Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 07

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Thẩm Nghiễn với tư cách người nghe, ngẩng đầu nhìn Bạch Uy đứng đó rồi lại liếc mắt nhìn Ngô Thị Phi ngồi bên cạnh, thực sự không biết chuyện này hắn nên tin ai.

     Yên lặng uống hết canh trong bát.

     Bạch Uy cũng không phản bác lại với Ngô Thị Phi, chỉ là lúc hắn đứng dậy lại nói: "Tướng quân thân thể khá hơn chút nào chưa?"

     Đột nhiên nghe Bạch Uy hỏi vấn đề này, Thẩm Nghiễn sửng sốt một chút,  hồi tưởng thời điểm mình gặp Diêm Túc hôm qua, sau đó đến tận tối mới gặp nhau, hắn cũng chưa từng thấy trên người đối phương có thương tổn, chẳng lẽ là nội thương?

   "  Y bị thương? "

     Thấy Thẩm Nghiễn hỏi như vậy, Bạch Uy biết không nên hỏi nữa, cũng biết đối phương chưa biết, hơn nữa chỉ sợ hắn không chú ý vấn đề này, có lẽ vẫn nên nói thật.

     Bất quá nếu như Thẩm Nghiễn đã biết, Bạch Uy cũng sẽ không làm mấy chuyện thừa thãi trước sau.

     "Ân, lần này vây quét có chút ngoài dự liệu."

     Cho dù Bạch Uy không nói lại toàn bộ, nhưng Thẩm Nghiễn đối với từ 'vây quét' trong miệng Bạch Uy nhiều ít vẫn có chút hiểu rõ.

     Toàn bộ Quỷ giới chia làm ngoại giới và nội giới, bọn họ và quỷ sống trong nội giới tương đương với việc có một bản hộ khẩu.

     Mà quỷ sống ở ngoại giới tương đương với hắc hộ (nhân khẩu đen).

     Hắc hộ thường không được quản lý, cho nên vì an toàn, nội giới sẽ ra mặt thanh lý những hắc hộ ảnh hưởng đến trị an, từ đó có được thêm thu nhập.

     Song Thẩm Nghiễn cũng không đem chuyện 'ngoài ý muốn' mà Bạch Uy nói để trong lòng, hắn lại nghĩ nghĩ, người lợi hại thế nào cũng có lúc buông lỏng cảnh giác, đoán chừng quỷ cũng có lúc chủ quan.

     Thế nhưng Ngô Thị Phi bên cạnh lại nhìn liếc qua Bạch Uy,  hắn càng hiểu rõ Diêm Túc hơn Thẩm Nghiễn, đương nhiên hắn là "lão tức phụ đến nơi này nhiều năm như vậy" tất nhiên sẽ biết rõ hơn.

     "Y bị thương ở chỗ nào?" Thời điểm hỏi câu này, Thẩm Nghiễn còn có chút không được tự nhiên.

     Bạch Uy cười cười nhìn hắn: 'Tướng quân đại khái là không muốn gây phiền hà cho ngươi, hôm nay là ta nhiều lời, bất quá tướng quân thương tổn cũng không phải là quá nặng, nếu ngươi không yên tâm, có thể trong chuyện phòng the chú trọng hơn một chút, đối với tướng quân không có tổn hại gì."

     Câu nói vừa thẳng thắn lại hàm súc, liền giống như sắc mặt của Thẩm Nghiễn, lúc đỏ lúc trắng.

     Ngô Thị Phi nhìn vẻ mặt Thẩm Nghiễn, cảm thấy tiểu hài tử này rất thú vị, lại nhìn bộ dáng chững chạc đàng hoàng của lão hồ ly Bạch Uy, chỉ cảm thấy sau này Thẩm Nghiễn còn phải chịu thiệt thòi vì Bạch Uy dài dài .

     Uống hết canh trong bát, ngẩng đầu nhìn Thẩm Nghiễn đã rửa bát xong, đi ra : "Ngươi không quay về hỏi thăm tướng quân một chút sao?"

     Thẩm Nghiễn hơi do dự, theo lý thuyết hắn biết sau khi minh bạch chuyện này nên là trở về hỏi han y một chút, thế nhưng vừa nghĩ tới chuyện ban sáng hắn liền mất tự nhiên.

     Biết Thẩm Nghiễn đang có tiểu tâm tư Ngô Thị Phi vỗ vỗ bả vai Thẩm Nghiễn: "Được rồi, tướng quân sẽ không nhỏ mọn như vậy đâu, ngươi trở về hỏi han, quan tâm y một chút khẳng định y sẽ đặc biệt cao hứng, hơn nữa hai người các ngươi mới gặp mặt, đừng làm cho quan hệ quá cướng nhắc, vẫn còn tương lai dài phía trước nữa."

     Thẩm Nghiễn nghe hắn nói có chút động tâm, gật đầu, vẩy vẩy nước trên tay: "Vậy ta trở về xem y một chút."

     "Đi thôi, ta cũng muốn trở về ngủ một lát, ai nha cái eo này của ta, ngươi không ngờ được cái tên Lâu Tiêu Nhiên nhà chúng ta nhu cầu quá lớn, ta còn nghĩ có nên giúp y nạp thiếp hay không, giúp ta chia sẻ một chút."

     Còn chưa đi xa Thẩm Nghiễn không thể tin được quay đầu lại nhìn hắn một cái, ánh mắt kia hoàn toàn chính là muốn nói: "Ngươi nha điên rồi sao?"

     Ngô Thị Phi nhìn hắn, biểu tình như vừa gặp quỷ, hi hi ha ha bật cười: "Chờ sau này ngươi sẽ biết, đi thôi, ta cũng đã nghĩ, nhưng còn chưa điên đến mức đó, cũng chỉ là cùng hắn nhốn nháo đòi ly hôn, phát tiết một chút."

     Mỗi ngày đúng hạn ồn ào đòi ly hôn Ngô Thị Phi hướng phía Thẩm Nghiễn phất phất tay, tự trở về biệt viện của mình.

     Diêm Túc sinh hoạt làm việc và nghỉ ngơi vẫn theo quy luật cũ chiếu theo lúc còn sống mà chấp hành.

     Thẩm Nghiễn rất dễ dàng tìm được quỷ này ngay tại thư phòng.

     Thấy Diêm Túc ngồi ở đó đọc sách, Thẩm Nghiễn không trực tiếp đi vào, gõ cửa một cái.

     Lúc đối phương nhìn qua, Thẩm Nghiễn rất không tự nhiên nhìn y.

     "Đến xin lỗi?" Diêm lão tướng buông quyển sách trên tay xuống, nhìn Thẩm Nghiễn đứng ở cửa, biết rõ là không phải, nhưng vẫn là nhịn không được lúc nhìn thấy người này lại muốn trêu đùa hắn như vậy.

     Y phát hiện bản thân dường như rất thích xem dáng vẻ tiểu hài này xù lông.

     Vốn là muốn tâm bình khí hòa quan tâm y một chút, tên này vừa mới làm phu thê với mình được hơn một ngày, vậy mà nghe thấy câu này, Thẩm Nghiễn suýt nữa lại bùng nổ, bất quá cũng may hắn còn nhớ rõ mục đích mình đến đây.

     Ho một tiếng, rảo bước tiến vào: "Ta nghe nói ngươi bị thương, đến hỏi một chút có muốn giúp tìm bác sĩ hay không, chính là đại phu khám xem?"

     Diêm Túc nhìn hắn một hồi, một lần nữa cầm sách lên: "Không cần."

     Thẩm Nghiễn thấy Diêm Túc như vậy, liền có một loại cảm giác bản thân mặt nóng lại đi úp vào mông lạnh của đối phương, bản thân lập tức cảm thấy rất mất mặt.

     Đang nghĩ ngợi dự định cứ như thế rời đi, Diêm Túc đột nhiên nói: "Nếu như ngươi như áy náy, ban đêm cũng đừng hô không muốn là được rồi."

     Thẩm Nghiễn: "......" Cái lão lưu manh này!

     Hắn biết thân thể của mình bởi vì âm dương tương hoành, cho nên cùng quỷ làm loại chuyện này, cơ hồ tinh khí của hắn đối quỷ là đại bổ, nhưng mà có thể hay không đừng nói thẳng ra như vậy, hắn còn nhỏ được không!!!

     Khó chịu trừng mắt liếc Diêm Túc: " Mới sáng nay quên hỏi, chuyện hạt giống, ngươi biết cái gì vậy?"

     Diêm Túc một lần nữa ngẩng đầu nhìn về phía hắn: "Ngươi muốn ta biết cái gì?"

    " Ngươi không thể trực tiếp trả lời câu hỏi của ta sao?"

     "Vậy ngươi cũng trả lời ta một câu hỏi, thế nào?"

     Không nghĩ tới tên quỷ này còn dám bàn điều kiện, mặc dù khó chịu, nhưng đáp án của vấn đề kia cũng rất quan trọng với bản thân.

     Cho nên Thẩm Nghiễn khẽ gật đầu.

     "Ngươi đối với ta có phải rất bất mãn hay không, tại sao?"

    " Ngươi muốn biết cái này?"  Câu hỏi này khiến Thẩm Nghiễn hơi kinh ngạc, ngón tay đặt trên bàn kìm không được gõ gõ mặt bàn, do dự nên ăn ngay nói thật hay là bịa đại ra một câu chuyện gì đó .

     Một người một quỷ bốn mắt nhìn nhau, cuối cùng Thẩm Nghiễn vẫn là quyết định nói thật, dù sao loại chuyện này không hỏi rõ ràng, chung quy sẽ giống như cây gai vừa nhớ tới liền sẽ kích thích hắn một chút, rất khó chịu.

    " Ta nghe nói ngươi có một tiểu nương tử chưa quá môn...... Có phải là xưa nay đều không biết còn có một người như ta tồn tại?"

     Diêm Túc suy nghĩ một chút, câu trước và câu sau rốt cuộc chẳng có liên quan gì đến nhau.

     Bất quá tới đây cũng hiểu được, nguyên nhân tiểu hài tử vừa thấy y liền bất mãn, hiển nhiên là liên quan đến chuyện tiểu nương tử chưa quá môn.

    " Lúc còn sống không biết, sau khi chết mới biết, lúc còn sống quả thực có hôn ước lại thân, sau khi chết đã không còn quan trọng ."

     Nghe thấy đối phương dễ dàng liền thừa nhận như vậy, Thẩm Nghiễn liền có chút ủy khuất.

     Nhưng hắn lại biết rất sớm có một tên quỷ tên Diêm Túc tồn tại, mặc dù không biết đối phương là ai, thế nhưng từ ngày hắn hiểu chuyện,  hắn liền biết hắn cùng một tên quỷ có mệnh định nhân duyên, vô luận như thế nào đều không cải biến được.

     Phụ thân nói là ông trời quyết định.

     Hắn lúc nhỏ còn thầm nghĩ, hi vọng đối phương có thể xuất hiện sớm một chút.

     Nhưng trên thực tế tên quỷ này, lại vừa mới biết không lâu, với lại cái gì gọi là sau khi chết không quan trọng!

     Thấy tiểu hài trước mặt nửa ngày cũng không lên tiếng, Diêm Túc cũng biết câu trả lời của mình chỉ sợ không làm cho đối phương hài lòng, nhìn ánh mắt tiểu hài lên án, Diêm Túc trong lòng cũng có chút khẩn trương.

     "Ta nếu như đã cưới ngươi, liền sẽ không cùng nàng có liên quan gì, hơn nữa ta cũng đáp ứng ngươi, sẽ không nạp thiếp, ngươi không cần để ý những chuyện này."

     Cái gì gọi là đã đáp ứng hắn, cái gì gọi là hắn không cần để ý những chuyện này.

     Giống như là bởi vì hắn, y mới không thể không làm như vậy, mà không phải tự nguyện.

     "Vậy thật đúng là ủy khuất ngươi rồi!" Thẩm Nghiễn bỏ lại một câu liền xoay người muốn đi.

     Diêm Túc trực tiếp đứng dậy: "Dừng lại."

     Thẩm Nghiễn đột nhiên dừng lại, sau đó lại nghĩ dựa vào cái gì ngươi muốn ta dừng lại thì ta phải dừng lại.

     Bất quá thời điểm hắn muốn rời đi lần nữa, Diêm Túc đã xuất hiện ở trước mặt hắn, hắn cũng không biết đối phương làm sao qua được.

     Chớp mắt, liền thấy Diêm Túc một mặt nghiêm túc nhìn hắn: "Ngươi rất để ý những chuyện này, có thể nói cho ta tại sao không?"

     Tuy rằng không hiểu, nhưng mà Diêm Túc biết nếu để Thẩm Nghiễn cứ như vậy rời đi, chỉ sợ chuyện sẽ nghiêm trọng hơn.

     "Tại sao ta phải nói cho ngươi biết, ta không nói với ngươi, ngươi tự lĩnh hội đi."  Thẩm Nghiễn trừng mắt nhìn y, một bộ như là ta không nói đấy, ngươi có thể làm gì được ta .

     Lại khiến Diêm Túc có mấy phần bất đắc dĩ: "Ta không hiểu, để ta tự mình suy nghĩ chỉ sợ rất lâu mới có đáp án, nhưng mà nếu là ngươi nói cho ta biết, ta sau này sẽ không lại chọc ngươi tức giận nữa."

     Không biết tại sao, Diêm Túc nói những lời này rõ ràng không có gì, lại khiến cho Thẩm Nghiễn đang tức giận trong lòng, lặng lẽ tiêu tan một chút.

     "Tỳ nữ thân cận của ngươi nói cho ta biết, ta nếu như đã quá môn, vậy chính là chủ nhân của toà phá trạch tử này, địa vị của ta là ai cũng không thể dao động, có ý gì, ý là cùng ta bái thiên địa chính là cái tòa phá trạch tử này sao, còn nói ngươi và ta là tâm không cam tình không nguyện?"

     Thấy thời điểm nói câu này tiểu hài trợn tròn con mắt, đôi mắt đen của Diêm Túc sáng rực lên một chút: "Ngươi rất để ý?"

     "Ai để ý!" Giống như bị dẫm phải đuôi, Thẩm Nghiễn lập tức bùng nổ, mắt hạnh trừng cành tròn hơn.

     Diêm Túc đã biết đáp án mà y muốn biết, biểu tình cũng dịu lại: "Trước ngươi ta không thích người nào cả, sau ngươi về sau cũng sẽ không có, cho nên ngươi không cần để ý quá khứ của ta, quá khứ của ta đều là chuyện khi còn sống, không có liên quan gì đến hiện tại của ta, chuyện ta đồng ý với ngươi đều sẽ làm được, ngươi chỉ cần tin tưởng ta là được rồi."

     Nghe Diêm Túc giải thích, Thẩm Nghiễn phồng phồng hai má, vẫn còn có chút bực dọc, nhưng xem ra so với trước đó cũng đã tốt hơn nhiều rồi.

     Diêm Túc trong lòng cười lớn, thầm nghĩ quả nhiên vẫn là tiểu hài tử, dễ dỗ dành như vậy.

     Bất quá y cũng không phải hoàn toàn dỗ dành, y xác thực sẽ không làm chuyện khiến Thẩm Nghiễn buồn , nhân phẩm của y, nhầm, quỷ phẩm cũng không cho phép.

     "Ngươi cũng nên trả lời câu hỏi trước đó của ta?"

     Nghe thấy tiểu hài tử không được tự nhiên mà nói, Diêm Túc gật gật đầu; "Phụ thân ngươi nói ngươi cần, ông ấy nói đem những thứ này cho ngươi, ngươi liền biết làm như thế nào, mặc dù ta không rõ lắm, ngươi rốt cuộc phải làm gì để những hạt giống này mới có thể nảy mầm, nhưng là nếu như ngươi cần ta hỗ trợ, cứ nói.

  2021年04月20日夏天

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top