Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

coquette.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



dạo này coquette và mấy thứ hồng hồng đang lên xu hướng. ừ thì, phong cách thời trang này trong suy nghĩ của minho là nơ, ngọc trai, ren lụa diêm dúa và những hoa văn hoa hoét thêu trên quần áo. với một người chẳng biết tí mẹ gì về thời trang thì sẽ là như vậy. anh cũng chẳng quan tâm gì mấy đến xu hướng này mấy, vốn dĩ đây không phải gu anh- một người ưa tối giản và hiện đại, không xuề xoà là ổn.

nhưng người yêu của anh thì khác.

không, "cậu người yêu bé nhỏ đáng yêu" của anh mới đúng.

han jisung như phát cuồng với cái trend này. với tính cách ngựa bà và điệu chảy nước thì đây chính là một chân trời mới tuyệt vời dành cho nó. xem nào, nơ hồng, hoa nhí, thiên nga, ballet, dễ thương phát điên lên được. kiểu, trông vừa tinh tế, lại vừa ngọt ngào, lại nghiện điên lên được.

có riêng gì tủ quần áo, cả căn phòng ngủ chung của hai đứa cũng được chăng thêm rèm ga màu hường phấn. chơi bê đê mà sợ người ta nhìn vào không rõ hay sao đó ha mà làm tới cỡ này.

minho về chỉ biết nhìn một lượt rồi thở dài cảm thán. để xem người cả thèm chóng chán như nó e rằng không đến một tháng đâu. anh đã quen với điều này rồi, từ trước đến nay không thiếu cái trend nào jisung chưa từng thử qua ít nhất vài bộ đồ. xong lại ném đó mốc thối trong tủ ấy mà.

thôi thì, mặc cho nó làm gì thì làm. đặt lưng xuống giường, minho lười biếng mở điện thoại lên check tin nhắn. nhìn kĩ thì mấy cái nơ này cũng dễ thương đó.

'cốc cốc'

"em vào được không ?"

tiếng nói nhẹ nhàng cất lên từ ngoài cửa khiến minho mất tập trung. anh liền rời mắt khỏi màn hình điện thoại mà ngẩng lên nhìn chằm chằm vào cánh cửa kia.

lạ nhỉ, phòng chung mà, jisung cũng chẳng bao giờ hỏi anh quyền được vào phòng. nếu là ngày thường thì nó sẽ tự chạy vào rồi nhảy tót lên giường, uốn éo cạnh anh rồi lại ôm tivi xem phim đến khi ngủ thiếp đi. nay lại còn hỏi ý mới vào. minho cười khờ. chắc hôm nay là ngày bất bình thường. định xin xỏ cái gì đây không biết...

"vào đi." minho nói vọng ra ngoài cửa, chuẩn bị đón xem jisung sẽ bế thêm cái gì đặc biệt vào phòng,

"ch-chồng ra mở cửa cho em với..."

giọng nói cất lên vừa ấp úng vừa khó khăn. lẫn trong đó có lẽ là cả sự cầu xin. chẳng có cớ gì mà tự nhiên nó lại không mở được cửa, trừ khi tay nó không có khả năng làm điều đó.

tại sao anh biết á? trước đây nó cũng chơi trò cosplay tội phạm - cảnh sát để gạ địt anh. không biết nghĩ gì mà còng tay rồi liệng mẹ chìa khoá đi đâu, rồi bắt anh phải làm đủ trò để cái còng đứt ra. chúa ơi, nó mệt và mất sức kinh khủng. nhưng mà vui là được. có lẽ nó cũng đang đứng trước cửa với một tình trạng như thế, anh đoán vậy. ai biết?

nghe tiếng gọi, minho chẳng nghĩ gì nhiều mà lao ra cửa, đầu anh nóng hết cả lên. hôm nay trúng mánh rồi.

👹

cánh cửa bật mở.

trước mặt anh là gì nào?

jisung, trong bộ đồ ngủ ngắn cũn, có thể thấy rõ được đầu ti bé xíu lấp ló qua hai chiếc nơ màu hồng trên ngực áo; "han nhỏ" cũng đã ướt đẫm nhô lên sau lớp quần lót trắng tinh, tay trói thắt nơ xinh đang ngước lên nhìn minho với đôi mắt ướt đẫm không thể âu yếm hơn,

"giúp em." tiếng nó lí nhí phát ra trong cổ họng, dường như sắp không vững nữa mà khuỵu xuống đến nơi, dụi đầu vào phần thân dưới cũng đang trương lên của minho.

how special. không nghĩ tới luôn.

anh nhìn nó một lượt từ đầu đến chân, vẫn còn chưa tin vào mắt mình. mẹ kiếp, chẳng ai biết nó lại có lúc bạo đến thế này. ngực nở, mông cong, eo bé xíu. minho sắp phát điên. và đương nhiên là không thể bỏ lỡ món quà đặc biệt quý giá này được. minho cúi người bế xốc em lên, hít lấy hít để cái mùi ngọt ngào trên cổ jisung, ném mạnh em xuống chiếc giường trắng lớn,

"em biết anh thích gì mà đúng không?"

đưa tay kéo mạnh chiếc nơ ở cổ, hiện ra trước mặt anh là thân thể trắng nõn, nằm tròn hai chiếc nơ xinh xinh buộc vào đầu ti đang mấp máy. chẳng biết học từ đâu ra đây...

giờ thì phát điên thật rồi này.

"ai dạy em trò này đây?" minho dí sát trán vào đầu em, tay chẳng yên phận mà luồn vào trong lớp áo lụa mỏng tang, vuốt ve quanh vòng eo mượt tơ làm nó lại ưỡn ẹo,

"tại anh chả quan tâm em," jisung thản nhiên, "anh yêu công việc chứ có yêu em đâu mà.. em già rồi." nó thở dài quay đi, vẽ ra cái vẻ mặt chán nản mà rúc vào chăn.

"xin lỗi mò, dạo này anh bận."

vừa nói, minho vừa rúc vào hõm cổ nó hít lấy hít để, tay mân mê yếu hầu nhỏ vì gầy mà lộ rõ ra của nó. cái mùi đặc trưng chỉ mình han jisung có, bảo nó bôi vội ma tuý lên người có khi minho cũng tin.

"cổ em thơm vl anh cắn được không?"

"mày biến."

nói vậy chứ cắn thì vẫn cắn thôi. người của anh, mình anh được đụng, không ăn hết để đấy phí cả ra.

từng vết đỏ ửng trên cổ nó, rải rác xuống vai, xuống ngực, làm nó không nhịn được mà lại làm ướt cả một mảng đệm lần nữa. anh thò tay xuống, rê rê quanh nơi đầu khấc đã đỏ ửng của nó,

"trông thằng cu này chả hoan nghênh anh tí nào."

"có em được rồi." jisung nũng nịu, "mặc kệ nó đi."

"không được,"

"anh gọi em đi." nó kéo hắn ra khỏi những suy nghĩ phát dâm trong đầu. mặt minho nghệt ra.

"hả ?"

"gọi em..." nó ngại ngùng úp mặt vào chiếc gối trắng tinh trước mặt,

"gọi đi !"

không thấy phản hồi, nó lại quẫy cặp đào xinh sát hơn vào minho bé, chờ đợi một e ấp tới từ anh. kiểu, mình chủ động làm nhau bấy nhầy ra đi anh ?

minho đột nhiên bắt lấy cặp đào đang chạy nhảy tung tăng ấy, vừa bóp mạnh vừa vỗ vào má mông ấy, làm nó chẳng kịp phản ứng mà rên lên những tiếng kêu dâm mị khắp căn phòng,

"sa... sao chồng đánh bé... chồng... á... bé đau.. ch.... chồng dừng lại... á.."

không để nó nói hết câu, anh lật người nó lại, nhanh chóng vén vội chiếc váy ngủ diêm dúa mà lê lưỡi một dọc từ bụng lên khuôn mặt đã rơm rớm nước mắt, áp sát những hơi thở khó khăn vào gần nhau, giữ hai cánh tay của nó chặt trên đầu. mặt đối mặt. người nằm dưới đã ngại đỏ lựng đôi tai,

"em biết việc em phải làm để người chồng nứng sảng ngày ba bữa của em hài lòng là gì mà đúng không?"

minho thì thầm vào tai nó, bên dưới đã đặt dương vật ngay trước lỗ nhỏ ẩm ướt, con hàng căng cứng chỉ đợi được xoa bóp bởi vách thịt mềm mại của nó

"em phải làm gì nào?"

"chồng... chồng đụ em... em là đồ chơi của chồng... của lee minho... hức..." jisung vừa khóc vừa rên rỉ những câu từ mà chính nó cũng không kiểm soát được, cầu xin sự thoả mãn cái dâm dục trong lòng, "em... em yêu chồng... chồng em cu bự nhất... chồng em yêu em nhất..."

"tốt."

minho bắt đầu đưa đầu khấc vào, rồi nhẹ nhàng trượt trong vách thịt ẩm, vang lên trong phòng ngủ lớn những tiếng kêu ướt át và hơi thở nặng nhọc của cả hai. những vết da thịt tiếp xúc khiến không khí càng ngày càng nóng hơn, đem theo những nụ hôn sâu đỏ ửng trải dọc tấm lưng trần rám nắng của jisung. những ngón tay dài của anh đan vào làn tóc ướt nhẹp, nhễu nhão vừa mồ hôi vừa tinh dịch của nó, tay còn lại giữ lấy hai tay bị trói chặt, mỗi cú thúc lại giật ngược người nó ra đằng sau. nó đã ra thêm vài lần, nhưng coi bộ minho vẫn còn sung sức lắm, chỉ thấy lỗ hậu càng ngày càng chật vì dương vật của anh cứ càng ngày càng trướng to hơn một tí. jisung khuỵu xuống giường,

"đã xong đâu mà.."

minho dựng nó ngồi dậy, đến lúc này đã mệt lử, mặc cho minho có làm gì với cơ thể jisung. anh đâm vào lượt vào nơi cúc hoa đã nhạy cảm mà đỏ ngầu lên đến lút cán, khiến nó đau đến nỗi la to mà đánh liên tiếp vào khuôn ngực lớn của anh

"đừng mà... bé... bé đau... hức..." nó khóc nấc lên, nhưng có vẻ người bên dưới cũng chẳng để ý mấy. minho lại bắt lấy cánh mông nhỏ mà đưa đẩy, thằng nhỏ cứ hấp hối trong mị thịt khít rồi cũng chẳng mấy chốc mà bắn ra dòng tinh đặc sệt trên hai bệ đào tròn căng. đến lúc này anh mới có ý định tha cho "bé người yêu hư hỏng" của mình, ngã lăn ra giường. cả người jisung run lên bần bận, nước mắt đã nhoè trên mắt nay lại được nước lấn tới. nó khóc rưng rức mà đấm vào ngực anh,

"anh làm đau bé... hức... không yêu người ta nữa thì nói luôn..."

"thích yêu nữa không thì ra phòng khách..."

"đồ điên!"

jisung ném thẳng cái gối vào mặt tên bỉ ổi xấu xa trước mặt, hại anh phải ra sofa quỳ gối xin lỗi ỉ ôi rồi tự sướng trước mặt nó cả đêm mới được tha.

sau hôm đó thì nhà chẳng còn cái nơ nào nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top