Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

      Có pháo hoa thì người ta ngắm pháo hoa còn Cậu thì lại ngắm Prom . Ngắm đã con mắt rồi , cười muốn rách miệng luôn rồi thì mới bày ra bộ mặt bình tĩnh , mở lời bắt chuyện .

      " Anh có vẻ thích tới cây cầu này nhỉ ?? ''

      '' Cũng không thích lắm đâu , vô tình đi quen thôi ?? "

      '' Đi quen ?? Đi quen mà ra đây đón Giao Thừa thay vì nhà ạ ?? "

      Prom cũng không biết trả lời sao , vừa khen Mick là cậu bé suy nghĩ chu đáo thì bây giờ cảm thấy sai rồi , Cậu mà càng suy nghĩ thì càng hỏi nhiều hơn . Ngừng một chút mới trả lời được :

       " Thì ! ... Vô tình cũng có một chút kỉ niệm . ''

      Chữ đầu thì thì lớn tiếng thế thôi chứ các chữ sau phát ra thì âm thanh ngày càng giảm dần .

      Mick lò mò đoán ra được liên quan gì rồi , nhưng thời gian và nguyên nhân thì chưa . Muốn biết thật nhiều về y nhưng hỏi rồi thì chạnh lòng . Bởi ai cũng có ngờ hỏi chơi chơi bắt chuyện cũng đào trúng nỗi lòng y . Mà hỏi thì cũng đã hỏi nếu không sau này sẽ không có cơ hội nữa .

     '' Kỉ niệm như nào ?? Em muốn nghe . ''

     Mick càng hỏi trong lòng Prom càng mắng '' Hỏi , hỏi , hỏi gì cũng hỏi . Lần trước nói ' Em gặp anh lần nào thì hỏi anh lần đó à ' thì bây giờ nó hỏi thiệt kìa trời . Nếu không phải cách nhau 3 tuổi mà là 1 hoặc bằng nhau thì mày chết với anh ! '

      Tại sao bằng tuổi hay kém một tuổi thì có thể cáu xé nhau được ?? Là vì họ sẽ không chênh lệch lớn có đánh đấm nhau thì cũng tạm coi như công bằng nhưng cách đến tận 3 tuổi thì người phải ra dáng làm anh , người phải ra dáng làm em . ' Kính trên nhường dưới ' đánh không được . Nhưng nói tới nới lui thì Prom cũng không nở mở miệng lớn tiếng với em út chứ đừng nói là đánh là mắng .

      '' Anh ơi ... ''

      '' Gì !! "

      Đợi lâu quá Mick cũng cũng nỉ non kêu Anh , nhưng không ngờ anh phản ứng vừa nhanh vừa mạnh như vậy liền tròn xoe mắt , tai và đuôi cũng không biết từ đâu ra mà hiện lên , vẫy vẫy gập gập cũng làm nao lòng y . Nhưng Mick không phải nịnh hỏi mà dỗ dịu tâm trạng y thôi . Thấy có vẻ tốt rồi mới lên tiếng :

     " Không nói cũng không sao . Anh đã muốn về chưa , em ... '' ' Đưa anh về ' còn chưa nói xong thì đã bị y phớt lờ .

      '' Nhiều năm về trước , khi biến cố đó xảy ra anh dường như không muốn về nhà nữa cứ lang thang khắp nơi , vậy mà đi đến chỗ này . Cũng chả muốn thích nó đâu , nhưng ' Vô tình ' là có thật nha ... '

      Anh nói câu này thì vừa nói vừa cười , tỏ ra thú vị . Còn Mick ở đó vẫn không nói gì cứ im lặng chờ Câu tiếp theo của người đó .

     '' Hôm đó cũng là một đêm cuối năm , lần này anh đi ăn với bạn thật , khi về chỉ mới 10 giờ 30 tối thôi vậy mà gặp trúng lúc pháo có mấy cái bị hỏng liền được bắn sớm , lúc đó anh nhanh tay chụp được một tấm hình ... tặng người kia . "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top