Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cậu thật sự rất sợ bọn chúng, mặc dù thường ngày cậu đúng là có hơi cục súc chả ngán bố con thằng nào nhưng mà đây là lần đầu tiên cậu tiếp xúc với bọn xã hội đen. Nói không sợ là nói điêu.

Ai ai cũng không ngừng rót rượu vào ly mời những tên đàn ông đang say mê trong thứ nước đỏ cay xoè thì chỉ có mình cậu là vẫn còn ngồi ôm chai rượu, bản thân trở nên bối rối, bàn tay cứ mãi xoay xoay vào cổ chai rượu trong tay mình. Mắt đảo liên hồi, nhìn đến tên ngồi cạnh mình thì cậu lại càng sợ hơn, hắn mặc dù không giống những bọn người kia là một tay ôm người này tay kia lại xấu xa sờ loạn khắp cơ thể những người hầu rượu. Nhưng không biết vì sao cậu vẫn sợ hắn, lúc nãy chạm ngay ánh mắt sắt bén của hắn khiến cậu cảm thấy lạnh cả sống lưng.

Champ thấy cậu cứ ngồi yên lúng túng không biết nên làm gì, anh định lên tiếng cho cậu lại gần mình ngồi nhưng mà chỗ anh cũng chả còn chỗ nào để ngồi nữa rồi.
Cậu cứ ngồi nhìn bọn họ hết uống rượu rồi sờ loạn vào cơ thể của nhau, mấy người hầu rượu thì không ngừng đổ rượu vào ly, cậu lại nhìn vào ly của hắn cũng đã được uống cạn đang được đặt ở trên bàn thì cũng nhanh chống khui chai rượu trong tay mình mà rót vào ly mặc dù bàn tay ấy đang run lên bần bật. Cậu nhẹ nhàng đặt chai rượu trên bàn dùng hai tay nâng ly rượu mời hắn.

Hắn nhìn vẻ lúng túng của cậu cũng không hiểu vì sao lại thấy buồn cười, cậu vẫn như vậy, khuôn mặt được nhìn ở khoảng cách gần lại càng đẹp hơn, dù mãi lo ngắm nhìn vẻ đẹp hiếm có trước mắt nhưng tay cũng không quên đón ly rượu từ tay cậu.

Trong tiếng nhạc được bật vang lên khá lớn, hắn uống hết ly rượu trong tay mình rồi quay sang nhìn cậu.

" Em làm ở đây? "

Cậu nghe hắn đột nhiên lên tiếng hỏi mình cũng bất ngờ xen lẫn sự sợ hãi. Nhưng coi như đây là cơ hội cuối cùng của mình mà vội ngồi sát lại gần hắn mà nói cho hắn biết.
" Là ..là bọn họ bắt ép tôi phải làm công việc này ...hức....tôi không muốn làm ở đây nữa...hức ..xin ..xin anh cứu tôi ra có được không ? " Cậu không ngừng cầu xin hắn nước mắt cũng không ngăn được mà rơi xuống, có lẽ đây sẽ là bước đường cùng mà cậu quyết định đặt cược mà bước đi.

Hắn nhìn cậu khóc lại thấy khó chịu mà cau mày, Tên nào lại to gan khi dám ép người con trai xinh đẹp như vậy để làm hầu rượu chứ? Lại còn là người hắn để ý. Vội đưa tay gạt đi nước mắt đang rơi trên má cậu, hành động này khiến cậu sợ mà rụt người lại nhưng hắn đã bắt lấy tay cậu mà kéo lại gần mình.

" Có muốn rời khỏi đây không?"

Cậu sợ hãi nhưng không quên gật đầu.

Hắn nhìn cậu rồi nhếch mép cười, sau đó là kéo tay cậu ra khỏi phòng Khiến bọn người trong đây như không tin vào mắt mình, bất ngờ nhất là Champ. Anh tự hỏi tên này hôm nay bị gì mà hứng thú với những người ở đây, lại còn kéo con người ta đi nữa.
Hắn lôi cậu đến gặp chủ quán bar.

" Gọi cái chủ quán bar này ra đây, NHANH LÊN ! " Hắn nói lớn khiến bọn đàn em cũng giật mình.

Ông Lee vội vàng chạy ra cuối đầu chào hắn.

" Ngài Suppasit cần tôi đây là có chuyện gì sao?" Ông ngước lên thì thấy hắn đang nắm chặt tay của cậu.

" Là ông bắt ép cậu ta? "

" Xin ...xin thưa ngài Suppasit...Cậu ta là vì thiếu nợ quán bar nên tôi mới...mới " ông ta trả lời ấp úng, ông ta rõ người trước mặt mình là ai, nếu mà trả lời không đúng thì cái quán này của ông sẽ bị phá trong vài giây.

Hắn chỉ đưa ánh mắt sắc lạnh liếc Lee , tay quăng vào mặt ông ta một cái thẻ rồi chả chờ mọi người xung quanh kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì hắn đã dẫn cậu ra khỏi quán khiến cho cậu cũng bất ngờ theo. Như vậy là cậu đã được giải thoát rồi ư?
....

" Cảm...cảm ơn anh đây cứu tôi...tiền tôi nhất định sẽ trả " Cậu cúi đầu định đi thì bị hắn kéo lại.

" Tôi cho em đi sao? "

Cậu khó hiểu nhìn hắn, đây là muốn gì ở cậu đây " Anh ...anh muốn cái gì nữa...giờ tôi không có tiền để trả lại anh ngay đâu. " Hai tay chống trước ngực hắn khi hắn cứ mãi cuối mặt xuống gần cậu

" Tôi đã mua em thì từ nay em là người của tôi, muốn đi là đi? "

Hắn vác cậu trên vai mình một bước đi thẳng tới xe mặc cho cậu cố giãy dụa.

" Anh ...anh thả tôi ra...làm như vậy có khác gì bọn chúng đâu...aa " cậu nhăn mặt la lên khi hắn quăng thẳng cậu vào trong xe.

Hắn chả chờ cậu phản ứng mà một chân đạp ga tiến thẳng về Biệt Uyển của mình.

" Anh...lại muốn cái gì? Anh cũng như bọn chúng bắt ép người khác "

" Em ồn ào quá rồi đấy! "
Trên đường về cậu không ngừng chửi rủa hắn khiến hắn cảm thấy đau cả đầu, lúc nãy còn tỏ vẻ sợ hắn thì bây giờ lại chả sợ ai cả. Về tới Khu Biệt Uyển thì hắn đã vội mở cửa kéo cậu ra xe. Khung cảnh phía trước khiến cậu há hốc mồm mà quên đi việc mình bị bắt ép. Không ngờ người bắt mình lại giàu tới vậy? Đây là lần đầu tiền cậu thấy căn biệt thự lớn như vậy đấy.

Hắn thấy cậu cứ đứng đơ ra đấy nhìn xung quanh thì cũng mỉm cười, người này khiến hắn si mê đến chả nhớ rằng mình từng ghét thứ gọi là tình yêu. Hắn kéo cậu lên thẳng phòng của mình khiến cậu từ bất ngờ chuyển sang sợ hãi. Gì đây? Đừng nói với cậu là hắn định...

" Nè ..nè anh..anh định làm gì?..nói cho anh biết là đừng có mơ đụng vào tôi " Cậu lấy hai tay che chắn trước ngực mình sợ hãi lùi về sau, anh trai à! Tôi đây không bán thân, và tôi chả bao giờ nghĩ mình sẽ bán thân cho đàn ông đâu.
Hắn nhìn cậu như vậy cũng thấy buồn cười, cậu tưởng hắn xấu xa tới mức đó ư? Bản thân hắn cũng chả có suy nghĩ rằng mình cũng có ngày yêu một người con trai đâu.

" Tên gì? "

Cậu dè chừng hắn mà môi mấp máy trả lời

" Gulf...Gulf Kanawut " thấy hắn cứ tiến gần phía mình khiến cậu sợ hãi lùi về phía sau, cứ lùi rồi chân cũng đụng tới cạnh giường mà ngã xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top