Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 16 (H nhẹ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trương Trạch Nghị ôm đối phương lật ngược người lại hoán đổi tư thế. Lúc này, Trần Lập Ba đang nằm trên cơ thể anh.

Một cánh tay dài từ trong chăn duỗi ra kéo hộc tủ đầu giường để lấy một tuýp kem dưỡng da tay. Trước giờ Trương Trạch Nghị chưa từng đưa người về nhà nên đương nhiên sẽ không chuẩn bị sẵn những thứ này. 

Trần Lập Ba ngẩng đầu lên nhìn chất kem trắng đục dính đầy trên những ngón tay thon dài của anh thì cổ họng vô thức nuốt mạnh một cái. 

"Anh, anh muốn làm gì?"

Trương Trạch Nghị ngẩng đầu hôn vào đôi môi trước mặt, đồng thời bàn tay anh cũng đã theo vòng eo trượt qua khe hẹp ấn nhẹ vào chiếc lỗ đang được đóng kín. Tư thế nằm của Trần Lập Ba khiến Trương Trạch Nghị di chuyển thuận tiện hơn rất nhiều.

 "Ngoan, xong nhanh thôi."

"A ~"

Trương Trạch Nghị chậm rãi mở cửa lối vào và nhẹ nhàng xoa tròn xung quanh. Đầu ngón tay trơn trượt liên tục chọc vào trong miệng, mỗi nhịp điệu ra vào đều khiến trái tim của Trần Lập Ba đập thình thịch.

Đây chính xác là một sự tra tấn không có hồi kết.

"Anh muốn làm thì làm nhanh lên đi!" Trần Lập Ba thật sự không thể nhịn được nữa.

Đột nhiên những ngón tay phía sau dừng lại, sau đó là tiếng cười của người đàn ông vang lên trên đầu cậu.

"Gấp gì chứ, lát nữa người khó chịu chính là em đấy!"

Không chỉ riêng Trần Lập Ba nôn nóng mà chính Trương Trạch Nghị cũng sắp không kiềm chế được nữa, nhưng nếu cứ để vậy mà làm thì nhóc con của anh sẽ không thể chịu nổi mất!

Sau khi Trương Trạch Nghị kiên nhẫn mở rộng, một ngón tay đầu tiên cũng thuận lợi đưa vào trong. Trần Lập Ba cảm thấy nơi đó có cảm giác đau nhức nhưng cũng không rõ ràng lắm bởi vì nó đi kèm mới một loại cảm giác thú vị khác. Rồi sau đó đến ngón tay thứ hai, ngón tay thứ ba đi vào, đến lúc này cậu mới thật sự cảm nhận được cơn đau một cách rõ ràng.

"Chậm.... chậm lại..."

Trương Trạch Nghị có cảm giác như phía dưới có vô số cái miệng nhỏ đang ngậm chặt các ngón tay của anh. Mỗi lần miệng nhỏ co rút đều tạo ra một lực hút rất lớn. Phần thân dưới của anh cũng cứng đến mức đau nhức. Hơi thở nặng nề phả vào cổ của Trần Lập Ba khiến cậu bất chợt rùng mình. Trương Trạch Nghị hôn lên phần cổ mềm mại của đối phương rồi bắt đầu ngậm mút.

Những ngón tay của anh đào qua đào lại cuối cùng cũng tìm được phần thịt mềm bên trong, anh ấn mạnh một cái, nhóc con liền lắc người rồi ngẩng đầu la lên.

"A! Không....không được...."

Dương vật mềm mại của Trần Lập Ba có xu hướng ngóc đầu lên, phần trước cũng bắt đầu rỉ nước và đỉnh đầu liên tục xoa xoa lên phần bụng dưới của Trương Trạch Nghị. Đến lúc này, anh biết rằng nhóc con đã có cảm giác rồi.

Trương Trạch Nghị vừa ngậm phần dái tai của nhóc con vừa rút ngón tay ra khỏi cơ thể cậu: "Nhóc con, ngoan, anh vào đây..."

Trần Lập Ba đang nằm trên người anh thở dốc, cậu chưa kịp hồi phục tinh thần sau sự kích thích ban đầu nên chỉ ậm ừ trả lời: "Gì? Cái gì?...ưm...a~"

Một thứ to lớn khác lập tức đâm thẳng vào cái lỗ mềm mại của cậu, quy đầu trơn trượt cọ xát qua lại. Mỗi lần thứ này lướt qua miệng nhỏ, Trần Lập Ba liền co rúm người lại. Sau khi Trương Trạch Nghị tìm được thời điểm thích hợp, anh không chần chừ mà tiến thẳng vào trong.

"Ứm!"

"A ~ ưm... cái ...to quá..."

Cũng nhờ vào màn dạo đầu đầy kiên nhẫn của Trương Trạch Nghị mà lúc này Trần Lập Ba không quá vất vả để tiếp nhận anh.

Vừa đi vào, Trương Trạch Nghị liền có cảm giác mình giống như bị mắc kẹt trong một khu vực chật hẹp. Thành ruột co giật quấn chặt lấy dương vật như muốn giam giữ anh khiến anh không nỡ di chuyển. Giờ đây, từ thể xác đến trái tim, Trần Lập Ba chỉ thuộc về một mình anh.

Trương Trạch Nghị nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên môi đối phương như một hành động dỗ dành cũng như cổ vũ cậu.

Anh nâng eo đẩy nhẹ, động tác vô cùng chậm rãi. Đồng thời hai tay anh cũng lướt xuống cánh mông đầy đặn của Trần Lập Ba và bắt đầu xoa nắn, anh giúp đối phương thả lỏng các cơ bắp đang căng cứng.

Một lúc sau, dường như lực đẩy nhẹ nhàng của anh không còn đủ thỏa mãn đối phương. Nhóc con lắc lắc mông rồi cắn môi anh, nhỏ giọng nói: "Anh nhanh lên đi..."

Đến lúc này, Trương Trạch Nghị mà còn nhịn được nữa thì anh không phải là đàn ông. Ba mươi như sói, bốn mươi như hổ, anh lập tức cắn lấy môi đối phương và đẩy mạnh vào chỗ sâu nhất.

Tiếng rên của Trần Lập Ba bị Trương Trạch Nghị nuốt chửng nên cậu chỉ có thể phát ra âm thanh nghèn nghẹt nơi cổ họng cùng tiếng thở hổn hển.

Sâu quá...

Lúc này, gương mặt mơ màng của Trần Lập Ba như con tàu bị mất phương hướng ở ngoài biển khơi, chỉ có thể trôi theo sóng biển, có khi bị sóng đưa lên cao, cũng có lúc lại bị sóng cuốn ra xa. Phần dương vật của cậu bị kẹp giữa bụng của cả hai, khi đối phương đẩy tới đẩy lui, lực ma sát càng lúc càng mạnh, nơi tiếp giáp nóng rực lên. Tiếng rên rỉ lên xuống theo nhịp đưa đẩy, hơi thở dày đặc và nặng nề của cả hai đan xen với nhau hòa cùng tiếng va chạm da thịt, tất cả cùng vang vọng trong căn phòng yên tĩnh vào đêm khuya.

"A! Chậm, chậm lại...A a...ưm..."

Những tiếng rên không còn kìm nén, dưới sự tấn công mạnh mẽ của Trương Trạch Nghị. Dương vật của anh liên tục đâm trúng vào vị trí nhạy cảm bên trong của Trần Lập Ba. Khoái cảm chồng lên thành từng lớp chảy lan khắp cơ thể. Cuối cùng, Trần Lập Ba rướn người, toàn thân run rẩy và tinh dịch bắn ra dính đầy người đối phương. Sau đó, cả người mềm nhũn như hết sức lực, cậu lại nằm sấp lên cơ thể của anh thở hổn hển.

Bây giờ cơ thể của Trần Lập Ba cực kỳ nhạy cảm, chỉ một động tác nhỏ của Trương Trạch Nghị cũng có thể khiến cậu run rẩy cả người. Giọng nói ngọt ngào đầy mê hoặc vang lên bên tai anh: "Không muốn nữa..."

Trần Lập Ba giống như một tên đàn ông xấu xa sau khi xong việc lại xách quần bỏ chạy.

Trương Trạch Nghị hạ giọng thì thầm vào tai cậu: "Cục cưng, làm thêm một lần nữa đi."

"Không...không muốn..."

Anh lật người đè đối phương dưới thân, sau đó lấy một chiếc gối mỏng kê dưới lưng cậu rồi hai tay nắm lấy hai cổ nhỏ nhắn chân tách rộng sang hai bên. Đôi chân thon dài quấn quanh hông, Trương Trạch Nghị duỗi thẳng eo và bắt đầu đẩy vào.

Những giọt nước mắt sinh lý bắt đầu trào ra khỏi hốc mắt đỏ hoe của Trần Lập Ba. Dương vật to lớn phía dưới không ngừng đâm sâu vào trong cơ thể cậu, mỗi lần đâm đều đâm vào điểm nhạy cảm của cậu. Trần Lập Ba vừa rên rỉ vừa nức nở giải thích, bản thân vốn dĩ không phải muốn khóc nhưng không hiểu sao nước mắt cứ liên tục trào ra, cậu không có cách nào kiềm lại được.

Trương Trạch Nghị nghe xong thì chỉ biết bật cười. Sau khi đưa đẩy được một lúc, anh giữ chặt eo cậu và bắt đầu tăng tốc độ chạy nước rút.

"Cục cưng, mau nói, em là của anh..."

Đến thời điểm này, Trần Lập Ba dường như đã mất khả năng suy nghĩ, cậu chỉ biết lặp lại câu nói của đối phương trong vô thức.

"Em...ah...em là của anh..."

"Chồng của em là ai?"

"Chồng em.... chồng em... là ai..."

"Nhìn anh mà trả lời. Chồng yêu của em là ai?"

"Chồng yêu của em...là...Trương Trạch Nghị..."

Trương Trạch Nghị hài lòng với câu trả lời. Anh đẩy mình vào khu vực sâu nhất rồi bắt đầu bắn ra.

"Ah ~"

Thành ruột nóng hổi của Trần Lập Ba bị chất lỏng lạnh kích thích. Đầu dương vật giữa hai chân cậu cũng run rẩy phun ra một ít tinh dịch, trông đáng thương giống hệt chủ nhân của nó.

"Trần Lập Ba, anh yêu em."

Đối phương dường như không còn sức lực để đáp lại lời yêu thương của anh. Cậu chỉ biết hôn lên ngực anh như một lời đáp lại.

Trương Trạch Nghị mỉm cười hôn lên trán Trần Lập Ba, cả hai ôm nhau thật lâu. Hai trái tim áp vào nhau hòa cùng một nhịp, mãi không tách rời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top