau xót..anh chưa cảm nhận được sự mất mác đó đúng không?
Gulf ngước nhìn vào ánh mắt của anh, bất chợt Mew cũng nhìn vào ánh mắt của Gulf, anh thấy nổi buồn hiện trong đôi mắt ấy, làm anh xúc động nói:
- Có phải tôi là đứa cháu bất hiếu không?
- Gulf: Không, tại anh chưa cảm nhận được nổi đau của ông thôi. Sau này từ từ anh sẽ hiểu.
- Mew : Vậy đi, chúng ta đều là đàn ông, tôi cũng có bạn gái, cậu cũng có bạn gái. Kết hôn là thật nhưng chúng ta không thể nào yêu nhau. Tôi và cậu giao hẹn nhé!
- Gulf: Giao hẹn thế nào?
- Mew: Tôi và cậu sẽ chung sống với nhau một năm sau khi kết hôn. Trong một năm này tôi và cậu cố gắng sẽ làm cho ông vui lòng. Nếu ông khỏe mạnh thì chúng ta tiếp tục nhưng lỡ ông tôi ra đi thì chúng ta sẽ li hôn, lúc đó cậu có thể trở về với tình yêu của mình và dĩ nhiên tôi cũng vậy. Cậu thấy thế nào? Có được không?
- Gulf: Cũng tốt...quyết định vậy đi. Anh ở xa vậy bạn gái anh không sao chứ?
- Mew: Cậu lo cho bạn gái ở gần cậu hơn tôi kìa.
Cả hai nhìn nhau cười, có vẻ họ bắt đầu hiểu ý nhau vì mục đích chung của mình là giúp ông Bon vui vẻ. Trong phòng bà Seiko và bà Mean cũng vui mừng không kém, hai bà mẹ tưởng chừng như không thể nhưng bây giờ có thể nhẹ lòng đi một chút. Vì hai bà sắp trở thành xui gia.

❤Hết chap 8❤Dao anna❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#anh#tinh