Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi học kết thúc tốt đẹp .

Trong khi cổng trường sắp đóng cửa thì Ji vẫn đứng đó đợi Hyomin.

- Ah, chị ơi, chị có phải học chung với park hyomin không ạ? Chị có thấy chị ấy ra chưa vậy?
Ji thoáng thấy bạn cùng lớp với Min đang bước ra cổng trường đã lại hỏi ngay.

- Đúng rồi, nhưng chị không để ý lắm, không biết Hyomin ra chưa nữa, àh... lúc nãy chị thấy có 1 cô bé mặc đồng phục cấp 3 đến nói gì đó với Hyomin rồi chị thấy Hyomin đi theo cô bé đó.

- Đồng phục cấp 3 ?
gương mặt Ji như tối sầm lại. "Chết tiệt".

Ji đột nhiên chạy thật nhanh vào trường mặc cho người lúc nãy gọi với theo.

- Nè, trường sắp đóng cửa rồi đó, nè...nè.

Cũng trong lúc đó, tại khuôn nhà dạy võ của trường, Min không biết tại sao khi tỉnh lại mình ở đó còn trong tư thế đang bị trói với 1 cái ghế.

- Tỉnh rồi sao ? chị Hyomin.

Đó là tiếng của Yoo Na, tuy còn chóng mặt như gương mặt của Yoo na đang dần hiện rõ trước mắt Min.

- Chị thông cảm, tôi đành phải chụp thuốc mê, trói chị lại để tránh mất thời gian..

- Sao em.. lại..chị ?
Min thật sự không hiểu tại sao Yoo lại làm như vầy đối với Min.

- Sao ư ? chị nên hỏi lại mình đi, tất cả đều do chị cả.

- Chị đã làm gì ?
trong đầu Min lúc này là rất nhiều câu hỏi.

- Chị đã làm gì ư ? lỗi của chị là đã cướp mất Ji Yeon của tôi, của tôi, chị có hiểu không ? tôi yêu Ji Yeon.
Min có thể nhận thấy được cái nhìn căm ghét của Yoo khi đối diện với Min.

- Em... yêu Ji yeon ?
Min lặp lại câu nói của Yoo trong sự ngỡ ngàng tột độ.

đúng, tôi yêu Ji yeon, nhưng bây giờ không quan trọng nữa, bao năm ở bên Anh tôi luôn tự tin với bản thân rằng không ai xứng với Ji yeon hơn tôi, kể cả những đứa con gái ngu ngốc thầm yêu thích Ji. Chỉ cần thấy tôi, bọn họ đều rút lui cả, nhưng tại sao ? tôi lại thua chị?

Bây giờ.. đứng trước mặt Min là một Yoo Na hoàn toàn khác, sự căm ghét, phẫn nộ xen lẫn sự đau khổ cùng hiện rõ trên gương mặt xinh xắn cùng những giọt nước mắt như trực trào ra khỏi mi nhưng đã bị chủ nhân của nó ngăn cản lại.

- Chị có gì hơn tôi, xét về ngoại hình, bản lĩnh tôi đều hơn chị cả, chị có biết lúc học bên Anh, không ai dám chống đối tôi và Ji yeon cả, khi 2 chúng tôi đi chung ai cũng phải gật đầu về sự kết đôi hoàn hảo này.

- Yoo Na, tôi không quan tâm em đối với Ji yeon thế nào ? chuyện này không liên quan đến tôi, tại sao em lại kéo tôi vào cuộc...tôi

Chưa kịp nói xong thì Min đã lãnh ngay 1 cái tát tay rõ mạnh của Yoo Na.

- Chưa tới lúc chị nói đâu... tôi còn chưa nói xong mà ? A... nó đỏ rồi kìa, chắc đau lắm hả ?
Yoo Na vừa nói vừa lấy tay xoa bên vùng má của Min vừa nãy bị tát lúc nãy rồi bất ngờ hôn lên chổ tát ấy làm Min 1 phen giật mình lẫn sợ hãi.

- Chị ngại à, hay sợ ? Hahaaaaaaaa. Àh... mà chị có biết tình cảm Ji yeon dành cho chị là loại tình cảm gì không hả ? bạn bè, chị em, người 1 nhà...hay..là người yêu ?. chị đoán thử xem.

- Tôi thực sự không hiểu em muốn nói gì nữa, em làm ơn ngừng ngay cái trò này lại đi.
Min bắt đầu nạt lại cô bé.

- Giận rồi ư ? nhưng vô ích, chị không kháng cự lại được đâu.

Min nhìn Yoo ngỡ ngàng , Yoo chếch môi cười

- Đơn giản thôi, Ji yeon yêu thích chị cho nên, hôm trước khi gặp chị trong phòng, quần áo không chỉ tề nên mới đỏ mặt, chị biết không tôi chưa từng thấy em ấy đỏ mặt, mắc cỡ, dù đã nhiều lần tôi thay đồ trước mặt em ấy, biểu hiện duy nhất của em ấy chỉ là 1 câu nói dửng dưng " em ra ngoài đây". Chị có biết lúc đó tim tôi đau, rất đau, em ấy chưa hề để ý tôi dù chỉ 1 chút, tôi cứ tưởng thời gian ở bên Anh đủ dài để tôi có thể tống khứ chị ra khỏi đầu em ấy, nhưng tôi đã lầm.

Min thật không tin vào tai mình nữa, Yoo nói Ji yêu thích...tôi.

- Em nói lãi nhãi đủ rồi đó, tôi không muốn nghe nữa, nếu em còn không thả tôi ra thì tôi sẽ la lên đó.

- Giờ này chắc nhà trường đã đóng cửa rồi, không còn ai trong trường nữa, dù chị có hét đến khan cả cổ thì cũng không có ai đến đâu

Min bắt đầu sợ, sợ cái giọng nói lạnh lùng đến run người của Yoo, từ trước đến giờ Min chưa hề biết sợ ai kể cả Ji, Min không biết nữa, càng ngày Min càng cảm thấy mình không mạnh mẽ, háo thắng như lúc trước nữa, vì Min trưởng thành rồi chăng? Sự trưởng thành của 1 cô gái, cô thật sự muốn biết yoo sẽ làm gì cô, giết cô ư? Rồi yoo cũng lên tiếng cắt quãng dòng suy nghĩ của cô.

- Theo như tôi biết thì từ trước tới giờ, chị chưa hề yêu thích hay hẹn hò với 1 ai cả cho dù hiện giờ chị đã là sinh viên năm 3. tôi tự hỏi chị có buồn không khi ai ai cũng có đôi có cặp ngoại trừ chị, tôi nghĩ giới tính của chị sẽ được xác định một khi chị chọn người yêu cho mình, vì hiện giờ Ji yeon đang thích chị, nếu chị đáp lại tình cảm của em ấy thì tôi sẽ không còn hy vọng gì cả, nên tôi sẽ chọn dùm chị, hôm nay tôi sẽ cho chị biết thế nào là mùi vị hạnh phúc.

"Bộp bộp " Yoo vỗ tay mấy cái rồi trong bóng tối xuất hiện một người đàn ông , thân thể gầy gò , nhìn hắn cứ như những tên biến thái vậy
Min co người lại
- cô định...định làm gì tôi ?
- hưh.. biết sợ rồi sao ?.. * nhìn sang người đàn ông * .. xử lý nó đi , hot girl của trường tôi đấy .

Min chỉ biết trợn tròn hai mắt nhìn Yoo , cô cầu nguyện bây giờ làm ơn ai đó xuất hiện và cứu cô đi , thì cô chắc chắn sẽ rất biết ơn người anh hùng đó .
Người đàn ông tiến lại gần cô khuôn mặt nham nhở của hắn thật đáng sợ , hắn cười một cách khoái chí khi cởi áo của Min ra , Min bây giờ không thể mở mắt nổi nữa vì thuốc mê mà Yoo đã cho cô uống khi cô tĩnh lại .
" RẦMMMM "
Tiếng đập cửa mạnh bạo của một người nào đó phía bên ngoài , Min thở phào nhẹ nhõm xem như mình được cứu nhưng cô thiếp đi vì thuốc mê đã có tác dụng .

Ji xô mạnh cửa bước vào , người đàn ông thấy thế liền tìm cách thoát chạy , Ji nhìn sang Min rồi liếc nhìn Yoo với ánh mắt câm thù .

Tối đó
Tại phòng Min , So đang loay hoay làm việc gì đó , Min tỉnh dậy sau giấc dài của thuốc mê , lồm cồm ngồi dậy
So quay sang nhìn cười
- em tỉnh rồi ...
- em ngủ bao lâu rồi chị ?
So nhìn đồng hồ đeo tay
- à... 3 tiếng rồi
- dạ...? 3 tiếng ..?
- ừ... nhưng em có sao không vẫn ổn chứ ?
So sờ lên khuôn mặt đang dần chuyển sang màu đỏ của Min , So cười mỉm rồi bất ngờ hôn vào má Min 1 cái nhẹ
* chụt *

Khuôn mặt Min đỏ như tôm mới luộc khì bị So hành động bất ngờ như vậy , Min như chết đứng khì bị So hôn
- em ngạc nhiên lắm hả ?
- * Min ấp úng cười cười gật gật * hihi tại... tại.. chị
- ahaha ... em yêu chị hả ?
So hỏi thẳng vào mặt Min điều này khiến Min gặp khó khăn trong việc trả lời vì câu hỏi thẳng quá có thể nói nó vô duyên nhưng do Min có tình cảm với So nói đúng hơn đã mến So từ lúc còn nhỏ và bây giờ thứ tình cảm đó đã biến thành tình yêu mà từ khi nào chủ nhân nó không biết

- em vẫn chưa trả lời câu hỏi của chị đó !
So thốt lên làm cắt ngang dòng suy nghĩ của Min , giật mình trả lời
- em...em...unnni cũng biết trước giờ ...người em luôn yêu mến chính là chị và bây giờ chị hỏi em câu đó vậy có gọi là dư thừa quá không ?
- ý em là ...? * So hỏi lại *
Min chớp mắt mấy cái rồi nhe răng cười gật đầu , So cũng chỉ cười rồi xoa đầu cô chứ không nói gì cả , vậy có nghĩa là sao ? Nếu Min đã thừa nhận việc có tình cảm với So nhưng sao So vẫn không trả lời câu hỏi trong lòng Min là cô có yêu Min không ? Câu hỏi đó đến khi nào mới có được đáp án ...?

Sáng hôm sau, may là hôm nay chủ nhật nên Min tha hồ lười biếng vì làm gì thì làm chủ nhật cũng phải cho người ta nghĩ ngơi chứ.

- Hyomin, em vào được không ?
Ji đang đứng bên ngoài cửa phòng nói vọng vào.

- Uhm, Ji Yeon hả ? em vào đi.

- Chị khoẻ chưa ? tinh thần vẫn ổn chứ hả ?

- Ừ, chị ổn, chỉ còn hơi nhức đầu thôi, hìhì, em đừng lo, dù sao thì chị cũng không phải dạng con gái uỷ mị hễ chút là khóc đâu, cám ơn em, Ji Yeon.

- Về chuyện gì ?
Ji bổng quay mặt đi nhìn chổ khác sau khi hỏi lại Min

- So Yeon Unnie đã nói với chị hết rồi, hôm qua nếu không có em, em không đến kịp lúc thì chị không biết mình sẽ ra sao nữa, thật tình dù có nằm mơ chị cũng không nghĩ rằng mình sẽ rơi vào hoàn cảnh như vậy. nhưng không sao rồi, nhờ có em đấy.

- Lúc trước chị cũng từng cứu em 1 lần rồi, coi như huề nhau vậy .
Ji nói mà không hề mình mặt Min.

- chị cứu em ..? Có sao ?
Min khó hiểu

- thật sự chị không nhờ ?

- à ,.., hihi không nhớ .

- không sao ... xem như huề đi .

Thật sự trọng đầu Min bây giờ chẳng hiểu chuyện gì đã xảy ra liệu mấy năm trước do cô làm việc gì mà Ji thay đổi đến như vậy ?.

- Ừ, vậy huề nhé, hìhì
Min không biết mình muốn gì nữa, Min đang cố tỏ vẻ mình không sao và cô cũng đang cố xua đi những gì So yeon đã nói cho cô nghe vào tối hôm qua.

- Chị không có gì hỏi em sao ?
bây giờ thì Ji mới quay mặt lại nhìn cô mà hỏi.

Min hỏi gì ư ? Min không biết nên hỏi hay không, có nên biết đáp án không, nếu biết rồi thì sao ? Cô sẽ làm gì với nó, cô không muốn biết đáp án, cô sợ khi biết đáp án rồi thì cô sẽ mất 1 cô em gái mà cô muốn có từ trước đến giờ ( tuy là hiện giờ nhìn bề ngoài thì Min giống em gái Ji hơn, vì Min lùn hơn Ji mà, nhưng dù sao Min vẫn lớn tuổi hơn Ji nên tôi phải là chị ), do đó thay vì là câu mà cô muốn hỏi thì cô lại hỏi câu khác.

- Ừ...Yoo Na...Yoo Na thế nào rồi ?

- Sáng sớm nay chị ấy đã lên máy bay trở về Anh rồi, chị sẽ không còn bị như thế 1 lần nào nữa đâu
Ji nói chắc như đinh đóng cột vậy.

Thế là cái không khí im lặng bao trùm lấy cả 2 , Min không biết nên nói gì nữa đây, Min định lên tiếng trước để phá tan cái không khí im lặng này nó làm Min bối rối lẫn khó chịu ít ra là đối với cô , nhưng không đợi cô lên tiếng Ji đã nói trước.

- Chị không còn gì để hỏi em sao ?
dường như Ji đang mong đợi 1 câu hỏi khác nào đó ở Min thì phải ? nhưng...

- À...à hết rồi
Cô bắt đầu ấp úng, 1 câu nói cũng nói không xong.

- Thế à, vậy em ra ngoài đây, chị nghỉ ngơi đi.

- Khoan
Min gọi với theo sau khi thấy nét buồn bã ẩn khuất sau đôi mắt đẹp của Ji đang tính bước ra khỏi phòng.

- Chuyện gì ?
đối diện với Min là lưng của Ji vì em ấy không quay mặt lại sau khi nghe cô bảo "khoan" mà chỉ hỏi lại trong tư thế hướng ra ngoài cửa.

- Chị rất thích em, chị yêu em như đứa em gái của chị vậy, khi nghe So Yeon nói về chuyện của em, chị rất vui vì em yêu mến chị, chị hy vọng tình chị em chúng ta mãi mãi gắn bó nếu như có cơ hội chị muốn được làm người 1 nhà với em.

- Hyomin, em hiểu ý chị rồi, em ra ngoài đây
tiếng cửa phòng đóng lại.

Min không biết bản thân mình muốn gì nữa, từ trước tới nay cô chưa hề biết cảm giác người khác có tình cảm với mình, cô không biết tình cảm của cô đối với Ji là gì ? Cô chỉ biết hiện giờ cô yêu quý Ji, cô muốn mang lại tình yêu thương cho Ji, thứ tình cảm mà Ji đã thiếu thốn từ khi còn nhỏ với tư cách như 1 người chị trong gia đình ít nhất là bây giờ. Vì vậy cô cần phải hành động thôi.

Đâu đó bên ngoài phòng cũng có người đang đứng dựa tường, khuôn mặt đăm đăm nhìn bức tường đối diện
- dù không biểt sự lựa chọn của em là thế nào nhưng xin em đừng làm như không biết gì về tình cảm của tôi dành cho em, Hyomin".

Ngày hôm sau
Tại trường... hôm nay là ngày valentine nên cô cũng phải có trách nhiệm tặng quà cho Ji nên vội tìm

- Chị Ji yeon , em...em rất thích chị, hôm nay là valentine, em có làm socola, em biết chị sẽ ở đây, vì em quan sát chị lâu lắm rồi, mong chị nhận món quà của em.

Ồ...nhìn qua bụi cây, cô thấy người đang tỏ tình là 1 cô bé mặc đồng phục cấp 3, 2 vạch vàng trên vai áo, vậy là cấp 3 năm 2 rồi, nào để xem người được tỉnh tò là ai nhé, mắt cô bắt đầu di chuyển và người cô gặp không ai khác là Ji, trốn tiết đây mà, mà hình như Ji đang ngủ nên không hay biết có người đang nói chuyện với mình, tội nghiệp cô bé, vẻ mặt cô bé bối rối, ngại ngùng đến thấy rõ. Cô thấy cô bé viết cái gì đó lên hộp quà rồi để xuống từ từ tiến lại chỗ Ji đang nằm, đúng hơn là dựa vào 1 thân cây.

- Lạ thật, cô bé tính làm gì nhỉ ?
Cô tự hỏi khi thấy cô bé cứ nhìn dáo dác xung quanh giống như xem chừng có ai không, nhưng bây giờ là giờ học ở đây đâu có ai đâu, ah...trừ cô ra.

_________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top