Lỡ lời
Sau khi Tenma đưa áo khoác thì Tsurugi đi mua đồ . Cậu tắm xong thì nằm trên giường lăn qua lăn lại , lúc đó không hiểu sao cậu lại kéo tay cậu ta lại . Cứ như thể sợ cậu ta lạnh vậy !
"Nhiều lúc ... mình không thể hiểu bản thân mình nữa ..."- nhìn vào bàn tay phải của mình cậu lẩm bẩm , lúc nãy cậu đã dùng bàn tay này kéo áo anh lại .
Cạch ! Tiếng cửa mở ra , Tsurugi bước vào tay cầm một túi đồ .
"Mừng cậu đã về !"- cậu ngồi dậy nói
"Ừ . Mau xuống ăn đi !"- anh nói
Cậu nghe xong liền ngồi xuống bàn , lấy ra một hộp đồ ăn nhanh và một ly nước ăn ngon lành .
"Ngon quá à !"- cậu nói
"Vậy thì nhớ ăn no đấy !"- anh nói
"...."- cậu im lặng nhìn về phía anh , bản thân muốn hỏi về chuyện chiếc nhẫn nhưng lại không dám . Suy nghĩ một lúc cuối cùng cậu quyết định dùng hết sự can đảm của mình để hỏi
"Tsurugi - san này , tôi hỏi cậu chuyện này được không ?"- cậu nói
"Hỏi đi !"- anh nói
"À thì ... sợi dây chuyền xỏ chiếc nhẫn trong túi cậu đẹp quá , cậu mua ở đâu vậy ?"- cậu hỏi
"Sao cậu biết trong túi tớ có một sợi dây chuyền ?"- anh ngạc nhiên hỏi lại
"Kh ... không phải cố ý đâu , chỉ là lúc nãy lúc cậu nhờ lấy khăn tắm thì tôi thấy nó ở trong một chiếc hộp , thấy đẹp nên tôi hỏi thôi ..."- cậu cuống cuồng giải thích .
"Ra thế . Lúc trước tớ mua nó tặng người yêu đấy , từ hơn 5 năm trước rồi . Nó là dây chuyền đôi đấy !"- anh nói
"Lâu lắm rồi nên tớ cũng không rõ mua ở đâu nữa ."- anh nói tiếp
*Người yêu ? Dây chuyền đôi ? Không thể nào ?*- cậu nghĩ thầm
"Vậy người đó là người thế nào ? Hình như tôi chưa nghe cậu nói bao giờ ?"- cậu nhanh chóng lấy lại bình tĩnh nói .
"Người đó hả ? Cũng không có gì hết , người đó đã xa lắm rồi ..."- anh nói
"Tsurugi - san ..."- như nhìn được nỗi buồn trong câu nói ấy tim cậu cũng nhói lên mà cậu không rõ lí do là gì !
"Mà cũng hơn 5 năm rồi , phải xem cậu ấy còn nhớ tớ không đã ..."- anh cười nhẹ nói
"Cậu nhớ người đó lắm phải không ?"- cậu hỏi
"Nhớ chứ . Tớ nhớ cậu ấy rất nhiều !"- anh nói
"Cậu cũng rất yêu người đó ?"- lại một câu hỏi nữa
"Ừ . Tớ yêu cậu ấy nhiều lắm , yêu hơn chính bản thân mình !"- anh trả lời .
"Chắc chắn tình cảm đó sẽ tới được người mà cậu yêu thôi . Tôi cũng tin người đó cũng yêu cậu rất nhiều đấy !"- cậu cười nói .
"Cảm ơn cậu !"- anh đáp lại .
*Có lẽ mình suy nghĩ nhiều rồi , làm sao mình và cậu ta quen nhau từ trước được ?*
Một đêm lại qua đi , ngày hôm sau cả đội xuống sân từ sớm rồi cả ngày hôm đó trừ lúc ăn trưa thì hầu như đều ở sân bóng . Lần này đối thủ là Saudi Arabia và sức tấn công của họ vô cùng cao nên mọi người trong đội đều dốc hết sức mình luyện tập . Sau một buổi luyện tập vất vả thì mọi người vào phòng ăn nghỉ ngơi chuẩn bị bữa tối , chỉ còn cậu và Shinsuke ở ngoài dọn bóng .
"Hôm nay vất vả thật đấy !"- Shinsuke than thở
"Không trách được , ta đang đối đầu với thế giới mà !"- cậu cúi người nhặt bóng nói .
"Ủa ? Lâu rồi mới thấy ."- Shinsuke đột nhiên nói lớn khi nhìn thấy thứ lấp lánh đang lộ ra ở cổ Tenma .
"Thấy gì ?"- cậu hỏi lại
"Thì chiếc dây chuyền đó . Đó là món quà mà Tsurugi tặng cậu nhân dịp kỉ niệm 1 năm yêu nhau của hai người mà ."- Shimsuke cười nói
"Cậu ... mới nói gì cơ ?"- cậu hỏi lại
"Thì tớ nói là ..."- như nhận ra mình nói chuyện không nên nói , Shinsuke lập tức che miệng lại
"Không có gì đâu Tenma , đừng bận tâm . Tại sợi dây chuyền của cậu giống quá ..."
"Nishizono - kun , trả lời tôi đi ! Cậu nói vậy là sao ?"- cậu nắm chặt vai của Shinsuke nói .
"Không ..."- đang định lên tiếng thì một giọng nói từ sau vang lên - là Taiyou .
"Tenma , Shinsuke - kun , mau vào trong đi !"- Taiyou nói
"À ... ừ , tớ vào trước nhé !"- nói rồi Shinsuke chạy lại phía Taiyou .
Phòng ăn ———
"Tenma , em sao thế ?"- Gouenji ngồi bên cạnh hỏi .
"Không có gì ạ ..."- cậu cười nhẹ . Nhưng ánh mắt lại đưa sang nhìn Tsurugi đang ngồi ăn bên kia .
"Tenma ..."- Shinsuke ngồi cùng bàn nhìn cậu lẩm bẩm . Cậu hy vọng những lời vừa nãy của cậu không gây ra hoạ .
"Tenma , uống tạm rồi lên phòng đi , có ngồi đây em cũng không ăn vào đâu ."- đưa cho cậu cốc sữa Gouenji nói
"Gouenji - san , em ổn !"- cậu nói
"Quen lâu vậy rồi anh hiểu em quá mà , uống đi !"- anh đưa cốc sữa lên miệng cậu nói
"Vâng ..."- cậu cầm lấy cốc sữa rồi xin phép đi lên phòng .
"Tenma ổn không vậy , Gouenji ?"- Endou ngồi bên cạnh hỏi .
"Cậu không tin bạn trai mình hả ? Yên tâm , thằng bé uống hết cốc sữa đó thì nó sẽ ngủ một lúc , khi dậy sẽ đỡ thôi !"- anh nói
"Hiểu em ấy chắc chỉ có cậu thôi nhỉ , Gouenji - kun ."- Fubuki cười nói
"Cậu nói đúng đấy , Fubuki !"- Kidou cũng tiếp lời
Sau đó mọi người ăn xong bữa tối thì đi tắm rồi lên phòng . Tsurugi vừa vào phòng đóng cửa lại thì hơi mát ập vào người anh , đi vào trong thì thấy cậu đang ôm con gấu bông rồi ngủ say , điều hoà bật thế này chắc cảm mất , anh lấy điều khiển tăng lên 25 độ rồi đắp chăn cao lên cho cậu !
"Không biết khi cậu nhớ ra những ký ức trước đây ... cậu có tha thứ cho tớ được không ?"- vuốt tóc cậu anh nói
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top