Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 10



Jimin khởi động xe, lái ra khỏi bãi đậu xe ở công viên công cộng.

Jimhwa vui vẻ ngồi ôm gấu bông nâng niu, miệng ngân nga hát một khúc nhạc thiếu nhi.

Jimin cẩn thận lái xe, thỉnh thoảng nhìn sang em gái, xoa đầu cưng nựng.

"Út Jim muốn đi nhà sách nào đây?"

Jimhwa tròn xoe mắt nhìn qua anh ba, sau đó mở miệng đáng yêu nói "Nhà sách Guyngdon ạ"

Jimin gật đầu xoay xoay vô lăng, đi được một đoạn lại nghe Jimhwa thảnh thót

"Anh ba, hồi sáng anh đã gặp được chị gái xinh đẹp đó chưa?"

Jimin ngạc nhiên dừng đèn đỏ, sau đó cũng quay sang Jimhwa, gật gật đầu.

"Chị ấy hôm qua đã đưa anh về, trước giờ em chưa từng gặp, có bạn tốt như chị ấy, thế mà anh lại giấu út"

Jimin tiếp tục lái xe khi đèn xanh được chuyển sang. Anh nhìn phía trước "Em không nghĩ là cô ấy đang tiếp cận anh à?" sau đó còn cười to lên nháy mắt với Jimhwa.

"Anh ba, chị ấy xinh xắn như thế, tuyệt đối sẽ không thích anh"

Jimhwa trêu chọc, cười híp mắt ôm lấy con gấu bông nhỏ trên tay, còn nhỏ giọng hỏi "Đúng không Teddy?

Jimin bị câu nói của Jimhwa làm trong lòng có chút buồn cười, lại không đồng ý liền thanh minh "Tại sao? Hành động kì lạ đến như thế, suy cho cùng chỉ muốn đến gần anh"

Jimhwa tiếp tục hừ mũi, đáp trả lại "Tính anh ba xấu như thế, lại còn cộc cằn lạnh lùng với mọi người. Nếu chị gái xinh đẹp thích anh, anh nhất định sẽ làm chị ấy buồn"

Jimin nghe câu nói ngây thơ không suy nghĩ nhiều của Jimhwa, tuy chỉ là một lời nói trêu chọc đơn giản, nhưng lạ thay Jimin lúc này cảm thấy vô cùng khó hiểu.

Chị gái xinh đẹp mà Jimhwa nói đến kia, thật sự là một người tốt?

Vậy còn chuyện đụng độ xe cộ trước kia, anh không bồi thường cho cô, nhưng hôm qua tại sao lại quan tâm anh mà đưa anh về nhà?

...

Chaeyoung hôm nay làm thay cho SooNi ca tối, vì thế trưa sau khi tan tầm, cô chỉ kịp về nhà ăn trưa qua loa, ngủ một giấc ngắn sau đó lại tiếp tục đến quán.

Đến khoảng bảy giờ, Jimin chở Jimhwa đi ăn ở một tiệm mì, sau đó lại bất giác cua xe đến quán cà phê của Seungri.

Chaeyoung làm ở tầng hai, Jimin theo thói quen vẫn thích ngồi ở tầng một hơn. Hầu hết anh đến đây chỉ để hẹn gặp đối tác hoặc các nhà đầu tư, nhưng hôm nay lại dẫn theo một bé gái. Ai ai trong quán từ khách hàng đến nhân viên quản lí đều bất ngờ ngoái nhìn theo.

Vẫn như cũ, Jimin chọn một capuchino, còn Jimhwa gọi một socola sữa.

Jimhwa vui vẻ lấy từng đồ dùng học tập vừa nãy đã mua cùng anh ba ở nhà sách ra mân mê, đếm qua đếm lại.

Jimin mở laptop lên, xử lí một số văn kiện vặt vãnh.

Buổi tối khách ở tầng hai và tầng ba rất đông, vì thế Chaeyoung phải liên tục hì hục chạy lên chạy xuống đặt phẩm, tính tiền cho khách. Thời gian còn không đủ để uống một ngụm nước giải khát. Cô vừa đi xuống cầu thang vừa than vãn "Ca sáng tính ra vẫn còn khoẻ hơn nhiều". Nếu không vì SooNi có việc bận khẩn cấp, còn lâu cô mới cật lực trẹo vai ra để làm cái giờ chết bầm này.

Ngồi chơi được một chút, Jimhwa vô ý làm trái bóng nhựa nhỏ trong bộ dụng cụ toán rơi xuống, theo sàn nhà lăn đi một mạch.

Jimhwa bất ngờ nhìn theo, sau đó nhanh chóng trườn xuống ghế, chạy lon ton theo dấu vết trái bóng nhỏ.

Trái bóng lăn mãi không dừng, đến khi Jimhwa đưa tay gần bắt được, thì đã nhanh chóng mất hút dưới gầm tủ thu ngân.

Thu ngân ở quầy tiếp tân thấy lạ, nhỏ giọng hỏi "Bé gái, em có chuyện gì à?"

Jimhwa không nghe được thu ngân hỏi gì, chỉ đưa mắt buồn bã cúi đầu chăm chú nhìn khe hở dưới gầm tủ.

"Chị ơi, in hoá đơn bàn 50" Chaeyoung đi đến quầy thu ngân, lên tiếng, mặt mày lao lực đến thê thảm.

Thu ngân nghe Chaeyoung gọi, cũng không quan tâm đến Jimhwa nữa, quay sang đánh máy in hoá đơn ra.

Chaeyoung bất ngờ nhìn sang bên cạnh, cô bé nhỏ nhắn xinh xắn với mái tóc ngang vai được tết gọn gàng, ăn mặc đáng yêu pha chút tiểu thư màu mè. Chaeyoung có chút cảm tình, vỗ nhẹ vào vai Jimhwa cười tươi "Này em gái, em cứ nhìn mãi dưới gầm tủ chốc nữa sẽ có một chú gián mập bò ra và nhảy lên chân em đấy"

Jimhwa từ từ quay lại, đôi mắt đang u buồn bỗng dưng trở nên sáng rực, tay nắm chặt lấy tay Chaeyoung mừng rỡ reo lên "Chị gái xinh đẹp, chị làm gì ở đây?"

Jimin nâng tách lên uống một ngụm capuchino, sau đó ngẩng đầu lên. Thấy ghế ngồi đối diện đã trống từ khi nào, anh nhíu mày dừng động tác gõ bàn phím, sắp xếp văn kiện sang một bên, rảo mắt tìm kiếm Jimhwa.

Quán cà phê đông như thế, người đi ra đi vào cũng tấp nập hơn. Jimhwa lại lung tung đi đâu thế này?

"Chị xinh đẹp, em đi cùng với anh ba. Anh ba ngồi ở đằng kia kìa" Đôi mắt trẻ con long lanh tròn xoe, khuôn mặt đáng yêu trắng trẻo, Jimhwa vừa nói vừa chỉ tay ra hiệu.

Chaeyoung hơi nhíu mày quan sát kĩ Jimhwa, lát sau mới nhớ ra, lập tức bối rối xoay người Jimhwa vào trong, sợ Jimin nhìn thấy lại sinh thêm rắc rối, khẩn trương cúi người xuống dịu dàng "Bé gái, chị có việc bận, gặp em sau nhé!" Sau đó quay người vào trong, định rút hoá dơn chạy đi.

Thấy Chaeyoung có chút kì lạ, Jimhwa mới nũng nịu bắt lấy cánh tay cô "Chị ơi, đồ dùng học tập của em bị lăn xuống đây rồi, chị gái xinh đẹp lấy giúp em với"

Chaeyoung hơi phân vân, nhìn thấy đôi mắt long lanh như mèo nhỏ kia, cuối cùng cũng không chịu được, gật gật đầu đồng ý.

Jimhwa cũng cười tươi đến hai mắt híp lại, tay chỉ xuống gầm tủ.

Chaeyoung cúi đầu xuống nhìn vào khe hở của gầm tủ, sau đó đi qua kệ sách, dáng đi cũng rất kì lạ, rất nhanh rút cây chổi bông nhỏ trên đầu kệ sách, đến chỗ Jimhwa, lại tiếp tục cúi đầu xuống, dùng cán cây chổi bông khều trái bóng nhỏ từ trong gầm tủ ra ngoài.

"Wow, em cảm ơn chị. Chị gái xinh đẹp thật giỏi"

Chaeyoung ngồi xổm, cười nhẹ phủi hết bụi trên trái bóng, sau đó ân cần đưa lại cho Jimhwa.

"Không được làm lăn xuống gầm tủ nữa đấy. Giữ gìn đồ dùng học tập, nếu không sẽ bị cô giáo đánh ê mông đó em gái nhỏ"

Jimhwa nhìn Chaeyoung bật cười thành tiếng, sau đó cũng vươn bàn tay trục trục nhỏ bé như búp măng của mình lên, phủi bụi bám trên mũ đồng phục của Chaeyoung, nghịch ngợm chỉnh lại mũ cho cô.

Chaeyoung cười tươi ngắt má Jimhwa, cô bé này thật dễ thương. Chaeyoung cũng muốn có một cô em gái như Jimhwa, ngày ngày được ôm cục bông nhỏ này vào lòng cảm giác chắc sẽ rất thích.

Lúc này, Jimin từ lúc nào đã đứng trước mặt hai người, dáng người cao lớn với đôi giày da mới tinh in trên sàn nhà, Chaeyoung ngẩng đầu lên, tim đập nhanh hơn một nhịp.

Lại chạm mặt nhau nữa rồi !

Ánh mắt anh hơi nhíu lại, đôi lông mày thẳng gọn gàng, bên trong đôi mắt tựa như cả một biển hồ rộng lớn, không ai hiểu, cũng chẳng một ai dám hiểu.

Jimhwa thấy anh trai, liền đứng lên, đôi mắt tròn xoe như hai viên bi nhỏ, miệng lém lỉnh lên tiếng "Anh ba, chị gái xinh đẹp lấy giúp em trái bóng trong hộp dụng cụ toán này"

Jimin nhìn qua hai người một lượt, sau đó không nói gì, chỉ gật đầu với Jimhwa ra ý đã hiểu.

Chaeyoung khó xử mỉm cười với Jimhwa "Em gái nhỏ, chị đi trước đây" sau đó cũng cúi đầu nhẹ với Jimin, lách qua người anh, rút lấy hoá đơn ở quầy thu ngân.

Khi đi ngang còn hậu đậu tông vào vai Jimin một cái, Chaeyoung bối rối quay người lại cúi đầu khẩn trương "Xin lỗi" rồi nhanh chóng ba hồn chín vía chạy hì hục lên lầu.

Chaeyoung sợ ở lại đây thêm một giây một phút nào nữa sẽ bị anh ta đem ra tra hỏi cho đến chết mới thôi. Lúc đó mọi người trong tiệm cũng sẽ nhìn cô bằng con mắt kì dị quái lạ. Cô không muốn như vậy đâu mà!

Khoé môi Jimin cười nhẹ, tính nắm lấy cổ tay cô kéo lại, nhưng khi bắt gặp dáng vẻ rụt rè xấu hổ, hai má phồng lên như đang che đậy sự bất mãn kia, cổ họng anh đột nhiên bị chặn lại, bất giác thở ra một hơi thở thoải mái đầy mát lạnh.

"Chị gái, chị gái xinh đẹp! Anh ba, chị gái xinh đẹp đi rồi, chúng ta đi theo chị ấy đi "

Jimin bế Jimhwa lên, mỉm cười lắc đầu nhẹ "Lát nữa anh sẽ bảo cô ấy xuống chơi với em, còn bây giờ, về bàn thôi"

Anh nhẹ nhàng an ủi Jimhwa, đôi mắt cũng không tự chủ được, tò mò nhìn qua bóng dáng nhỏ nhắn đang chạy hì hục lên lầu.

Chaeyoung đỏ mặt chạy lên lầu, sau khi thanh toán tiền nước cho khách, liền đi vào trong quầy nhân viên, uống một hơi hai ba cốc nước.

"Chaeyoung, em mới vừa uống hết cả bình nước, giờ uống nữa hả?"

Chaeyoung lắc đầu, chỉ tiện vơ lấy một lí do với chị đồng nghiệp "Làm ca tối mệt thật đó"

"Thảo nào cả mặt em đỏ bừng lên như thế, mệt thì ngồi nghỉ tí đi, giờ này cũng thưa khách rồi, để chị làm cho"

Mặt đỏ?

Chaeyoung xấu hổ đến mức độn thổ, như thế này là thế nào? Tại sao Jimin xuất hiện mặt cô lại đỏ? Tại sao lại phải chạy trốn anh ấy?

Trong lòng từ từ dâng lên một cảm giác lâng lâng khó tả, mông lung nhưng cũng thật vui, thật lạ lùng đến dễ chịu.

Đưa tay nhìn đồng hồ, thời gian cũng không còn sớm, Jimin vội sắp xếp văn kiện lại, nhỏ giọng với cô em gái trước mặt "Jimhwa, chúng ta về thôi"

"Anh ba! Anh nói là sẽ gọi chị gái xinh đẹp xuống chơi với em, sao bây giờ lại nói là muốn đi về?"

"Jimhwa, ba và anh hai đang chờ ở nhà, em còn không mau về, chắc chắn ba sẽ nổi giận với anh"

"Không, em không muốn về. Anh mau mau gọi chị ấy xuống chơi với em đi"

Jimin thở dài, cuối cùng vẫn lấy di động từ trong túi quần ra, miễn cưỡng nhắn cho Chaeyoung một tin

"Tôi cho cô năm phút để xuống tầng một, là Jimhwa bảo cô xuống chơi với nó"

Nhắn xong, liền đưa màn hình di động ra trước mặt Jimhwa như chứng minh "Này, anh đã nhắn rồi đấy, cô ấy không muốn xuống cũng chẳng phải lỗi của anh đâu"

Jimhwa bù lu bù loa nhìn màn hình di động, chỉ biết im lặng nhìn anh ba, sau đó liền chạy lên cầu thang tìm kiếm Chaeyoung.

Jimin gọi mãi không nghe, sau đó cũng mặc kệ cho Jimhwa muốn làm gì thì làm.

...

Đau lòng nhất là viết xong chương mới của fic LizKook từ sáng nay rồi, nhưng máy tính hết pin nửa chừng và chưa kịp save :)))) tui buồn lắm, mai sao trả cho mấy bạn đây huhu, viết lại thì ý tưởng bị hao hụt nhiều lắm cơ, có ai đang nghe lời than vãn của tui honggg ??😭😭😭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top