Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Vở kịch : Công chúa ngủ trong rừng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau , khi chuông báo thức reo lên , cậu ta tỉnh dậy và tắt chuông báo thức đi rồi quay sang nhìn cậu . Đúng là một cực phẩm đáng yêu , nhìn xuôi nhìn ngược gì vẫn thấy dễ thương . Cậu ta chợt nhận ra rằng sắp trễ giờ học thì liền kêu cậu dậy .

Mingyu :
Thỏ nhỏ , dậy đi , sắp trễ giờ học rồi kìa !

Hyungjun :
Ưm ~ Jungmoo hyung cho em ngủ thêm 5p nữa đi , chỉ 5p thôi (vừa nói vừa đưa 5 ngón tay lên mắt thì vẫn cứ nhắm)
Mà sao giọng hyung hôm nay khác vậy ?

Mingyu :
Thỏ nhỏ , tôi không phải là Jungmoo hyung ! Tôi là Mingyu ! Còn giờ thì dậy mau , trễ giờ rồi ! ( kéo cậu dậy )

Hyungjun :
Ờ quên , Jungmoo hyung đi rồi ! Nhưng mà 5p nữa thôi , Junie mệt quá à ! ( làm nũng )

Mingyu :
Thế tí nữa tự lết bộ tới trường nhé , tôi đi VSCN rồi đi học đây! ( Đứng dậy )

Hyungjun :
Ơ.... tôi dậy rồi , đợi tôi , đừng có đi học trước ! ( ngồi dậy đi vào phòng toilet )

Thế là sau khi cả hai VSCN , thay đồng phục xong thì đến trường . Vì còn sớm và cả hai còn chưa ăn sáng nên khi họ đến trường thì họ tạc ngay vào căn tin để lắp đầy dạ dày của mình .Cậu thì vào căn tin trước và mua đồ ăn dùm cậu ta vì cậu ta còn phải đi cất xe . Khi cất xong thì cậu ta vào căn tin rồi lấy một cái bàn ra ngồi đợi . Cậu ta đang ngồi đợi thỏ nhỏ mua đồ ăn thì tự nhiên có một mẹ nào đó bay vào hỏi.( Tạm cho mẹ đó là Hell đi )

Hell :
Cậu có phải là Mingyu lớp 12B không vậy ? ( cố gắng nói sao cho giọng dễ thương )

Mingyu :
Phải , bạn có việc gì gì sao ?

Hell :
Mình là Hell lớp 12F , nghe mọi người bảo là cậu rất đẹp trai giờ gặp rồi thì đúng là cậu đẹp trai thật !

Mingyu :
Ừ , cảm ơn !

Hell :
Cậu ngồi đây có một mình thôi sao ? Bên cạnh cậu còn một chỗ trống ! Tớ ngồi với cậu được chứ ?

Mingyu : ( Chưa kịp trả lời thì đã bị ai đó chặn họng )

Hyungjun :
Xin lỗi cậu nha , chỗ đó là chỗ của tôi !

Hell :
Cậu là ai?

Hyungjun :
Cậu đoán xem ! ( lại kéo ghế ngồi ) Với lại ở đây không có chỗ cho cậu đâu , cậu đi ra chỗ khác chơi đi để tôi còn có không khí trong lành để mà ăn sáng !

Hell : ( tức quá bỏ đi )

Mingyu :
Ây da ! Thỏ nhỏ là đang ghen sao ? ( xoa đầu )

Hyungjun :
Tôi chỉ là không thích cô ta chứ chả có ghen tuông gì cả ! Đừng có xoa đầu tôi và đừng có kêu tôi là thỏ nhỏ nữa , nghe kì muốn chết ! ( bực bội )

Mingyu :
Tôi giỡn thôi mà cậu làm gì căng vậy ? Nhưng mà tên thỏ nhỏ đáng yêu mà !

Hyungjun :
Tôi là con trai , tôi đẹp trai chứ không đáng yêu ! ( phồng má )

Mingyu :
Cậu không đáng yêu đâu , cậu chỉ siêu đáng yêu thôi !
( nhéo má cậu )

Hyungjun :
Lão tử không đáng yêu dễ thương gì hết á ! Lão tử đây đẹp trai , soái ca , ngầu lòi (chu môi lên cãi lại )

Mingyu :
Rồi , rồi , thỏ nhỏ đẹp trai . Ăn lẹ đi , sắp đến giờ vào lớp rồi !

Hyungjun :
Ừ , tôi biết rồi !

Hai người ăn xong rồi đi lên lớp , vừa vào thì đã nghe tiếng thảo luận ồn ào . Thấy hai người vào lớp thì một bạn chạy đến đưa cho họ kịch bản và bảo họ tập diễn trước đi . Nhận được kịch bản , cậu mở ra đọc để xem kịch bản có gì thay đổi không nhưng nó vẫn y chang không khác gì bản gốc . Cậu ta lật đến khúc cuối kịch để xem thì bỗng nhiên cười khúc khích rồi bảo .

Mingyu :
Thế là khúc cuối tôi phải hôn cậu để cậu tỉnh dậy nè ! ( nói với cậu )

Hyungjun :
Cũng chỉ là hôn giả thôi mà !

Mingyu :
Lỡ đâu tôi có nhã hứng muốn hôn thật thì sao ?

Hyungjun :
Cậu ... Tôi nói cậu biến thái quả nhiên là không sai mà !

Mingyu :
Trêu cậu xíu thôi mà ( nhéo má cậu )

Hyungjun :
Má tôi không phải má chùa đâu nha !

Mingyu :
Biết rồi biết rồi !

Tua~ Đến ngày diễn kịch

Cả lớp đang gấp gáp chuẩn bị cho phần trình diễn của mình , người thì đọc lại kịch bản , người thì lo bưng đồ đạc . Bỗng nhiên , cô giáo chạy lại đưa cho cậu một bộ tóc giả và dụng cụ make up rồi bảo Hana đội tóc giả rồi trang điểm cho cậu . Cậu thì ngán ngẫm ra , năm nào cũng mặc váy công chúa rồi đội tóc giả . Một lúc sau , cậu đã được Hana make up , đội tóc giả vào xong thì Hana đưa cho cậu cái đầm rồi bảo cậu vào thay , cậu cũng nghe lời rồi đi thay đồ . Trong khi cậu make up từ nãy giờ thì cậu ta đã thay đồ xong , bước ra thì mọi người đều xuýt xoa khen ngợi . Trang phục hoàng tử quả thật rất hợp với cậu ,  bởi vì cậu đã có vẻ ngoài như hoàng tử rồi . Mọi người đang khen ngợi cậu ta thì cậu bước ra . Cả lớp ngạc nhiên rồi đơ ing một lúc . Những năm trước cậu có giả gái mà sao chẳng đẹp được như bây giờ , và nguyên nhân chính là bạn Kang Minhee nhà ta . Mấy năm trước , cô giáo đều giao việc make up của cậu cho Minhee và cô giáo không biết là Minhee chả biết gì về make up cả , chỉ quẹt quẹt sơ sơ cho có thôi .

GVCN :
Mấy năm trước cũng thấy em giả gái mà chẳng đẹp được như bây giờ !

Hyungjun :
( cười cho có )

Mingyu :
Cậu còn xinh hơn cả con gái nữa , không biết chừng tú nữa tôi nổi hứng hôn cậu thật thì ...

Hyungjun :
Cậu mà hôn thật tôi sẽ giết cậu !

Mingyu :
Ây , giỡn thôi mà !

Bên ngoài có tiếng nói : '' tiếp theo đây sẽ là vở kịch công chúa ngủ trong rừng được trình bày bởi tập thể lớp 12B "

GVCN :
Kìa , tới rồi , đi lẹ đi .

Ngày xưa, có một ông vua và một bà hoàng hậu ngày nào cũng mong: "Ước gì mình có một đứa con nhỉ?." Nhưng ước hoài mà vua và hoàng hậu vẫn chưa có con.

Một hôm hoàng hậu đang tắm thì có một con ếch ở dưới nước nhảy lên bờ nói với bà:
- Điều bà mong ước bấy lâu sẽ thành sự thực. Hết năm nay bà sẽ sinh con gái.
Lời ếch tiên tri quả là đúng. Hoàng hậu sinh con gái đẹp tuyệt trần. Vua thích lắm, mở hội lớn ăn mừng. Vua mời tất cả bà con họ hàng, bạn bè thân thuộc, người quen và mời cả các bà mụ đến để họ tận tâm săn sóc, thương yêu con mình.

Trong nước bấy giờ có mười ba bà mụ. Nhưng vua chỉ có mười hai đĩa vàng, do đó một bà mẹ không được mời.
Hội hè linh đình. Lúc tiệc sắp tàn, các bà mụ đến niệm chú chúc mừng công chúa: Bà đầu chúc đức hạnh, bà thứ hai chúc sắc đẹp, bà thứ ba chúc giàu sang, phú quý… cứ như vậy các bà mụ chúc công chúa tất cả những điều tốt đẹp có thể mơ ước được ở trần gian. Bà thứ mười một vừa dứt lời chúc tụng thì bỗng bà mụ thứ mười ba xuất hiện .

Hana ( Bà mụ thứ mười ba ) :
Tiệc có vẻ vui nhỉ ? Sao ta không được ai mời đến hết vậy ?

Đức vua :
Chúng tôi thật sự xin lỗi , vì có nhiều tin đồn rằng bà đã chết rồi nên chúng tôi mới ....

Hana :
Thôi , nói nhiều làm gì , ta cũng có lời chúc giành cho đứa bé . Ta chúc công chúa càng lớn càng xinh đẹp , hiền lành , giỏi giang nhưng khi công chúa mười lăm tuổi công chúa sẽ bị mũi quay sợi đâm phải rồi lăn ra chết!

Rồi chẳng thèm nói thêm nửa lời, bà đi ra khỏi phòng. Mọi người còn đang kinh hoàng thì bà mụ thứ mười hai bước ra. Bà tuy chưa niệm chú chúc tụng công chúa nhưng lời chú của bà cũng không giải được lời chú độc địa kia, mà chỉ làm giảm nhẹ được thôi.

Kang Minhee ( bà mụ thứ mười hai ) :
- Công chúa sẽ không chết, mà chỉ ngủ một giấc dài trăm năm.

Nhà vua muốn tránh cho con khỏi bị nạn nên ra lệnh cấm kéo sợi trong cả nước. Tất cả những lời chúc của các bà mụ đều thành sự thực: công chúa xinh đẹp, đức hạnh, thùy mị, thông minh, ai thấy cũng phải yêu.
Chuyện xảy ra đúng lúc công chúa tròn mười lăm tuổi. Hôm ấy, vua và hoàng hậu đi vắng, công chúa ở nhà một mình, nàng đi lang thang khắp cung điện, tạt vào xem tất cả các buồng và các phòng. Sau cùng nàng tới một chiếc cầu thang, nàng trèo lên từng bậc thang xoáy trôn ốc chật hẹp và dừng chân trước một chiếc cửa nhỏ. Ổ khóa có cắm một chiếc chùa đã rỉ, nàng cầm chìa quay thì cửa mở tung ra. Trong buồng có một bà già đang ngồi chăm chú kéo sợi.

Hyungjun :
- Cháu chào bà ạ , bà làm gì vậy?

Bà lão gật đầu đáp:
- Bà đang kéo sợi.

Hyungjun :
- Cái gì nhảy nhanh như cắt thế kia hở bà?

Nàng vừa mới sờ vào xa kéo sợi thì lời chú của bà mụ thứ mười ba hiệu nghiệm: nàng bị mũi quay đâm vào tay. Nàng ngã ngay xuống chiếc giường ở cạnh đó và thiếp đi. Cùng lúc, cả cung điện cũng rơi vào một giấc ngủ triền miên. Vua và hoàng hậu vừa về, mới bước chân vào buồng đã nhắm mắt ngủ luôn. Cả triều đình cũng lăn ra ngủ. Ngựa trong chuồng, chó ngoài sân, bồ câu trên mái nhà, ruồi đậu trên tường, tất cả đều ngủ. Cả ngọn lửa bếp đang chập chờn cũng đứng lặng. Thịt quay cũng ngừng xèo xèo. Bác đầu bếp thấy chú phụ bếp đãng trí, đang kéo tóc chú, bác cũng buông ra ngủ. Gió ngừng thổi. Cây trước lâu đài không một chiếc lá rụng.

Quanh lâu đài, bụi hồng gai mọc mỗi ngày một rậm, phủ kín cả lâu đài, chẳng còn nhìn thấy gì nữa, cả đến lá cờ trên mái cũng không thấy. Rồi ở trong miền ấy, nhân dân truyền tụng lại là có một bông hồng xinh đẹp đang ngủ triền miên. Người ta gọi công chúa là công chúa Hồng Hoa. Thỉnh thoảng cũng có một vài hoàng tử nghe kể về câu chuyện truyền thuyết ấy đã chui vào bụi hồng gai tìm cách vào lâu đài, nhưng bụi gai như có tay giữ chặt họ lại, khiến họ bị mắc nghẽn.
Cứ thế năm tháng trôi qua. Một ngày kia lại có một hoàng tử tới nước này. Chàng nghe một ông lão kể lại rằng sau bụi gai có một tòa lâu đài, ở đó có nàng công chúa Hồng Hoa ngủ triền miên đã được trăm năm. Vua, hoàng hậu và cả triều đình cũng đều ngủ cả. Ông lão nói rằng đã có nhiều hoàng tử đã chết khi đi vào tòa lâu đài đó . Chàng nói :

Mingyu :
- Con không sợ, con muốn tới đó để gặp nàng Hồng Hoa xinh đẹp.

Ông lão hết sức can ngăn, nhưng hoàng tử không nghe.

Hạn ngủ triền miên trăm năm đã qua, đã đến lúc công chúa Hồng Hoa tỉnh giấc. Hoàng tử đến gần bụi gai thì chỉ thấy toàn những bông hồng to tươi nở như đón chào và giãn lối để chàng đi khỏi bị xây xát. Chàng đi qua tới đâu bụi hồng gai khép kín lại đến đó. Vào tới sân lâu đài, chàng thấy ngựa và những con chó tam thể đang nằm ngủ. Trên mái nhà, chim bồ câu rúc đầu vào cánh lặng lẽ. Chàng vào cung thấy ruồi đậu im trên tường, bác đầu bếp ngủ trong tư thế giơ tay như định tóm đầu chú phụ bếp. Còn cô hầu gái thiếp đi khi đang ngồi làm dở lông con gà đen. Chàng đi vào điện chính thấy cả triều đình đều ngủ. Trên ngai vàng vua và hoàng hậu cũng đang ngủ. Cảnh vật im lặng như tờ. Có thể nghe thấy rõ hơi thở của chàng. Tiếp tục đi, chàng tới trước một căn phòng, đó chính là căn phòng nơi công chúa Hồng Hoa ngủ. Chàng mở cửa bước vào thấy nàng đang nằm, dáng đẹp lộng lẫy. Bỗng ba bà mụ xuất hiện và nói rằng chàng hãy hôn công chúa để cô tỉnh dậy .Chàng ngắm nhìn không rời mắt, rồi cúi xuống hôn nàng.

( Ngoài lề lời kể ) Khi Minhee và 2 người khác đang đứng nhìn cậu ta hôn cậu thì bỗng nhiên Minhee nghĩ ra được ý tưởng gì đó rồi lấy tay đẩy cậu ta . Do quá bất ngờ cậu ta đã chạm môi vào cậu . Cậu giật mình nhìn cậu ta nhưng cũng phải diễn cho xong cái đã rồi tính sau .

Sau đó nàng công chúa tỉnh dậy , chàng nắm tay nàng đi tìm mọi người thì mọi người trong lâu đài đã tỉnh dậy hết . Lễ cưới của hoàng tử và công chúa Hồng Hoa được tổ chức linh đình. Hai vợ chồng sống trọn đời hạnh phúc.

Khi kết thúc , khán giả ở phía dưới vỗ tay nồng nhiệt . Mọi người diễn xong thì cũng đi vào trong . Lúc này cậu bắt đầu lôi cậu ta ra tính xổ .

Hyungjun :
Cậu .... ai cho cậu hôn thật hả ? ( tức giận )

Mingyu :
Không phải tại tôi đâu ! Tự dưng thằng Minhee nó đẩy tôi mà ! ( biện minh )

Minhee :
Tao chỉ là lỡ tay thôi mà !

Bỗng nhiên cái cột ở chỗ cậu đang đứng bắt đầu lung lay rồi rớt xuống . Mọi người thấy thì liền hét lên kêu cậu coi chừng . Cậu còn chưa kịp phản ứng thì cậu ta đã kéo cậu ra khỏi chỗ đó một cách nhanh chóng . Cậu bây giờ đang được cậu ta ôm trọn vào lòng . Nhưng mà đời đâu như mơ , tự nhiên bạn Minhee đi lại tính hỏi thăm cậu có sao không thì vấp trúng con kiến rồi té nhưng điều quan trọng ở đây là lúc Minhee té thì nó có đẩy cậu và cậu ta té chung . Và ừm hứm , hiện tại là Minhee té sấp mặt còn cậu thì nằm trên người cậu ta và môi chạm môi , mắt chạm mắt ......

Sau đó thì bạn Mingyu đã bị bạn Hyungjun giận hết cả mấy ngày không thèm nói chuyện .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top