Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Câu trả lời của nó đối với Soyeon và Qri đã quá quen thuộc rồi, còn Eunjung và Boram thì đang khá sốc, và cô, cô không biết tâm trạng mình lúc này là sao nữa, nó hơi khó chịu nhưng cũng dễ chịu.

Tụi nó hỏi thêm nhau vài câu thì Qri như nhớ gì đó mà lên tiếng. "Này mọi người! Từ ngày mai chúng ta sẽ được nghỉ ba ngày, nghe nói đâu là giáo viên trong trường đi nghỉ ngơi."

"Vậy tối nay unnie ngủ ở đây nữa được không? Appa và umma em đi công tác, còn lâu lắm mới về."- Eunjung nghe Qri nói xong là ngay lập tức quay sang Boram hỏi.

"Vậy unnie sẽ ở đây!"- Boram vừa dứt lời là Eunjung nhào vào ôm hôn thắm thiết.

"Ba người có ở lại luôn không?"- cô quay qua ba người kia rồi hỏi.

"Có chỗ ăn chỗ ngủ thì ngu gì mà không ở lại."- Soyeon nói, và ngày lập tức nhận được cái ngắt của Qri.

"Em nói làm như tụi mình là người vô gia cư vậy."

"Có gì nói đó thôi."

"Còn dám cãi?"- Soyeon cảm thấy có cái gì đó không ổn, và cái dự cảm đó quả không sai, gương mặt Qri bây giờ nguy hiểm cực kì, không khéo tối nay lại ra sofa ngủ.

Vội vàng ngồi xích lại cô 'vợ' bé nhỏ của mình, vòng tay một cái là ôm gọn cô ấy vào lòng, dùng giọng xin lỗi nói. "Em không cãi lại đâu! Unnie đừng có giận!"

"Giận rồi!"- Qri quay mặt sang chỗ khác, không thèm dòm tới Soyeon.

"Thôi mà! Em thương!"- Soyeon nói xong thì rất tự nhiên mà hôn một cái nhẹ vào môi Qri.

Sáu người, hai cặp, cô cảm giác cái không khí lúc này không có dành cho cô, bèn nhẹ nhàng đứng lên và đi vào bếp để chuẩn bị đồ ăn. Nó đương nhiên cũng sẽ không chịu nổi những cảnh ở trước mặt nên đi theo cô vào bếp luôn.

"Unnie có cần giúp gì không?"

"Không cần đâu! Unnie làm một chút sẽ xong ấy mà."- cô trả lời nó trong khi tìm kiếm những nguyên liệu nấu ăn.

Nó cũng không muốn đôi co nên ngoan ngoãn ngồi xuống bàn ăn nhìn cô loay hoay làm việc của mình. Quay người qua phòng khách, hai cặp kia vẫn đang ngọt ngào ở ngoài đó. Bỗng thở dài một cái, nó lại quay sang nhìn cô, nhưng ánh mắt của nó đang nhìn vào bóng lưng của cô bây giờ có thể thấy rõ được trong ánh mắt chỉ chứa đầy sự yêu thương.

"Hyomin unnie..."- lời nói được nó thốt ra trong vô thức, và sau khi đã nhận thức lại được những gì mình đã nói thì nó nhìn cô.

Cô bây giờ dường như đang bất động, những từ lúc nãy nó nói rất nhỏ nhưng phòng bếp rất im lặng nên cô vẫn có thể nghe rõ ràng. Nó mặc dù nhìn phía sau cô nhưng có thể biết được cô hiện đang không cử động, tình trạng đó kéo dài một lúc lâu, cho tới khi cô tiếp tục công cuộc nấu ăn.

Cô bây giờ thấy hơi khó chịu, nhưng khi nó gọi tên Hyomin, trong sâu thẳm trái tim cô có một cái cảm giác kì lạ len lỏi. Nhưng bỗng rùng mình, tự hỏi tại sao cô lại quan tâm những chuyện như vậy. Thế là bỏ những thứ đó qua một bên, cô tiếp tục chú tâm vào công việc hiện tại của mình.

Nhưng sao một hồi nấu ăn, cô thấy căn bếp nó quá yên ắng so với hai người đang ở, và cô chỉ nghĩ rằng nó đã đi ra chỗ khác nên vẫn tiếp tục hoàn thành những bước còn lại.

Và cô đã giật nảy mình khi cảm nhận được một cái gì đó ấm áp ở sau lưng, cộng với hai cánh tay đang ôm chặt eo cô, và chút xíu nữa cô đã hét lên nhưng khi nghe được giọng của nó thì mới kiềm nén lại.

"Unnie đừng có hét! Mấy người kia sẽ vào đấy."- nó thì thầm vào tai cô khiến cô bị nhột nhưng cố nén lại tiếng cười.

"Yah!!!! Park Jiyeon! Em mau buông ra để unnie nấu tiếp nào!"- cô vỗ vào tay nó, lên tiếng phàn nàn.

"Không chịu! Em không muốn buông!"- nó cạ cạ đầu mình vào cổ cô, và hành động này của nó khiến mặt cô đỏ như tôm luộc.

"Yah!!!! Park Jiyeon! Unnie không giỡn đâu! Với lại em giỡn vậy không có vui đâu!"- cô bây giờ đã tạm ngừng lại việc nấu ăn, cố gắng hết sức gỡ tay nó ra.

Nó thấy cô chống đối thì hơi bực mình, nhưng thấy cô cũng hơi gắt nên ngoan ngoãn buông ra. Sau khi thấy nó đã thả mình rồi, cô ngay lập tức quay lưng nhìn nó chằm chằm, nhẹ nhàng thốt ra một câu.

"Park Jiyeon! Em có phải là Park Jiyeon không?"

Nó phì cười khi nghe câu hỏi của cô, nhưng cô vẫn nhìn nó một cách cực kì nghiêm túc. Nó nhìn gương mặt đó, ánh mắt lại trở về vẻ khó hiểu như thường ngày.

"Em là Park Jiyeon! Park Sunyoung! Em cũng muốn hỏi unnie một câu."- nó dừng lại nhìn cô, và sau khi đã nhận được cái gật đầu thì nó nói tiếp. "Park Sunyoung! Unnie có phải là Park Sunyoung không?"

Cô đơ người, nhưng không phải vì nó hỏi cô bằng câu hỏi của cô, mà do cô đang suy nghĩ câu trả lời của mình.

Đúng rồi, cô đâu phải là Park Sunyoung, đây chỉ là cái tên mà ông Hahm đặt cho cô thôi, và cô thật sự là ai, đó là một câu hỏi mà cô chưa từng nghĩ đến.

Nó thấy cô đứng yên thì chỉ đi lại gần, thì thầm vào tai cô. "Nếu unnie không mau nấu thì chúng ta sẽ không có đồ để ăn đó."- sau khi nghe được nó nói về nấu ăn thì mới nhớ lại, nhanh chóng chạy lại chỗ bếp, tiếp tục cắm cúi vào nhiệm vụ.

Một lúc sau thì Boram và Qri cũng vào giúp, hai người đã có một khoảng thời gian khó khăn để thoát khỏi hai người nào đó.

Tụi nó dọn bàn rồi cùng nhau ăn, cô nãy giờ vẫn im lặng, cô vẫn còn suy nghĩ về câu hỏi của nó. Bỗng cô cảm thấy hơi nhột, chân cô có cái gì đó khều thì phải.

Và khi ngước mặt lên, cô thấy ngay nó đang nhìn mình, vì hai người ngồi đối diện nhau. Nhưng mọi chuyện sẽ không có gì đáng nói nếu như nó không vừa nhìn cô vừa cười. Bây giờ cô có thể đoán được hung thủ đã làm cô nhột là ai rồi.

"Ah!!!!"- nó đột nhiên la lên, bốn con người nãy giờ trò chuyện cũng ngừng lại mà quay sang nhìn nó.

"Không có gì đâu! Xin lỗi vì đã lớn tiếng!"- nó nói câu xin lỗi rồi cúi đầu ăn như chưa có gì xảy ra.

Liếc mắt nhìn sang cô, nó thấy cô đang cười và nhìn nó một cách thản nhiên. Nhưng trong khi đó cô chính là nguyên nhân khiến nó lúc nãy la lên, và chính cô lúc nãy đã đạp lên chân nó. Cú đạp đó không mạnh lắm nhưng do nó không phòng bị nên bị bất ngờ.

Nhìn cái kẻ lúc nãy hại mình đang ăn cơm thoải mái ở kia, nó lại nở một nụ cười. Mới vài phút trước chính nó đã hỏi cô một câu hỏi, khiến cô cứ thơ thẩn suy nghĩ câu trả lời, nó khều chân cô cũng chỉ muốn cô trở về vẻ bình thường, nhưng mà ai ngờ được đã bị cô chơi lại một cú đau.

Nhưng mà dù sao kế hoạch kéo cô lại trở về như ngày thường đã thành công. Nó dứt khỏi ánh nhìn của mình hướng về cô, tiếp tục xử lí phần ăn của mình.

Sau một hồi, tụi nó cũng đã dọn dẹp hết món ăn trên bàn. Thêm vài phút nữa thì tụi nó rửa xong chỗ chén dĩa.

Vì lúc nãy đã chơi nên bây giờ chẳng còn ai dư sức để chơi nữa, nhưng tụi nó vẫn nén lại ngồi coi với nhau một bộ phim. Nhưng cô có vẻ quá mệt nên đã ngủ thiếp đi, đầu cô dựa vào vai nó, nó sau khi cảm nhận được vai mình bị nặng hơn một chút thì quay qua, và thấy cảnh cô đang nhắm mắt ngủ ngon lành trên vai nó.

Nó phì cười, sau đó nói với mấy người còn lại một tiếng rồi nhẹ nhàng bế cô lên phòng. Chỉnh lại tư thế ngủ cho cô, nó cũng hơi buồn ngủ rồi, thế là cởi cái áo khoác ngoài ra rồi nhẹ nhàng lên giường nằm kế cô.

Đúng lúc đó cô lại quay hết người về phía nó, nó ban đầu có hơi bất ngờ nhưng một lúc sau lại chỉ bình thản ngắm cô ngủ. Bàn tay không kiểm soát mà vuốt những lọn tóc vướng trên mặt cô sang một bên, thêm một lần nữa, nó mở rộng vòng tay ôm trọn cô vào lòng, nói nhỏ.

"Em cuối cùng...cũng tìm thấy unnie rồi!"

Lại một lần nữa, cô hôm nay chẳng gặp giấc mơ đó...

-----

Sáng hôm sau cô đã dậy sớm để nấu đồ ăn sáng cho cả bọn. Nói là đồ ăn nhưng thật ra chỉ có pancake. Lấy trong tủ lạnh ra bột bánh đã chuẩn bị sẵn từ hôm qua, lấy thêm một cái chảo nhỏ, cô từng chút một làm ra những miếng bánh đẹp mắt.

Vì là làm cho sáu người nên cũng mất khá nhiều thời gian, hên là có đủ bột chứ nếu không là còn lâu nữa.

Trang trí sơ thêm một chút rồi cô đem tất cả ra bàn. Tính đi lên kêu thì cô gặp nó ngay cầu thang đang đi xuống, hai người chào nhau buổi sáng rồi cô tiếp tục đi lên để kêu mấy người còn lại, về phần nó thì tiến tới bàn ăn ngồi xuống rồi lôi cái điện thoại ra lên mạng đọc tin tức.

Một lúc sau tất cả đều đã có mặt tại bàn ăn, họ ăn vào và cứ liên tục khen cô làm ngon, nó khiến cô hơi ngại. Đối với ông bà Hahm và Eunjung lần đầu ăn món cô nấu cũng như vậy nhưng nó đã rất lâu rồi, bây giờ đột nhiên có người khen nên cô lại thấy không thoải mái cho lắm.

Họ ăn chung với nhau, chơi với nhau cực kì vui vẻ. Nhưng tại một nơi nào đó, một kế hoạch khủng khiếp sắp được bắt đầu. Một mối nguy hiểm đang đến gần hơn với cô và nó...

~~~~~~~~~

Nhân dịp fic 'Cô vợ xinh đẹp của tổng tài lạnh lùng' được 10k nên đăng 2 chap.

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ cho Han&Na!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top