Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Cái chết màu đỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuyện kể rằng, có một vị hoàng tử tên là Prospero sống trong một lâu đài khổng lồ trên núi. Anh ta vô cùng giàu có với hàng trăm ngàn kẻ hầu người hạ lúc nào cũng đi theo mình. Lâu đài của anh được xây nên từ những phiến đá to và vững chãi, xung quanh là một cái hào rất rất sâu. Cổng vào của lâu đài có một cánh cổng rất lớn bằng thép và có rất nhiều lính cánh túc trực ngày đêm.

Khi ấy có một lời đồn đại, rằng một thứ dịch bệnh khủng khiếp đang lan tràn trong vương quốc. Họ gói nó là "Cái chết màu đỏ". Căn bệnh đó vô cùng nguy hiểm, chỉ sau một đêm, cả một thị trấn đã bị quét sạch.

Người mắc phải căn bệnh sẽ phải trải qua cơn đau đớn khủng khiếp, như hàng ngàn mũi dao đang xuyên qua da thịt họ từ phía trong. Cơ thể họ sẽ rách toác ra, máu sẽ tràn ra từ mắt, mũi, miệng họ, cho tới khi họ gục xuống, lăn lộn vì cơn đau không thể chịu đựng được và chết.

Khi làn sóng bệnh tật ấy tràn tới gần lâu đài của vị hoàng tử nọ, anh ta cho mời hàng trăm người bạn tới để làm bạn với mình. Anh cho khóa cánh cổng thép, chặn mọi cửa sổ và hạ các thanh sắt bao quanh lâu đài để giữ những kẻ khác bên ngoài. Bên trong lâu đài, hoàng tử và những vị khách của mình nhảy múa và cười đùa vui vẻ, trong khi đó, bên ngoài những bức tường, những người dân đáng thương phải chịu đựng sự hoành hành của "Cái chết đỏ" và lần lượt nằm xuống.

Để giữ không khí cho những vị khách của mình, hoàng tử Prospero đã cho mở một buổi dạ tiệc thú vị. Anh ta sai các người hầu của mình trang trí bảy căn phòng lớn để phục vụ cho buổi tiệc đó. Căn phòng đầu tiên được sơn màu xanh dương, từ sàn nhà tới trần nhà. Căn phòng thứ hai màu hồng, thứ ba màu xanh lá, thứ tư màu cam, thứ năm màu trắng, thứ sau màu tím.

Căn phòng cuối cùng, căn phòng thứ bảy có màu đen. Các bức tường và trần nhà đều sơn màu đen. Tấm thảm trải sàn màu đen. Rèm cửa trên các bức tường được làm từ vải satanh màu đen. Tất cả đồ đạc trong phòng được phủ bằng 1 lớp nhung đen tuyền.

Trên tường có treo một chiếc đồng hồ lớn màu đen. Đó là một chiếc đồng hồ quả lắc. Mỗi khi đến giờ, chiếc đồng hồ lại phát ra tiếng chuông rất lớn, giống như chuông nhà thờ vậy.

Không căn phòng nào có đèn cả. Trong mỗi căn phòng, ánh sáng duy nhất đến từ một cái lò sưởi lớn, tạo nên những cái bóng kì dị trên các bức tường. Trong căn phòng thứ bảy, ánh sáng từ ngọn lửa đang nhảy múa tạo nên những hình thù kì lạ và đáng sợ, khiến cho rất ít vị khách dám đặt chân vào.

Buổi tiệc được bắt đầu ở căn phòng màu xanh dương và các vị khách đang rất vui vẻ. Tất cả mọi người đều phải đeo mặt nạ. Các nhạc công chơi những bản nhạc vui tươi trong khi hoàng tử và bạn bè của anh ta nhảy múa quanh phòng. Họ ăn những món ăn ngon, và những chén rượu vang lúc nào cũng đầy ắp cho họ.

Khi chiếc đồng hồ điểm lên hồi chuông lớn, các nhạc công dừng chơi nhạc, các vị khác ngừng nhảy múa. Tất cả mọi người lặng im nghe tiếng chuông điểm từng hồi dài. Khi âm vang của tiếng chuông dừng lại, mọi người sẽ di chuyển sang căn phòng tiếp theo và mọi thứ lại được tiếp diễn.

Màn đêm dần buông xuống. Họ di chuyển từ căn phòng màu xanh dương tới căn phòng màu hồng, rồi tới căn phòng màu xanh lá, căn phòng màu cam, tới căn phòng màu trắng và rồi tới căn phòng màu tím. Cho tới khi họ thấy mình đang bước vào căn phòng màu đen.

Nửa đêm, chiếc đồng hồ lại vang lên 12 hồi chuông lớn và mọi người dừng mọi hoạt động lại để lắng nghe. Giữa đám đông ấy, họ chợt nhận ra một người đeo mặt nạ cao lớn đang đứng cùng với họ. Không ai để ý tới người này trước đó.

Kẻ đó rất cao và mảnh khảnh. Anh ta mặc bộ đồ đen cùng với chiếc áo choàng màu đỏ. Khuôn mặt anh ta giấu phía sau chiếc mặt nạ màu đỏ mang hình đầu lâu.

Hoàng tử Prospero cũng đã nhận ra sự có mặt của anh ta. Ngài rất tức giận.

"Ngươi là ai? Sao ngươi dám tới đây trong khi không được mời? Thật là xúc phạm! Hãy rời khỏi lâu đài của ta ngay lập tức, hoặc ta sẽ giết ngươi!"

Kẻ đeo mặt nạ kia không hề nhúc nhích. Anh ta đứng im ở đó, nhìn chằm chằm về phía hoàng tử. Ngay lúc ấy, một luồng ánh sáng màu đỏ bao trùm lên căn phòng màu đen khiến cho các vị khác run lên vì kinh hãi.

Hoàng tử Prospero không thích những kẻ không vâng lời. Ngài rút thanh kiếm mang trên lưng và giơ nó lên cao.

"Hãy biến khỏi đây ngay, hoặc chính tay ta sẽ lấy mạng ngươi!"

Kẻ đeo mặt nạ từ từ bước về phía hoàng tử. Các vị khách đều lùi lại, không ai dám ngăn cản hắn ta. Đứng trước mặt hoàng tử Prospero, kẻ lạ mặt giơ bàn tay xương xẩu của mình lên và tháo bỏ chiếc mặt nạ.

Hoàng tử hét lên và đánh rơi thanh kiếm. Các vị khác la hét trong khiếp sợ. Phía sau chiếc mặt nạ, chẳng có khuôn mặt nào hết, chỉ là một màu đen hun hút.

Đột nhiên, hoàng tử Prospero cảm thấy chóng mặt, một cơn đau nhói len lỏi trong cơ thể ngài. Da thịt của hoàng tử rách toác, để lộ ra một màu đỏ rực và máu tứa ra từ mắt, mũi và miệng của ngài. Các vị khách cũng gục xuống xung quanh hoàng tử, rên rỉ trong đau đớn. Tiếng thét của họ vang vọng khắp bảy căn phòng.

"Cái chết màu đỏ" đến như một tên trộm trong màn đêm. Và từng người một, từng người một, hoàng tử và các vị khách của ngài ngã xuống vì căn bệnh khủng khiếp ấy. Quả lắc của chiếc đồng hồ ngừng đung đưa qua lại. Ngọn lửa trong các căn phòng tắt ngóm. Bóng tối, sự chết chóc và màu đỏ bao phủ lên tất cả...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top