Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Ba ngày bán bánh đậu xanh ở phố quỷ triệt để khiến Thẩm Nghiễn  phát hỏa, nhìn tinh thạch mỗi ngày một nhiều, Thẩm Nghiễn cảm thấy nhân sinh quả thực không quá mỹ hảo.

     Ngô Thị Phi đã lần thứ ba trông thấy Thẩm Nghiễn cầm một cuốn sổ nhỏ, lại luôn cười hắc hắc không ngừng.

     "Ta nói, ngươi thật không có chút tiền đồ gì cả, mới có chút tiền như vậy, mà cũng khiến ngươi cười cả ngày." Mặc dù Ngô Thị Phi nói vậy, nhưng kỳ thật trong lòng cũng vui không kém.

     "Ta có cảm giác, chúng ta sẽ càng ngày càng tốt." Thẩm Nghiễn ung dung nói, cẩn thận đem cuốn sổ nhỏ cất vào trong ngực.

     Ngô Thị Phi nhìn bộ dạng hắn kiểu như 'tiền là chân ái', liền nhịn không được nói: "Còn nữa ngươi đem số tinh thạch kia giấu đâu hết rồi?"

     Thấy Ngô Thị Phi hỏi dò việc này, Thẩm Nghiễn trừng mắt hạnh: "Cho dù giấu cũng không thể nói cho ngươi biết, chờ ta từ nhà trở về, sẽ mở điện về phủ chúng ta trước, mấy ngày này ngươi ở nhà, thăm dò một chút xem số tinh thạch kia của chúng ta có đủ không, nếu không đủ, chúng ta có thể mang những thứ khác ra đổi được không?"

     "Đổi?" Ngô Thị Phi chớp chớp mắt: "Ngươi chắc không phải muốn mang bánh đậu xanh ra đổi chứ?"

     Thẩm Nghiễn mím môi cười cười, bộ dáng nghiễm nhiên như là chuyện này cũng bị ngươi nhìn ra rồi, khiến Ngô Thị Phi im lặng nửa ngày: "Ngươi thật là rất biết nghĩ." Khiến hắn không biết nói gì cho phải.

     "Hảo hảo nghĩ lại còn không muốn tiền, không nói với ngươi nữa, ta trở về thu dọn một chút, tướng quân các ngươi nói lát nữa sẽ đưa ta về nhà."  Lúc Thẩm nghiễn nói câu sau cùng, nhịn không được trong lòng cao hứng, vốn còn nghĩ muốn về nhà phải chờ đến tết thanh minh, không ngờ nhanh như vậy liền có thể trở về, Thẩm Nghiễn cảm thấy bản thân quả thực rất nóng lòng về nhà.

     Ngô Thị Phi thấy hắn như vậy liền nhịn không được trêu đùa : "Aiya, đây là muốn về nhà ngoại, nhưng ngàn vạn lần đừng quên mấy người chúng ta ở bên nhà chồng người đó, nhớ mang về chút đồ ăn ngon ."

     Thẩm Nghiễn bị trêu như vậy, nhịn không được mặt liền đỏ bừng: "Ngươi bớt nói nhảm chút, liền mang cho ngươi."

     Ngô Thị Phi thấy hắn cười cười, cũng không nói gì thêm, đưa mắt nhìn Thẩm Nghiễn nhảy chân sáo đi vào nội viện.

     Kỳ thật Thẩm Nghiễn trở về
căn bản cũng không có cái gì mang theo, quỷ giới này nghèo như vậy chỉ còn khoai tây, hắn không chỉ không có cái gì mang về, lần này về nhà còn muốn mang đi vài thứ, những hạt gống lần trước phụ thân gửi cho hắn đều đã lớn, cũng thu hoạch một lần, chờ lần này trở về gầy dựng tiệm cơm sẽ dùng đến.

     Thẩm Nghiễn nằm bò ra bàn viết danh sách những thứ định mang đi, trong lần trở về này.

    Tiểu Hôi Hôi qua bao ngày nuôi dưỡng đã lớn hơn một chút, hai cái cánh nhỏ khẽ lắc lắc khoan thai trên bàn, nghiêng đầu xem Thẩm Nghiễn viết chữ.

     Thẩm Nghiễn cũng giương mắt nhìn giống nó, hai đôi mắt nhỏ đen láy cùng nhìn nhau một cái: "Tiểu Hôi Hôi ta nói ngươi mập lên rồi thì phải, sao cái mông lại lớn như vậy, lúc ngươi vừa bay tới, không cảm thấy rung chuyển sao?"

     Tiểu Hôi Hôi: "...... Chiếp!"

    " Chiếp chiếp cái gì, vừa hay ta rời đi mấy ngày, coi như ngươi giảm cân, ngươi cứ tiếp tục béo như vậy, ta rất lo ngươi bay không nổi, chắc ngươi là đà điểu phải không, sao cái mông lại lớn như vậy?"

     Lần nữa bị nói mông lớn, toàn thân Tiểu Hôi Hôi đều không ổn.

     "Chiếp chiếp ! Lão tử mới không phải đà điểu!"

     "Ngày nào cũng chiếp chiếp, nào có nhóc gà con xấu xí như ngươi." Thẩm Nghiễn búng tay lên đầu Tiểu Hôi Hôi, lập tức khiến nó té ngã: "Con chim ngu ngốc!"

     "Chiếp chiếp chiếp chiếp!" Khi dễ chim thì có gì hay ho, chờ lão tử lớn lên đi, sẽ cho ngươi đẹp mặt!

     Người cùng chim nói nửa ngày, Thẩm Nghiễn lấy cho Tiểu Hôi Hôi một chén nước linh tuyền, tuy nói là muốn nó giảm béo, nhưng cuối cùng vẫn là không nỡ để nó đói bụng: "Chỗ nước này, ngươi uống tiết kiệm một chút, ta về sớm còn có thể tiếp tế, nhưng nếu ta về muộn, ngươi sẽ thực sự bị đói."

     "Chiếp chiếp!"

     Diêm Túc đẩy cửa tiến đến liền thấy một người một chim ở đó không biết đang giao lưu cái gì.

     Nghe thấy thanh âm, Thẩm Nghiễn quay đầu nhìn về phía quỷ: "Sắp đi rồi?"

     Diêm Túc lắc đầu: "Bên ngoài tới tìm ngươi cầu bánh ngọt, đuổi y đi trước đã."

    Cầu bánh ngọt? Thẩm Nghiễn sửng sốt một chút, sau đó ánh mắt sáng lên: "Sao lại là tới cầu bánh ngọt, đây là đưa tiền đến cho chúng ta."

     Thẩm Nghiễn chạy đến trong viện liền thấy Hắc quỷ sử đang đứng ở đó, ngại ngùng nhìn hắn.

     Thẩm Nghiễn cũng không nghĩ  kẻ tìm đến cầu bánh ngọt lại là y, vị Hắc quỷ sử này rốt cuộc thích ăn bánh đậu xanh đến mức nào vậy.

     Trong lòng thầm bật cười, trên mặt lại ra vẻ không biết.

     "Tẩu phu nhân lại tới quấy rầy người, thật sự ngại quá, chỉ là lần trước gia đệ từ khi ăn xong bánh ngọt người làm, vẫn nhớ kỹ, cho nên lần này ta tới, là muốn mua bánh ngọt của người, hơn nữa lần này Phán Quan đại nhân cũng nói mang cho y một chút, ngài xem?"

     "Hắc quỷ sử, ngài đang nói khách sáo gì vậy, ngài muốn ăn bánh ngọt thì cứ tới là được, ta đi lấy cho ngài." Thẩm Nghiễn ngoài miệng mặc dù nói như vậy, nhưng trong lòng lại nghĩ đến Phán Quan đại nhân cũng tới cầu bánh ngọt, bánh đậu xanh của hắn đã hot đến tận chỗ Phán Quan rồi sao?

     "Quỷ sử đại nhân, qua ít ngày nữa, ta định mở một quán cơm nhỏ trong phủ chúng ta, đến lúc đó đại nhân nếu có thời gian xin mời tới đây, hôm đó ngoại trừ bánh đậu xanh còn có nhiều món ăn khác."

     Loại cơ hội tạo dựng mối quan hệ này, Thẩm Nghiễn đương nhiên sẽ không bỏ qua, cười cười nói nói thấy cặp mắt Hắc quỷ sử sáng lên, liền biết có hi vọng, vội vàng nói thêm: "Phán Quan đại nhân nếu rảnh, cũng phiền ngài chuyển cáo một tiếng."

     "Tẩu phu nhân yên tâm, ta tự sẽ chuyển đạt, ngài mở quán cơm nhỏ này nhưng lại là nhà hàng đầu tiên trong Quỷ giới của chúng ta, vì sự phát triển của Quỷ giới, ta nghĩ Phán Quan đại nhân đương nhiên sẽ không chối từ."

     "Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi." Thẩm Nghiễn hài lòng với câu trả lời của Hắc quỷ sử, đi vào tiểu trù phòng, đem bánh đậu xanh đã làm sẵn sắp xếp gọn gàng đưa cho Hắc quỷ sử: "Ta suýt chút nữa quên hỏi, chuyện trồng đậu xanh, thế nào rồi?"

     Hắc quỷ sử nhận bánh đậu xanh, nghe Thẩm Nghiễn hỏi vậy, trên mặt lộ vẻ khó xử: "Không được tốt lắm, đã phổ cập mấy nhà, kết quả đều giống lúc trước, hạt giống đều chết hết, lần này ta tới cũng là muốn hỏi tẩu phu nhân một chút, lúc người trồng có bí quyết gì không?"

     "Nói ra cũng thật ngại quá kỳ thực thì không có bí quyết nào cả, chuyện trồng trọt đều là Tả phó tướng trong phủ giúp một tay, ta thật ra cũng không biết nhiều, nhưng mà ta thấy y trồng cũng rất bình thường, cũng không làm thêm việc dư thừa gì khác, nếu như nhất định phải nói, có lẽ là trong phủ chúng ta mới tốt, hoặc là nước trong phủ chúng ta tốt?"

     "Nếu là như vậy, vậy xem ra vẫn là Diêm tướng quân có phúc khí, chọn trúng bảo địa."

     Thẩm Nghiễn cười hắc hắc, biết Hắc quỷ sử đã minh bạch ý tứ trong lời nói của hắn, cũng không nói gì  thêm, chỉ tiện đường tiễn Hắc quỷ sử xuất phủ, sau đó mới vui vẻ trở về đếm tinh thạch trong tay.

2021-09-28

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top