Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

5. Công viên giải trí

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Càng ngày tôi càng thân với Mitsuya, bởi vì tần suất tôi gặp cậu nhiều như anh tài xế vậy. Chúng tôi nói chuyện nhiều hơn khi ở trường, ở nhà cũng không ngoại lệ, chỉ là tôi lại thích chơi với em cậu ta xíu hoi (xạo đó, tôi simp luôn hai đứa nhỏ thì có). Tôi hay dành thời gian để xem tivi cùng hai đứa nhỏ, thỉnh thoảng có chỉ bài, tâm sự tâm tình tuổi mới lớn, vân vân và mây mây...

Hôm nay cũng không ngoại lệ, tôi ngồi xem tivi cùng với Lana và Mana trong lúc Mitsuya chuẩn bị bữa tối (hầu như lúc nào cũng vậy). Chương trình tivi đang review Công viên giải trí lớn nhất thành phố.

Ồ, lâu rồi tôi chưa được đi nhỉ. Tôi nhìn xuống hai đứa nhóc, đôi mắt lấp lánh của nhóc dán chặt vào TV.

"Oa, nhìn tuyệt quá." - cô bé nhỏ ca ngợi, đôi mắt của bé nhìn vào TV.

"Em đã được đi đến đó chưa?" - tôi hỏi

"Dạ chưa ạ. Ước gì em được đi đến đó một lần." - mặt cô bé buồn xo.

"Vậy nếu bây giờ hai em hôn chị thì em sẽ được đến Công viên chơi thoả thích luôn." - tôi chỉ vào má mình. Tôi cũng chỉ đi đến đó được một lần, cũng mấy năm rồi chắc bây giờ có nhiều thay đổi lắm đây.

Hai đứa nhỏ mắt sáng lấp lánh, bay tới hôn nhẹ vào má tôi, nhân sinh không còn gì luyến tiếc. Giao kèo đã được thiết lập, tôi đồng ý, hẹn chủ nhật tuần đi triển luôn cho nóng. Nhưng trước đó, có một vấn đề hơi lớn, đó là anh của hai đứa nhóc này. Tôi lật đật chạy vào bếp.

"Mitsuya-kun này, chủ nhật này tụi mình đi Công viên giải trí được không?"

"Sao tự dưng lại..."

"Nhìn hai đứa em của cậu dễ thương quá nên tớ... A nhưng đừng lo, mọi chi phí tớ sẽ lo hết."

"Không được." - cậu từ chối

Hai đứa nhóc ngoài kia nghe Mitsuya từ chối, chạy vào bám chân Mitsuya, la làng lên khóc, cầu xin Mitsuya cho đi.

"Nha Mitsuya? Nhìn Luna với Mana đáng thương chưa kìa."

"Không được, hai đứa này, đừng có mà làm phiền chị ấy nữa."

Hai nhóc còn khóc to hơn, ăn vạ dữ hơn, sợ làm phiền hàng xóm. Mitsuya chỉ còn biết gật đầu đồng ý, Luna với Mana cười như được mùa, nắm tay tôi kéo ra ngoài ngồi chơi.

Tối đến, trong lúc tôi đang chờ anh tài xế đến, Mitsuya đứng chờ cùng với tôi.

"Cậu không cần phải làm như vậy đâu."

"Sao cơ?" - đột nhiên Mitsuya nói gì vậy.

"Công viên giải trí, nếu không muốn thì cậu cứ bỏ đi, không cần hùa theo đám em nhà tôi đâu." - cậu gằng giọng

Gì vậy, cái này là tôi đề xuất chứ em cậu ấy đâu có đòi đâu. Cơ mà cậu ấy lo cho tôi sao.

"Không, tôi mới là người đòi đi, em cậu mới là nạn nhân. Cậu cũng phải đi với bọn này chứ, nếu cậu lo về chi phí thì cứ nấu ăn thật cho tôi là được." - tôi cười khẩy.

Cuối cùng cậu chịu, đành đồng ý.  Tôi vui vẻ vào xe, chào cậu. Về đến nhà, tôi lập tức đặt vé, xem quần áo để mặc cho ngày hôm đó. Mở tủ ra, quần áo tôi chỉ có vài bộ đơn giản như quần sọt với áo sơ mi, váy thì toàn loại dạng dạ hội, còn lại toàn kimono với yukata, không có một bộ đồ nào dễ thương, hoặc dễ đi lại để đi chơi. Tôi thất vọng, nhắn tin cho Rin để tư vấn về quần áo, cô rủ cả bọn đi mua quần áo vào thứ 7, tiện đi chơi luôn. Nghe ổn áp phết nhỉ, tôi đồng ý.

Thứ 7 đã đến, tôi mặc một chiếc bộ đồ đơn giản đến. Cả bọn cùng đến trung tâm thương mại để lựa quần áo. Sau một hồi lựa, được Rin tư vấn rất nhiều, tôi lại mua thêm vài chiếc váy, yếm, áo cổ lọ, váy xếp ly và vài đôi giày (thể thao, bốt). Ngoài ra Rin với Saki cũng mua một vài bộ đồ. Lựa đồ xong, cả bọn mệt mỏi ăn trưa, sau đó lại tiếp tục cuộc hành trình mua đồ tiếp cho đến hết ngày rồi đường ai nấy về.

_____________

"Nè, dạo này hai người họ không phải thân nhau quá hay sao?" - Saki hoài nghi.

"Cũng đúng, nếu mà có hẹn hò chắc cũng không có gì lạ." - Rin gật đầu thể hiện sự đồng ý.

"Vậy tớ cước 500 yên Miyu sẽ là người tỏ tình trước."

"Tớ thì nghĩ Mitsuya sẽ là người ngỏ lời trước. Ai lại để con gái tỏ tình trước, nghe chẳng lãng mạn gì cả." - Rin bĩu môi.

_________________

Lâu rồi không mua nên tôi có hơi quá đà, hên là có Haru tới chứ mớ đồ này mình tôi không thể xách được. Đến nhà, hôm nay không qua nhà Mitsuya được, tôi nhắn tin trước để cậu khỏi chuẩn bị cơm tối cho tôi. Tôi mệt mỏi, nằm ngủ luôn trên giường, đặt chuông báo thức.

Sáng hôm sau, tôi dậy sớm hơn chuông. Bụng tôi khá đói nhưng thôi kệ. Tôi mặc đồ, trang điểm nhẹ rồi tới điểm hẹn.

Tôi tới có hơi sớm nhỉ, hôm nay tôi mặc váy trắng, dài qua đầu gối, khoác ngoài một chiếc áo mỏng. Tóc được thắt bím gọn gàng vắt ra trước ngực. Bộ này đơn giản nhưng khiến tôi cảm thấy thoải mái. Thỉnh thoảng có vài tên tới gạ gẫm tôi, khoác vai như kiểu thân mật lắm, tôi hất tay gã ra, đen mặt nhìn gã rồi ra chỗ khác đứng.

Chờ một hồi Mitsuya cũng tới, thấy tôi bị vài gã khác lại gạ, cậu chạy tới gằng giọng, giải vây giúp tôi. Hai đứa nhỏ thấy tôi thì lập tức chạy tới ôm tôi, hôm nay hai bé dễ thương xĩu, đầu búi hai bím cuộn tròn như natra vậy, nhìn khá kì công. Còn Mitsuya hả, cậu ấy khá chú trọng về việc ăn mặc ấy chứ, một chiếc áo thun với quần kiểu giống beggy, khoác ngoài là một chiếc áo phông đen.

Không chờ lâu, cả bọn cùng nhau vào Khu vui chơi. Tôi chiều theo ý của hai đứa em của Mitsuya, đi 7749 trò chơi nào là xe điện, thủy cung, xem phim, nhà ma,... Trẻ con khoẻ thật, chân tôi đã rã rời rồi, còn Luna với Mana đang xem bản đồ để chơi trò gì tiếp theo. Nhìn Mitsuya có vẻ khá vui. Trong lúc nghỉ giải lao, bọn tôi tạt ngang tại một chỗ bán kem để nghỉ, cả bọn ngồi ăn kem một xíu rồi chuẩn bị đi chơi tiếp.

Tình cờ thay, hôm nay là ngày lễ 40 năm thành lập Công viên nên có trò chơi, theo sau là những phần quà giới hạn và hấp dẫn như: Giải nhất gồm có vé ăn buffet miễn phí và bộ ly sứ khắc những linh vật độc quyền tại Công viên, Giải nhỉ thì có gấu bông phiên bản giới hạn nhân dịp 40 năm,... Nhìn bộ ly ấy rất đẹp, cả tôi lẫn hai đứa em nhà cậu đều rất thích. Thế là chúng tôi quyết định tham gia trò chơi. Ngặt nỗi, trò chơi chỉ dành cho hai người (dành cho nam và nữ) thôi, nên tôi và Mitsuya quyết định tham gia còn Luna và Mana ở ngoài cổ vũ.

Người tham gia rất đông, cũng phải thôi vì nó miễn phí mà, clear game lại có phần thưởng nữa, quá hời còn gì. Vòng một là trả lời những câu hỏi liên quan về Công viên giải trí này, dĩ nhiên là tôi lấy được điểm tối đa rồi, Mitsuya có vẻ khá ngạc nhiên, tôi giải thích cho cậu vì hầu hết đều có trong tờ giấy hướng dẫn của Công viên, nếu để ý kĩ sẽ có những câu trả lời được viết ra dưới dạng mật mã để không người để ý, nó được thiết kế để làm đáp án cho ngày hôm nay. Khá nhiều người đã bị loại, chỉ còn vài cặp đếm trên đầu ngón tay. Vòng hai là trò chơi thấu hiểu, cả vòng này chỉ có Mitsuya đoán đúng về tôi một lần, còn lại trật lất, hên là nhờ vào phần điểm tối đa từ vòng một nên bọn tôi không bị loại. Vòng ba là sức bền, một người phải ẵm, bế, bồng, cõng gì tùy thích, rồi đứng trên một tờ giấy, nếu chân hay bất cứ thứ gì ra khỏi tờ giấy sẽ bị loại. Nghe hoang mang vl, tôi thầm chửi cái vòng ba ngu ngục này. Giờ làm sao đây, không lẽ Mitsuya sẽ bế tôi sao, 15 năm trên đời chưa bao tiếp xúc quá gần với con trai như vậy cả. Tôi đỏ mặt lo lắng, lắp bắp nói.

"À, ừm hay để tôi bế cậu, nhìn vậy thôi chứ tôi khoẻ lắm." - tôi dang tay ra, ra hiệu cho cậu.

Nhìn mặt của Mitsuya kiểu đang kì thị ra mặt luôn, mới nãy mệt thở còn không xong còn mạnh miệng nữa.

Trọng tài bắt đầu đếm.

3...2...1... Bắt đầu

Hơ, chưa hiểu kịp chuyện gì xảy ra, tôi đã ở trên vòng tay của cậu rồi. Nó sát đến nỗi tôi có thể nghe được tiếng tim đập, thậm chí có thể cảm nhận được cơ thể săn chắc qua lớp áo mỏng manh này và một mùi hương dễ chịu nữa.

"Như vậy có phải nhanh hơn không?" - cậu cười cười.

"Heh?!" - tim tôi đập nhanh quá. Không thể nói được chữ gì ra hồn.

"Sao mặt cậu đỏ thế, có sao không?" - mặt cậu khẽ nhăn lại.

"Kh-không sao." - tôi lắp bắp nói: "T-tôi có nặng lắm không?"

"Hmm, cũng hơi nặng."

"..." - ngại không nói nên lời

"Đùa thôi. Nhiêu đây nhằm nhò gì." - cậu cười xoà.

Nhiều thí sinh đã bỏ cuộc, dần dần chỉ còn 3 người. Giờ chịu đựng chút nữa sẽ được lấy giải nhất. Chỉ còn hai người, bên đối phương coi bộ cũng sắp kiệt sức rồi. Mitsuya đã thấm mệt, mồ hôi cậu nhễ nhại, tôi rút chiếc khăn trong túi áo ra lau cho cậu.

"Nếu cậu mệt quá thì chúng ta dừng lại đi." - tôi lo lắng hỏi han cậu.

"Vớ vẩn, đã đi tới đây rồi bỏ cuộc sao? Còn lâu, từ đầu tới giờ chúng ta trụ lại được là nhờ có cậu mà, tôi chẳng giúp được gì hết, nên chí ít lần này hãy cậu hãy dựa vào tôi."

Luna và Mana cổ vũ nhiệt tình cho bọn tôi, và một vài khán giả nữa. Và cuối cùng bọn tôi cũng đã chiến thắng. Giải nhất thuộc về bọn tôi, hai đứa nhỏ chạy lên với chúng tôi. Để kỉ niệm, chương trình đã chụp cho tôi một tấm ảnh kỉ niệm. Một tấm ảnh cùng ba anh em nhà Mitsuya, chúng tôi nhận ảnh và quà. Những chiếc cốc siêu dễ thương, tôi để lại cho Luna và Mana, hai bé có vẻ khoái lắm. Còn chiếc vé buffet thì chúng tôi để nó ăn trưa luôn.

Chơi đã rồi bọn tôi đi ăn ở nhà hàng buffet có trong Công viên giải trí. Ăn xong, Luna và Mana chơi bên trong khu vực trò chơi tổng hợp dành cho trẻ em. Tôi và Mitsuya ngồi ngoài nhìn, thấy chúng tôi ngồi rảnh, Luna kêu Mitsuya dẫn tôi đi chơi đi, còn Mana thì cứ để Luna trông.

Vâng, thế là bọn tôi cùng nhau đi chơi, gu chơi khá hợp nhau nên đỡ lằng nhằng. Bọn tôi đi chơi những trò cảm giác mạnh như tàu lượn siêu tốc, đu quay dây văng,...Chơi xong đầu óc quay mòng mòng, nhưng vui. Sau đó, bọn tôi quay lại đón Luna và Mana, cả bọn quyết định đi cối xay gió lần cuối rồi về, vì cũng sắp 6h tối rồi.

Cối xay quay chầm chậm, chúng tôi ngồi bên trong ngắm toàn cảnh Công viên. Đèn đóm được bật lên, cả công viên như một thành phố thu nhỏ. Bọn tôi thích thú ngắm nhìn. Khung cảnh bên trong cabin cũng dễ chịu không kém.

Cuối cùng, chúng tôi cũng chia tay Công viên giải trí ra về. Tôi mời cậu và hai bé vào một nhà hàng Beefsteak mà tôi thích dùng bữa. Ban đầu cậu vẫn từ chối như mọi khi nhưng hôm nay chơi đã thấm mệt với do hai Luna cứ nài nỉ nên cậu mới vào.

Biết thực đơn có hơi đa dạng nên tôi kêu phần giống tôi, còn Luna và Mana thì chọn phần dành trẻ em. Khi đồ ăn dọn tới bàn, Luna hào hứng, đồ ăn ở đây được trang trí rất dễ thương, hồi nhỏ tôi rất thích, còn Mana mắt sáng lấp lánh khi nhìn miếng bò, mùi thơm nức mũi. Đói rồi, tôi cũng ăn thôi. Mitsuya cũng khen ngon, nghe vậy tôi thấy hơi vui, cũng đúng thôi, đây là quán yêu thích của tôi mà.

Khi ăn xong, Haru chở tôi và cả ba anh em nhà Mitsuya về nhà, riết rồi ảnh cũng quen. Mitsuya ngồi ghế trên, còn Luna và Mana ngồi ghế dưới với tôi. Hai nhóc hôm nay đã chơi hết mình nên bây giờ đã mệt rồi, hai nhóc dựa đầu vào lòng tôi ngủ.

Đến nhà Mitsuya, cậu bế Mana vào, Luna đứng ngoài chào tạm biệt tôi. Tôi xoa đầu bé, rồi bảo em vào nhà, chào Mitsuya rồi tôi mới về. Sau đó tôi mới về nhà mình, chiến lợi phẩm của ngày hôm nay là tấm ảnh của tôi và anh em nhà Mitsuya.

__________

Fun moment: hình ảnh Mitsuya chuẩn bị cho hai bé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top