Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 14 + 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 14 :

Nhưng mà trong lòng tôi cũng thấp thỏm không yên, nỡ Cao Vân Tuyền biết tôi cái gì cũng không biết, chắc sẽ chôn sống tôi mất....

Tôi lại ngửi thấy mùi thịt rữa trên người anh ta, cái mùi này lúc có lúc không, đổi lại ngày trước mà nói, chắc chắn tôi cũng sẽ không ngửi thấy gì cả, nhưng Dịch Vũ Thị Bích Phương bây giờ thì ngửi thấy rất rõ ràng.
Chắc là do dây dưa với Chu Vũ Hạo nên giác quan cũng nhạy bén hơn đi?

Nói đến cái mùi kinh dị này, tôi nghĩ lại một chuyện mà tôi gặp khi còn nhỏ....
Lúc đó tôi mới chỉ gần 10 tuổi, bà nội đưa tôi đi Vân Nam chơi, hình như đến nhà một người bà con xa thì phải, nhà bà con này ở trong núi, chúng tôi leo đường núi rất xa mới thấy một đôi vợ chồng đợi ở ngoài cửa, vừa nhìn thấy bà nội tôi thì chạy lên khóc lóc nói : “Bà ơi, bà cuối cùng cũng đến rồi.”

Bà nội gật gật đầu : “Đứa bé vẫn ổn chứ?”
“Rất không ổn, sợ là không qua nổi đêm nay...” - người đàn ông nói.
“Đưa tôi đi xem xem.” - Bà nói.

Hai vợ chồng kia dẫn bà với tôi đi vào, bà nội bảo tôi Dịch Vũ Thị Bích Phương gọi họ là anh ba chị ba, anh ba kéo rèm cửa ra, tôi lập tức ngửi thấy mùi thối rữa khét lẹt, giống như mùi thịt bị phân huỷ vậy.

Chị ba khóc thút thít kéo chăn ra, trên giường là một cậu bé cũng ngang tuổi tôi, cũng khoảng 10 tuổi, rất gầy, gầy đến nỗi chỉ còn da bọc xương, nhưng bụng lại rất to, to đến nỗi có thể để vừa 2 quả bóng rổ -.-

Mùi thối rữa kia phát ra từ người cậu bé kia.
Bà nội đi qua nhìn một cái, nói : “Đứa bé này có đắc tội với ai không?”
Chị ba khóc nói : “Tuần trước Tiểu Đơn cùng cháu đi chợ, đều tại cháu không trông nó, lúc đó cháu đang mua thịt, vừa quay đầu lại đã không thấy nó đâu, cháu chạy đi tìm nó rất lâu, cũng may là tìm được, lúc tìm thấy thì thấy nó đang ở góc đường ăn kẹo hồ lô. Cháu hỏi nó lấy đâu ra kẹo hồ lô mà ăn, nó nói là lén trộm của một bà bán trứng gà, cháu không tìn thấy bà bán trứng kia nên cũng không để ý nhiều. Ai biết được từ lúc về nhà, sức ăn của Tiểu Đơn đột nhiên tăng lên rất nhiều, ngày nào cũng ăn rất nhiều, nhưng lại càng ngày càng gầy, chỉ có bụng là ngày càng to, đưa đi viện bác sĩ cũng không chẩn ra bệnh, mắt nhìn thì chắc cũng không sống được bao lâu..... Bà ơi, Tiểu Đơn không còn thì cháu cũng không muốn sống nữa......”

Bà tôi nghiêm mặt nói : “Ai bảo hai cô cậu không dạy con mình cho tốt vào? Lại để nó đi trộm đồ ? Nó lần này gây ra thảm hoạ rồi, bà bán trứng kia là Thảo Quỷ bà !

Nghe thấy tên Thảo Quỷ bà, anh ba chị ba cũng bị doạ mà cả người run lên, suýt chút nữa thì ngất đi, bà tôi gọi qua bảo lấy một quả trứng vịt luộc đến, cắm một cây kim bạc vào, bảo cậu bé tên Tiểu Đơn kia ngậm trong miệng, để một tiếng sau mới được lấy ra, bóc trứng ra thì thấy lòng trắng lòng vàng đều biến thành màu đen hết.

Anh ba chị ba quỳ xuống lạy bà tôi : “Bà ơi, cầu xin bà, bọn cháu chỉ có một đứa nhỏ này, cầu xin bà cứu nó một mạng với.”

Sắc mặt bà nội trầm xuống : “Muốn cứu nó cũng được, nhưng 2 đứa phải thề, sau này dạy dỗ con mình cho tốt, tuyệt đối không thể để nó làm ra chuyện vi phạm pháp luật thế này nữa, không thì thần tiên cũng không cứu được.”

Hai người lập tức chỉ tay lên trời phát thề, nếu sau này không dạy dỗ được con thì nó có chết phanh thây cũng mặc kệ.

Bà nội gật đầu vừa ý, bảo bọn họ mang một con gà trống đến, phải chọn con sung sức nhất thì dương khí mới nồng đậm. Không bao lâu anh ba liền bắt một con đến, con gà trống kia sức vùng vẫy rất lớn, phải 2 người mới giữ được nó, mào gà của nó đỏ như máu.

Bà tôi đưa cho Tiểu Đơn một bát thuốc to, sau đó để gà trống lên bụng Tiểu Đơn, con gà trống liều mạng mà vùng vẫy muốn thoát ra, gáy không ngừng cho đến tận đêm, cứ kêu một tiếng thì bụng Tiểu Đơn lại xẹp đi một chút, mãi đến khi trời sáng thì bụng Tiểu Đơn đã trở lại bình thường, mà bụng gà trống thì to đến dị thường doạ người.....

Bà nói : “Mang con gà ra ngoài thiêu đi.”

Anh ba xách con gà trống chết ra ngoài, kiếm cái thùng bỏ vào, xối xăng lên châm lửa, ngọn lửa cháy lên hừng hực, tôi nghe thấy tiếng khóc kêu gáo thảm thiết ai oán của trẻ con từ cái thùng kia phát ra, từng tiếng từng tiếng ngày càng thê thảm hơn, nghe mà rợn người....

“Gom tro lại đem chôn đi, nhớ là chôn ở chỗ nào xa một chút.”

- Bà nói : “Loại Hắc Nhi cổ này chết rồi sẽ mang đến vận xui, hai đứa buộc dải lụa đỏ lên cây hoè trước cổng kia, ba năm sau mới được tháo xuống.”
Anh ba chị ba vạn phần cảm kích bà tôi, đưa cho bà một hộp quà nói là muốn cảm ơn bà tôi, ở trong cái hộp đó có gì thì chỉ mình bà tôi biết thôi.
Sau này tôi mới biết, Thảo Quỷ bà là cách xưng hô của Miêu nữ.

Trên người Cao Vân Tuyền có mùi thối rữa giống mùi trên người Tiểu Đơn năm đó, cho nên tôi mới nghĩ anh ta bị trúng cổ.

Trong đống sách mà bà tôi để lại, có một quyển nói về cổ độc, hi vọng trong sách có nhắc đến cách giải Quỷ Diện cổ.

Xe Ferrari FF dừng ở trước cửa tiệm vòng hoa của tôi, Cao Vân Tuyền nheo mắt nói : “Cô mở tiệm vòng hoa?”

Tôi gật đầu, mở cửa mời anh ta vào, đưa anh ta cốc trà, để anh ta ngồi ở trong tiệm, tôi đi chuẩn bị đồ.
Tôi về phòng tìm trong sách của bà, quả nhiên có ghi chép về Quỷ Diện cổ, tôi nhìn nửa buổi, càng nhìn thì càng thấy cách giải Quỷ Diện cổ cũng không khó như tôi nghĩ, chủ yếu là phải khảo nghiệm rèn luyện tinh thần.

Không còn cách nào, vị đại thần kia vẫn còn đang ở ngoài đợi tôi, haizz.

Tôi ra ngoài nói với Cao Vân Tuyền : “Anh nằm xuống trước đi, kéo áo lên cho tôi nhìn thứ trên bụng của anh chút.”

Cao Vân Tuyền nằm trên giường, trên cơ bụng rắn chắc của anh ta, quả nhiên có một cái mặt người....

Trên cái mặt người kia có nhiều vết thương rất khủng bố, nhìn có vẻ như có người cầm dao đến khắc lên bụng anh ta một cái mặt người vậy, vết thương rất sâu, nhưng lại không hề có máu.

Trong sách nói, trúng Quỷ Diện cổ rất đau, nhìn mặt anh ta trấn định như vậy, thật là lợi hại.
Tôi vươn tay định sờ vào khuôn mặt quỷ trên bụng anh ta, cái mặt kia lại có thể động đậy, nó thấp giọng hừ một tiếng, lộ ra một vẻ mặt thống khổ.

Bỗng nhiên, hai mắt của mặt quỷ kia đột nhiên mở ra....
Mắt của mặt quỷ này do hai vết thương tạo thành, biến thành 2 cái lỗ.... nhìn thì giống người đang mở mắt, tôi nhìn sâu vào trong, thấy cả nội tạng Cao Vân Tuyền....
Mẹ ơi, tôi sắp nôn ra hết rồi .....!

Trên trán Cao Vân Tuyền ra đầy mồ hôi, sắc mặt tái nhợt...
Tôi thở hắt ra một hơi, tình hình vẫn ổn, mấy vết thương này cũng chưa có bắt đầu phân huỷ thối rữa, chứng minh là thời gian trúng cổ độc của anh ta không dài, nếu thời gian dài thì rắc rối rồi.

“Sao rồi?” - Anh ta hỏi : “Có thể giải không?”
Tôi nghĩ nghĩ nói : “Loại Quỷ Diện cổ này có chút rắc rối, tôi có thể thử, nhưng mà tôi cũng nói trước, tôi giải độc cũng có phép tắc, lấy tiền ra nói chuyện.”

“Được.” - Anh ta nói : “Cô ra giá đi.”
Tôi nén sự kích động trong lòng : “10 vạn.”
“Được.” - Anh ta trả lời rất thoải mái, trong lòng tôi có chút hối hận, biết thế đòi nhiều thêm một chút, đối với anh ta có vẻ 10 vạn với 10 đồng chả khác nhau là mấy ....

Tôi ra ngoài mua một con gà trống, cắt lấy một bát tiết gà, việc này phải chú trọng một chút, phải cắt tiết ở đùi gà trống mà không được để gà chết, sau còn dùng đến con gà nữa.

Tôi bảo Cao Vân Tuyền nằm xuống, cởi áo ra, sau đó nhét nan tre vào mồm mặt quỷ trên bụng anh ta.
Anh ta rên lên một tiếng, mồ hôi chảy như mưa, chắc là rất đau...

“Chịu khó nhịn một chút.” - Tôi nói, xong thì cạy mồm cái mặt quỷ kia ra, Cao Vân Tuyền hai tay sống chết nắm chặt lấy ga giường, gân xanh nổi trên tay anh ta càng dữ dội.

Tên Cao Vân Tuyền này cũng trâu thật, đau rã man như vậy mà cũng không kêu lấy một tiếng.
Tôi đổ bát tiết gà kia vào mồm mặt quỷ, thân thể anh ta đột nhiên run rẩy kịch liệt, miệng vết thương phát ra tiếng “xì xì” sau đó toả ra một làn khói màu đen.

Tôi nhìn chằm chằm vào  Dịch Vũ Thị Bích Phươngcái mồm quỷ kia, tầm 30 giây sau thấy một thứ đen xì khét lẹt từ bên trong chui ra ngoài.

Cổ trùng ra rồi !

Tôi vội vạng ôm con gà trống đến, gà trống nhìn thấy vật kia - món ăn ngon nhất thế giới loại gà liền mổ một cái vào đầu cổ trùng kia.

Phần lớn cơ thể cổ trùng vẫn ở trong cơ thể của Cao Vân Tuyền, tuyệt vọng mà đấu tranh.

Món ngon rơi đến miệng, gà trống kia tất nhiên sẽ không bỏ qua, sống chết ngậm lại không nhả ra.
Gà ơi gà à, Dịch Vũ Thị Bích Phươngmày nhất định phải cật lực chiến đấu đi, trong lòng tôi nghĩ thầm, 10 vạn của tao đang ở trong mồm mày đấy, tất cả dựa vào mày cả....
Giằng co 2 phút, mắt thấy con gà trống này định từ bỏ rồi....

Bây giờ mọi người bán gà ngoài kia, rất ít con là nuôi lẻ tẻ, đa số là được nuôi nhốt trong chuồng, giống như bọn con trai suốt ngày ru rú trong nhà xem anime với chơi game vậy, dương khí không đậm, sức lực cũng kém hơn so với gà ở nhà quê nhiều .

Nếu như lần này để cổ trùng lại chui vào cơ thể Cao Vân Tuyền, lần sau muốn dụ nó đi ra sẽ càng khó hơn.

Tôi nhìn đồng hồ, gần 12h trưa rồi, tốt lắm!
Cứ vào lúc này máu của tôi nồng đậm dương khí, là máu thuần dương.

Không nghĩ nữa !

Tôi lấy dao gọt trái cây ra, cắt một vết nhỏ trên dầu ngón tay, thật TMD đau quá !!! (TMD = con mẹ nó)
Tôi ép một giọt máu ra, nhỏ lên cổ trùng, sau đó nó phát ra tiếng kêu “chít chít”, qua một lúc thì cổ trùng khô héo lại, con gà trống kia thấy thế liền kéo cổ trùng ra, nuốt ực một cái vào bụng .
-------------------------------------------------
Chương 15 : Thảo Quỷ bà ở Tương Tây

Xong xuôi, tôi vội vàng ôm con gà trống ra ngoài, tìm một nơi không có ai mà thiêu, đây cũng là không còn Dịch Vũ Thị Bích Phươngcách nào khác, con gà trống này ăn cổ trùng, toàn thân đều là trùng độc, nếu không mang đi thiêu, lỡ ai ăn phải thịt của nó thì sẽ trúng độc .

Xử lý xong con gà trống kia , tôi quay lại cửa tiệm, Cao Vân Tuyền đã bất tỉnh nhân sự rồi, toàn thân còn bắt đầu sốt cao.

Trong sách nói, sau khi giải trừ được cổ độc thì mấy cái chuyện này rất là bình thường, chỉ cần xử lí tốt miệng vết thương là được, chỉ cần không để vết thương bị loét ra nhiễm trùng thì không mất bao lâu sẽ hạ sốt.

Tôi giúp anh ta xử lí vết thương, nhìn thấy người đàn ông đang nằm trên giường trong lòng âm thầm giật mình, body rất gì và này nọ, cơ ngực nảy nở, cơ bụng tám múi săn chắc, cơ thể hoàn hảo không khuyết điểm, làm người mẫu cũng không quá đáng.

“Em là người phụ nữ của tôi, không cho phép em nhìn chằm chằm người đàn ông khác." -  Bên tai bỗng nhiên nghe thấy tiếng Chu Vũ Hạo, tôi bị doạ suýt nữa hô lên một tiếng.

Tôi quay người, nhìn thấy anh ta đứng dựa tường, hai tay khoanh trước ngực vẻ mặt khó chịu.
“Anh không phải nói sẽ bảo vệ tôi à?” - Tôi phẫn nộ nói: "Cứ đến thời khắc quan trọng thì anh chết dí đâu đâu. Quả nhiên, thà tin trái đất có quỷ còn hơn tin vào mồm mép đàn ông các anh."

Anh ta lạnh nhạt nhìn tôi, cũng không thèm giải thích, nói: “Hôm nay là ngày thứ bảy, tôi lại phải đi rồi.”
Đúng lúc cơm giận xông lên đỉnh đầu, tôi vẫy vẫy tay : "Mau đi nhanh đi, cứ nhìn thấy anh là tôi lại bực mình."

Anh ta giữ lấy tay tôi,  tôi có thể cảm nhận được trên người anh ta toả ra tràn ngập hàn khí, rất lạnh, lạnh đến nỗi cả người tôi run rẩy không ngừng.

“Có phải là tôi chiều hư em rồi phải không? Cho nên ở trước mặt tôi em mới càn rở như vậy?" 
Tôi như bị dội cho gáo nước lạnh lên người, lạnh toát cả sống lưng.

Đoạn thời gian gần đây chúng tôi ngày đêm ở cùng nhau, cùng ăn cùng uống cùng ngủ, anh ta đối xử với tôi rất dịu dàng ôn nhu, cho nên khiến tôi ảo tưởng .

Thậm chí tôi suýt nữa quên mấy anh ta là quỷ....
Anh ta cũng không phải là gì của tôi cả,  quan hệ giữa chúng tôi cũng không phải quan hệ yêu đương gi đó.

Tôi cũng chẳng biết gì về anh ta....
Anh ta cũng không có nghĩa vụ bảo vệ hay giúp đỡ tôi.

Mặt tôi lạnh xuống, giọng cũng trở lên lạnh nhạt, nói : "Tôi biết rồi, sau này sẽ không vậy nữa."
Anh im lặng một lúc và nói: "Cao Vân Tuyền không phải là một nhân vật đơn giản. Em kết giao với hắn phải cẩn thận một chút."

Tôi trả lời rất lạnh nhạt : "Đã biết.“
Anh ta tiếp tục nói: "Em đã giải cổ độc trong người hắn, người hạ cổ hắn - Thảo Quỷ bà kia chắc chắn sẽ Dịch Vũ Thị Bích Phương quay lại tìm , nhưng nghề của bọn họ cũng có quy củ riêng. Nếu đã ra tay với một người, thì sẽ chỉ xuống tay hai lần. Sau hai lần mà không thành công thì sẽ không đến quấy rầy nữa."

“Tôi sẽ cẩn thận ứng phó." - Tôi gật đầu, giọng điệu rất khách khí.
Đáy mắt anh ta hiện lên mấy phần tức giận, giữ cằm tôi, nói: "Trong bảy ngày này, em an phận một chỗ cho tôi. Bộ váy hôm nay không được mặc nữa. Đợi lúc tôi quay lại thì mặc cho tôi xem."
"Yên tâm, tôi sẽ không kéo thêm phiền phức cho anh đâu."

Có vẻ như tôi lạnh nhạt như vậy làm Chu Vũ Hạo rất tức giận, nhưng lại không biết nên trút giận thế nào, đành cúi đầu hung hăng hôn tôi, dây dưa cuốn lấy cả nửa ngày trời.

Tôi đáp lại anh ta một cách rất thờ ơ, một lúc lâu sau Dịch Vũ Thị Bích Phương mới tách ra. Tôi không muốn nhìn anh ta nên quay mặt đi, Chu Vũ Hạo liếc tôi một cái, hừ lạnh rồi biến mất.
Chẳng biết tại sao mà tôi lại cảm thấy có chút đau lòng.

Trong tim anh ta, tôi rốt cục là gì?
Anh ta tìm tôi, chiếm đoạt tôi, chỉ đơn giản để lợi dụng tôi thôi....
Một người đàn ông như anh ta, lúc còn sống chắc chắn chả thiếu gì phụ nữ. Những cô gái kia ai cũng đẹp hơn tôi, xuất thân cũng tốt hơn tôi nữa.

Có lẽ tôi đã đánh giá mình quá cao rồi !

Tôi nhất định phải tra cho rõ ràng, anh ta tìm tôi cuối cùng là có mục đích gì. Tôi không muốn hồ đồ ngốc nghếch bị anh ta hại chết.

Tôi quay đầu liếc Cao Vân Tuyền trên giường một cái, anh ta có thể giúp tôi không?
Tôi âm thầm hạ quyết tâm,  đầu tiên phải kết giao với anh ta đã, rồi thiết lập giao tình, nói không chừng sau này còn có thể nhờ cậy.

Tôi chăm sóc anh ta rất thật cẩn thận, lấy đá viên làm mát cho anh ta, lại cho anh ta uống thêm 2 viên thuốc chống viêm, sau đó thì trông chừng suốt đêm, sáng hôm sau anh ta cuối cùng cũng hạ sốt rồi.

Tôi thực sự rất mệt, ngủ thiếp đi bên cạnh giường, trong lúc mơ mơ màng màng thì thấy ai đó đắp chăn cho tôi. Tôi giật mình mở mắt, bắt gặp phải đôi mắt hẹp dài của Cao Vân Tuyền.

“ Anh tỉnh rồi?”- tôi ngáp một cái : "Đói không?” Tôi đi mua đồ ăn sáng nhé.”

“Ừm” anh ta trả lời một tiếng, tôi ra nhà Ông Vương ở đầu đường mua sữa đậu lành với bánh rán, đặt trước mặt anh ta : "Cái này.....không biết anh ăn có quen miệng không?"

Anh ta nhận đồ ăn tôi mua : "Bánh rán bị hơi cháy.”
Tôi bối rối, haizz, người có tiền thật là khó phục vụ.
Tôi đổi chủ đề , nói : "Anh biết ai hạ cổ anh không?"

Anh ta nhìn tôi cảnh giác, tôi vội nói: "Không phải tôi tò mò, nhưng mà Thảo Quỷ bà không dễ đối phó, lần trước không thể giết anh, lần sau nhất định sẽ lại ra tay, đến lúc đó có thể tôi cũng gặp hoạ.”

Anh ta im lặng một chút , nói : "Tôi trúng cổ độc khi đang ở Tương Tây, nửa tháng trước đột nhập vào ổ của bọn buôn ma túy, bắt được vài tên.”
Tôi kinh ngạc, hỏi : "Anh là Cảnh sát?”
“Không phải.”- Anh ta đem mọi chuyện kể tóm tắt lại cho tôi nghe.

Công ty dưới tay Cao Vân Tuyền có một dự án du lịch khá lớn ở Tương Tây, do nạn buôn bán ma túy ở đó rất hoành hành, nên ảnh hưởng rất lớn đến dự án của anh ta, mà anh ta lại có chút bối cảnh, dưới áp lực của anh ta, yêu cầu cảnh sát địa phương phải tiêu diệt hết nhóm buôn bán ma tuý đó.

Cao Vân Tuyền dùng tài nguyên trong tay để giúp cảnh sát giải quyết vụ án và tiêu diệt các nhóm buôn bán ma tuý ở đó.
Giải quyết vụ án kia chưa được mấy ngày , Cao Vân Tuyền bất ngờ thấy trên bụng mình có một vết thương.

Do lợi ích gia đình, từ nhỏ anh ta đã học võ, một thân võ nghệ rất lợi hại, bốn, năm lính đặc chủng cũng không thể lại gần anh ta, bây giờ lại có người vô ảnh vô tung gây ra vết thương trên bụng anh ta, mà anh ta lại không phát hiện....

Anh liền thuê vài cao thủ về làm vệ sĩ để đẩy cao an ninh trong nhà.
Nhưng, ngày thứ hai trên bụng anh ta lại xuất hiện thêm một vết thương.

Cuối cùng anh ta cảm thấy có gì đó không đúng, vết thương rất sâu, nhưng lại không hề chảy máu, thời gian dài cũng không khỏi, cứ mỗi ngày tỉnh dậy là trên bụng lại có thêm một vết thương, cứ thế cho đến khi những vết thương đó hợp lại thành một cái mặt quỷ.

Anh ta đi rất nhiều bệnh viện, nhưng không có tác dụng, sau đó anh ta tìm được một vị trung y đức cao vọng trọng, ông ta nhìn qua liền nói với anh ta, là anh ta bị trúng cổ rồi.

Sau này, anh ta mới biết rằng trong số những người buôn ma tuý có một Thảo Quỷ bà. Thảo Quỷ bà này là người phụ nữ của tên trùm ma tuý kia. Lúc đó, khi cảnh sát xông vào hang ổ bọn chúng, tên trùm kia bị bắn chết tại chỗ, nhưng lại không thấy Thảo Quỷ bà đâu cả.

Bây giờ, Thảo Quỷ bà quay lại trả thù !
Cao Vân Tuyền lần này chạy đến Sơn Thành , chính là do nghe nói ở đây có người có thể giải độc.

Việc giải loại cổ độc này, không phải ai cũng có thể giải, một là phải xem bản thân có bản lĩnh hay không, hai là Thảo Quỷ bà rất khó dây dưa,nếu giải được cổ độc, thì cũng coi như bản thân và gia đình không may kết thù với Thảo Quỷ bà.

Thảo Quỷ bà rất âm độc, mặc dù bọn họ chỉ xuống tay 2 lần lên cùng một người, nhưng ai mà không có bạn bè thân thích chứ? Lúc đó bọn họ sẽ hạ cổ lên bạn bè thân thích người kia, đến lúc đó thật sự vô cùng phiền phức.

Chỉ có ngàn năm giết giặc, không có ngàn năm phòng giặc, trêu chọc vào Thảo Quỷ bà, muốn nghĩ cách làm hoà với họ hay là ra tay trước tiêu diệt họ đây?

“Anh tìm được người giải độc cho anh chưa?”
Anh ta lắc đầu: “Trần Đông Minh là đầu mối ở Sơn Thành, tôi tìm cậu ta là muốn cậu ta giúp tôi tìm người.”

“Vậy người đó tên là gì?”
“Tôi cũng không biết, người đó là do lão trung y nói cho tôi, trước kia có người gọi bà ấy là Thất Nương.”
Sắc mặt tôi khẽ biến, anh ta vội hỏi : “Cô biết?”
Tôi lắc đầu: “Không biết.”

Tôi bảo anh ta nghỉ ngơi cho tốt, rồi tự mình lên tầng hai, lật lại kỉ vật của bà tôi để lại, bên trong chỉ có một chiếc vòng tay bạc, mặt trong chiếc vòng khắc ba chữ :  tặng Thất Nương.
Bà tôi là Thất Nương ?

Có nhiều lúc, tôi không thể không tin, trên thế giới này thật sự tồn tại một thứ gọi là duyên phận.
Nói cách khác, vận may của Cao Vân Tuyền cũng quá tốt đi, đi uống rượu liền gặp được hậu nhân của Thất Nương.

Cao Vân Tuyền nghỉ ngơi một ngày một đêm, thể chất và sức khoẻ phục hồi lại không ít, anh ta rất uy tín, trực tiếp chuyển cho tôi 10 vạn, lại còn trả giá thêm 10 vạn bảo tôi tạm thời đến bảo vệ anh ta, phòng khi Thảo Quỷ bà lại xuống tay lần nữa.
Tôi vì muốn cùng anh ta kết giao thiết lập quan hệ tốt nên tất nhiên sẽ không từ chối. Anh ta bảo tôi dùng thân phận là bạn gái để ở bên cạnh anh ta, tôi vội vàng từ chối, tên Chu Vũ Hạo kia, tôi không dám trêu vào, anh ta mà biết chắc chôn sống tôi mất -.-

Cuối cùng , anh ta nói tôi là em họ xa , tạm thời sẽ đến ở nhà anh ta  một thời gian.

Chúc mn năm mới vui vẻ nhaaa , do hôm quá bận túi bụi luôn không thể đăng thêm chap nào cho mọi người xin lỗi mọi người rất nhiềuuuu :((((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top