Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nayeonyny: Mẹ ẻm bảo tui dễ thương 😳

Mina_sr_my, momo, jy_piece và 4,788,390 người thích
Xem thêm bình luận.

Mina_sr_my: Yeonie là đáng iu nhất 😘 mà mặc đồ hơi mát mẻ quá nha!
↪️nayeonyny: Đẹp mà☺️
↪️mina_sr_my: Đẹp nhưng mà chỉ nên để em ngắn thôi.
↪️m.by_sana: Bớt bớt dùm đi 2 mẹ, gớm chết đi được!
↪️momo: Thế mà có người bảo chúng tôi không muốn bị mọi người soi mói🙃
↪️thinkaboutzu: Thả thính lộ liễu như vậy mà đòi không bị săm soi?
↪️nayeonyny: Các bạn táp chúng tôi hơi nhiều rồi đó!
↪️mina_sr_my: Bộ ghen tị hả?
↪️momo: Xin lỗi chứ chúng tôi ai cũng có tình yêu, cần gì phải ghen tị😏
↪️nayeonyny: Sai nha! Park Jihyo chưa có nha.
↪️_zyozyo: Không cần nhớ tơi tôi những lúc này🙂

M.by_sana: Diễn xong là hai mẹ đưa nhau về ra mắt gia đình bỏ lại tụi này cô đơn lẻ bóng.
↪️momo: Vừa sang diễn không công mà lại còn bị bỏ rơi😭
↪️nayeonyny: Nghe tội nghiệp thế?
↪️_zyozyo: Bỏ đi để lại một đống cộng việc trên lưng đứa trợ lý nhỏ bé này
↪️mina_sr_my: Đó là việc của cậu mà nhỉ?
↪️momo: Đó bênh nhau nữa đó!!!

Chaeyo.0: Á đồ mới🥰
↪️nayeonyny: Đẹp không bé?
↪️chaeyo.0: Đẹp ạ 🤩, đẹp như này mà chị mua cho bé thì phải đẹp gấp mấy lần.
↪️nayeonyny: Hết tiền rồi bé ơi, mà bộ này chị được người tặng á.
↪️dahhuynnee: Ai tặng dọ?
↪️Chaeyo.0: Ùi...
↪️_zyozyo: 👂
↪️m.by_sana: 👂
↪️thinkaboutzu: 👂
↪️mina_sr_my: 👂
↪️nayeonyny: Cả em cũng trêu chị nữa hả😠
↪️mina_sr_my: Em muốn biết ai tặng Yeonie😚
↪️nayeonyny: Làm như em không biết vậy.
↪️thinkaboutzu: Chị em đôi lúc chập mạch một tí thôi, mọi người thông cảm😅
↪️mina_sr_my: Yah!

————

Mina và Nayeon vừa đáp chuyến bay lúc 22h tối, giờ thì cả hai cùng nhau về căn hộ của mình để nghỉ ngơi. Trên đường đi cả hai đều yên lặng không nói với nhau câu nào vì Mina thì chăm chú lái xe còn Nayeon thì yên ổn mà ngủ một giấc ngon lành. Đột nhiên chuông điện thoại của nàng vang làm cho Nayeon đang ngủ cũng bị làm cho thức giấc, còn Mina đang lái xe cũng bị ảnh hưởng ít nhiều.

- Alo ạ?

- Con đang làm gì đó?

Vâng không ai khác chính là mẹ của nàng nha.

- Con đang trên đường về căn hộ.

Nayeon liền mở loa ngoài của điện thoại lên rồi đặt nó lên phía chỗ để đồ ở trước mặt còn mình thì tiếp tục dựa người vào ghế mà nhắm mắt trả lời mẹ mình.

- Đi sang bển về rồi à? Bên đó nói gì không?

Nayeon nghe mẹ mình nói vậy liền ngạc nhiên. Sao mẹ cô lại biết chuyện cô vừa từ nhà Mina về? Chắc lại là Park Jihyo lắm lời đây mà!

- Dạ...?

- Ngày mai đưa con bé về nhà gặp ta. Báo đài mà không đưa tin thì con tính dấu ta à?

Thật ra mẹ Nayeon cũng biết chuyện này từ lúc Dispatch đưa tin rồi, nhưng bà vẫn im lặng xem đứa con gái này có đả động gì tới không. Vậy mà không hề có một cuộc điện thoại báo tin?

- Con có tính dấu gì mẹ đâu? Chỉ là chưa phải lúc.

- Vậy lúc nào mới phải?

Mina cảm thấy cuộc nói chuyện này nếu tiếp tục như này hẳn là không hay nên liền nói với vào.

- Con chào bác.

- A! Mina đó hả? Con ở cùng con bé sao?

- Dạ cháu đang đưa chị ấy về căn hộ ạ.

- Oh! Là đang lái xe hả?

- Vâng.

- Vậy chắc cháu cũng nghe được hết rồi đúng chứ?

- Vâng. Mai cháu với chị ấy sẽ về nhà ạ.

- Vậy thì tốt. Con phải học hỏi Mina đó nha Nayeon....

- Thôi con cúp máy đây.

Nói rồi Nayeon liền cúp máy, không quên quay ra liếc người kia một cái.

- Sao lại nhìn em như vậy?

- Tất cả là tại em. Vừa phải đối phó với mẹ em giờ còn thêm mẹ chị nữa. Haizz mai lại phải xin nghỉ thôi.

- Thôi mà, có sao đâu?

Mina liền lên tiếng dỗ dành người kia. Tới cô cũng không ngờ bác gái lại gọi điện kêu mình và Nayeon về nhà. Giờ thì cô hiểu cảm giác của Nayeon hôm trước rồi.

———-

Sáng hôm sau Mina lái xe đưa Nayeon về nhà chị ấy Gangdong-gu. Bảo Mina hồi hộp không, thì đương nhiên là có rồi. Bảo lo lắng không? Thì cũng không hẳn là lo nhưng nói chung là cũng hơi sợ. Sau hơn một tiếng lái xe thì cuối cùng hai người cũng tới nơi, bây giờ cũng tầm gần 10h trưa rồi. Hôm nay Mina còn chu đáo chuẩn bị một ít quà cho mẹ Nayeon.

- Em mua chúng lúc nào vậy?

Nayeon thắc mắc khi thấy Mina cầm túi quà trên tay. Rõ ràng từ tối qua tới giờ em ấy đều ở nhà mà giờ lại cầm túi quà trên tay?

- À tối qua em có nhờ Tzuyu mua hộ.

Còn nhớ lúc gần 12h đêm hôm qua, Mina gọi điện cho Tzuyu bảo trước 7h sáng mai em ấy phải mang tới cho cô một giỏ quà gồm những món mà cô đã liệt kê. Lúc đấy Tzuyu đúng kiểu sét đánh ngang tai, nghĩ gì người ta làm việc ở công ty cả ngày, còn bà thì chỉ việc đi chơi mà đến tối cũng gọi điện báo cho được. Vậy là từ lúc 6h sáng Tzuyu đã phải đi mua đồ hộ Mina rồi đưa nó cho cô lúc gần 7h.

- Thôi vào nhà đi, chắc mẹ đang chờ đó.

Nayeon nói vậy rồi cả hai cùng nhau vào nhà. Vào đến nơi đã thấy mẹ nàng ngồi đợi sẵn ở đó.

- Con chào mẹ.

- Cháu chào bác.

- Hai đứa đến rồi đó hả, ngồi xuống đây.

- Dạ! Cháu có chút quà muốn tặng bác.

Nói rồi Mina liền đưa túi quà mình cẩm ở trên tay cho mẹ nàng.

- Ôi chao, lại còn mua quà làm gì?

- Cũng đâu thể đến tay không được ạ.

Nayeon nghe vậy thầm khinh bí, vậy mà có người hôm trước sau khi nàng diễn concert xong liền bế nàng về nhà liền, không cho nàng có thời gian mua đồ tặng mẹ em ấy. Vậy mà giờ lại mua quà lấy lòng mẹ nàng, đúng là đồ mưu mô này.

- Chuyện của hai đứa là thế nào? Bắt đầu lâu chưa?

Mẹ nàng lên tiếng hỏi Mina chứ không hề hỏi nàng vì mẹ Nayeon nghĩ Mina sẽ thành thật hơn. Mina cũng rất nhanh nhảu trả lời.

- Dạ cũng mới đây thôi ạ.

- Vậy là trước hay sao khi ta vô tình bắt gặp cháu ở nhà Nayeon?

- Dạ...Sau lúc đó ạ. Lúc đó là cháu đang theo đuổi chị ấy.

Mẹ Nayeon nghe đến đây thì gật đầu, hoá ra lúc đó Mina bảo có người trong lòng rồi là đang theo đuổi con gái mình. Ừm cũng khớp dữ liệu lắm chứ. Nhưng bác gái đâu biết đây là câu trả lời đã được hai người họ thống nhất từ tối qua. Vì nếu nói rằng cả hai quen nhau từ trước lúc bị mẹ Nayeon bắt gặp Mina ở nhà mình thì kiểu gì cũng phải nghe một bài ca muôn thuở tới nhức đầu cho mà xem.

- Thế tính bao giờ làm đám cưới?

Mina và Nayeon ngồi đó liền ho mấy cái trước câu hỏi thẳng thắn của bà Im.

- Chưa mà mẹ...vẫn còn sớm.

- Sớm gì nữa, con cũng sắp 30 rồi.

- Mà người ta còn chưa ngỏ lời cầu hôn con gái mẹ đâu.

Nayeon quay qua nhìn Mina rồi nói với mẹ mình. Ủa chị gì đó ơi, chính chị bảo chưa muốn cưới nên người ta mới chưa cầu hôn đó!

- Chị muốn cưới mai em liền bảo Ba Mẹ sang đây nói chuyện.

- Để từ đã, chị cũng không vội.

- Nhưng ta vội!

Mẹ Im nghe vậy liền lên tiếng, chưa vội cái gì không biết. Ta đây là vội gả con đi lắm rồi.

Sau kho trò chuyện được lúc thì liền có Bác Lee sang nhà chơi. Vì thường ngày giờ này là mẹ Im cùng bác ấy hay ngồi trò chuyện với nhau.

- Nayeon nay về hả cháu?

- Vâng, nay cháu mới về ạ.

Nayeon nghe bác ấy hỏi cũng rất vui vẻ mà trả lời.

- A, chị à thằng Minhunk nhà tôi mới được lên chức trưởng phòng ở N'G đó. Thằng bé chăm chỉ lắm, nghe đâu mọi người cũng quý nó.

- Vậy thì tốt quá rồi.

Mina cũng ngồi đó, đương nhiên nghe thấy tên tập đoàn mình rồi, nhưng cô cũng không để ý mấy vì mấy cái chuyện này không liên qua tới mình.

- Mà Nayeon đã có người yêu chưa? Ngày xưa thấy cháu với Minhunk nhà ta cũng thân thiết lắm, thằng bé lúc đó cũng rất thích cháu. Nếu không chê thì thử tìm hiểu xem sao?

Nayeon nghe vậy thì cười gượng. Bác hỏi thế là chết cháu rồi, ác ma Myoui kiểu gì cũng lên cơn điên cho mà xem. Đừng trách người ta không biết chuyện Mina hẹn hò với Nayeon. Vì mấy bà nội trợ với nhau cũng đâu có thích nghe nhạc của giới trẻ chứ nói gì đến những tin tức hot trên mạng. Họ chỉ ở nhà làm nội trợ, cùng lắm thì xem thời sự rồi thì dự báo thời tiết...chứ không để ý tin tức của giới showbit.

- Nayeon nhà tôi có người yêu rồi.

Mẹ Im liền lên tiếng giải vây cho con gái.

- Vậy thì tiếc quá.

Ngồi đó được một lúc Nayeon liền xin phép mẹ để cả hai về phòng nghỉ ngơi. Vừa ẩn được cửa vào phòng Mina liền đóng cửa lại rồi đẩy Nayeon về phía giường để tra hỏi.

- Minhunk là ai?

- Là người anh gần nhà chị thôi, không hề đi quá giới hạn đó.

- Chị chắc chứ?

- Ừm, chắc.

- Vậy chắc em phải để ý hắn ta nhiều nhiều một chút rồi.

Ý của Mina là để ý hắn trong công việc, xem là người như thế nào ý mà. Nayeon nghe vậy thì cười khổ, cái đồ đa nghi này.

- Thôi nghỉ ngơi chút đi, rồi tí nữa xuống ăn cơm.

- Phòng này là của chị?

Mina vừa nhìn xung quanh phòng vừa lên tiếng hỏi Nayeon.

- Ừm, phòng của chị.

- Ui mấy tấm hình hồi bé của chị đáng yêu chết mất.

Mina vừa nhìn mấy tấm hình được gián ở gần đó mà lên tiếng.

- Thôi đi, suốt ngày khen người ta thôi.

- Thì em nói thật mà.

Kệ em, chị đi nghỉ đây. Nói rồi liền nằm nghỉ mặc kệ người kia muốn làm gì thì làm.


—-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top