Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 1: MÙA XUÂN ~ "Gặp gỡ" và "Tìm kho báu" ~

Chương 1: Một kết thúc hạnh phúc mà chưa ai từng được thấy (1) 

 "Ngài đã gặp mirai no kimi rồi đó."

Người thầy bói già nhìn tôi chằm chằm nói.

Rồi ông nói tiếp.

"Ngài có nghĩ tới ai không?

Theo như lời người đàn ông già khoác trên mình chiếc áo choàng đen tuyền gợi nhớ đến thế giới viễn tưởng và quả thực có chút đáng ngờ này, thì ở đâu đó trên đời, có một người được gắn kết với tôi bằng một mối lương duyên vô cùng mạnh mẽ.

Ông đã nhấn mạnh rằng, sức mạnh của mối lương duyên gắn kết hai con người là một thứ mà "Cho dù có mang trên tay thanh gươm sắc bén nhất thế gian cũng không thể cắt đứt được.".

Và nếu tôi muốn có một tương lai hạnh phúc thì tôi phải nắm tay người đó mà sống.

Nhất định không được nhận nhầm người đó.

Tôi đã trợn tròn cả mắt khi cái cụm từ mirai no kimi cất lên.

Người thầy bói già cũng đã nói."Cho phép kẻ này gọi người con gái quan trọng như nữ thần đối với ngài đây là mirai no kimi được không? Có lẽ tương tự như "người con gái định mệnh" theo cách diễn đạt thông thường vậy."

Mirai no kimi –––– Định mệnh của đời tôi.

***

Vì vài lí do, một thằng con trai mà dù sao đi chăng nữa thì tiền đối với nó cũng rất quan trọng như tôi đã bắt đầu làm thêm tại một quán rượu ngay sau khi nhập học trường cao trung.

Tất nhiên là tôi phải khai man tuổi của mình rồi.

Mới lớp 10 đã đi làm thêm ở quán rượu, mặc dù phải đối mặt với rất nhiều rủi ro[1], nhưng trước mức lương trả theo giờ khá cao, lại còn có thể nghỉ ngơi một chút sau giờ tan học, bao nhiêu bất an của tôi cũng theo đó mà bay biến mất.

Khi tôi bị người thầy bói già kì cục gọi khựng lại cũng là lúc tôi đang trên đường về sau khi làm thêm ở quán rượu đó.

"Đáng ra đúng ngày hôm nay ta đã định ngừng việc xem tướng số cho mọi người rồi." Ông già nói. "Nhưng ngài laị xuất hiện ở đây, bao bọc trong vận mệnh cường đại này. Có thể nói là vô cùng tương thích với nghiệp tướng số của ta. Đây cũng là một mối lương duyên, ta không cần tiền bạc vật chất của ngài. Ta chỉ cần ngài lắng nghe một chút, ngài có phiền không?"

Mặt trăng dường như có vẻ to hơn bình thường, và bầu trời đêm khi ấy sáng rỡ một cách ghê rợn, như mang một điềm báo nào đó.

Câu hỏi của ông cụ về mirai no kimi chỉ nhận lại từ tôi cái nghiêng đầu khó hiểu. Người thầy bói già cỏ vẻ thấy được cảnh tượng đáng thương ấy, nhìn chăm chú quả cầu pha lê, mỉm cười nói "Vì đêm nay là đêm cuối rồi... Vậy thử tiếp tục cuộc hành trình một chút là được nhỉ..."

Rồi ông nói thêm.

"Xin đừng lo lắng. Tơ hồng định mệnh chắc chắn sẽ mang ngài và mirai no kimi đến với nhau. Cô gái này cũng giống như ngài đây, trong tương lai sẽ gặp phải chuyện phiền não bởi những vấn đề đã phát sinh. Và để giải quyết những lo lắng này, không lâu nữa cô ấy chắc chắn sẽ tìm đến sự trợ giúp của ngài. Ngài nên nhân cơ hội đó mà làm sâu sắc thêm mối quan hệ của hai người."

Nói rồi ông lão ngẩng đầu nhìn một cách xa xăm, tưởng chừng ánh mắt có thể nhìn thấu tới từng vì sao trong dải ngân hà. Tôi đuổi theo hướng nhìn của ông, mặt trăng đang bị một đám mây lớn nuốt trọn, đem tới cho bầu trời đêm sự tăm tối và u ám.

Cùng với đó, bóng tối dần xâm chiếm bầu trời đêm mà mới phút trước còn đang sáng rực một cách kì dị.

"Có vẻ như là cuộc hành trình của ta tới đây thôi."

Tôi cảm thấy như giọng của ông lão nhuốm màu cô độc.

"Được gặp vận mệnh đầy thú vị như vậy, tôi vô cùng cảm kích.Phía trước con đường cuộc đời, vô vàn những chuyện liên quan đến vận mệnh của mọi người đang đón đợi ngài. Tuy vậy ngài không được sợ hãi, càng không vì thế mà trốn tránh. Ngài chỉ cần tin vào bản thân mình, tin tưởng cô gái định mệnh của ngài cũng như đặt trọn niềm tin vào tương lai phía trước. Tôi cầu chúc cho quý ngài trẻ tuổi đây một tương lai hạnh phúc và tốt đẹp."

Bằng câu nói ấy, người thầy bói già luôn nhún nhường đặt dấu chấm hết rõ ràng cho nghiệp tướng số của mình. Như một con rối đứt dây, ông ngừng lại mọi hoạt động của mình, rồi chìm dần vào bóng đen thăm thẳm trong đêm tối.

***

Cho tới bây giờ mỗi khi tôi nhớ lại, đó vẫn là một đêm thực sự kì quái.

Đêm đó, mặc dù thực sự mệt mỏi vì cuộc sống trung học và công việc, tôi hầu như không thể ngủ được chút nào.

Những câu chữ mà ông già đã nói lúc nào cũng vang vọng trong trí óc, quấy rầy giấc ngủ của tôi.

–––– Vận mệnh

Làm sao tôi lại để bản thân lung lay bởi những câu nói đó được cơ chứ?

Bói toán có thể đúng, có thể không, nhưng có một điều chắc chắn.

Điều đó là hàng ngày tôi sống với mong muốn rằng tôi trong tương lai sẽ hạnh phúc hơn bây giờ, dù chỉ là một chút.

Kể từ khi học sơ trung, cho dù có cô đơn không người thân, tôi vẫn tiếp tục đến trường, dù biết là vi phạm nội quy, vi phạm pháp luật, tôi vẫn chấp nhận làm thêm tại quán rượu vào buổi tối, tất cả không bởi điều gì khác ngoài mong ước đó.

Vì tôi luôn mong như thế, nên khi nghe người nào đó nói về mirai no kimi - người sẽ đem màu sắc tới cho cuộc sống của tôi, cùng tôi tìm kiếm hạnh phúc - tôi sẽ rất tò mò và bận tâm.

Tôi đã sống một cuộc sống rất con người, không màng tới mấy thứ bói toán phi khoa học, nên khi nghe được mấy lời tiên đoán và định mệnh kia, tôi cảm thấy rất dị ứng.

Mặc dù không tin vào những thứ kiểu như bói toán, nhưng chỉ riêng với vấn đề này thì cho dù thế nào đi chăng nữa, tôi vẫn không thể phớt lờ.

Tôi đã nghĩ tới một người mình từng gặp mặt. Người có thể là mirai no kimi của mình.

Lại phải nói đến, từ sau khi vào trung học, đã có một người con gái khiến tôi chú ý tới từng cử chỉ mà không cần biết lí do tại sao.

Tôi cũng sẽ không lấy làm lạ nếu nói mirai no kimi - người gắn kết chặt chẽ với tôi, người sẽ tìm tới sự giúp đỡ của tôi trong một tương lai không xa - là cô bạn cùng lớp ấy.

Một tháng kể từ cái đêm định mệnh ấy.

Takase Yuuri, là một cô bạn cùng lớp rất dễ thương, cô bé đẹp đến nỗi đã hoàn toàn chiếm trọn tâm chí tôi.

Ánh mắt điềm tĩnh, nhẹ nhàng, không bao giờ khiến người khác cảm thấy căng thẳng.

Cặp lông mày rõ nét, tràn đầy ý chí như nói lên rằng nếu cô gái ấy tin tưởng điều gì là đúng đắn, cô bé sẽ theo đuổi nó đến cùng.

Sóng mũi nhỏ, thanh thoát, không có vẻ là một con người ham tư lợi.

Đôi tai cân xứng, tựa như chỉ những ngôn từ tinh khiết nhất mới có thể lọt vào tai cô.

Bờ môi ẩm, tươi tắn và mềm mại.

Tôi nhớ mình từng nghe người ta nói "Trông mặt mà bắt hình dong", Takase Yuuri quả đúng là như vậy... một phong cách sống vô cùng chính trực và không có gì đáng phải chê trách.

Mái tóc được cắt bằng cả trước và sau, đen tuyền, gợi nhớ tới mái tóc của một con búp bê được một nghệ nhân sơn mài lành nghề tạo nên. Và nó rất hợp với cô ấy.

Vừa trở thành học sinh trung học, cơ hội gặp được gái đẹp kể cũng nhiều hơn. Tuy thế tôi cũng không được gặp nhiều cô gái trong sáng kiểu như vậy. Bảo rằng họ hiếm có khó tìm thì cũng không phải nói quá.

Một trong những nét đặc biệt của Takase Yuuri, đó là không thể tìm thấy trong cô ấy những suy nghĩ xấu như cố gắng trưng diện hơn hoặc đi câu trai. Những bộ đồ cô ấy mặc hàng ngày cũng vô cùng đơn giản.

Mặc dù vậy, nhưng từ đầu chí cuối, trong cô ấy vẫn luôn có một vẻ cuốn hút của người thiếu nữ.

Cô gái như thế khiến trái tim tôi rung động hơn bất cứ cô gái nào tôi từng gặp trong những năm tháng đi học.

***

Có lẽ Takase Yuuri trưởng thành trong một gia đình gia giáo.

Nhất cử nhất động của cô ấy đều vô cùng tinh tế, ví dụ như cái cách cô ấy sử dụng tẩy, khi tôi nhìn thấy đã không thể không nghĩ rằng: "Đến cục tẩy mà cũng có thể dùng một cách trang nhã như vậy sao?"

Nếu có một thứ "Bí kíp dùng tẩy" như kiểu trà đạo và thư pháp thì hẳn cô ấy cũng muốn truyền bá cái đạo đó rộng rãi đến trẻ con trên toàn đất nước mất.

Trong giờ học khi bị giáo viên gọi lên trả lời, cô ấy vẫn có thể trả lời rất rõ ràng, nếu có thể giúp những bạn học sinh xung quanh, cô ấy cũng sẵn sàng giảng bài mà không tỏ chút khó chịu. Giờ thể dục, nếu có bạn nào đó bị thương, cho dù có không thân đi chăng nữa thì cô ấy cũng sẽ đưa bạn đó tới phòng y tế. Đảm nhiệm vị trí quản lý mà không ai muốn làm, cô ấy vẫn hoàn thành công việc gọn ghẽ không một lời kêu ca.

Cứ nghĩ tới cô bé trông có vẻ hoàn toàn nghiêm túc và cứng nhắc ấy, tôi vô cùng ngạc nhiên khi thấy vào lúc rảnh rỗi, cô bé có thể nói chuyện với bất kì ai với nụ cười rạng rỡ để lộ hàm răng trắng bóng.

Người ta gọi những đứa trẻ như vậy là học sinh ưu tú.

Là học sinh ưu tú từ ngoại hình tới tính cách.

Mặc dù đúng ra mà nói thì không có học sinh nào hoàn hảo không có điểm yếu. Nhưng mà cô ấy thì quả thực không có điểm yếu nào cả.

***

Hồi sắp sang tháng 5, Takase được xếp vào lớp tôi đang học, lớp 10H trường Meiou. Mặc dù đang bị sốt, tôi vẫn để ý được chuyện đó.

Thật bất hạnh thay, tôi lại điêu đứng trước cô gái hoàn toàn hoàn hảo ấy rồi

Mặc dù sợi dây liên kết tôi và Takase Yuuri cho tới bây giờ vẫn chưa có dấu hiệu xuất hiện, nhưng có lẽ cô ấy là mirai no kimi. Chỉ cần nghĩ như vậy là tôi đã thấy bồn chồn lắm rồi.

Vậy nên tôi chưa hề nói chuyện tử tế với cô ấy lần nào. Trống rỗng và vấp váp, tôi chỉ thốt ra những lời lẩm bẩm.

Ông lão thầy bói đã nói về mirai no kimi thế này: "Trong tương lai sẽ lúng túng bởi những khó khăn đã có, và không bao lâu nữa sẽ yêu cầu sự trợ giúp từ tôi.

Giả sử như lời của ông ấy là đúng, thì đâu đó trong cuộc sống của Takase, có nỗi khó khăn nào như vậy sao?

Ánh mắt của Takase luôn lấp lánh hướng về phía trước, nếu nhìn bằng con mắt của người ngoài cuộc, cô ấy như chỉ đang lướt đi để tiến tới tương lai tươi sáng mà cô nên đi.

Ít nhất, so với một thằng giấu trường cao trung, gian lận tuổi để làm việc vào ban đêm như tôi, thế giới mà chúng tôi sống cũng quá khác nhau rồi.

–––– Takase Yuuri không phải mirai no kimi.

Khả năng đó đã bùng lên trong đầu tôi vài ngày nay.

Mỗi lần nhìn gương mặt đúng mực Yamato Nadeshiko[2] của Takase, thấy cô ấy vui vẻ chuyện trò cùng bạn bè, tôi lại cảm thấy mình đã nghĩ quá nhiều. Có thể được gắn kết với người như vậy hẳn phải là một thằng con trai cũng ra trò lắm. Vừa tự cười nhạo bản thân, tôi ghi nhớ cảm giác nhói lên trong lồng ngực, và phó mặc tất cả cho buổi sáng xuân êm đềm như thế.

––––––––––

[1] Ở Nhật Bản, công dân từ 20 tuổi trở lên mới được hút thuốc và sử dụng đồ uống có cồn.

[2] Hình mẫu người phụ nữ lý tưởng, đảm đang. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: