Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

       Thẩm Nghiễn bị giữ chặt không cách nào giãy dụa, chỉ có thể mặc cho Diêm Túc muốn làm gì thì làm trong miệng mình, đôi con ngươi tĩnh mịch của Diêm Túc cứ như vậy mang theo ý cười mà nhìn hắn, hắn cũng chẳng vừa dứt khoát không nhắm mắt, ngược lại còn trừng mắt thật to, tựa như muốn cùng Diêm Túc so xem mắt ai lớn hơn.

    Ý cười trong mắt Diêm Túc càng đậm, trong lòng thầm cảm thán tiểu hài vừa thú vị lại đáng yêu, cố ý mút mạnh đầu lưỡi đối phương một cái, nhìn tiểu hài đang lơ đãng đột nhiên trợn tròn con ngươi, ngón tay trêu chọc xoa nắn điểm trước ngực đối phương, nhẹ nhàng bóp một cái, chỉ cảm thấy người trong ngực khẽ run rẩy.

     Thẩm Nghiễn cảm nhận rất rõ ràng, Diêm Túc lại khiêu khích hắn, ban đầu chỉ là một ngọn lửa nhỏ, càng về sau tính khí lại càng bừng bừng bốc hoả.

     Thừa dịp Diêm Túc trong miệng hắn làm loạn, hắn lập tức dùng sức cắn, bất quá Diêm Túc như có năng lực tiên đoán, hắn mới vừa mới khép lại miệng, Diêm Túc liền lui ra, một ngụm kia thiếu chút nữa là hắn tự cắn chính mình, cũng may còn có ngón tay Diêm Túc cản lại, nếu không so với cắn lưỡi tự sát cũng không sai biệt lắm.

     Diêm Túc trước giờ diện vô biểu tình, lần này triệt để tan vỡ hình tượng y thực sự nhịn không được tiếu ý trong mắt ngày càng đậm, câu lên khóe môi, xoa xoa đầu Thẩm Nghiễn: "Há miệng cho ta xem một chút, có bị thương hay không?"

     Thẩm Nghiễn che miệng trừng mắt liếc Diêm Túc, khóe mắt hồng hồng, lớn miệng nói: "Ngươi bớt đụng vào ta, vương bát đản."

     Diêm Túc biết tiểu hài có lẽ đang rất tức giận, đưa tay khẽ nâng đầu Thẩm Nghiễn lên : "Ngoan, há miệng ra ta xem một chút."

     Đầu Thẩm Nghiễn bị nâng lên, căn bản trốn không thoát, do dự nghĩ nghĩ nên để người này xem một chút, như vậy sẽ sớm thoát khỏi tình cảnh này.

     Mau chóng thè lưỡi cho đối phương xem, Diêm Túc nhùn qua chỉ là đầu lưỡi xước chút da, rất nhanh sẽ khỏi, mặt không đổi sắc: "Không sao, chỉ bị xước một chút."

     Thẩm Nghiễn hiện tại vẫn bị giữ ở tư thế kia : "Vậy ngươi bây giờ có thể buông ta ra được chưa?".

     Vừa dứt lời, hành động của Diêm Túc triệt để khiến hắn sụp đổ, Diêm túc đột nhiên cúi đầu ngậm lấy lưỡi hắn, tinh tế liếm qua vết thương, đợi đến khi hắn khiếp sợ tột cùng mới chịu buông ra, sau đó dùng thanh âm đàng hoàng chững chạc  nói: "Liếm liếm như vậy sẽ càng nhanh khỏi!"

     TMD, lưu manh thế kia mà vẫn có thể tìm được lý do hợp tình hợp lý như vậy, cũng thực khiến người ta bội phục.

     Thẩm Nghiễn cảm thấy cho dù hắn sống thêm ba kiếp nữa, đến nửa điểm năng lực của lão quỷ này hắn cũng không học được.

     Chả buồn đáp lại Diêm Túc, Thẩm Nghiễn đưa tay lấy dầu gội đầu, muốn tranh thủ thời gian hi vọng có thể mau chóng rời đi, việc tắm rửa này nói thế nào cũng không thể ngâm thêm nữa.

     Bất quá hắn chưa kịp chạm tay vào, Diêm Túc đã nhanh tay nhào tới: "Muốn dầu gội đầu phải không, ta giúp ngươi gội."

     Thẩm Nghiễn trừng y, Diêm Túc khẽ cười: "Đừng trừng ta nữa, không sợ mắt bị đau sao?"

     Dùng một tay khác che trên mắt Thẩm Nghiễn, Diêm Túc rất thích đôi mắt hạnh của Thẩm Nghiễn, ngoại trừ đẹp ra, bất cứ lúc nào cũng có thể cảm nhận được năng lượng tích cực từ đôi mắt này.

     Thẩm Nghiễn bị y trêu đùa như vậy trong lòng không khỏi run rẩy, đưa tay bắt lấy tay y muốn đẩy ra, Diêm Túc lại nói: "Đừng động, làm vậy mắt sẽ bị đau."

     "Ta can tâm tình nguyện, không mượn ngươi xen vào, ta không cần ngươi gội giúp ta, ta tự gội, ta cũng không phải không có tay."

     Diêm Túc bỏ tay ra, nhìn tiểu hài bộ dáng tức giận, y lại đem mái tóc dài rối tung thả ra đưa đến trước mặt hắn: " Nếu đã như vậy ngươi cũng giúp ta gội đi, giúp đỡ lẫn nhau không ai nợ ai, cũng coi như công bằng."

     "Ai muốn cùng ngươi gội đầu, hai chúng ta tự gội, như vậy càng không ai nợ ai, rất hợp lý!" Thẩm Nghiễn xù lông, Diêm Túc đưa tay xoa xoa trên đầu hắn: "Không được, ta muốn giúp ngươi gội, đây là lần đầu tiên ta và ngươi tắm cùng nhau, lẽ ra nên chiếu cố đối phương một chút."

     Thẩm Nghiễn cảm thấy lão quỷ này ngày càng không đứng đắn, cái gì mà cùng nhau tắm rửa nên chiếu cố giúp đỡ nhau, nói trắng ra là không phải muốn cùng hắn làm loại chuyện đó sao, hắn còn không hiểu y chắc, hừ!

     "Vậy phải nói trước, ngươi muốn gội thì cứ gội, nhưng không cho phép làm mấy chuyện hạ lưu kia với ta ". Thẩm Nghiễn trừng mắt liếc Diêm Túc, chỉ thấy Diêm Túc đột nhiên dừng lại động tác nhìn hắn, đôi mắt đen tràn đầy nghiêm túc: "Ngươi cảm thấy ta làm chuyện kia với ngươi đều là những chuyện hạ lưu ?"

     Đột nhiên Thẩm nghiễn bị y hỏi như vậy, trong lòng tự nhiên hơi chột dạ, thế nhưng ngoài mặt vẫn phải giả bộ: "Còn, còn không phải đều tại ngươi nhu cầu vô độ, tùy thời tùy chỗ phát tình, ta mới như vậy, ngươi nếu là...... nếu là......"

     "Nếu là không chút nào hứng thú với ngươi, ngươi liền vui vẻ?"

     Lời nói cố ý bị xuyên tạc, biểu tình của Thẩm Nghiễn cũng thay đổi: "Dĩ nhiên không phải, ngươi không thể hiểu ý ta như vậy, ta chỉ muốn ngươi tiết chế một chút."

     Nhìn dáng vẻ Thẩm Nghiễn cực lực giải thích, Diêm Túc biết rõ Thẩm Nghiễn không phải có ý kia, lại cố ý nói: "Theo ta biết, bộ tộc các ngươi thân thể vô cùng đặc thù, sẽ không vì ta âm khí quá nặng mà dẫn đến thân thể ngươi xảy ra vấn đề, trái lại còn có thể cải thiện thể chất của ngươi, ngươi cho rằng ta thật sự không biết, ân?"

     Nghe Diêm Túc khẽ nhắc nhở như vậy, Thẩm Nghiễn trong lòng có chút hồi hộp, hắn thật không ngờ tới Diêm Túc không phải không biết bí mật của Thẩm gia bọn họ, chỉ là không nói ra mà thôi.

     Không ngờ lão quỷ này lưu manh, vậy cũng thôi đi. Còn tâm cơ rất sâu.

     "Ngươi nếu đã biết, vậy sao trước kia còn giả bộ như không biết, ngươi chính là xem ta như trò cười?"

     "Đương nhiên không phải, chẳng qua là cảm thấy như vậy rất thú vị ". Nói xong, Diêm Túc cười khẽ một tiếng: "Mau nhắm mắt lại, ta giúp ngươi gội, không phải ngươi muốn đi ra ngoài sao?"

     "Ngươi thật sự không làm chuyện khác?"

     "Ngươi muốn ta làm cái gì?" Diêm Túc bật cười nhìn vẻ mặt cảnh giác của tiểu hài.

    "Không muốn làm gì, ngươi muốn gội thì mau chóng gội đi, gội xong ta cảm giác ngủ rất ngon ".  Thẩm Nghiễn nghiêng đầu, vẻ mặt khó chịu, thế nhưng cái mặt đỏ ửng lại bán đứng cảm xúc của hắn.

     Gội sạch đầu xong, Thẩm Nghiễn vội đứng dậy : "Ta ra ngoài, ngươi cũng mau gội sạch đi."

     "Biết rồi ". Diêm Túc đưa mắt nhìn hắn rời đi, mới đưa tay vào trong nước, sau đó cực lực đè nén tiếng thở dốc.

     Thẩm Nghiễn đứng bên ngoài, nghe thấy thanh âm trong phòng tắm truyền ra, trong lòng không khỏi có chút áy náy, hắn có phải rất không có nhân tính không?

     Nếu như hắn đã cùng Diêm Túc bái thiên địa, kết thành phu phu, Diêm Túc muốn cùng hắn làm loại chuyện đó, cũng là hợp tình hợp lý, hắn không nên cự tuyệt cứng rắn như vậy, bây giờ còn để y tự giải quyết......

     Thẩm Nghiễn lắc lắc đầu, cảm thấy bản thân nhất định là nhiễm ma chướng rồi, nhất định là phòng tắm hắn quá nóng, Diêm Túc tối nay lại quá mức khác thường, cho nên hắn  mới xuất hiện cảm giác khó chịu, Diêm Túc tự giải quyết, hắn chẳng phải nên vui mừng nhẹ nhõm sao, trong lòng áy náy cái rắm, đi ngủ, đi ngủ, nhất định là hắn quá mệt mỏi, cần hảo hảo ngủ một giấc mới tốt.

    Lúc Diêm Túc đi ra, liền thấy tiểu hài nằm trên giường trước đó còn lăn qua lộn lại, nghe được thanh âm của y lập tức nhắm mắt giả bộ ngủ thiếp đi, trong lòng cười thầm, đi tới đem người ôm vào trong ngực, vừa mới ngâm qua nước nóng, thân thể ôn lương sát lại gần.

2021/11/28

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top