Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

5. It's impossible

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hi purrincess ❤❤❤!"

Một giọng nói quen thuộc vang lên.

Marinette biết rõ đó là giọng của ai.

Cứ vào giờ này mỗi tối chủ nhật hàng tuần, sẽ có một tên mèo đen nào đó ghé vào ban công nhà cô để tìm người tâm sự.

Còn cô thì trở thành người lắng nghe, đôi khi pha vào những mẩu chuyện nho nhỏ nếu chúng có liên quan đến chủ đề nói của cả hai.

"Hi kitty! Thế tối nay hai ta sẽ bàn luận về gì vậy?" Cô mỉm cười.

"À, thì là..."

Chat Noir - người đang ngồi một cách thoải mái trên lan can, tỏ vẻ chần chừ. Anh không biết mình có nên hỏi hay không, vì anh cho rằng cô sẽ không trả lời. Nhưng không biết tự bao giờ anh đã để ý đến điều đó và không ngừng tò mò về nó nữa.

"Là gì? Bộ khó nói lắm sao?"

"Có một chút... Mà princess này, em còn nhớ... cái hôm... Glaciator... xuất hiện chứ?"

Hôm đó ư, dĩ nhiên là cô nhớ.

Lúc ấy, chỉ vì không thể ăn kem cùng Adrien mà cô đã phá hỏng buổi đi chơi của mọi người, rồi còn làm bác André buồn nữa.

Nhờ cô mà lại có thêm một akuma, thêm một người trở thành nạn nhân của Hawk Moth.

Trước khi nhận ra sự hiện diện của Glaciator, cô đã trò chuyện với Chat Noir, phát hiện ra anh không vui vì anh đã tạo một bất ngờ dành riêng cho Ladybug nhưng cô ấy đã không đến.

Và Ladybug cùng Chat lại một lần nữa giải cứu Paris.

Khi mọi thứ đã xong, cô nói rằng cô xem anh là một người bạn và thừa nhận mình đã nói dối anh là vì một chàng trai. Chat sau đó bảo tình bạn này là tất cả đối với anh, nhẹ nhàng hôn vào má cô, đưa cô cành hồng đỏ rồi biến mất trong đêm.

Có thể cô đã bỏ qua vài chi tiết, nhưng đấy là đại khái chuyện đã xảy ra vào ngày hôm đó.

"Tôi nhớ." Marinette đáp trong khi ngắm nhìn bầu trời đêm, có những ngôi sao lấp lánh, chúng ở rất xa, khó mà có thể với tay chạm đến.

Thật giống như...

Chat hỏi tiếp: "Lúc tôi và em ở cùng nhau hôm đó, sau khi em bảo rằng cả em và tôi có lẽ cần được an ủi, tôi hỏi: 'Em cũng đang thất tình sao?'. Và em trả lời..."

"Ừ." Hình như anh rảnh rỗi sinh nông nỗi muốn đi ôm chuyện quá khứ với cô thì phải.

Đã đến thời điểm để sự tò mò "thầm kín" của anh được "khai sáng."

"Em thừa nhận em đang thất tình. Vậy... Thứ lỗi cho tôi Marinette, tôi biết câu hỏi này của tôi sẽ làm em khó chịu, nhưng em thực sự đã hoặc đang thích ai đó sao?"

"Hả!?" Cô kêu lên, cô thật sự đã bị tên mèo nói trúng tim đen rồi.

Câu hỏi đó thực sự làm cô khó chịu rồi đó.

Mà anh đã bắt đầu quan tâm đến việc cô có "người ấy" trong lòng hay chưa từ khi nào vậy?

Với lại, để cho phép bản thân có nên nói việc này với anh hay không thì cô cần xác định lí do đằng sau câu hỏi ấy.

"Chat à, đây là chuyện tình cảm, là vấn đề cá nhân, tôi không nghĩ mình nên nói... Với lại, tại sao anh lại hỏi chuyện này?"

"Mèo thường rất tò mò, không phải sao purrincess? Tôi cũng không cần em phải nói tên người đó ra. Tôi chỉ cần biết là hiện giờ quý cô xinh đẹp đây có 'cảm nắng' ai đó không thôi."

Cũng vào hôm đó, cô đã phát hiện ra...

Tên anh hùng đang bên cạnh cô đã yêu một người.

Người đó là cô, nhưng là một 'cô' khác. ['cô' này là Ladybug nhé, ai xem phim, đọc fanfic cũng biết mừ.]

Và rồi, cô chợt nhận thấy cả hai có một điểm chung.

Là đều mang trong mình một mối tình đơn phương. [với một bản thân khác của đối phương]

Cô thì thích cậu bạn cùng lớp tên Adrien Agreste nhưng cậu ấy không nhận ra được tình cảm của cô dành cho cậu, nghĩ đó là tình bạn bè thông thường.

Còn Chat Noir, người chỉ yêu duy nhất một nàng bọ rùa nào đó nhưng nàng ta đã có hình ảnh cậu người mẫu tóc vàng ngự trị trong tim nên không để ý đến và chỉ coi anh là cộng sự, bạn hay một con mèo đen thích chơi chữ và tán tỉnh mình.

Chia sẻ cho anh một chút, chắc không sao đâu nhỉ, dù gì thì Chat cũng đâu có học cùng trường với cô...

Cô nghĩ vậy.

"Ờ... Đúng là... Tôi có thích một người. Nhưng cậu ấy lại không biết tôi thích cậu ấy..." Cô lên tiếng thừa nhận.

Vậy là... Đơn phương ai đó sao?

Thật giống như...

"Ồ, nếu em muốn cưa đổ cậu ta, quân sư tình yêu Chat Noir đây có thể chỉ cho em vài mánh khóe hữu ích đấy." Chat cười, như thể tự tin lắm về mấy cái mánh khóe đó của mình. Rõ là tên tự phụ!

"Ý kiến... hay đó!" Cô nói, giả vờ tỏ vẻ thích thú ý tưởng kia của anh, chứ nếu có thể thì cô sẽ nói câu này: "Nếu đó là những lời tán tỉnh đầy sến súa mà anh thường nói với 'tôi' thì xin miễn nhé." ['tôi' chỉ ai, mấy bạn cũng hiểu nhỉ.]

Buông tiếng thở dài, cô kể: "Cứ mỗi khi cậu ấy ở cạnh tôi, một câu tôi cũng không thể nói hoàn chỉnh, cậu ấy hỏi gì, tôi chỉ có thể đáp lại một cách lắp bắp. Nghe thật... kì lạ phải không?"

"Không, không đâu. Nhưng cậu ta có thực sự tuyệt vời đến mức khiến em rơi vào lưới tình không Marinette?"

"Tuyệt vời sao? Không! Cậu ấy còn hơn thế, tóm lại là cậu ấy rất... hoàn hảo."

Chat thắc mắc, người mà princess của anh thích liệu có thể là ai?

Nathaniel?

Luka?

Hay là...? Ầy, không thể nào người đó là anh được.

Anh nghĩ vậy.

Dẹp ý nghĩ đó sang một bên, anh lại hỏi cô:

"Á à, thế 'Quý ngài Hoàn hảo' ấy chắc đẹp trai lắm nhở?"

"Adrien không những đẹp trai, mà cậu ấy còn rất tốt bụng nữa..." Sau đó cô thuyết giảng cho anh nghe một loạt những điểm cô cho là "tuyệt trên tuyệt" của Adrien mà không nhận ra tình trạng cứng đơ của người bên cạnh.

Chat thoáng đỏ mặt, trong lòng anh bỗng nổi lên một cảm giác sung sướng, nhưng anh không biết tại sao anh lại thế, cứ giống như anh vừa được người mình yêu tỏ tình với mình vậy.

Bất giác, anh muốn đùa cô một chút. Nở nụ cười ranh ma, anh cất giọng:

"Hey, princess, nếu... tôi bảo em tôi là... Adrien thì sao?"

Nói là muốn đùa, nhưng anh muốn cho cô biết sự thật thông qua lời nói đùa đó. Tuy nhiên, cô chỉ xem đó là một trò đùa mà thôi.

"Cứ mơ đẹp vào đi, kitty."

Và cô cũng hùa vào trò đùa của anh bằng cách nói:

"Thế... nếu tôi nói tôi chính là... nữ anh hùng của Paris - Ladybug thì sao đây? Anh có tin tôi không?"

"Em đùa tôi phải không? Chuyện đó sao xảy ra được."

"Ừ... Tôi đùa anh đấy. Sao có chuyện đó được nhỉ."

Hai người nhìn nhau trong thầm lặng, và dường như có cùng một suy nghĩ trong đầu.

Lỡ như chẳng ai trong chúng ta đùa
Liệu tôi có thể may mắn như thế chăng?

.
.
.

[Okay, các bạn cũng biết, năm học mới đang tới gần nhỉ. Đối với mình, đây là năm cuối cấp và nó khá quan trọng với mình. Mình đoán lịch học sắp tới của mình sẽ bận lắm nên việc ra chap mới sẽ còn lâu hơn bây giờ, nhưng mình sẽ cố hết sức. Cảm ơn các bạn vì đã đọc, vote và comment cho truyện của mình ạ. 😊]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top