Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Mùi thơm cháo đậu xanh, ngày càng đậm, ba người thật vất vả chờ đến lúc cháo chín, cũng không sợ nóng mà cũng sắp không thể chờ được nữa, liền múc ra ba bát.

     "Thật là thơm !" Ngô Thị Phi nhìn tô cháo đậu xanh trước mặt, lần nữa nhịn không được cảm thán một câu, Bạch Uy gật gật đầu: "Ta thấy không phải cảm giác của ta sai, mà hương vị của cháo này, thơm hơn rất nhiều so với cháo trước kia ta từng ăn " .

     Thẩm Nghiễn phụ họa gật đầu, trong lòng lại nghĩ nghĩ, loại nước linh tuyền này trồng ra được thứ gì, quả thực khó lường.

     Chờ ba người ăn hết nồi cháo, mới thỏa mãn xoa xoa cái bụng no căng: "Ta cảm thấy chúng ta thật sự quá không biết tiết chế rồi."

     Ngô Thị Phi nhìn nồi cháo ngay cả chút cặn cũng không sót lại, liếm môi một cái nói.

     Thẩm Nghiễn hít một hơi, xoa xoa bụng: Ta còn nghĩ chỗ này đủ chúng ta ăn hai ngày chứ."

     "Đã lỡ đã ăn, lần sau chúng ta kiềm chế lại một chút là được." Bạch Uy nói xong thuận thế đem nồi đi rửa, kết quả vừa mở cửa tiểu trù phòng, khoảng sân vắng lặng này cư nhiên lại xuất hiện rất nhiều quỷ, không thể náo nhiệt hơn.

     Nhìn thấy có người đi ra, lập tức liền có mấy quỷ tuổi lớn nhẹ nhàng bước tới: "Tiểu Uy, các ngươi vừa mới ăn cơm xong?"

     Nghe thấy thanh âm kia Thẩm Nghiễn cùng Ngô Thị Phi liếc nhau một cái, hai người cũng đi ra theo.

     Thẩm Nghiễn theo bản năng khẽ kéo tay Ngô Thị Phi : "Tình huống này là thế nào?"

     Ngô Thị Phi nghiêng đầu nhỏ giọng nói: "Đoán chừng là cháo chúng ta nấu quá thơm, hấp dẫn bọn họ tới, đừng lo xem tình hình đã rồi hẵng nói."

     Thẩm Nghiễn im lặng khẽ gật đầu.

    " Nấu chút cháo, Tần bá mọi người sao lại có thời gian rảnh đến thăm quý phủ chúng ta?" Bạch Uy nhìn lướt qua bầy quỷ trong sân, đây đều là hàng xóm ở chung quanh phủ đệ của bọn họ, cho dù quen biết không nhiều, nhưng cũng đều quen mặt.

     Bạch Uy vừa rửa nồi vừa ngẩng đầu nhìn nơi mình vừa mới rời đi, liền thấy ánh mắt Tần bá vẫn không hề rời khỏi cái nồi : "Đừng nhìn nữa Tần bá, đã hết rồi."

     "Thật là thơm a, bây giờ vẫn còn có thể ngửi thấy này, các ngươi ăn cháo gì thế, cháo khoai tây không thể thơm như vậy nha?" Tần bá nói xong trong mắt lóe lên một tia tham lam.

     Bạch Uy coi như không thấy tiếp tục đổ nước trong nồi, lại gặp một nam quỷ thiếu niên nhẹ nhàng đi tới: "Vừa nãy ta đi vào liền thấy, bên kia có phải là trồng được thứ gì đó, là đậu xanh?"

     "Trồng được đậu xanh!"

     "Không thể nào."

     "Mùi thơm này cũng là hương vị cháo đậu xanh, thật muốn nếm thử."

     Ngay khi những lão quỷ này đột nhiên khởi lên vấn đề thảo luận về cháo đậu xanh, thị nữ quỷ đột nhiên xuất hiện trong sân: "Chư vị không mời mà tới, có phải là quá không coi tướng quân nhà ta ra gì?"

     Thanh âm lãnh đạm mang theo vài tia uy áp, khiến cho cái sân nhỏ vốn đang ồn ào trong nháy mắt trở lại an tĩnh .

     Tần bá người đầu tiên lên tiếng thấy vậy liền vội vàng bước lên nói: "Không dám, không dám, chúng ta bất quá đều là bị mùi cháo thơm hấp dẫn đến, kìm lòng không được, kìm lòng không được, kính xin Điệp Phượng cô nương chớ trách tội, chúng ta đi ngay, đi ngay."

     "Tướng quân nhà ta đương nhiên sẽ không trách tội chư vị, nhưng vẫn hi vọng không có lần sau."

     "Đương nhiên, bất quá Điệp Phượng cô nương, quý phủ thật là có thể trồng được các cây khác ngoài khoai tây sao?"

     Thị nữ quỷ khẽ gật đầu: "Đây đều công lao của phu nhân nhà chúng ta, chư vị đi thong thả."

     Đưa tiễn cả đám quỷ xong, Ngô Thị Phi trực tiếp nói: "Sau này e rằng rất náo nhiệt a...!"

     "Sẽ không phải bọn họ khiến chúng ta đem những thứ trồng được nộp lên chứ?"  Thẩm Nghiễn có chút  thấp thỏm nói nhỏ.

     "Điểm ấy yên tâm đi, tướng quân sẽ không đồng ý, bất quá phía trên khẳng định sẽ phái người tới."  Bạch Uy mở lời an ủi Thẩm Nghiễn, sau đó nhìn thoáng qua thị nữ quỷ vừa đi tới.

     Thị nữ quỷ liếc nhìn ba người, sau đó ánh mắt rơi xuống trên người Thẩm Nghiễn : "Phu nhân, tướng quân nói nếu ngài đã dùng cơm xong, thì tới thư phòng tìm ngài ấy."

    " A, ta tới liền đây." Thẩm Nghiễn nói xong nhìn Bạch Uy cùng Ngô Thị Phi một chút, quay người liền hướng thư phòng chạy tới.

     Đi tới trước cửa thư phòng, Thẩm Nghiễn vừa định đẩy cửa bước vào, thế nhưng lúc đưa tay lên, lại nghĩ đến quy củ của Diêm Túc, đẩy biến thành gõ, sau khi bên trong truyền ra tiếng, mới đẩy cửa đi vào.

     "Ngươi tìm ta?" Thẩm Nghiễn đi qua ngồi xuống ghế, nghiêng đầu nhìn Diêm Túc, trùng hợp đối phương cũng ngẩng đầu nhìn hắn:

"Ăn xong rồi?"

     "Ân." Thẩm Nghiễn gật gật đầu.

     Diêm Túc thấy hắn gật đầu, lúc này mới chỉ vào cái túi cách đó không xa : "Thứ ngươi muốn."

     Mắt Thẩm Nghiễn lập tức sáng lên, chạy tới mở túi ra, lúc nhìn thấy thứ bên trong, Thẩm Nghiễn nhịn không được kinh hô một tiếng: "Nhanh như vậy, xem ra không bao lâu, chúng ta liền có thể ăn ngon uống say rồi!"

     Diêm Túc đi tới đứng cạnh hắn: "Ta ngược lại cảm thấy trước mắt vẫn là không nên quá sốt ruột ."

     Nghe Diêm Túc nói như vậy, Thẩm Nghiễn ngẩng đầu có chút thấp thỏm nói: "Là bởi vì hôm nay  dẫn đám quỷ kia tới sao?"

     Diêm Túc khẽ gật đầu: "Có một phần là vậy, trước mắt bọn họ vẫn chưa biết lợi ích đặc biệt này của ngươi, chờ bọn họ biết, lợi ích đặc biệt của ngươi chỉ sợ sẽ càng khiến bọn họ thèm nhỏ dãi, điểm này cũng không cần e ngại, không lâu sau, phía trên cũng sẽ biết, đến lúc đó sẽ có quỷ đến, một khi khẳng định Quỷ giới mới xuất hiện đồ ăn của nhân loại, bọn họ nhất định sẽ nâng đỡ, lúc đó nếu làm thêm những việc khác, ưu đãi đạt được sẽ càng lớn hơn."

     " Thì ra là ngươi tính toán như vậy." Thẩm Nghiễn gật gật đầu, cũng nói ra ý tưởng của mình : "Ta vốn đang lo lắng nhiều quỷ bị dẫn dụ tới như vậy không biết có ổn không, nhưng mà nghe ngươi nói vậy, cũng yên tâm phần nào, lúc đầu ta tính chờ trồng được kha khá thứ, sẽ mở một quán cơm nhỏ ngay trong phủ chúng ta, kiếm chút tinh thạch phụ cấp gia dụng một chút."

"Không ngờ ngươi lại nghĩ như vậy." Diêm Túc đối với ý nghĩ của Thẩm Nghiễn có mấy phần kinh ngạc, lúc đầu thứ Thẩm Nghiễn trồng được, chỉ nghĩ là hắn muốn cải thiện bữa ăn hàng ngày một chút, lại không ngờ tới tiểu hài còn nghĩ rất dài rất xa.

     "Cái này không vội, đến lúc đó chúng ta có thể cùng nghĩ cách." Diêm Túc xoa xoa đầu Thẩm Nghiễn: "Trước thu thập những thứ này lại đã."

     "Ân, hảo." Thẩm Nghiễn buộc cái túi lại, mang tới nhà kho."

     Lúc trở về, liền thấy Bạch Uy trong sân luyện kiếm, Thẩm Nghiễn nhịn không được nhìn thêm mấy lần, thấy hắn cảm thấy hứng thú, Bạch Uy dừng lại nói: "Sao vậy, muốn học?"

     Thẩm Nghiễn lắc đầu: "Ta không được, ta đứng xem một chút là được rồi, bất quá Bạch ca, không ngờ huynh thật lợi hại."

     "Hôm nay trạng thái không tệ, ta cảm giác có thể sẽ có đột phá." Bạch Uy nói, hướng ra phía khoảng không vung một quyền, vút một cái liền nghe tiếng xé gió.

     Thẩm Nghiễn chớp chớp mắt: "Ta trời, thật là lợi hại Bạch ca!"

     Trong mắt Bạch Uy xẹt qua một tia kinh ngạc: "Tô cháo hôm nay, xem ra không phí công ăn!"

     Thẩm Nghiễn trong lòng biết, dùng linh tuyền trồng đậu xanh khẳng định sẽ khác với đậu xanh bình thường, đương nhiên đối với cơ thể người rất tốt, bây giờ thấy Bạch Uy như vậy, Thẩm Nghiễn càng thêm chắc chắn, linh tuyền bất luận là đối với người hay với quỷ đều rất có hiệu quả.

     Nghĩ tới sau này mở một quán cơm nhỏ, phỏng chừng không lo không có việc làm.

     Phía trước bỗng nhiên bừng sáng, Thẩm Nghiễn nhịn không được câu lên khóe môi, ai nha ai nha, thật muốn mau chóng đếm tiền đếm đến mỏi tay luôn a!

     Quỷ giới tầng mười ba, tin tức mới nhất Diêm phủ trồng được cây, rất nhanh lan truyền toàn bộ khắp mười tám tầng.

     Lời đồn ban đầu chỉ là nghe được một cỗ mùi thơm đến lúc nhìn thấy một lượng hương khí biến thành rồng ở Diêm phủ, càng ngày càng khoa trương, lời đồn từ vô hình quá độ đến hữu hình, sau khi Thẩm Nghiễn  nghe xong, cảm thấy lời đồn cứ truyền đi như vậy, đoán chừng không bao lâu nữa, có thể sẽ xuất hiện lời đồn phủ bọn họ có mưa đậu xanh .

     Không ngờ sức tưởng tượng của quỷ cũng có thể phong phú như vậy.

     "Aiya, Thẩm Nghiễn ngươi xem ta hoạ khuôn mẫu họa này thế nào?" Ngô Thị Phi đem bức hoạ mình vừa vẽ xong đưa cho Thẩm Nghiễn.

     Thẩm Nghiễn tiếp nhận nhìn thoáng qua, liền khách khí khái quát là một đóa hoa, bên trong vẽ một thứ nhìn giống như đầu của một loài động vật nào đó, Thẩm Nghiễn không biết, nhưng cũng cảm thấy không tệ.

     Đến lúc đó khắc vào khuôn đúc làm bánh đậu xanh, hiệu quả nhất định không tệ.

     "Mặc dù nhìn không ra đây là cái gì, nhưng cũng không tệ, vậy dùng cái này đi."

    " Đây là Thụy Thú, đồ ngốc." Ngô Thị Phi đưa tay lên đầu Thẩm Nghiễn gõ gõ: "Nếu được, ta sẽ nhờ lão Lâu nhà ta khắc cho."

     "Khắc đi." Thẩm Nghiễn gật gật đầu, bên này hắn đã chuẩn bị xong nguyên liệu làm bánh đậu xanh, đáng tiếc không có nhân bánh, chỉ có thể đợi lần sau sẽ thả nhân bánh.

     Khương Mộ Vân và Bạch Uy cùng đi tới tiểu trù phòng, nhìn thấy trên bếp lò đang đun nước, nhịn không được nói: "Các ngươi định làm món ngon gì vậy, có phần của ta không?"

     Thẩm Nghiễn nhìn hắn, Khương Mộ Vân mặc dù là hữu phó tướng của Diêm Túc, nhưng thể trạng cùng thân thể hoàn toàn không thể so sánh với tả phó tướng Lâu Tiêu Nhiên, hơn nữa mỗi lần Thẩm Nghiễn nhìn thấy hắn, luôn cảm thấy quỷ này trên người tựa hồ có cái gì đó ẩn tật.

     Đồ ăn hiện tại mặc dù không nhiều, nhưng cũng đủ cho quỷ và người trong phủ bọn họ ăn, hơn nữa những thứ này, đối với người hay quỷ đều tốt, Thẩm Nghiễn là kiểu người chín bỏ làm mười, hiển nhiên đều có thể để người trong nhà tới trước.

     Lúc này lại nghe Khương Mộ Vân nói như vậy, lập tức không chút do dự liền gật đầu nói: "Chờ bánh đậu xanh chín, ta để Bạch ca bưng về cho ngươi, loại bánh ngọt này, nhân lúc còn nóng ăn mới ngon, bất quá đáng tiếc chính là, không có nhân bánh, sau này nếu thả thêm nhân bánh, ngọt ngọt mềm mềm, ực, vậy ăn càng ngon, hữu phó tướng!"

     Thẩm Nghiễn nói xong nhịn không được nuốt nước miếng, làm sao bây giờ chỉ là suy nghĩ một chút liền muốn ăn.

     Bạch Uy nhìn tiểu hài vừa nói đến đã phát thèm, cũng bởi vì Thẩm Nghiễn không keo kiệt đem bánh chia cho Khương Mộ Vân, trong tâm thực cảm động: "Đa tạ, ngươi không cần vì Mộ Vân mà đặc biệt chuẩn bị, đến lúc đó đem phần của ta cho y là được rồi."

     "Bạch ca, nói gì vậy, đã làm, thì mỗi người đều có, mặc dù bây giờ vẫn chưa dám nói bao ăn no, nhưng khẳng định là mỗi người mỗi quỷ đều có thể ăn được một cái, tả phó tướng đang khắc khuôn mẫu, rất nhanh, các người đừng nóng vội a."

     "Ta thấy người sốt ruột nhất chính là ngươi a."  Bạch Uy bật cười lắc đầu.

     Khương Mộ Vân đưa tay chọt chọt cánh tay Bạch Uy: "Sao lại nói với phu nhân như vậy, không có quy củ."

     Bạch Uy đưa tay nắm chặt niết niết tay Khương Mộ Vân, Thẩm Nghiễn cười nói: "Aiya, đừng có ở chỗ này tú ân tú ái, mù mắt rồi mù mắt rồi!"

2021-08-10

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top