Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

người con gái bạo lực

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

***warning: ngôn từ có yếu tố không lành mạnh, thô tục.

inspo: monsieur tuna (mình xin lỗi vì quên không ghi inspo vào;-;)
—————————

Tôi là Kim Minju và tôi có một cô bé hàng xóm.

Tôi và Wonyoung chơi với nhau từ hồi tôi còn cấp một. Khi ấy tôi bảy tuổi còn em bốn tuổi. Hồi ấy em đáng yêu lắm. Lúc nào em cũng tíu tít chạy theo tôi để cho tôi khi thì cái kẹo, khi thì miếng bánh. Chiều nào tôi đi học về cũng thấy em chạy ra đầu ngõ cười tươi vẫy tay chào. Khỏi phải nói, tôi quý Wonyoung nhất cả cái xóm này.

Nhưng đấy là khi Wonyoung còn bé.

Từ khi Wonyoung lên cấp hai thì ôi em khác hẳn. Nếu gọi cuộc đời tôi là bộ phim thì Wonyoung phải đóng vai phản diện chính. Không một ngày nào là Wonyoung không đánh chửi tôi hay trêu chọc tôi đủ trò. Nhiều lúc, tôi đã phải hét lên với em.

"MẸ CHA MÀY BỐ LỚN HƠN MÀY BA TUỔI ĐẤY!"

Nhưng em nào có để lọt tai. Ngày xưa em như chú thỏ nhỏ bông xù đáng yêu thì nay em đã trang bị thêm cơ bắp và cơ man hàng nóng. Chủ yếu là để đập nhau, mà cụ thể là đập tôi.

Tính tình em thay đổi thì phải nói đến câu chuyện năm lớp bảy em thích một đứa nhóc và bị lừa tình. Đứa nhóc ấy tên là Ahn Yujin học cùng trường với em và kém tôi hai mùa xuân hoa nở. Đứa nhóc đấy cũng cao ráo, xinh gái lại lắm người theo. Mỗi tội nhà nó có ít phiếu bé ngoan hơn nhà tôi. Wonyoung ngày ấy kể với tôi là em gặp crush trong một buổi chiều gió thổi nhẹ. Cậu ấy đến đưa cho em chai nước mà mãi sau này em mới biết là chai nước ấy do cả đám mấy đứa bạn Yujin bỏ thuốc sổ vào trong.

Những tưởng Wonyoung sẽ ôm tương tư mà chết già nhưng không. Cái tên Ahn Yujin đã chết rồi. Crush em chết trong mắt em kể từ khi em chứng kiến cậu ta vứt thẳng tay món bánh nướng em tự làm vào sọt rác, rồi phủi tay đi chơi với Hyewon học cấp ba. Hoá ra cậu crush em yêu chỉ ưa lái máy bay chứ không thích đi ô tô.

Với tính nết hiền lành khi ấy thì em không trả thù Ahn Yujin. Mà em quyết định thay đổi.

Giờ thì em như thành quả của mấy cái trend dậy thì thành công trên tiktok ấy. Xinh đẹp vô cùng. Chính tôi, người có tiêu chuẩn cao ngất ngưởng còn phải liêu xiêu trước vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thùng của em cơ mà.

Nhưng mà các cụ bảo rồi. Cái nết đập chết cái đẹp. Mà cái nết của em thì như tôi nêu ở trên đấy.

Hãm lồn vô cùng.

Mà dù sao em vẫn tốt với tôi. Với cái bản tính nóng nảy chấp hết của em thì cũng đã cứu tôi được năm sáu mạng.

Ngày ấy có hai đứa con nít trong xóm là Choi Yena và đứa đồ đệ Lee Chaeyeon của nó suốt ngày bắt nạt tôi. Tính tôi hiền nên hôm nào cũng bị chặn xe trấn lột tiền. Tôi thì chỉ có đúng một ngàn won mẹ cho đi ăn sáng chứ làm gì có tiền đâu. Thế là không có tiền thì bị đánh.

Jang Wonyoung mà nói thì cuộc đời với em chỉ có hai triết lý.

Mày đánh bạn tao là mày tạo nghiệp nên tao đến đánh mày là quả báo.

Còn mày mà cả gan đánh bố mày thì địt mẹ mày dám bật cả luật nhân quả nên tao dùng hàng nóng giết mày là hợp lí.

Tôi vẫn nhớ ngày hôm ấy, khi con vịt vàng khè đang chuẩn bị đấm tôi và cọng lông vũ bên cạnh đang "HAAHAHAHAHAHHAHA" vào mặt tôi thì Wonyoung bước tới. Mọi người tưởng một đứa con gái như em làm sao địch lại được hai trùm sò trong xóm thì mọi người lầm rồi.

Em xách áo Choi Yena kéo ra ngoài rồi vứt xuống đất, đấm cho khuôn mặt đéo ra nổi hình người. Lee Chaeyeon thấy đại ca mình bị đánh thì ngưng cười mà quay ra bốp một phát vào lưng Wonyoung. Khi bị chơi lén từ sau thì khỏi nói, Wonyoung mặt đỏ tía tai, miệng quát.

"BÀ GIÀ CHÚNG MÀY DÁM QUÂY BÀ MÀY À? BÀ CHO CHÚNG MÀY ĐẦU CHUI XUỐNG HÁNG!"

Và thế là em quay sang đè Lee Chaeyeon xuống, tay bốp liên tục vào cái miệng thích cười haha. Yena thấy em mình bị chơi đòn hiểm thì lôi cổ áo Wonyoung, miệng không ngừng chửi trông rất giống con vịt kêu cạp cạp.

"ĐỊT MẸ CON RANH CON NÀY!"

Wonyoung nghe thấy chửi thì quay đầu sang bỏ mặc Chaeyeon đã chuyển từ cười thành mếu. Em lấy tay đấm Choi Yena rồi tiện giật nắm cỏ ven đường. Hành động khi ấy Wonyoung gọi là cho vịt ăn. Tên vịt ban đầu giãy giụa ghê lắm. Trông nó khi ấy như con cá vàng bị vứt lên bờ giãy chết vậy. Nhưng chỉ được vài phút thôi thì nó đuối sức. Nó bắt đầu van xin Wonyoung dừng lại. Nhưng mà lúc ấy khi máu lồn của Wonyoung đã sôi hơn cả ấm nước đang đun thì lời nói từ Yena chỉ là tiếng chó.

Chắc chắn là tiếng chó.

Phải tới lúc tôi ra can ngăn và kéo Wonyoung về thì em mới thôi. Kể từ ấy tôi cũng không bị Yena hay Chaeyeon bắt nạt nữa. Ngược lại chúng nó còn nhìn tôi bằng ánh mắt trìu mến và nhận tôi vào hội vì đã cứu chúng nó một mạng.

Tới đây tôi thấy mình như đang kể phim hành động rồi nên tôi sẽ thêm cả tội phạm vào cho tròn.

Chuyện là hồi trước tôi hay mất đồ dùng học tập mà lại sợ mẹ mắng nên chẳng dám xin mua đồ mới. Wonyoung khi ấy như vị cứu tinh của tôi. Em cho tôi khi thì cái bút, lúc thì cục tẩy hay thước kẻ. Có khi nổi hứng em còn tặng tôi cả mấy cái bánh mì hoa cúc. Hồi ấy tôi cứ ngỡ nhà em giàu nứt đố đổ vách thì mới lúc nào cũng có tiền mà mua đồ cho tôi nên tôi ngưỡng mộ em vô cùng.

Đó là cho tới khi tôi biết tất cả chỗ đồ đó là em ăn cắp được.

Phải, là ăn cắp.

Mấy thứ đồ đó toàn là do em thó được ở hiệu sách hay mấy cửa hàng tạp hoá rồi đem cho tôi. Nhưng ở đời người ta bảo khi cho ai đấy cái gì thì không nên cho người ta con cá, mà nên cho người ta cần câu. Vậy là Wonyoung tạo công ăn việc làm cho tôi luôn.

Em đưa tôi đi ăn cắp cùng.

Thời ấy ở cái đất Seoul này chưa một cửa hàng tạp hoá, hiệu sách hay phiên chợ nào là chưa bị hai đứa chúng tôi càn quét. Wonyoung đưa tôi đi khắp nơi để thó mấy thứ quà vặt rồi chạy té lửa khúc khích gặm ăn. Đúng là một thời nổi loạn.

Được đến năm đại học thì em đi du học Mỹ còn tôi ở lại Hàn Quốc để làm việc. Đến khi tôi ra trường được một năm thì gặp lại Wonyoung nay đã trưởng thành hẳn lên. Nhưng cái nết thì vẫn vậy.

Tôi và em lại cùng nhau đồng hành, chỉ là không phải đánh nhau và ăn cắp thôi. Sau mấy năm tháng cùng nhau thì giờ đây em đã thành người đàn bà tên vợ của tôi và đang nằm chễm chệ trên sofa ăn nho xem phim Hàn.

Thú thực, tôi cảm thấy may mắn vì đã có em và đã được cùng em trải qua những năm tháng tuổi trẻ và cả cuộc đời khi trưởng thành. Dù bây giờ vẫn bị bắt nạt và đè đầu cưỡi cổ, nhưng tôi yêu em rất nhiều. Cảm ơn em vì đã xuất hiện trong cuộc đời của chị nhé.

Hẹn gặp lại mọi người vào tập sau khi tôi kể về cô vợ tần tảo của mình nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top