Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2: [Chat Noir] Chat Noir và Fan hâm mộ số một

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đau...

Đau quá...

Sao đầu anh lại đau như vậy? À... Là lúc đó...

Từng ký ức ùa về trong tâm trí Adrien, hay còn gọi là Chat Noir - người anh hùng duy nhất vẫn hoạt động tại Paris.

Những hình ảnh rời rạc liên tục trôi dạt trong bộ não chuếnh choáng: Chat Noir phát hiện toa tàu chở thuốc phiện của bọn buôn lậu, trận đánh nảy lửa giữa hai phe chính tà, rồi anh bị bắn vào đầu khi che chắn cho một vị cảnh sát tập sự! Dòng máu nóng chảy xuống che khuất một phần tầm nhìn khiến cơ thể anh choáng váng? Sau đó... hình như anh đâm sầm vào ban công của một người dân khi đang trên đường trở về nhà! Chết tiệt! Anh vừa ngất xỉu tại một nơi xa lạ, làm phiền người vô tội, phá hoại của công và có nguy cơ bị lộ!

Chat Noir mở bừng mắt, ánh vàng dịu nhẹ của đèn ngủ khiến đôi đồng tử mèo giãn ra một cách dễ chịu. Anh nhận thấy bản thân đang nằm trên một chiếc giường, khả năng nhìn xuyên bóng đêm vẫn còn khiến Chat thở phào. Anh nhẹ nhõm vì bản thân chưa mất đi trạng thái biến hình sau khi ngất xỉu. Chắc chắn Plagg sẽ mắng anh rất nhiều vì tình huống liều lĩnh lúc nãy, nhưng Chat vẫn rất vui lòng lắng nghe toàn bộ. Dù sao, những lời càu nhàu của Plagg luôn tràn đầy sự quan tâm.

Đột nhiên, cảm quan nhạy bén khiến Chat Noir lập tức bắt được tiếng hít thở nho nhỏ êm dịu đang lan tỏa trong không gian. Anh vội vàng xoay đầu về hướng phát ra âm thanh, vì mất máu quá nhiều và chuyển động quá nhanh khiến đầu Chat lại choáng váng. Cô gái xa lạ cũng thốt lên hoảng hốt khi nghe thấy âm thanh rên rỉ thống khổ của anh. Chỉ thấy cô vội vàng lại gần, đỡ anh nằm xuống.

- Này Kitty, tôi biết bạn là siêu anh hùng mặc đồ da bó sát luôn chạy nhảy đầy sức sống trên bầu trời Paris. Nhưng bạn biết đó, siêu anh hùng cũng có lúc bị thương và cần được chăm sóc. Vậy nên bây giờ hãy ngoan ngoãn nghỉ ngơi ở đây, tôi hứa sẽ đá mông bạn ra khỏi giường ngay khi bạn thật sự ổn. Đồng ý chứ, Mèo con?

Nhìn thấy khuôn mặt hiền lành nhưng lại cố tỏ ra hung dữ của cô gái, Adrien không thể ngăn mình giả vờ thở dài rồi đáp lại bằng một câu rất "Chat Noir":

- Xin quý cô thứ lỗi, liệu bạn có thể nhẹ nhàng thể hiện lòng tốt của mình với chú mèo đáng thương này không? Bạn biết đấy, chính là con mèo bé nhỏ ban ngày đấu tranh với bài tập còn ban đêm phải bảo vệ Paris ấy.

Ôi, đã rất lâu rồi anh mới nói chuyện theo cách hài hước thế này kể từ khi M'lady ra đi. Chat Noir lén nhìn chằm chằm cô gái đối diện hòng quan sát phản ứng của cô. Anh tự hỏi liệu những câu đùa ấy có quá mất hình tượng hay gây phiền nhiễu gì không, dù sao Ladybug cũng luôn phàn nàn thói quen cợt nhả của anh.

- Chậc chậc, Mèo con. Tôi đang nuôi một chú mèo đen trong nhà, một chú mèo THẬT SỰ, và tôi không ngại nhận thêm một con mèo đi lạc khác nếu bạn cũng muốn được tôi cưng nựng và vuốt ve mỗi ngày.

Anh thấy cô nháy mắt, cười thật tươi nhưng không kém phần nguy hiểm. Sau lớp kính cận, đôi mắt vàng trong veo của cô nheo lại đầy thách thức, chúng nhìn thẳng vào mắt anh. Chat biết mình cũng đang cười giống hệt như thế. Phản ứng của cô khiến anh liên tưởng đến một chú mèo Ba Tư đang nhẹ nhàng huơ huơ móng vuốt, sự đe dọa mềm như bông.

Sau đó, Chat cho phép bản thân quan sát kỹ hơn về người con gái đối diện. Trong lòng anh thầm ca thán vẻ đẹp thuần khiết của cô, về cách suối tóc nâu xõa tung hờ hững trượt khắp vai ôm lấy chiếc cổ thon gầy, về cách cánh môi nhỏ mềm mại khẽ nhếch lên, đặc biệt chúng làm nổi bật đôi mắt vàng lấp lánh đang ghim chặt vào anh không chút e dè. Có thể nói, Chat Noir rất ấn tượng về đôi mắt "chính trực" của cô.

Không phải tự cao nhưng càng trưởng thành, anh nhận ra phụ nữ thường nhìn chằm chằm từ phần thắt lưng trở xuống của anh để đánh giá, đặc biệt khi Chat luôn mặc một bộ đồ bó sát cơ thể thế này. Nhưng cô gái tốt bụng kia luôn cố gắng nhìn thẳng mắt anh, như thể nếu nhìn vào chỗ khác sẽ là một sự khinh nhờn. Anh thích lắm.

Tuy vậy, anh vẫn không thể ngăn mình sử dụng bộ não thương hiệu "Chat Noir" để tìm một lời đáp trả phù hợp.

- Ồ! Thế là quý cô đây muốn nhận nuôi con mèo hoang dã này ư? Dũng cảm đấy cô gái, nhưng tôi là của mọi người cơ.

Chat khá bất ngờ khi đối phương dường như không một chút ngạc nhiên khi nghe câu trả lời đầy trêu chọc của anh, thay vào đó cô còn cười vui vẻ hơn trước và dùng một ngón tay nâng cằm anh lên.

- Daisy, Daisy Blanchett thưa ông. Tôi đang nuôi một chú mèo rất xinh đẹp và chú ta đã phải quỳ gối trước sự chăm sóc chu đáo của tôi. Hy vọng chàng mèo đen đi lạc này sẽ không gục ngã dưới chân tôi quá nhanh.

Lần cuối cùng có người đáp lại lời trêu chọc của anh tích cực như vậy là khi nào nhỉ? Chat Noir không nhớ nổi. Từ khi bố anh - cũng chính là kẻ phản diện lớn nhất Paris - Hawk Moth bị bắt, M'lady - tình yêu của đời anh, đã đột nhiên từ bỏ vai trò anh hùng và để anh một mình với màn đêm tĩnh lặng, Chat Noir chưa từng "thật sự" nói chuyện với bất cứ "con người" nào.

Anh vẫn tiêu diệt cái ác như một thói quen, nhưng không có đồng đội, không có tình yêu, chỉ có căn nhà rỗng tuếch cùng mớ gia sản kếch xù vô nghĩa khiến Adrien mất đi hy vọng vào thứ gọi là "tương lai". Bạn bè cố gắng liên lạc với anh, nhưng không một ai hiểu rằng con mèo đen đau khổ đã phải tự tay đưa cha mình vào tù. Khi nó chỉ cần sự an ủi từ "quý cô của mình" thì lại bị vứt bỏ như một vật hết giá trị sử dụng.

- Này Kitty, bạn đang thất thần à? Trái đất gọi Mèo con, Mèo con nghe rõ trả lời? Bạn đang ngây ngất vì sự xinh đẹp của tôi đúng không? Meo meo? Anh chàng đẹp trai? Này? Vết thương của bạn lại tái phát à?

Cảm nhận sự lo lắng toát ra trong giọng nói cô gái, Chat Noir từ từ thoát khỏi dòng suy nghĩ hỗn loạn. Anh ngượng ngùng cười, xoa xoa gáy rồi chợt dịu dàng nâng bàn tay trắng nõn trước mặt lên, cúi xuống một chút giả vờ như đang hôn tay cô gái trong khi môi vẫn cách mu bàn tay một khoảng cách đầy lịch sự. Lần này, Chat dùng nụ cười tỏa nắng của "Adrien", nói với cô gái với vẻ biết ơn sâu sắc.

- Daisy Blanchett? Daisy trong sáng? Một cái tên phù hợp cho một quý cô xinh đẹp và tốt bụng. Cảm ơn vì đã chăm sóc vết thương giúp tôi. Tôi hứa sẽ gửi tặng cô bộ bàn ghế mới vì sơ sót của mình. À, phải gửi cả bộ chăn nệm mới nữa chứ!

- Tôi chỉ thích bộ chăn nệm của mình thôi Mèo con. Và tôi ổn nếu chỉ phải hy sinh bộ bàn ghế để cứu mạng người anh hùng quý giá của Paris.

Tâm trạng của Chat càng ngày càng thả lỏng hơn khi cảm nhận được lòng tốt thông qua nụ cười hồn nhiên của cô gái. Dù lời nói của Daisy cũng cợt nhả giống anh, nhưng sự tử tế đơn thuần chưa bao giờ biến mất kể từ khi anh tỉnh dậy.

- Được rồi, bạn chính thức làm con mèo này cảm động muốn khóc. Giờ thì quý cô muốn tôi làm gì để trả ơn đây?

Ồ, lần đầu tiên Chat Noir cảm nhận được sự bối rối hiện ra trong đôi mắt vàng trong trẻo. Anh âm thầm hài lòng vì mình đã chiếm thế thượng phong trong cuộc trò chuyện. Chat thích thú nghiêng người tạo dáng khoe toàn bộ cơ thể như một thói quen của cựu siêu mẫu. Từ khi cha anh vào tù, cuối cùng Adrien cũng không phải miễn cưỡng đi tới những buổi chụp ảnh sáo rỗng hoặc những bữa tiệc giao lưu của tầng lớp thượng lưu chỉ biết vật chất nữa. Adrien Agreste giờ đây cũng tự do như Chat Noir vậy.

- Ừm Chat... Tôi vừa quay lại Paris nên chưa có người bạn nào cả. Tôi có thể kết bạn với bạn không? Là một du học sinh, tôi thấy có chút cô đơn và lạc lõng ở một nơi xa lạ. Tôi luôn ước có thêm bạn bè để gắn bó hơn với thành phố xinh đẹp này.

Đừng đùa, bất ngờ bị đôi mắt cún con và giọng nói nài nỉ tấn công khiến Chat gần như gật đầu mà không quan tâm tới yêu cầu cô gái đưa ra là gì. Anh giật mình co người lại một chút rồi đáp:

- Tôi không chắc một anh hùng ở vị thế khó xử như tôi có thể được phép có "bạn bè" không thưa cô. Tôi sợ tôi sẽ khiến cô gặp nguy hiểm. M'lady sẽ không đồng ý...

Chờ đã... Bây giờ đã không còn ai đặt ra những quy tắc anh hùng nữa. Ladybug đã bỏ anh lại và bây giờ anh đã có thể tự đưa ra lựa chọn.

Chat Noir cúi đầu, rồi ngẩng lên với nụ cười đắng chát.

- Bạn biết đấy, tôi nghĩ mọi chuyện sẽ ổn thôi nếu tôi đủ cẩn thận. Tôi có thể đến thăm bạn mỗi tuần một lần nếu bạn không phiền, thưa quý cô.

Daisy Blanchett hơi nhíu mày, nhìn chằm chằm vào mắt anh, có lẽ cô nhận ra điều gì đó.

- Ôi chúa ơi, tôi vừa khiến bạn nhớ lại cô ấy- Ôi, bỏ qua bỏ qua, đừng nghĩ gì nữa Mèo con. Nhìn vào tôi này! Bạn thích ăn những gì, bạn sẽ đến vào lúc nào? Tín hiệu của chúng ta là gì? Tôi nên chuẩn bị những trò giải trí nào để chúng ta cùng chơi đây? Tôi vui quá Mèo con!

Chat Noir cũng háo hức vô cùng. Sự tử tế và nhạy cảm của cô giống hệt một người bạn của anh, nhưng gần đây anh không dám để bạn bè mình thấy được sự thảm hại của một "Adrien mất cả cha lẫn mẹ" nên đã vô thức tránh xa họ. Có lẽ anh sẽ tìm thấy mối quan hệ mới tích cực hơn, an toàn hơn với thân phận Chat Noir. Anh luôn cảm thấy mạnh mẽ khi trốn sau lớp mặt nạ.

Chat Noir nở một nụ cười siêu tự mãn, nâng ngón tay chỉ vào trán của cô gái, dịu dàng đẩy gương mặt háo hức kia lùi về sau một chút rồi giả vờ trầm ngâm nói:

- Sao nào? Háo hức được kết bạn với thần tượng của mình nhỉ quý cô. Nếu quý cô muốn biết sở thích và hình mẫu lý tưởng của tôi thì chỉ cần hỏi. Tôi rất vui vì có một fan hâm mộ siêu dễ thương như quý cô đây. Chăn mền Chat Noir phiên bản giới hạn bán hết trong một giây kể từ lúc lên kệ? Ngay cả tôi cũng không thể mua kịp nó đâu thưa quý cô.

Vừa nói anh vừa chống cằm, nháy mắt ra hiệu cho Daisy nhìn vào hàng tá những poster in hình Chat Noir dán trên tường phòng. Nhưng cô gái cũng nhanh nhạy không kém, chỉ giả vờ bình thản như không thấy gợi ý trong câu nói của Chat, cô đáp lại với giọng đều đều.

- Chỉ cần nói cho tôi biết bạn thích ăn gì thôi Mèo con. Nhìn chằm chằm vào phòng của ân nhân cứu mạng không phải là điều một quý ông nên làm đâu nhé.

Chat Noir suýt chút thì cười thành tiếng trước phản ứng giả vờ chính nghĩa, giả điên đúng lúc, lên án ngược lại nạn nhân siêu đáng yêu của cô. Anh từ từ đứng dậy, mở cửa ban công và nói với người bạn mới của mình:

- Tôi thích trà và bánh ngọt thưa cô, và tôi hy vọng lần sau khi tôi gõ ba lần lên cửa sổ của bạn, bạn có thể đừng gỡ những poster đó xuống hay giả vờ giấu những chú mèo bông mềm mại trên giường nhé. Trước khi tạm biệt, tôi phải nói rằng tôi rất thích bộ đồ ngủ in hình Chat Noir sau lưng của bạn, tôi sẽ quay lại sớm. Tạm biệt fan hâm mộ số một nhé. Au revoir belle dame! (Tạm biệt quý cô xinh đẹp)

Chat Noir nháy mắt, cười vô cùng gợi đòn rồi đu gậy rời khỏi ban công nhà Daisy. Thấp thoáng sau lưng anh là tiếng rên rỉ đầy xấu hổ của cô gái tốt bụng. Chat Noir chưa bao giờ vui như vậy kể từ khi Ladybug rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top