Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 03

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi tối Thẩm Nghiễn tắm rửa xong trở lại trong phòng, liền thấy thị nữ quỷ bê một đống sách bìa vàng chờ ở ngoài cửa, nhìn thấy hắn trở về, Tiểu Toái Bộ liền bước tới: "Công tử." Trong mắt tràn đầy chờ đợi nhìn hắn.

Thẩm Nghiễn xoa xoa mái tóc chưa khô hẳn, đem khăn mặt vắt trên cổ: " Đây là cái gì, cho ta sao?"

Thị nữ quỷ gật gật đầu: "Đây là toàn bộ sổ sách từ lúc xây phủ đến nay, mời công tử xem qua."

Thẩm Nghiễn không ngờ tới đây thật là sổ sách, nhìn cuốn sổ bìa vàng kia, khẳng định đã có lâu lắm rồi, thế nhưng là từ khi xây phủ đến nay, bất quá mới có bốn quyển, thời gian thành lập tòa phủ đệ này có lẽ không sớm như hắn tưởng tượng.

"Cái này sao lại đưa cho ta xem?" Thẩm Nghiễn có vài phần không nguyện ý, bản thân hắn có ý định cải thiện cuộc sống, đó là ý muốn của hắn, nhưng là nếu tiếp nhận những sổ sách này, cảm giác như là đem cuộc sống của mọi người trên dưới toà phủ đệ này đều gánh vác trên vai.

Hắn quả thực có chút không nguyện ý.

"Công tử là chủ nhân tòa phủ đệ này, những sổ sách này vốn dĩ phải được mang cho công tử xem qua từ lúc công tử mới được gả về đây, bất quá tướng quân lúc đi đã dặn dò, hết thảy toàn bộ đều phải là ý nguyện của ngài, hôm nay ta thấy công tử hỏi thăm ta việc mở điện, ta nghĩ công tử là đã nguyện ý quản lý những việc này, liền cố ý mang tới cho ngài xem qua."

Không nghĩ tới một câu nói của mình, cư nhiên lại khơi ra loại chuyện này, biết thị nữ quỷ đã hiểu lầm ý hắn, nhưng lúc này còn nói bản thân không nguyện ý, tựa hồ cũng không tốt lắm.

Nhìn thị nữ quỷ một chút, rõ ràng một bộ dáng vẻ nhu thuận, nhưng là Thẩm Nghiễn lại có một loại cảm giác bị gài bẫy.

Cảm giác này thật sự có chút khiến hắn không thoải mái.

Đưa tay cầm cuốn sổ lên: "Được rồi, để ta ở nơi này đi."

"Công tử nếu có chỗ nào không rõ, có thể tùy thời hỏi ta." Thị nữ quỷ thấy Thẩm Nghiễn tiếp nhận, hiểu ý cười một tiếng.

"Những sổ sách này trước đó đều là ngươi bảo quản sao?" Lúc Thẩm Nghiễn vừa vào nhà liền quay đầu nhìn thoáng qua thị nữ quỷ đang đứng ở cửa.

" Đúng vậy." Thị nữ quỷ nhìn hắn gật gật đầu: "Bởi vì lúc đó công tử còn chưa được gả về đây, trên dưới tòa phủ đệ này lại không có người thích hợp, cho nên tướng quân liền để cho ta tạm thời quản lý những thứ này, hi vọng công tử bỏ qua cho."

" Ta biết rồi, ngươi cũng trở về nghỉ ngơi đi, không cần chờ ở bên ngoài." Thẩm Nghiễn nói xong cũng vào nhà đóng cửa lại.

Đem sổ sách để lên trên bàn, Thẩm Nghiễn thay quần áo khác xong, mới ngồi xuống mở ra, nhìn phía trên ghi nhớ từng khoản từng khoản chi tiêu, mà thu nhập mỗi tháng đều ở một mức cố định, đến cuối tháng lúc thanh toán, chi phí tiêu dùng lại được tính toán vừa vặn.

Quả thực là thu chi cân bằng đến hoàn mỹ.

Trước kia mỗi tháng phần sổ sách đều là như thế, nhưng mà cho đến khi hắn nhìn thấy hai tháng gần đây, chi tiêu rõ ràng vượt ra khỏi thu nhập, Thẩm Nghiễn nghĩ nghĩ không biết có phải là do sự xuất hiện của hắn phá vỡ cái cân bằng hoàn mỹ này hay không.

Cuối cùng nhìn thấy sau khi thanh toán xuất hiện số âm, 352 Khối tinh thạch.

Ở quỷ giới tinh thạch đã trở thành một loại tiền tệ, 352 khối tinh thạch này, so với số dư mỗi tháng quả thực là một khoản nợ không nhỏ.

Lại cộng thêm một số khoản vụn vặt lẻ tẻ trong ngân phiếu xuất nhập, khoản nợ lập tức biến thành 893 Khối tinh thạch.

Đối với người vừa mới tiếp nhận phủ đệ, lại dưới tình huống cái gì cũng không có, 893 Khối tinh thạch mắc nợ này, tựa như một tòa núi lớn đè nặng.

Thẩm Nghiễn khép lại sổ sách, hung hăng hét một tiếng.

Vừa mới gả tới đã phải cùng chịu nợ, hắn đột nhiên lý giải được những nữ nhân kia lúc kết hôn tại sao không nguyện ý ở bên phu quân còn phải trở nợ, cùng một chỗ bị vạch trần.

Cảm giác này quả thực không mấy dễ chịu.

Thẩm Nghiễn xoay người mở cửa, thấy thị nữ quỷ đứng bên ngoài trong quỷ nhãn có chút thanh minh, hắn biết nàng vẫn ở đó .

" Ngươi vào đây, ta có lời cần hỏi ngươi."

Thị nữ quỷ đối với những lời này của hắn tựa hồ cũng chẳng suy nghĩ gì nhiều, "Tiểu Toái Bộ" đi tới.

Thẩm Nghiễn ngồi lại trước bàn, lật xem sổ sách, chỉ vào thu nhập cố định mỗi tháng hỏi: "Số tiền kia như thế nào mà có?"

Thị nữ quỷ tựa hồ sớm biết hắn sẽ hỏi như vậy, nói khẽ: " Công tử, thu nhập mỗi tháng đều là tướng quân cùng phủ thượng tả hữu phó tướng cùng nhau ra ngoài vây quét mà có."

"Vậy chi phí tiêu dùng mỗi tháng, là do ai chỉ định?"

"Là tướng quân."

"Tại sao gần hai tháng chi tiêu lại vượt mức?"

"...... Bởi vì nghênh đón công tử qua cửa, mua thêm một ít đồ đạc."

"Như vậy nói cách khác, chuyện ta gả về đây, thật ra là nằm ngoài kế hoạch của các ngươi?" Thế nhưng là hắn nhớ rõ, từ lúc hắn còn rất nhỏ phụ thân cũng đã nói nhân duyên của hắn đã định từ trước.

Thị nữ quỷ trầm mặc.

Cho dù nàng cái gì cũng chưa nói, nhưng Thẩm Nghiễn lại biết hắn đoán trúng.

Thẩm Nghiễn không tiếp tục truy vấn nữa, đem sổ sách đẩy đến trước mặt thị nữ quỷ: "Những khoản nợ này các ngươi có kế hoạch gì để hoàn lại?"

"Chờ tướng quân trở về tự nhiên có thể trả đủ khoản nợ đó, chỉ là công tử tháng này phải chịu ủy khuất, sinh hoạt túng quẫn một chút"

Thời điểm nói những lời này thị nữ quỷ tựa hồ sợ Thẩm Nghiễn tức giận, cẩn cẩn dực dực quan sát thần sắc của hắn.

Thẩm Nghiễn nghĩ những khoản nợ kia cũng đành phải chờ người kia trở về mới có thể trả hết.

Đem sổ sách khép lại đẩy tới trước mặt thị nữ quỷ: "Những sổ sách này trước đó đều là do ngươi quản lý vậy sau này ngươi cứ tiếp tục quản lý đi."

"Công tử, có phải là nô tỳ nói sai khiến ngài không cao hứng, nô tỳ có thể giải thích." Thị nữ quỷ ngữ khí mang theo vài phần vội vàng, tựa hồ cũng ý thức được Thẩm Nghiễn đã biết cái gì đó.

Thẩm Nghiễn thấy nàng như vậy, cũng không che giấu trực tiếp hỏi: "Ngươi đã nguyện ý giải thích, vậy ta hỏi ngươi, chuyện nghênh ta qua cửa, tướng quân các ngươi thực là tự nguyện?"

Vào vấn đề trực tiếp như vậy, khiến thị nữ quỷ mặt vốn dĩ đã không linh hoạt lại càng thêm cứng ngắc, do dự một chút, thị nữ quỷ trực tiếp quỳ gối trước mặt Thẩm Nghiễn.

Đột nhiên xảy ra hành động này, dọa Thẩm Nghiễn nhảy dựng, trực tiếp từ trên ghế nhảy xuống: "Ngươi làm cái gì vậy, không muốn nói thì không nói, quỳ làm cái gì, ngươi mau đứng dậy đi."

Hắn thật sự là chịu không nổi kiểu cách này của cổ nhân, động một chút lại quỳ xuống.

"Công tử, xin ngài trừng phạt nô tỳ đi, nô tỳ không thể trả lời ngài vấn đề này."

Nhìn thị nữ quỷ không đứng dậy, ngược lại còn cúi đầu xuống.

Thẩm Nghiễn trong lòng cũng đã minh bạch, người kia hẳn là không nguyện ý a.

Chỉ là hắn không hiểu, nếu như y cùng hắn là mệnh định nhân duyên, vậy tại sao lại không nguyện ý?

Có lẽ ngay từ đầu cũng không biết, chỉ là về sau biết rồi, mới không thể không nghênh hắn qua cửa?

Nhưng mà hắn đã sớm biết chuyện, chỉ có lão quỷ này lại không biết?

Chỉ là như vậy, sự xuất hiện của hắn liền có chút lúng túng.

Lúc đầu hắn còn tưởng rằng hai người là mệnh định nhân duyên, không thay đổi được, vậy liền thuận theo tự nhiên, không có tình cảm cũng có thể lâu ngày mà sinh tình, tóm lại thời gian càng nhiều càng tốt.

Nhưng là hiện tại những ý nghĩ này, hắn lại có chút không chắc chắn.

Người đó nếu cùng ý nghĩ với hắn, vậy thì dễ nói.

Còn nếu không cùng suy nghĩ, đến là khó làm.

Hắn nghĩ tới thời gian thư thản, cũng không muốn mỗi ngày trôi qua đều nghẹn khuất.

Thẩm Nghiễn thần du, lúc đang nghĩ tới những thứ này, thị nữ quỷ còn quỳ ở nơi đó, đợi hắn lấy lại tinh thần mới nhớ tới trong phòng còn có thị nữ đang quỳ.

" Ngươi đứng lên đi, ta không hỏi nữa." Đưa tay đỡ người dậy, Thẩm Nghiễn trong lòng đang phiền muộn, cũng không muốn cùng thị nữ quỷ nói gì thêm.

Thị nữ quỷ đứng dậy thấy Thẩm Nghiễn nhíu mày, biết hành động của bản thân, khiến người trước mắt giật mình nhảy dựng, phỏng chừng chờ tướng quân trở về sẽ trách phạt nàng.

Che dấu khó hiểu trong mắt, thị nữ quỷ lên tiếng : "Công tử ngài không nên suy nghĩ nhiều, ngài bây giờ đã là chủ nhân tòa phủ đệ này, không người nào có thể dao động địa vị của ngài."

Thẩm Nghiễn nhìn trước mắt cúi đầu, nhìn qua dường như thị nữ quỷ đang suy nghĩ cho hắn.

Trong lòng có điểm không vui quả nhiên nó ngay lập tức lan rộng gấp vô số lần, bất quá hắn kiềm lại được: "Tối nay, ngươi về đi, ta muốn nghỉ ngơi."

Thị nữ quỷ nghe vậy sửng sốt một chút, sau đó nhẹ nhàng thi lễ lui ra ngoài.

Đóng cửa lại, Thẩm Nghiễn một lần nữa ngồi vào trước bàn.

Chủ nhân tòa phủ đệ này ? Thật đúng là muốn hắn trở thành cổ nhân phải không ? Hay là nói nghênh hắn qua cửa chính là căn nhà đổ nát này ?

Không ai dao động đến địa vị của hắn, làm sao có thể hắn hiện tại người còn không nhìn thấy, người đó muốn nạp thiếp phải không ?

Chết tiệt, Thẩm Nghiễn không ngờ tới bản thân lại có điểm để ý đến loại chuyện này.

Tuy nói chưa từng gặp mặt lão quỷ kia, bất quá vẫn rất hiếu kì a.

Nhưng là chẳng ngờ vẫn chưa gặp mặt, hảo cảm gì gì đó đã rất tiêu cực rồi.

Lấy cho bản thân chút nước suối, uống vào một hớp, mới phát giác được muộn phiền trong lòng tiêu tán không ít.

Tỉnh táo lại, Thẩm Nghiễn cảm thấy có chút không đúng.

Mấy ngày nay thị nữ quỷ luôn luôn đi theo hắn, tuy nói năng không nhiều, nhưng cũng rất tri kỷ, hành động ngày hôm nay, quả thực lại có chút khác thường.

Theo lý thuyết, thị nữ quỷ sẽ không nói những lời như vậy.

Những lời tối nay nói với Thẩm Nghiễn xem ra là tuyệt đối không thể cho hắn biết vào thời điểm này.

Nếu như thị nữ quỷ không cố ý giấu hắn.

Như vậy là ý của ai?

Chẳng lẽ lại thật sự là chủ ý của vị quỷ phu hắn chưa từng gặp mặt kia?

Làm là như vậy vì cái gì, nếu như không muốn vậy trực tiếp cự tuyệt việc hôn sự này là được rồi, cần gì nhất định phải nghênh hắn qua cửa, sao phải làm mấy chuyện phiền phức đó làm gì ?

Chẳng lẽ trong việc này còn có chuyện hắn không biết ?

Thẩm Nghiễn cảm thấy mình không thể nghĩ nữa, nghĩ tiếp liền có thể diễn một bộ luân lý kịch, mấy ngày này cứ quan sát trước đã.

Đằng nào cũng phải chờ người đó về gặp mặt rồi mới tính tiếp được.

Thở dài, thời gian thư thái này còn chưa tận hưởng hết, chuyện phiền lòng đã đến rồi.

Đừng vì người cùng hắn bái đường là cổ nhân, liền muốn đuổi hắn ra khỏi nhà, hắn là thật sự không có nhiều tế bào não.

Cứ như vậy một hồi, hắn liền cảm thấy bản thân chịu không nổi nữa, nếu là thật, hắn dứt khoát nhường lại, vị trí gia chủ này người kia yêu ai thì cho kẻ đó, ai thích thì người đó làm, dù sao hắn là không muốn!

Lúc này lão quỷ nào đó đang trên đường trở về, đột nhiên hắt hơi một cái, khiến cho đám quỷ nhân bên cạnh lũ lượt quay đầu nhìn y.

Diêm Túc: "...... Nhìn cái gì mà nhìn chưa thấy hắt hơi bao giờ sao?"

Hữu phó tướng: "...... Là chưa thấy  quỷ hắt hơi."

Bạch Uy cười khẽ: "Chắc hẳn phu nhân ở nhà nhớ ngài rồi."

2020/10/6

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top