Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

17. Trở về đúng vị trí

"Được thôi, ta không ép con"

"Nhưng ta thật lòng nhắc nhở cho con biết,Apo Nattawin, rằng con sẽ hối hận với những gì đã làm với ta ngày hôm nay "

"Ta làm như vậy tất cả cũng là vì muốn tốt cho con "

Mile Phakphum nói xong liền cầm lấy áo khoác bước ra ngoài, hắn bất mãn đóng rầm cửa lại khiến Apo Nattawin giật mình.

Đây là lần đầu tiên hắn van xin Apo Nattawin, nhưng đổi lại chỉ có sự trút giận của cậu.

Mile Phakphum không hề biết bản thân mình đã làm gì sai, đến mức Apo Nattawin sẵn sàng quy chụp hắn nghĩ cậu ngang hàng với những cô tình nhân ở ngoài kia.

Đầu Mile Phakphum gục xuống vô lăng, cảm giác khó chịu trong lòng bắt đầu trào lên.

Có phải đã đến lúc hắn nên trả tự do cho Apo Nattawin rồi không, có phải được hắn bảo bọc yêu thương như vậy làm cậu cảm thấy nghẹt thở hay không, những điều này từ trước đến nay Mile Phakphum chưa từng nghĩ đến.

Nhưng bây giờ hắn đã thật sự suy xét rồi.

Cuối cùng hắn cũng đã tìm được cậu, nhưng lại chẳng thể đem người trở về nhà với mình như lúc trước nữa.

Mile Phakphum đã đánh giá quá thấp mức độ ngang bướng của Apo Nattawin, cũng đánh giá quá cao vị trí của mình trong lòng cậu.

Chỉ là từ lúc hắn rời đi, Apo Nattawin cứ thẫn thờ đứng trong phòng cũng chẳng dễ chịu hơn chút nào.

Cậu không muốn bản thân mình cứ thế đi quá giới hạn với Mile Phakphum, cũng không muốn bản thân tiếp tục dao động với người đàn ông đó , Mile Phakphum rõ ràng đã vạch rõ ranh giới với cậu, rằng hắn chỉ xem cậu như một đứa con trai không hơn không kém mà thôi.

Vậy tại sao hắn lại hôn cậu?

Apo Nattawin không thể giải thích được điều này.

Hắn không thích cậu thì làm vậy khác gì là đang trêu đùa cậu đâu chứ.

____

"Sao vậy, hôm nay anh không đi tìm Apo Nattawin nữa sao? "

Giọng nói của chàng trai tên Jeff vang lên , anh đẩy vai Mile Phakphum một cái, lại vì cái nhìn hung dữ của hắn mà nhanh chóng thu lại hành động của mình.

Đây là bạn thân của Mile Phakphum, cũng là người bạn duy nhất biết hắn có một đứa con trai nuôi trên đời này , Apo Nattawin.

Hơn nữa còn biết rất rõ danh tính của cậu, biết rõ về việc cậu là đứa con duy nhất của kẻ mà Mile Phakphum đã ra tay sát hại để trả thù nhiều năm về trước.

Mile Phakphum nắm chặt chai rượu trong tay,rót đầy ra ly rồi đưa hết ly này đến ly khác vào trong miệng mình.

"Mặc kệ thằng nhóc đó đi "

"Ô"

"Tôi có nghe lầm không đấy? "

Jeff có vẻ rất bất ngờ, đây là lần đầu tiên anh thấy Mile Phakphum ngó lơ Apo Nattawin, thậm chí còn có chút bực dọc khi nhắc đến tên cậu.

Mile Phakphum đã mất bao nhiêu công sức đi tìm cậu khắp nơi, bỏ lỡ cả những hợp đồng quan trọng và sức khỏe của bản thân, vậy mà khi gặp lại cậu chỉ chăm chăm đuổi hắn trở về.

Nếu việc hắn ở một mình đơn giản như thế,vậy thì hắn tốn bao nhiêu thời gian để tìm lại cậu làm gì chứ?

"Mile Phakphum, anh chắc chắn chứ? Tôi có thể nhìn ra anh rất yêu thương Apo Nattawin, để cậu ấy lưu lạc ở một nơi xa lạ thế này thật sự không sao chứ "

"Thằng nhóc đó nói tôi không cần xía vào, đuổi tôi đi rồi "

"Tôi rủ cậu đến đây là để uống hay để quan tâm người khác vậy? "

"Anh khó tính quá, có biết tối nay tôi phải bỏ biết bao nhiêu show diễn để đến đây tâm sự với anh không? "

Nhắc mới nhớ, cả hai đều đang ngồi trong phòng VIP của một quán bar nổi tiếng mới mở ở đây, cũng là quán bar mà từ lúc đến Kalasin Mile Phakphum thường xuyên đến đây.

Một mình hắn đã uống hết 2 chai rượu loại mạnh, nhưng dường như chỉ có tỉnh táo hơn chứ không say đi chút nào, nhưng không ăn gì trong suốt một thời gian dài khiến dạ dày của Mile Phakphum đau rát,

"Anh đi đâu đấy? Đi tìm phụ nữ à? "

"Cậu bớt suy diễn đi, tôi ra ngoài đi vệ sinh thôi"

"Anh ổn không đấy? "

Cuối cùng anh vẫn phải cắn răng bước vào nhà vệ sinh để nôn hết những thứ trong dạ dày ra.

Nhưng đến khi anh bước ra ngoài, trùng hợp cũng là lúc Apo Nattawin đang bị một nhóm khách hàng nam quấy rối.

Hôm nay Bible đã đi công tác, thế nên không có ai ở đây để bảo vệ cậu, những nhân viên khác thì đều hiểu rất rõ máu mặt của những tên thanh niên này, thậm chí đại ca trong nhóm của chúng còn vừa đi tù, trở về chưa được bao lâu đã bắt đầu kéo nhau đi gây chuyện khắp nơi .

Mile Phakphum nhíu mày, nhìn lũ người này cứ một mực ép cậu tiếp rượu.

Hóa ra Apo Nattawin thiếu tiền đến mức hi sinh bản thân mình đi làm công việc này hay sao?

Chỉ cần có tiền, chuyện gì cậu cũng dám làm?

"Không phải chuyện của mày, Mile Phakphum"

Mày không thấy Apo Nattawin xua đuổi mày sao?

"Cậu em xinh đẹp, tối hôm nay em có thời gian không? "

"Đi khách sạn với tụi tôi đi, đảm bảo tụi tôi không bạc đãi em đâu "

"Dạ không thưa quý khách, tôi chỉ là nhân viên phục vụ thôi , quý khách hiểu lầm rồi "

Apo Nattawin thật sự chỉ muốn bỏ chạy ra khỏi chỗ này,  nhưng cậu không dám làm phật ý lũ người này, cậu sợ chính mình sẽ gây ra phiền phức cho Bible.

Quán bar của anh mới mở chưa được bao lâu, hơn nữa việc kinh doanh đang ngày càng tốt lên, cậu không muốn vì mình mà gây ảnh hưởng đến nơi làm ăn của anh.

Lũ người kia cười phá lên, bàn tay gớm ghiếc đã bắt đầu muốn đụng chạm vào người Apo Nattawin.

Apo Nattawin quả thật là thích đàn ông, nhưng ngoài Mile Phakphum ra thì cậu không muốn một người đàn ông nào khác chạm vào người mình, thậm chí bây giờ cậu còn cảm thấy buồn nôn.

"Thì bởi vì cậu em là phục vụ, nên phải làm những chuyện này để có " kinh nghiệm" chứ ".

Mà bộ dạng sợ hãi đến mức tránh né của Apo Nattawin đã được thu lại toàn bộ trong mắt Mile Phakphum.

Người đàn ông kia còn đang định chạm vào mông Apo Nattawin, Mile Phakphum tính quay đầu đi lại vì bản năng của chính mình mà lao tới bóp nát tay gã khốn kia, kéo cả người hắn lên bàn, rượu và trái cây nhanh chóng bị đổ sạch xuống đất.

"Mẹ kiếp, mày làm gì vậy hả? "

"Đại ca "

"Cha"

Apo thật sự không nghĩ Mile sẽ xuất hiện ở đây, hơn nữa còn muốn ra tay giúp mình, cậu ngơ ngác nhìn hắn một lúc lâu.

Mile Phakphum kiềm nén lửa giận trong lòng mình từ nãy đến giờ, nhưng vẫn không chịu được mà lấy súng ra dí vào thái dương của tên cầm đầu đang bị bản thân mình kẹp chặt xuống bàn kia.

"Tụi mày đứa nào ngon thì đến đây "

"Súng của tao có đủ đạn cho hết tất cả tụi mày "

Hắn điên tiết giơ súng lên chỉ vào từng thằng, đôi mắt chằng chịt tơ máu như có thể giết chết người bất cứ lúc nào.

Phải nói rằng Mile Phakphum chính xác là một lão đại hàng thật giá thật, bạn thân của hắn cũng không phải dạng vừa, không phải là cảnh sát thì cũng là luật sư, cho nên muốn ép lũ người khốn nạn này đến đường cùng chỉ là một chuyện dễ như trở bàn tay.

Tên đại ca nằm trên bàn vừa nhìn thấy súng liền nhanh chóng đổ mồ hôi khắp cả người, thậm chí còn muốn khóc cầu xin Mile Phakphum tha mạng cho mình.

"Đại ca, em biết mình sai rồi "

"Em không nên chọc giận anh, mong anh tha cho em "

"Còn mẹ mày, mày nghĩ kéo một đám đàn em đi đến những chỗ này thể hiện uy lực là ngầu lắm à? "

"Mày tính sàm sỡ ai, thì xin lỗi người đó "

"Tao không có nhu cầu nghe những lời này "

Mile Phakphum y như cũ chĩa súng vào đầu thằng khốn kia, lời nói đanh thép khiến hắn run lên bần bật

Toàn bộ khách hàng trong quán bar đều đã bị bộ dạng đáng sợ của Mile Phakphum làm cho sợ hãi bỏ chạy tán loạn, chỉ còn lại nhân viên và nhóm người này đứng trơ mắt nhìn anh.

Đây là lần đầu tiên nhóm người đó nhìn thấy đại ca của chúng cầu xin một kẻ lớn mạnh hơn mình không khác gì một con chó.

Giọng nói của hắn run run, khắp người đều bị ép dính xuống mặt kính, cho dù có cho vàng chắc chắn cũng sẽ không dám quay lại chỗ này để thể hiện uy lực một lần nào nữa.

"Xin lỗi cậu, tôi biết tôi sai rồi"

"Tôi không nên làm chuyện xằng bậy như vậy với cậu, mong cậu tha lỗi cho tôi "

"Cha, người mau buông anh ta ra đi "

Mile Phakphum liếc Apo Nattawin một cái, sau đó đẩy cả người tên kia về phía lũ đàn em của mình.

" Phế vật"

Tên cầm đầu đã thật sự bị hai chữ này làm mất hết danh dự, hắn nghiến răng sau đó nhanh chóng cùng đàn em chạy trối chết ra khỏi chỗ này.

Hắn biết rõ những gã như Mile Phakphum máu liều nhiều hơn máu não, có thể sẽ không suy nghĩ gì mà cướp đi tính mạng của mình.

Gã còn đáng sợ hơn những tên cai ngục trong tù.

Mile Phakphum cất súng vào áo khoác, mắt cũng không thèm nhìn đến Apo đang đứng ở đó đã quay mặt đi vào nhà vệ sinh.

Thật giống như một trò đùa, đến cuối cùng hắn vẫn quan tâm một người đã thẳng thừng xua đuổi mình. Đổi lại là người khác, có lẽ Mile Phakphum sẽ không thèm nhìn đến một lần nào nữa, nhưng Apo Nattawin vẫn luôn là người khiến hắn phải lo lắng.

Apo Nattawin căng thẳng nhìn về phía Mile Phakphum, trong lòng thật sự không biết bản thân phải giải quyết ra sao những chuyện này.

Mối quan hệ cha con giữa hai người đã bị đảo lộn, và sẽ không thể quay về như lúc trước được nữa.

_____

Xin cảm ơn mọi người đã đọc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top