Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 29 + 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên : Sao mày không hiểu
Chap: 29 + 30
Tác giả: Panda 🐼

Nếu hỏi học sinh trường Harvard các bạn ấy thích ngày nào nhất trong năm, thì câu trả lời tới 90% là ngày tổng kết.

ngày mà tất cả bọn họ cùng được thỏa sức quậy phá!

Vẫn giữ vững truyền thống, mỗi lớp khối 10 chuẩn bị một tiết mục văn nghệ.

Để tránh tình trạng người xem ngủ gật như năm ngoái, năm nay, thầy tổng phụ trách thả lỏng tiêu chí, chỉ cần có một thành viên lớp tham dự vào tiết mục là được, đối tượng còn lại tùy ý mượn, thuê,…

Giải nhất, nhì, ba đều có cup lưu niệm và tiền thưởng. Riêng lớp về nhất còn được miễn các buổi làm vệ sinh kì một năm sau.

Không khí các lớp phải nói là sôi sùng sục.

Toán 2 tất nhiên chẳng ngoại lệ.

Chễm trệ kê chiếc bàn học ra giữa, trèo lên, lớp phó văn nghệ giọng to rõ ràng:

-“Tụi mày có nhìn thấy tao không?”

Bọn ở dưới phì cười:

-“Không thấy !”

-“ cao quá ai mà thấy…”

-“Mày phải kê thêm cái ghế trên cái bàn đó, rồi trèo lên cái ghế, thế mọi người mới nhìn rõ…”

Mild e hèm:

-“Thôi được rồi, nói thế là tụi mày nhìn thấy tao hết rồi, được sự ủy thác của thầy cô cũng như đã bàn bạc kĩ lưỡng với các thành phần chức cao vọng trọng trong lớp, tao xin tuyên bố chính thức, để chuẩn bị cho buổi tổng kết, chúng ta sẽ đóng kịch cậu bé và hoàng tử ếch!”

Cả lớp vẫn ngơ ra, bỗng Will hóng ngầm  lên tiếng:

-“Kìa, tụi mày, Mild nó phát biểu xong rồi  vỗ tay đi cho nó sướng!”

Một tràng pháo tay rầm rầm như ngô nổ, đập bàn đập ghế rõ khí khái.

-“cảm ơn. Tuy nhiên tao vẫn còn chưa nói xong. Sau đây là bảng phân vai. Xin lưu ý kết quả phân vai là sự nghiên cứu và làm việc vất vả của rất nhiều bộ não xuất chúng nó đã được biến thành thể loại này hay  vả lại lúc trước đã nhất trí ai có ý kiến thì ở lại họp, cho nên, bây giờ tao đọc tới ai vai gì xin mời lên mà miễn phàn nàn.”

-“Được rồi, lắm lời quá, đọc đi…”

-“Ai mà phản đối là cả lớp tẩy chay luôn!

Lớp trưởng thêm vào, mắt nheo lại rất nguy hiểm. Ấy vậy mà cả lớp quyết chí đồng tình:

-“Đúng, đúng, tất cả tinh thần đồng đội…”

-“Bắt đầu đi, tò mò…”

Liam trịnh trọng:

-“Ừ, đọc từ nhân vật phụ rồi sẽ tới nhân vật chính nhé! Kiểu trao giải Ốt sờ Ca ý…”

-“Biết rồi, màu mè, đọc…”

-“ Xiam trong vai cây cau!”

Xiam hùng dũng bước lên, cả lớp trố mắt trời đất, sao lại chọn nấm lùn di động của lớp đóng vai cây cau thế này!!! Hài quá  dù sao thì vẫn một tràng pháo tay!

-“Min trong vai cá bống…”

Cô nàng đỏng đảnh đi lên, trong bao tiếng reo hò.

-“kie trong vai lính gác một”

-" Pin trong vai tỳ nữ một”

-“Và các nhân vật độc ác số một của câu chuyện…”

-“ Will hóng ngầm trong vai dì ghẻ, xin mời …”

-“Tất nhiên, nam chính, Đức Vua, vai này chỉ có một người lớp ta đủ khí chất để đóng, đoán đi đoán đi???”

Chẳng đứa nào buồn nói, ai mà chả biết, lớp này cũng có nhiều người đẹp trai, nhưng mà khôi ngô bảnh bao tới mức làm người khác choáng váng chỉ có lớp trưởng thôi.

Mặc dù cậu ta có dính một vài tin đồn ái tính với lớp trưởng Anh 1, nhưng thế thì cũng chẳng sao, đây chỉ là kịch thôi mà, giả vờ “chuẩn men” có gì là khó…cả lớp gật gù!!!

-“Vậy còn người trong mộng của hoàng tử M là ai đóng?”

Cái này mới tò mò nha, thi nhau tranh luận:

-“sari à?”

“Will hóng ngầm phải không?”

-“thằng đần này, Will nó vừa là dì ghẻ rồi còn gì?”

-“Mon?”

-“Trapi?…”

-“Gulf???…”

-“Nói đi, sốt ruột cái thằng lớp phó kia…”

-“Vâng, vâng, Tụi mày Bình tĩnh, tao nói, tao nói, Gulf Kanawut của chúng ta trong vai cậu bé G…xin một tràng pháo tay…”

Gulf há hốc, mắt trợn tròn nhìn lớp phó văn nghệ nhưng thằng kia lại dấm dúi chỉ trỏ về phía lớp trưởng, nháy mắt, ra điều ‘cái này là anh ấy chỉ đạo, anh tha cho em…’.

Cả lớp cùng nhận vai vui vẻ, cậu cũng không thể màu mè đùn đẩy ngúng nguẩy được, nhìn vào cái mặt rất đểu giả của Mew, cố nén giận mà tươi cười đi lên.

Nếu như người khác phân vai, là chuyện rất bình thường, nhưng là hắn ta, chắc chắn đem thù riêng nhúng vào kịch bản!

Chẳng ngoài dự liệu…

Từ buổi chiều hôm đó.

Mỗi lần tập kịch là một lần điên.

Mọi thứ vẫn giữ đúng nguyên tác, trừ cảnh trước buổi dạ hội, có lần hoàng tử mặc thường dân đi du ngoại bên hồ, trong khi bé Gf đang mò cua bắt cá thì G rong ruổi bắt bướm, tình cờ thấy người đẹp trai quá, lại không biết là hoàng tử, cứ lao vào đòi hôn.

Mấy lần lăm le ý đồ nhằm cắt cái cảnh thừa thãi ấy đi, mà cậu bị toàn dân phản đối, mọi người cùng đồng quan điểm với lớp trưởng, có cải biến tý mới thu hút người xem.

-“Cảnh 3: bé G đòi hôn hoàng tử. Mew và Gulf sẵn sàng chưa?”

Như một đạo diễn thực thụ, Zen chỉ đạo.

-“Rồi!” -“Bắt đầu đi!”

Một đứa có vẻ rất hào hứng! Một đứa lại rất oải, chỉ muốn nhanh cho xong.

OK! ACTION!!!

Gulf thở một cái thật dài trong lòng, hít hơi thật là sâu!!!

Mew trông rất có phong thái nhìn dáng đi của hắn ta mà xem, ung dung trầm ổn, rất khoan khoái.

Cố gắng thật nhập tâm, Gulf tự nói với mình, mình không phải là Gulf nữa, mình là cậu bé G.

Thế rồi, cậu cũng trưng ra bộ mặt hám trai, diễn y như thật, nhìn thấy người đằng xa mắt long lanh, mặt ngây ngốc.

Nhanh chóng chạy đến ôm chặt, giọng lả lướt:

-“Anh gì ơi, anh đẹp trai quá chừng, cho G hôn một cái, nhé!”

Hoàng tử M giật mình, từ chối:

-“Ngươi là ai, mau tránh ra…”

Cậu bé G vẫn ỏn ẻn:

-“Đi mà, làm gì mà nhà anh kiêu thế, hôn một cái thôi…”

Miệng bé G chu choa, kiễng chân, cố hôn hoàng tử M cho được.

Gulf diễn tốt thật, Zen gật gù khen ngợi, cảnh này có khi chỉ một lần là được, thề mà, bỗng dưng, lớp trưởng đáng ra phải đẩy cậu bé G ra thì lại dùng tay ôm chặt vào người, một lúc mới gãi đầu gãi tai:

Phía xa cả đám trầm trồ im lặng nín thở nhìn chăm chú nhìn 2 người con trai kia đang ôm nhau diễn cảnh hoàng tử M và cậu bé G.

-“Gulf làm tao mất tập trung quá, thôi làm lại nhé!”

Zen tươi cười:

-“Không sao, không sao…hai người nghỉ đi, chúng ta cứ làm hết một vòng rồi các cảnh không đạt sẽ tua lại lần hai!”

Mew đi qua Gulf , anh thấy cậu lườm mình, nhưng mặt vẫn tỉnh bơ!

Quái lạ là lớp trưởng hàng ngày thông minh tuyệt đỉnh, trí nhớ siêu phàm, các cảnh khác đều diễn ngon ơ, không hiểu sao, cứ tới cảnh số 3 là lại quên thoại, mất tập trung, làm hỏng be hỏng bét cả!

Thế là chiều nào, cậu bé G cũng phải chạy tới ôm, rồi cưỡng hôn hoàng tử M cơ số lần.

Mỗi buổi chiều tập kịch lại là một cơn ác mộng với cậu, nhìn bộ dạng nhe nhe nhởn nhởn, cái mặt rất đáng đánh mà tức tới tím tái, Mew, tên cẩu hoàng tử, hãy đợi đấy!!!

Trái ngược hoàn toàn với Goof mỗi buổi từ 6-8h ở lại tập nhảy với Mew là thời gian đẹp nhất trong ngày.

Lớp Goof giao toàn bộ trách nhiệm cho cậu Cũng là cơ hội tốt, cậu ngỏ lời với Mew lấy lý do dạo này mình rất bận, không nghĩ ra tiết mục mới, mong anh có thể cùng Cậu hợp sức biểu diễn lại bài nhảy năm ngoái họ đã từng phối hợp ở trường cũ.

Nịnh nọt năn nỉ với tư cách cậu em trai đáng yêu, tất nhiên anh đồng ý. Anh còn phối lại nhạc, nghĩ thêm vài động tác mới, rất sáng tạo, hôm nào hai người cũng tập tới ướt đẫm mồ hôi, nhưng mà cảm giác rất hạnh phúc.

Cùng biểu diễn với Mew, cậu vẫn cảm thấy có cái gì đó đặc biệt, mà tất cả các hotboy cậu từng hợp tác, chẳng thể sánh bằng.

Một ngày, tập kịch tan, Gulf lấy xe đi về.

Những tưởng sung sướng lắm vì thoát khỏi cái địa ngục đáng ghét. Mà tự dưng Cậu thấy đường rất vắng, có vắng gì đâu nhỉ, có chăng chỉ là thiếu cái bóng hai người xa xa đằng trước…

Cậu nhớ lại hôm đó …

ANH đưa cậu chai nước dâu, đợi cậu làm một hơi, anh mới hỏi:

-“Bực lắm hả…”

-“Còn phải nói, mày bị làm sao thế, có vài lời thoại cũng không nhớ được!”

Mew vỗ vỗ sau lưng, sợ cậu ức mà sặc:

-“Xin lỗi, tao cứ đứng trước mày là sợ run cả người, quên hết cả…”

. Gulf nhìn, nói nghe cũng được.

-“Biết sợ là tốt, nhưng mà tao có ăn thịt mày đâu, lần sau chú ý hơn!”

Mew khẽ cười, tay anh lướt qua trán cậu, vén vén những sợi tóc mái dính mồ hôi, sửa sang gọn gàng.

-“ Gulf này!”

-“Gulf !”

Gulf mãi xem tụi bạn học, anh gọi mãi mới ừ!

-“Goof nói tao tập nhảy cùng em ấy, mỗi ngày 1 tiếng!”

-“Ừ!”

-“Gulf thấy sao?”

-“Ừ!”

-“Gulf!!!”

Anh cầm lấy cằm cậu, vặn về hướng mình, vẻ mặt hậm hực. Gulf cười:

-“Nhảy thì nhảy chứ sao, đừng có bảo bắt tao tới xem nhé, miễn đi….”

Mew dồn hận, búng một phát rõ mạnh vào tai cậu, đi thẳng!

Lúc đó cậu mải vui, mà bây giờ mới nhớ, rốt cuộc là vì sao hắn ta bực tới vậy?

Và cậu, cũng rốt cuộc là vì sao? Mà cậu lại thấy trống trải tới vậy???

Hai câu hỏi này, thật quá khó.

Tối hôm đó , Gulf Kanawut đã phải xem phim tới 7 tiếng liên tiếp để xóa đi những suy nghĩ vẩn vơ!

Ngày tổng kết, bộ ba Mew Gulf Goof đều được lên bục vinh quang, Gulf và Mew thì được khen thưởng vì thành tích đi thi vừa rồi

Còn Goof được vinh dự nhận giải học sinh có đóng góp nhiều nhất trong các hoạt động của trường năm vừa rồi.

Một năm trôi qua, ba người họ vẫn gắn bó với nhau, và đặc biệt, vẫn luôn nổi bật như vậy!

Kết thúc trao giải, phần mà ai mong ngóng nhất cũng tới…

Mọi người không ngồi ghế theo hàng nữa mà đua nhau xếp bao quanh sân khấu.

10 Lý 1 mang tới vở kịch Cây Khế.

10 Hóa 2 là tiết mục song ca ngọt ngào ca khúc Yêu em, ngọt tới tận xương.

10 Địa 1 biểu diễn vẽ tranh cát.

….

….

Và tất nhiên, không nói thì ai cũng biết.

Tiết mục được mong chờ nhất là của 10 Anh 1,Goof nổi tiếng như vậy, ai chẳng biết, dù em ấy có hát hay diễn, thì cũng đều tuyệt vời cả.

Màn dạo nhạc nhẹ nhàng vang lên.

Là hai người xuất hiện, một người hào hoa, lịch thiệp trong bộ vest màu đen, 1 người trông như một bức tranh hoàn hảo.

Người kia thì ai cũng biết là Goof rồi, còn người bên cạnh như nam thần thế kia, trông quen quá!

* ( P'mew và Goof sẽ nhảy cùng nhưng với tư cách Mew dẫn bài theo nhịp sẽ là Goof ...)

Mất vài giây định hình, nhận ra lớp trưởng lớp mình, bọn Toán 2 cay cú hậm hực, đã biết là thi đấu trao giải mà còn đi giúp địch thế này đây, hơn bốn mươi mấy cặp mắt oán hận, chỉ muốn cấu xé tên phản quốc!

Ở bên Anh 1, San cũng gần như tức nổ đom đóm.

Nhạc đầu du dương, trầm bổng, hai người cầm tay nhau, bước những bước uyển chuyển, cảnh tượng nhanh chóng làm dao động bao trái tim, quá đẹp!

Toàn dân phía dưới đều trố mắt nhất là mấy con hủ ngầm của trường.

Từng cú xoay người mềm dẻo của Goof điểm tựa vững chắc từ người Mew , tất cả đều thu hút mọi ánh nhìn.

*( Goof học nhảy từ nhỏ nên thân hình dẹo dai...🐼/)

Phần cao trào nhất chính là, chỉ mất chưa đầy ba phút đổi nhạc, hai người họ cũng nhau chóng đổi trang phục trên người thành những bộ đồ hiphop thời thượng, chuyển từ nhảy cổ điển dịu dàng thành nhảy sôi động.

Phía dưới phấn khích, hò reo cực độ.

Bản nhạc kết thúc, hai người cúi chào khán giả, toàn thể kích động tới nỗi, hò hét đòi biểu diễn lại lần nữa, MC phải ra khuyên giải, để dịp khác, vì còn rất nhiều tiết mục chưa ra sân khấu.

Khổ thân Mew chẳng hiểu thế nào hai lớp Anh 1 và Toán 2 lại biểu diễn sát nhau, cho nên, mồ hôi đổ ra như mưa, mà Mewvẫn phải nhanh chóng quay về phía cánh gà thay đồ để diễn kịch.

Toán 2 ra quân.

Mọi việc đang tiến triển hết sức thuận lợi. Chỉ có điều, lại ngay cảnh 3, lớp trưởng lúc tập tành luống cuống mà lên diễn cũng vẫn sai.

Lúc cậu bé G kiễng chân chu môi đòi hôn hoàng tử M, đáng lẽ trong kịch bản Hoàng tử M phải tránh, mà cái này, tất cả các lần tập hắn ta đều tránh rất quy tắc.

Không hiểu sao, hôm nay diễn thật, mặt Mew lại không chuyển động, cứ thế tiếp nhận nụ hôn của Cậu bé G.

Tay cậu vẫn còn đang vòng qua “cưỡng ôm”  anh. Môi anh đã nhanh chóng bao lấy môi cậu, cả người GULF nóng bừng, rất may, hắn ta phản ứng nhanh, tiếp tục lời thoại:

-“Mau tránh ra, ngươi hỗn xược…”

Phía dưới nhìn thấy được một phen nháo nhào đến khi cảnh tiếp theo qua mới thôi .

Vở kịch được tiếp tục bởi những cảnh khác, mặt lớp trưởng Toán 2 lúc này cũng không khác cà chua chín là mấy.

Tuy nhiên, ngoài cảnh cậu bé G với hoàng tử M là sáng tạo ra, thì toàn bộ dựa y theo truyện cổ tích, mà Toán 1 đã diễn trước đó, bởi vậy, không tránh khỏi nhàm chán, phía dưới sân trường, cơ số bạn học đã bắt đầu làm việc riêng.

Vở kịch đi được một phần ba, nửa trường mất tập trung, nói chuyện rôm rả, làm cho cả người diễn cũng nản.

Lớp phó văn nghệ nhìn mà xót cả ruột, ngay lúc đó thì lớp trưởng thủ thỉ vào tai cậu ta cái gì đó.

Tới cảnh cậu bé G giặt áo cho hoàng tử M.

Gulf bê chậu thau, giặt giặt áo như đúng rồi. Trong cảnh này, diễn cùng Cậu sẽ là con chim Vàng Anh.

Ấy vậy mà Vàng Anh vừa thò cổ ra, đã bị Hoàng tử M tóm cổ lôi vào trong, bù lại, ngài ung dung tiến về phía cậu.

Gulf còn chưa kịp hiểu gì, mắt trợn tròn, hoàng tử M thấy vậy, giọng đầy uy lực:

-“Nhìn gì mà nhìn, ta mà không xuất hiện kịp thời, ngươi tính giết Vàng Anh hay sao?”

*( Chú Mew lại lách kịch bản lần 2 🐼...)

' Mịa kiếp, cái này làm gì có trong kịch bản, Mew tên này sốt à??? ’

Thầm nghĩ thế thôi, mà bao nhiêu ánh mắt phía dưới bắt đầu tò mò nhìn lên, cũng may là cậu thông minh, đáp lễ gọn gàng:

-“Bẩm hoàng tử, em đâu dám Xưa nay em vốn hiền lành nhân hậu, với cả…với cả…”

-“Với cả sao?”

Cậu e hèm, nói bằng bằng cả câu, nhấn mạnh từ cần nhấn mạnh:

-“Hoàng tử…Hoàng Tử… có mỗi một con chim yêu quý…”

Phía dưới cười nghiêng ngả.

Mew nóng mặt, đã biết chơi Gulf chẳng dễ thế mà, cố nén, giọng trầm ổn:

-“ ngươi có gì mà không dám, tới anh mình mà còn dám giết cơ mà!”

Cậu bé G ngước lên:

-“Hoàng Tử nói gì em không hiểu?”

-“Đừng vờ vịt nữa, chuyện mẹ con ngươi ám sát GF của ta, ta đã biết cả. Bay đâu, mang thuốc độc ra ban chết cho Hoàng  tử Phi.”

Tức thì hai tên lính mang theo bát nước đen đen bẩn bẩn, ép cậu bé G quỳ xuống, uống thuốc.

Gulf nhìn Mew nháy mắt, trong lòng trào dâng giận giữ. Là hắn ép cậu phải uống thứ nước này ? Trả thù cậu ?

-“Mau uống đi, ngươi dám kháng lệnh?”

Chỉ cần cố nhắm mắt uống, rồi sẽ lăn ra chết, kết thúc phần diễn của mình, sau đó tính sổ với Mew sau.

Nhưng Gulf đã không làm vậy, cậu chọn cách thứ hai.

Hất tung bát nước ra, sau đó giả vờ run rẩy.

-“Hoàng tử , người tha tội, ta xin khai thật, thực ra Gf không chết, tất cả chỉ là vở kịch mà anh ấy nhờ mẹ con ta dựng lên, bởi vì nghe đồn người là Gay, nên anh ấy mới không dám tiến cung làm quốc sư, vờ chết để trốn đi theo chị min. ”

Cơn thịnh nộ của hoàng tử tăng cao:

-“ai dám đồn…”

-“Dạ, muôn tâu, là cả nước đồn ạ!”

Mew tức tím mắt, nhưng trận này, ai sẽ là người thông minh hơn? Lấy lại dáng vẻ điềm tĩnh, anh nói:

-“Vậy sao ngươi lại vào cung? Ta nhớ không nhầm thì ngươi cũng là nam nhân mà không lẽ…”

Hoàng tử M lại gần, khẽ nâng cằm cậu bé G:

-“Có phải ngươi đã thầm mến ta từ lâu rồi không? Chính bản thân cũng không không ngần ngại mà tiến cung…”

Tên điên dở này, Gulf chỉ dám rủa thầm, bởi phía dưới, gần như mọi người đã tập trung trở lại với vở kịch của lớp. Rất nhanh trí, cậu cầm chiếc sào, vốn là dụng cụ phơi áo quần, chĩa thẳng vào Mew, lớn tiếng:

-“Ngươi nằm mơ đi, ta tới đây là để trả thù cho cha ta, ngươi chính là hôn quân ai ai cũng căm ghét, cái chết của cha ta cũng là do ngươi mà ra…Hôm nay, ta phải kết liễu ngươi…”

Chẳng ngờ, anh giật cây gậy, ôm cậu vào lòng, giọng đầy thê lương:

-“Cha ngươi tham nhũng của dân, ta không thể không trừng trị, ngươi phải hiểu…”

Cứ thế, đứa này một câu, đứa kia một câu, tung hứng khiến khán giả cười lăn cười bò.

Kết thúc, tất cả diễn viên cùng nắm tay chào khán giả. Gulf đứng giữa Zen và Mew Tay trái Zen nắm, cậu thấy rất tự nhiên, mà sao tay bên phải lại đổ mồ hôi như nước, cả mặt cũng nóng ran.

Tiết mục của Toán 2 là cuối cùng, sau đó cũng thông báo kết quả, giải Nhất thuộc về Anh 1, Nhì thuộc về Văn 2, giải Ba của Toán 2.

Cũng may là có giải, nếu không hôm nay chắc chắn Mew bị trừng trị. Mọi người ai cũng phấn khởi, sung sướng về lớp lấy đồ, tiền thưởng được quyết định sẽ mang ra “biếu” bác chủ quán Lẩu ngay gần trường, coi như bữa liên hoan chia tay.

Trong lúc các bạn học hào hứng chuẩn bị, lớp trưởng cau mày, hỏi lớp phó:

-“Hình như còn thiếu mấy đứa?”

Lớp phó liếc một hồi, vui vẻ đáp:

-“À, tụi nó đi trả phục trang biểu diễn, tao đã dặn rồi, tập trung ở quán cạnh trường, bọn mình cứ đi trước, lớp mình đông, phải ra chiếm chỗ…”

-“Ừ…”

Dân tình quả là tò mò, lớp trưởng lạ vậy nha, vừa giành giải Nhất cùng Goof lại giải Ba của lớp, vậy mà mặt mày cứ nghệt ra, lẽ nào là biểu diễn mệt.

Tầm hai mươi phút, thấy bóng dáng mấy tụi kia đi trả đồ về, khóe môi ai đó khẽ cười, chẳng được bao lâu, anh lại sốt ruột hỏi:

- " Gulf đâu?”

Will hóng ngầm cầm cốc nước ngọt của Zen tu một hồi:

-“Tao không biết”

-“Nó không đi trả đồ với tụi mày à?”

-“Không…”

Liếc một hồi, sĩ số lớp còn thiếu mỗi Gulf anh gọi điện thoại, chỉ thấy những tiếng tút tút…

Thế rồi, không nói không rằng, lớp trưởng Toán 2 vội vã đứng dậy, chạy thẳng về phía trường học.

Anh lên lớp, nghe tiếng điện thoại đổ chuông, thì ra Gulf để quên điện thoại trong ba lô. Thế này làm sao mà biết để đi ăn với lớp?

Anh chạy quanh trường, cũng chẳng thấy bóng dáng đâu.

Đồ vẫn để trên lớp, xe vẫn gửi ở trường, rốt cuộc là cậu ta đi đâu?

Nghĩ ngợi một hồi, Mew cười thầm, lao thẳng ra quán lẩu gần trường.

Tiếc là cũng không có, đi hết mấy quán quà vặt và game đều không thấy.

Bí quá, anh đành gọi cho Goof

-“P'Mew à, em đang ăn liên hoan với lớp…”

-“Không có gì, Gulf nó có đi với em không?”

-“Không anh ”

-“Ừ, em đưa điện thoại cho San!”

Goof đưa điện thoại cho San, cậu ta cũng không biết Gulf ở đâu cả.

Biết đâu trong thời gian anh đi tìm, cậu cũng biết đường mò ra quán Lẩu rồi? Nghĩ vậy, Mew quay về quán.

-“Lớp trưởng đây rồi, thôi thế bắt đầu ăn nhé…”

-“Còn Gulf nữa mà”.

Pin lên tiếng.

Will bực:

-“Gulf làm cái quái gì thế nhỉ, vừa nãy còn gặp ở phòng thay đồ mà…”

Đúng rồi, còn phòng thay đồ, vẫn còn phòng thay đồ ở trường là anh chưa vào? Mà từ nãy tới giờ đã bao lâu rồi, nếu Gulf cứ ở trong phòng thay đồ, chắc chắn là có chuyện rồi!

Lòng anh nóng như lửa, chỉ kịp nói mọi người ăn trước, mình lại một lần nữa ra trường.

-“Gulf ơi…”

-“Gulf…”

Anh đi cả khu thay đồ, chỉ có một phòng còn đóng cửa, giọng càng trở nên mất bình tĩnh.

-“Gulf ơi, Gulf Mày ở trong đấy à, có sao không?”

-“Lên tiếng đi… ”

Đúng là Gulf đang ở trong phòng thay đồ, mà hoàn cảnh khó coi gần chết, không dám mở lời.

-“Gulf, lên tiếng đi, mà nếu không phải Gulf cũng lên tiếng đi, nếu không tao phá cửa đấy…”

-" Gulf.....”

-“Gulf ơi mày sao vậy? ”

Những tiếng đập cửa ngày càng mạnh, cứ thế này, Mew chắc phá cửa thật mất thôi, Gulf đành lên tiếng :

-“Tao đây, tao không sao…”

Anh như trút được tảng đá nặng, quát:

-“Không sao thì vác cái mặt mày ra đây xem nào…”

-“Tao... tao không đi được….”

-“Trong đó có mỏ vàng hả?”

Mew cáu.

-“Mày gọi San tới đây giúp tao đi, không thì Goof cũng được…”

Có người càng bực:

-“Gọi gọi cái gì, lớp tụi nó đi ăn liên hoan ở tận Ba Sao cơ. Có gì tao không giúp được à?”

Bên trong không một tiếng động.

-“Gulf Kanawut, điên rồi đấy, bây giờ cả trường vắng tanh, chẳng còn ai đâu,mày  cứ ngoan cố tao mặc mày đó, cho mày thành xác thối luôn!’

-“Được, tao không cần, mày đi đi…”

Ức nghẹn cả người, cái thằng bướng như ranh!!! Anh gầm gừ:

-“Ok, vậy tao đi đây, tạm biệt, ngồi chết trong đấy đi!”

- " Ê Mày bỏ tao đi thiệt à thằng khốn "

-" Mày muốn thế còn gì ????"

- " Tao nói thế mày cũng tin hả điên ..."

- 'Chỉ cần là mày nói tao đều tin' nói thế thôi Mew chỉ dám nghĩ.

- " Ờ rồi mày làm sao mau ra đây tao xem..."

-" ...Mày vô đây đi tao không đứng dậy được ..."

- " Hả mày sao đứng không được...." Mặt anh tái mét mở cửa vụt vào trong.

Nhìn thấy cậu ngồi dưới sàn nhà không nhút nhích chỉ nhìn anh mặt khó sự ...

- " Tao không để ý lúc nãy thằng khốn nạn nào làm đổ nước đầy ra sàn làm tao ngã trật mẹ chân rồi...

Mew nhìn cậu câm nín không biết tỏ trạng thái nào cho tình huống này ..

Mew liền mắng chân bước tới khụy 1 chân xuống trước mặt cậu xem sét vết thương nhìn chân cậu chỉ bị trật sưng tấy đỏ cau mày da thì xướt nhẹ liền thở phào.

- " Mày Hậu đậu lắm Gulf còn Ngu nữa "

- " Sao mày Mắng Tao thằng khốn".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top