Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

23.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Apo Nattawin 24 tuổi

P'Mile ngồi thẫn thờ trên băng ghế của bệnh viện, bên cạnh là Apo đang khóc nức nở. Nắm chặt tay anh, em run lên từng nhịp vì khó thở. Dựa đầu vào vai anh, em khó khăn mở lời.

- Bác sĩ nói... Nói vẫn có thể hồi phục được mà....

- Bạn nhỏ của anh... Đó là khối u não. Không phải nói khỏi là sẽ khỏi...

Đó là sự thật nhẫn tâm nhất mà P'Mile từng nói với em. Từ 2 tháng trước, P'Mile bắt đầu chóng mặt, hoa mắt, bồn nôn và đôi khi là tê liệt vài ngón tay.

Em vẫn hay thúc giục anh đi khám nhưng anh luôn từ chối vì lý do bận rộn. Cho tới tận hôm nay, khi em làm dữ bắt anh phải đi cùng mình. Anh mới phát hiện bản thân có khối u trong não.

Trở về nhà với tâm lý bất ổn, anh vẫn đang chờ đợi kết quả xét nghiệm.

"Xin người, xin người hãy lấy tất cả may mắn của con dồn vào lần này. Xin người hãy cho con thêm thời gian, bạn nhỏ của con. Còn rất trẻ con... "

Nằm trên giường, cả hai chìm vào suy tư...

- Chúng ta... Chia tay nhé! Trước khi anh hết thời gian, anh tìm cho em một người vợ tốt nhé...

Apo giật mình khi nghe hết câu nói của chồng mình. Em có chút hoảng loạn, nhanh chóng kéo người dậy khỏi ngực anh.

- Em không muốn... Không phải anh nói, chỉ mình anh mới có thể đứng bên cạnh em sao....

- Nattawin, anh có lẽ... Sẽ không cùng em lâu nữa.

- Vậy thì anh cứ cùng em đi... Xin anh đấy, cùng em cho tới tận giây cuối cùng.

Apo khóc nấc lên, em không trách anh muốn buông tay em. Em chỉ trách, bản thân mình không thể làm gì cho anh.

Em biết, Phakphum làm tất cả chỉ vì yêu em thôi. Cả việc chấp nhận buông tay em, cũng chỉ vì muốn em không vì sự ra đi của anh mà dày vò cả đời về sau.
__________

Hai ngày sau đó, anh cùng em trở lại bệnh viện. Bác sĩ nói cần làm thêm vài ba xét nghiệm để kết quả được chắc chắn hơn.

Mất cả nửa ngày chờ đợi, nhưng đáng.

- Ngài Phakphum, đây là khối u lành tính. Nhưng tôi...không chắc chắn ca phẫu thuật sẽ thành công thưa ngài. Khối u nằm ở vị trí khá bất lợi, chỉ có 30% thành công thôi...

Apo nhảy lên vui mừng, bác sĩ đã thành công lấy lại nụ cười của em.

- Có cơ hội thành công là được, lập tức xếp lịch phẫu thuật cho anh ấy. Tôi muốn những bác sĩ giỏi nhất sẽ tham gia ca phẫu thuật này.

Nattawin hớn hở lên giọng, trời thương anh rồi. Thương cho tình yêu của anh và em.

Rời khỏi bệnh viện, em với nụ cười trên môi. Còn anh đôi mắt vẫn mãi đăm chiêu.

- Anh không vui sao? Là lành tính đó.

- Anh vui chứ, nhưng... Chỉ có 30% thôi... Hứa với anh đi Apo, nếu không thành công. Em nguyện ý ở bên người khác nhé...

- Làm sao có thể không thành công? Anh từ khi nào lại xàm ngôn như thế?

- Đừng đá sang chuyện khác, bạn nhỏ. Hứa với anh.

Apo im lặng một lúc lâu, trên gương mặt cũng không còn cười nỗi. Môi cắn chặt, khó khăn mà tiếng lời.

- Đừng bắt em làm những chuyện như thế được không. Tàn nhẫn với em lắm, tàn nhẫn hơn cả cái chết của anh...

Apo nhìn anh với đôi mắt ngập nước, em khóc vì tình yêu của anh. Phakphum yêu em đến mức, chỉ muốn em hạnh phúc thôi. Dù người cùng em hạnh phúc, không phải anh ta.
__________

Đặt lịch hẹn với bác sĩ 1 tháng, sở dĩ lâu như vậy là vì cần thời gian để các chuyên gia trở về nước.

Dù Ý không phải là một nước có nền tảng y tế được đánh giá cao, nhưng dù sao thì việc hội tụ những chuyên gia nổi tiếng về đây vẫn sẽ ổn hơn là ở Thái Lan.

Vì thế mà Apo đề nghị anh ở lại Ý để phẫu thuật. Và đương nhiên là chồng của em đồng ý.

Bà Hennessi cũng bay sang Ý để giúp Apo chăm sóc Mile. Em còn phải đi học, không thể cứ ở bệnh viện cùng anh.
__________

Thật ra P'Mile vẫn cảm thấy bản thân rất ổn, chỉ là bác sĩ nói cần nhập viện để theo dõi thêm.

Anh thấy bản thân không đến nỗi cần có người cơm bưng nước rót. Nhưng chịu, Nattawin bướng giống mẹ. Hai người đó hợp lại, thay nhau chăm sóc anh. Anh không phản kháng được.

- Chồng ăn ngoan đi, em sắp đến giờ đi học rồi.

- Po, anh no rồi mà. Mỗi ngày em và dì đều bắt anh ăn 4 - 5 cử. Không không ăn nổi.

- P'Mile ngoan, em thương mà. Ăn đi anh, ăn mau chống lớn...

Chưa bao giờ P'Mile cảm thấy được chăm sóc lại đau khổ như vậy, anh cảm nhận rõ bản thân mình tăng mấy cân rồi. Còn chưa được hai tuần...

*Trời ơi! Thân hình hoàn hảo của tôi*
__________


Up sớm hơn mụt ngày vì ngày mai bảo trì đấy ạaaaaaa!

Ngày 15/01 sẽ coa chap 26 đấy ạ

Yêu mọi người❤❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top