Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Thẩm Nghiễn rất muốn hiểu đôi lúc lão quỷ Diêm Túc này rốt cuộc đang nghĩ cái gì, rõ ràng là hắn muốn cùng y hảo hảo nói chuyện, dù sao chuyện gì trước đó, nên làm cũng đã làm xong, thế nhưng hắn vừa mới nói một câu, tên quỷ này liền thú tính đại phát làm hắn đến nửa đêm, cứ tiếp tục như vậy, hắn cảm thấy bản thân sắp hư thận rồi.

     Buổi sáng tỉnh lại chuyện đầu tiên Thẩm Nghiễn làm là đem Diêm Túc giữ chặt, cường điệu cùng y thảo luận một chút về ước pháp tam chương: "Ngươi cũng đừng nói với ta cái gì mà tân hôn với không tân hôn, ta quá môn cũng đã gần nửa tháng, bây giờ chúng ta cũng nên tiết chế một chút, sau này loại chuyện này một tuần ba lần không thể nhiều hơn, mỗi lần nhiều nhất 40 phút."

     Thời điểm nói đến phần sau, ngữ khí của Thẩm Nghiễn đã không còn là thương lượng, quả thực nghĩ đến quỷ này mỗi lần sức lực bền bỉ, Thẩm Nghiễn cảm thấy nếu không kiềm chế, hắn trước sau gì cũng chết sớm.

     Diêm Túc ngồi ở đó, trên mặt không có biểu lộ gì, chỉ là đôi mắt đen lặng lẽ nhìn Thẩm Nghiễn, lúc mở miệng ngữ khí cũng rất bình ổn mà nói: "Ta làm ngươi không thoải mái?" Kiểu như chuyện này ngươi không thoải mái có thể nói ra, chúng ta thương lượng nhẹ nhàng, khiến Thẩm Nghiễn cảm thấy cả người đều có chút không ổn, hắn cảm thấy lão quỷ này căn bản là không cùng một tần số với hắn, hắn hiện tại rõ ràng là đang cùng y thảo luận về vấn đề số lần và thời gian, ai thảo luận với y vấn đề thoải mái hay không thoải mái, hắn cũng không phải đang khảo sát thị trường!

     "Đây không phải trọng điểm được không, trọng điểm là chúng ta sau này một tuần ba lần, mỗi lần không được vượt quá 40 phút, ngươi có thể làm được không, ta cảm thấy loại chuyện này nếu như không nhất trí, rất có thể sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống hạnh phúc của chúng ta sau này, cho nên ngươi có chấp nhận đề nghị của ta không?"

     "Vậy ngươi thoải mái không?"

     Nói nhiều như vậy, trọng điểm của người này vẫn ở trên kia, Thẩm Nghiễn liếc mắt nói: "Trọng điểm là thoải mái sao, trọng điểm là ngươi mỗi lần đều lâu như vậy, ta rất mệt có được không?"

     "Mệt lắm sao, ta cho là ngươi rất thích, mỗi lần đến đằng sau ngươi cũng rất kích động, kẹp lại gấp......"

     "Này này, ai cho phép ngươi nói những lời này, ngươi mau ngậm miệng lại, dù sao sau này một tuần ba lần, mỗi lần 40 phút, ngươi tự xem mà xử lý." Thẩm Nghiễn sợ quỷ này lại nói ra cái gì đó khiến hắn xấu hổ, vội vàng lên tiếng cắt ngang, đồng thời dứt khoát mà lưu loát quyết định, về phần có thể thuận lợi áp dụng hay không, đợi đến lúc đó nói sau, khó chịu mà liếc nhìn Diêm túc: "Được rồi, ngươi nên làm cái gì thì làm cái đó đi, ta phải đi chuẩn bị  đồ, không phải nói phố quỷ sắp mở sao, cũng không biết số đậu xanh còn lại kia có đủ hay không, lôi cả đám đến không biết có kịp không."

     Thẩm Nghiễn liên miên lải nhải nói một đống từ ngữ sau đó liền chạy ra khỏi phòng, Diêm Túc quay đầu liếc mắt nhìn qua chú chim non đang nằm sấp trên bệ cửa sổ, chỉ thấy Tiểu Hôi Hôi vốn đang thò đầu ra lại cảm nhận được ánh mắt Diêm Túc lúc này, lập tức rụt lại trong ổ, rất có ý tứ ta cái gì cũng không biết.

Thẩm Nghiễn bên này vội vàng làm bánh ngọt, Ngô Thị Phi cùng Bạch Uy bên này thì vội vàng đem những hạt giống nhờ báo mộng mà có được kia đi gieo, nước Thẩm Nghiễn đã pha xong trước đó, cho nên cũng không sợ trồng không được.

     Chỉ bất quá vừa nghĩ đến còn phải cung cấp cho Quỷ giới thượng tầng một số đậu xanh, Thẩm Nghiễn ít nhiều vẫn là có chút đau lòng, chỉ có thể hi vọng chờ bọn họ thí nghiệm xong phát hiện căn bản trồng không được, không còn chú ý đến hắn là tốt rồi.

    Lúc Thẩm Nghiễn đang vội, Hắc quỷ sử trực tiếp tìm tới tận cửa, lần này không đi tìm Diêm Túc ngay, mà là âm thầm đi thẳng vào tiểu trù phòng, nhìn thấy hắn còn như đã rất quen thuộc mà nói: "Ta biết ngay  sáng sớm đến chỗ này liền có thể gặp được tẩu phu nhân."

     Thẩm Nghiễn rất muốn nói ta thật sự một chút cũng không muốn nhìn thấy ngươi, nhìn thấy ngươi có nghĩa là ta sắp tổn thất một số đậu xanh.

     Hiện tại sau khi làm số đậu xanh này thành bánh ngọt, sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến mức độ cuộc sống của bọn họ sau này, nhưng mà hắn vẫn phải chia ra một phần, đau lòng đến muốn khóc.

     Hoàn toàn không lĩnh hội được tâm tình của Thẩm Nghiễn, giờ này khắc này Hắc quỷ sử tự nhận là tiếu dung xán lạn nói: "Tẩu phu nhân, thứ đậu ta muốn chuẩn bị xong chưa?"

     Thẩm Nghiễn lạnh nhạt cười một tiếng, chỉ ngược vào chậu đậu xanh nhỏ bên cạnh : "Những thứ này ngươi đem đi đi."

     Hắc quỷ sử thấy Thẩm Nghiễn chỉ cấp cho y một chậu đậu xanh nhỏ, nhưng bên cạnh lại đặt một chậu đậu xanh lớn, cái này so sánh thật sự là có chút khác biệt, liền không nhịn được nói: "Tẩu phu nhân người xác định là bên này, mà không phải....... Ách........ Bên này cũng đủ rồi, tẩu phu nhân."

     Lời vừa nói được một nửa liền sinh sinh chuyển ngoặt, thật sự là sau ánh mắt Thẩm Nghiễn có chút quỷ quái.

     Thẩm Nghiễn thấy không cần nói thêm nữa, liền trực tiếp bưng chậu lên nhét vào trong ngực Hắc quỷ sử: "Đại nhân chắc hẳn công vụ bề bộn, lấy đồ rồi vẫn là nên mau chóng rời đi. "

     Bị xua đuổi thẳng thừng như vậy, Hắc quỷ sử cũng không để bụng, chỉ nghĩ không hổ danh là thê tử của Diêm Túc, cá tính ngay thẳng người này thật đúng là rất giống Diêm Túc.

     Thầm nghĩ đây đây chẳng lẽ chính là không phải người nhà không bước qua cửa trong truyền thuyết sao?

     Thẩm Nghiễn thấy quỷ này nhìn hắn nửa ngày vẫn chưa đi, nghĩ nghĩ bản thân đã dùng lời nói nửa đùa nửa thật nói rõ ràng như vậy, lại nghĩ cái vị này chắc không phải còn yêu cầu gì ngang ngược đấy chứ.

     "Ngài còn việc gì sao? Năm chữ này lúc Thẩm Ngiễn nói ra khỏi miệng, thật sự là có cảm giác cắn răng nghiến lợi.

     Nhưng mà Hắc quỷ sử lại cười, trong nụ cười còn có mấy phần ngượng ngùng: "Tẩu phu nhân là như thế này, lần trước nhận được từ người mấy phần bánh ngọt, ta vốn là muốn trở về sẽ chia cho đệ đệ nhà ta cùng ăn, nhưng hương vị thật sự rất thơm ngon vừa miệng, nửa đường hạ quan không thể chống cự lại dụ hoặc, cho nên lần này tới, vẫn muốn hướng tẩu phu nhân cầu lấy một chút, đương nhiên lần này ta sẽ không lấy không, ta chỗ này có một ít tinh thạch, muốn mua bánh ngọt của tẩu phu nhân."

     Thẩm Nghiễn nhìn cái túi nhỏ đựng tinh thạch trong tay Hắc quỷ sử trong tay, trong lòng muốn còn không được, hắn làm bánh ngọt mục đích đúng là vì những tinh thạch này, có tinh thạch, hắn mới có thể cải thiện cuộc sống của mình.

     Thế nhưng nghĩ đi nghĩ lại một chút, Hắc quỷ sử nói thế nào cũng là quan phía trên phái xuống, cùng Diêm Túc mà nói quan hệ thoạt nhìn không tầm thường, nhưng tốt bao nhiêu thì hắn không biết.

     Tục ngữ nói, triều đình lý hữu nhân hảo sự, sau này hắn không chỉ muốn tới phố quỷ bán bánh ngọt, còn muốn mở một quán cơm nhỏ, đến lúc đó không chừng vẫn cần có chỗ hỗ trợ, mối quan hệ này đương nhiên cần phải đi lên.

     Sau khi nghĩ minh bạch như vậy thái độ của Thẩm Nghiễn quả nhiên tốt hơn nhiều.

     "Đại nhân ngài khách khí rồi, không phải chỉ là một chút bánh đậu xanh sao, đại nhân thích cứ lấy ăn đi, cái gì mà tiền với không tiền."

     Hắc quỷ sự bị Thẩm Nghiễn xoay chuyển 180 Độ khiến y có chút mơ hồ, vội vàng nói: "Không được không được, tẩu phu nhân bánh ngọt này ta nhất định phải mua, ta không phải loại chiếm tiện nghi của người, ngài yên tâm, ta có tiền ."

     Nói xong tựa như rất sợ Thẩm  Nghiễn không cần, vội vàng đưa cái túi đựng tinh thạch trong tay nhét vào trong ngực Thẩm Nghiễn, liền trực tiếp đưa tay lấy đĩa bánh đậu xanh trên bàn đổ vào trong ngực rồi rời đi.

     Nhìn Hắc quỷ tử chạy còn nhanh hơn thỏ Thẩm Nghiễn cong cong khóe miệng, quỷ này có chuyện gì vậy!

     Bê đĩa bánh đậu xanh ra khỏi Diêm phủ, Hắc quỷ sử lau lau chút mồ hôi lạnh không hề có trên đầu: "Cái này nếu để Diêm Túc biết y trắng trợn chiếm tiện nghi, đoán chừng có thể đuổi theo y xa ba dặm đi."

     Thẩm Nghiễn mặc dù không biết Hắc quỷ sử làm sao lại nhất định muốn trả tiền, nhưng đã trả cũng đâu có ngu mà không cần, mở túi ra xem tinh thạch, đếm, hết thảy có năm khối, chờ quay về sẽ hỏi một chút xem mở điện cần bao nhiêu, đem tinh thạch gói vào dây lưng, Thẩm Nghiễn cất vào trong ngực, quả nhiên có tiền liền có thể khiến thể xác và tinh thần an tâm không ít.

     Nói như vậy, nửa tháng sau rốt cục cũng thấy tiền về rồi.

     Có tiền Thẩm Nghiễn càng có động lực làm bánh ngọt hơn.

     Bên này Thẩm Nghiễn đang bận rộn làm bánh, bên kia Diêm Túc ngược lại cũng cho hắn một kinh hỉ.

     Chờ khi nhìn thấy một cỗ xe đẩy nhỏ xuất hiện trước cửa tiểu trù phòng, Thẩm Nghiễn lúc này mới nhớ ra, hắn chỉ lo làm bánh ngọt.

     Diêm Túc mặt không biểu tình đứng cạnh xe đẩy nhỏ, nhìn Thẩm Nghiễn bộ dáng hài lòng, trong lòng cũng là cao hứng không ít, chỉ bất quá quỷ này mặt than đã quen, trên mặt ngược lại một chút cũng không biểu lộ ra, cũng may Thẩm Nghiễn cùng y cũng có đoạn thời gian, ít nhiều biết quỷ này có chút muộn tao.

     Đưa tay ôm lấy quỷ trước mắt, Thẩm Nghiễn trực tiếp bẹp một cái lên mặt đối phương: "Cám ơn."

     Đột nhiên hôn lên má, Diêm Túc toàn thân cứng đờ, dù là hai người đã làm chuyện thân mật hơn chuyện này không biết đã bao nhiêu lần, thế nhưng một nụ hôn đơn giản như vậy, vẫn khiến Diêm Túc toàn thân đều có chút không ổn.

     Cũng may làm quỷ rồi sẽ không đỏ mặt, cho dù hiện tại Diêm Túc toàn thân đều trở nên cứng nhắc, nhưng cũng may trên mặt không nhìn ra điều gì, nếu như không phải  đôi con ngươi đen thẫm kia, nhìn kỹ có chút tiêu tán ra bên ngoài, những thứ khác đều rất bình thường.

     "Không có việc gì ta về trước đây." Diêm Túc nói xong câu đó, liền xoay người đồng tay đồng chân đi về phía trước.

     Thẩm Nghiễn nhìn Diêm Túc cứ như vậy rời đi, lập tức nhịn không được liền bật cười: "Này ngược rồi, đi ngược rồi, thư phòng ở bên kia."

     Diêm Túc cứng đờ quay người, không dám nhìn Thẩm Nghiễn, cứ như vậy trở về thư phòng.

2021-09-31

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top