Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Đói.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mew Suppasit

Tôi đi đi lại lại trong phòng, không biết mẹ Anong nói gì với mẹ tôi nữa. Sau khi từ nhà nó về, tôi không biết phải làm sao. Tôi không chắc là nó có nói chuyện của chúng tôi cho mẹ nó nghe không nên cũng không dám nói gì với mẹ mình hết. Tôi nghĩ bà sẽ chấp nhận tôi, còn bố thì không chắc. Ông ấy rất bảo thủ mà.

Cốc cốc.

"P'Mew." Jom vừa gõ cửa gọi tôi, nghe giọng có vẻ gấp gáp lắm.

"Sao, chuyện gì đó?"

"Em không biết, mới thấy mẹ P'Gulf qua nè, xong rồi kéo mẹ thẳng vào phòng sách nói chuyện rồi. Anh lại gây chuyện hả?"

"Làm gì có." Tôi muốn đi sang phòng sách, nhưng Jom đã ngăn lại.

"Nè, mẹ cấm anh qua đó. Ở yên ở đây đi."

"Nhưng đó là chuyện của anh với nó."

"Nè nè, sao tự dưng lớn tiếng. Nói em nghe thử đi, anh với P'Gulf cãi nhau nữa hả?" Jom bực bội vì tôi lớn tiếng với nó, tôi đã hơi nóng lòng mà trút giận lên nó mất rồi.

"Anh xin lỗi. Không có chuyện đó đâu."

"Chứ chuyện gì, anh bình tĩnh lại đã, cứ như vậy đâu có giải quyết được gì đâu."

Tôi với Jom còn chưa nói chuyện xong thì mẹ đã mở cửa phòng tôi rồi lôi tôi một mạch sang phòng sách. Mẹ giận thật à? Tôi không nghĩ là bà lại giận đến thế. Còn Gulf nữa, không biết nó có làm sao không? Mẹ của Gulf cũng về rồi, trong phòng chỉ còn tôi và mẹ đứng nhìn nhau mà chưa ai lên tiếng.

"Tại sao giấu mẹ?"

"Con..." Tôi ấp úng.

"Từ bao giờ?"

"Mẹ bình tĩnh lại đã."

"Bình tĩnh cái gì, con giấu mẹ chuyện này từ nhỏ đến lớn, định giấu suốt đời hả con. Nếu nói ra thì mẹ đã có cách giúp hai đứa rồi. Đâu cần mất nhiều thời gian vậy chứ." Mẹ tôi lấy tay đỡ trán, lắc đầu nhìn tôi, ý mẹ là mẹ không giận vì tôi yêu nó mà giận vì chuyện này á?

"Từ từ, khoan đã, vậy là mẹ chỉ bực bội vì chuyện con giấu mẹ thôi á?"

"Chứ còn chuyện gì nữa. Mẹ đúng là hết nói nổi con mà."

"Mẹ, con cũng đâu cố ý đâu."

"Mẹ thì hoàn toàn ủng hộ hai đứa, còn bố con thì có lẽ phải mất một thời gian. Từ giờ đến đó thì hai đứa cứ giữ bí mật đi nhé. Để mẹ nói chuyện với bố đã." Mẹ vỗ vai tôi, sau đó hỏi han đủ chuyện, tôi ngồi kể cho bà nghe đến tận chiều, khi mà Jom gõ cửa phòng nói bố về rồi thì mẹ mới chịu tha cho tôi.

Tôi biết là mẹ sẽ dễ dàng chấp nhận chuyện này, người khó chấp nhận nhất thì đúng là bố rồi. Ông vốn không thích mẹ Gulf lắm, tôi cũng không biết lí do, nhưng ông ấy hầu như đều tránh mặt mẹ nó mỗi khi bà ấy đến nhà tôi. Thôi thì tôi cứ tin mẹ thôi vậy, bố rất yêu mẹ, ông ấy sẽ nghe lời mẹ thôi.

Bố tôi hỏi thăm chuyện học hành như thường lệ rồi tập trung ăn tối, ông ấy kiệm lời và ít nói nên tôi không thân với bố bằng mẹ. Đêm nay tôi cũng không định ngủ ở nhà, thiếu nó, tôi ngủ không được. Ôm nó ngủ dường như đã thành thói quen của tôi rồi.

"Mẹ, xong rồi con qua nhà Gulf nhé, con ngủ ở nhà nó luôn." Tôi vừa giúp mẹ dọn dẹp, vừa nói. Bố tôi nghe thấy liền hỏi.

"Về nhà sao không ngủ ở nhà mà lại sang đó?"

"Anh này, để con nó đi đi. Chúng nó lớn cả rồi mà." Mẹ liền bệnh vực tôi, bố muốn nói gì đó, nhưng rồi lại thôi, không nói nữa. Có lẽ mẹ sẽ thành công trong việc giúp bố hiểu chuyện bọn tôi yêu nhau không có phải chuyện sai trái gì hết. Nó bình thường và còn đẹp hơn là chuyện người khác yêu nhau nữa kìa.

Tôi gặp mẹ nó ở cửa, bà nhìn tôi cười tươi tắn.

"Ôi trời, con tính sang đây ở luôn rồi phải không?"

"Mẹ, con xin lỗi vì đã giấu mẹ chuyện này."

"Mẹ không để bụng đâu con, thằng nhóc đó bướng bỉnh lắm, con sẽ đau đầu lắm đó. Chịu nổi không?"

"Con chịu từ nhỏ rồi mà, mẹ cứ tin con."

Mẹ tôi cũng như mẹ nó, và ngược lại và cả hai đều ủng hộ tình yêu của chúng tôi. Tôi mừng về điều đó, còn ai tuyệt vời hơn mẹ của chúng tôi nữa chứ. Tôi định một mạch lên thẳng phòng nó nhưng trước khi lên lầu đã gặp thằng nhóc Goof, em trai nó. Thằng em này của nó, còn cứng đầu hơn anh nó nữa. Trước tới nay nó không thích tôi lắm, so với nó thì P'Grane thân thiện hơn nhiều.

"P'Mew, vậy là hai người là người yêu à?" Nó khoanh tay đứng nhìn tôi.

"Ai nói em nghe vậy?"

"P'Gulf nói, P'Grane cũng nói, cả mẹ nữa. Chuyện đó là thật hả?"

"Ừ, là thật." Tôi không biết nó đứng lớ ngớ ở đây làm gì, chỉ định hỏi những câu vớ vẩn này thôi thì tôi trả lời được, còn hỏi tại sao lại như thế các kiểu thì thôi, chắc phải nói đến mai mất.

"Xin lỗi."

"Hả?" Sao tự dưng nó lại xin lỗi tôi vậy?

"Em không có ghét anh đâu, chỉ là lúc nhỏ P'Gulf cứ đi chơi với anh không chịu chơi với em, nên em mới không thích anh." Nó cúi đầu lí nhí nói. "Nên là hãy đối xử tốt với anh ấy." Nó cúi gập người xin lỗi làm tôi bối rối quá chừng, tôi đâu có ý định ức hiếp gì anh nó đâu chứ.

"Anh không để bụng chuyện đó đâu, đừng lo." Tôi xoa đầu nó, thằng nhóc này cứ tưởng nó sẽ la hét làm ầm lên, không ngờ nó lại hiểu chuyện như vậy. Sau khi nói xong nó cũng chạy vộii về phòng đóng cửa ầm một tiếng, lại còn mắc cỡ hệt như anh nó vậy.

Tôi tự nhiên mở cửa vô phòng nó nhưng không thấy bóng dáng nó đâu. Chắc là đi tắm rồi quá. Tôi ngã người lên giường nó, mùi hương quen thuộc xộc vào mũi.

"Sao lại qua đây nữa vậy? Mẹ mày nói làm sao, ba mày nữa." Gulf mới tắm xong, tóc còn ướt chưa lau khô, áo cũng không thèm mặc. Tôi đi đến lấy khăn lau, kéo Gulf ngồi lên giường.

"Mẹ tao ok, còn ba thì mẹ nói để mẹ nói chuyện trước."

Nó không hỏi gì nữa, ngồi yên để tôi lau tóc, mùi sữa tắm thoang thoảng, tôi không kiềm được liền vùi đầu lên vai nó ngửi. Gulf bị nhột đẩy tôi ra.

"Làm cái gì vậy, tránh ra coi."

"Mày thơm. Cho ngửi tí đi mà."

"Mày là chó hả, đi tắm đi." Trước khi nó đứng lên thì tôi vẫn cố lỳ hít thêm vài cái, mùi của nó gây nghiện thế nhỉ?

"Gulf, ngủ chưa?"

Gulf quay lưng về phía tôi nên tôi không biết nó có ngủ chưa nữa. Tôi muốn chơi mà, chưa muốn ngủ đâu. Bọn tôi vừa mới làm lành, vừa mới nói cho mẹ biết, bao nhiêu chuyện vui như vậy sao mà nó có thể nằm đây ngủ vậy trời.

"Ừm." Nó vẫn không quay lại, chỉ khẽ ừm một tiếng.

"Là rồi hay chưa?"

"Mày có im không hả, tao đá mày ra khỏi phòng bây giờ."

"Tao đói." Tôi hôn lên vai nó, khẽ cắn một cái, nhưng nó hất vai ra rồi tiếp tục cằn nhằn.

"Đói thì xuống bếp kiếm đồ ăn đi, mẹ tao chắc để trong tủ lạnh đó."

"Thế thì không đói nữa."

"Thế thì mắc gì cắn tao?" Nó quay lại nhìn tôi bực bội, tao mới là đứa nên bực nha Gulf.

"Đói."

"Vậy cuối cùng có đói không?"

"Đói mày."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top