(Hồi ức) Rời bỏ
Cuộc sống vốn dĩ đã không công bằng ,
Ông trời cho ta thứ gì thì sẽ lấy đi một thứ quan trọng khác của ta .
Nhưng hỡi ôi ,
Có ai biết được nỗi đau đớn và dằn vặt lớn nhất chính là khi ta mất đi người quan trọng với ta cơ chứ ?
Sáng sớm tại chung cư của Tsurugi , đang ngủ thì điện thoại của anh vang lên . Anh với tay lấy điện thoại , thì ra là Shindou gọi .
"Sao thế ? Cậu dậy sớm vậy sao ?"- anh bắt máy lên tiếng
"Tsurugi , đến sân bay ngay đi !"- Shindou gấp gáp nói
"Sân bay ?"- anh ngồi dậy khó hiểu
"Tenma ... hôm nay em ấy sẽ lên đường sang Anh ."- Shindou nói
"Gì chứ ? Không phải cuối tuần sao ?"- anh hỏi
"Em ấy đã thay đổi lịch trình , em ấy không muốn ai nói ra nhưng tớ không nỡ ..."- Shindou nói
"Tớ sẽ đến ngay !"- nói rồi anh tắt máy , bật dậy khỏi giường vscn và thay quần áo , sau đó lập tức lên đường đến sân bay .
Sân bay HANEDA ———
"Làm ơn hãy đến kịp nhé , Tsurugi ."- Shindou nắm chặt điện thoại rồi nhìn về phía Tenma nói thầm .
"Tenma , cậu đi sớm vậy sao ?"- Shinsuke hỏi
"Ừ , ở bên Anh có vài việc nên tớ phải đi sớm hơn dự tính ."- cậu nói . Hôm nay cậu mặc một chiếc áo sơ mi trắng không sơ vin , chiếc quần ngắn đến đầu gối và một đôi giày thể thao . Trên cổ là chiếc dây chuyền mà anh tặng cho cậu . Hôm nay cậu đeo thêm một chiếc kính râm , trông cá tính vô cùng !
"Không biết bao giờ ta mới được gặp lại nữa ."- Shindou nói
"Em nghĩ sẽ sớm thôi . Sắp tới anh cũng ra nước ngoài phải không ạ ?"- cậu hỏi
"Ừ , anh và Kirino sẽ tới Mỹ , khoảng 3 năm !"- Shindou nói
"Vậy là phải rất lâu mới có thể gặp lại nhỉ ?"- Kirino nói
"Mọi người được sang nước ngoài là một bước ngoặt lớn mà , em muốn đi cũng không được này ."- Shinsuke nói như muốn phá tan cái không khí u buồn này .
"Qua đó giữ gìn sức khoẻ nhé , Tenma !"- ôm cậu vào lòng Kirino nói
"Anh và mọi người cũng vậy !"- cậu nói
"Những chuyện nên quên thì hãy cứ quên đi nhé !"- Kirino nói tiếp
"Em biết !"- cậu trả lời
"Tenma , chúng ta phải đi rồi !"- Chiyo nhìn đồng hồ rồi nói với cậu , vừa lúc một giọng nói cất lên
[Chuyến bay từ sân bay HANEDA - Tokyo đến sân bay London Heathrow - Anh Quốc , sau khi làm thủ tục xin hãy đến cổng số 10 để chuẩn bị lên đường . Xin nhắc lại ....]
"Tớ phải đi đây !"- cậu nói nhưng ánh mắt vẫn nhìn về phía cửa sân bay như để tìm kiếm bóng hình quen thuộc . Nhưng chợt nhận ra gì đó , cậu tự cười trong lòng
*Ngốc quá , mong đợi gì chứ . Chẳng phải mày muốn đi trong lặng lẽ à ? Làm sao mà cậu ấy biết được !*
"Không kịp sao ?"- Shindou nhìn ra cửa lẩm bẩm
"Mọi người giữ sức khoẻ , em đi đây !"- cậu nói và kéo vali đi . Chiyo cũng cúi đầu chào rồi đi theo cậu .
"Tenma !"- một giọng nói vang lên làm nhóm Shindou giật mình quay lại .
"Tsurugi ?"- Shinsuke ngạc nhiên
"Tenma ... cậu ấy đâu rồi ?"- Tsurugi hỏi
"Em ấy ... đi rồi !"- Kirino nói , giọng chứa đầy sự đau thương . Kirino biết là Tsurugi sẽ còn đau khổ hơn ai khác khi không được nhìn mặt người mình yêu lần cuối trước khi người đó ra nước ngoài .
"Không thể nào ..."- anh khuỵu gối xuống , nước mắt một lần nữa lại rơi xuống . Tại sao chứ ? Sao ông trời lại bất công quá vậy ? Để một lời xin lỗi anh cũng không nói được !
"Tsurugi , chuyện đã xảy ra rồi . Cậu cũng đừng buồn nữa ."- Shindou vỗ vai Tsurugi nói
"Tenma sẽ về sớm thôi mà . Đến lúc đó ... cậu ... hãy nói lời xin lỗi với cậu ấy ... cũng được mà ..."- Aoi nói nhưng cô cũng không kìm được nước mắt mà khóc . Ông trời phải chăng quá tàn nhẫn với hai cậu ấy ? Thậm chí không cho họ có cơ hội nói chuyện với nhau lần cuối .
[Chuyến bay từ sân bay HANEDA - Tokyo đến sân bay London Heathrow đã cất cánh . Xin nhắc lại ...]
Vậy là hết !
Lần cuối cùng cả hai người họ cũng không được nhìn thấy nhau , họ rời xa nhau như vậy đấy .
Quá thương tâm , ai có thể hiểu được nỗi đau của người ra đi không ?
Hay cả nỗi đau của người ở lại ?
Không ai có thể hiểu được trừ bản thân họ ra ,
Khi chuyến bay cất cánh cũng là lúc mamg theo những kỷ niệm đi xa ,
Những ký ức ngọt ngào khi họ ở bên nhau !
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top