Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 12. Lai giả bất thiện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đệ thập nhị chương: Lai giả bất thiện

.

Đêm khuya thanh tĩnh, thế nhưng tẩm cung của Thất Hoàng tử vẫn sáng trưng. Bởi vì, ngày mai Thất Hoàng tử sẽ trở về, sở dĩ Hoàng thượng đã truyền khẩu dụ, phân phó hạ nhân phải cẩn thận quét tước dọn dẹp. Bọn họ tựa hồ rất sợ có chuyện gì sơ xuất, thế nên bất chấp canh ba đêm khuya, vẫn tỉ mỉ kiểm tra tẩm cung từ trong ra ngoài, đề phòng có mảy may sai sót.

.

Đột nhiên, có cơn gió tràn qua, nến trên bàn toàn bộ bị thổi tắt, mấy người hạ nhân luống cuống hết tay chân mất một lúc mới vất vả châm lại được. Họ lần thứ hai xác nhận toàn bộ tẩm cung không còn điểm bất ổn, tất cả cầm theo lồng đèn, ly khai.

...

.

Tại Trung ngồi trước gương đồng chải tóc, tựa hồ bất ngờ như nhớ ra điều gì đó, hỏi Duẫn Hạo "Đúng rồi, Duẫn Hạo này, huynh nói cho ta biết, trong số các Hoàng tử đã có những ai thành thân rồi?"

.

Duẫn Hạo suy nghĩ một lúc mới trả lời "Trước khi ta xuất cung thì chỉ có Nhị Hoàng huynh thành thân thôi!"

.

"Vị cô nương nhà nào may mắn vậy?"

.

"À, trong đợt tuyển tú nữ vào cung, Nhị Hoàng huynh đối với nàng ta vô cùng ái mộ, vì vậy đã thỉnh cầu Phụ hoàng cho phép thành thân! Chỉ là ta hầu như chưa từng tiếp xúc qua với nàng ta, cho nên không biết gia thế cũng như tính tình của Nhị tẩu thế nào?!" – Duẫn Hạo ngẩng đầu lên hỏi lại Tại Trung "Đệ nghĩ gì vậy? Sao lại hỏi ta chuyện này?"

.

Tại Trung tiếp tục chải đầu, thản nhiên nói "Ta chẳng qua muốn tìm hiểu trước một chút a! Bất luận là ai, một khi đã là người thuộc Hậu cung thì đều không đơn giản! Mà Duẫn Hạo này, ta muốn bàn một chuyện với huynh!"

.

Tại Trung buông lược, quay lại nhìn thẳng vào mắt Duẫn Hạo nói "Đối với chuyện ta là nam nhân, người đã biết thì không cần nói, còn đối với những người không biết, huynh cũng không cần tận lực giải thích làm gì! Chỉ cần giới thiệu ta là thê tử của huynh là được!

Sau khi vào Hậu cung, hạ nhân nói chung tự nhiên sẽ xưng hô với ta là Thất Hoàng phi, các huynh đệ của huynh tự nhiên sẽ gọi ta là Đệ muội hoặc Tẩu tử... Cho nên, mỗi người đều có cách xưng hô thích hợp, huynh không cần tận lực cường điệu hóa chuyện ta là nam nhân, có biết không?"

.

Nghe Tại Trung nói xong, Duẫn Hạo tuy có điểm nghi hoặc, nhưng vẫn gật đầu đáp ứng "Dù sao đi nữa, ta cũng không cần đi gióng trống khua chiêng khoe khoang chuyện này! Phụ hoàng tự nhiên biết, Ngạch nương nếu như có hỏi, ta nhất định trả lời người thỏa đáng! Còn đối với những người khác, ta chẳng cần tốn sức thông báo làm gì..."

.

"Đúng rồi, Duẫn Hạo! Nhị Hoàng tẩu của huynh tên là gì?"

.

Duẫn Hạo chớp chớp mắt trả lời "Là Mẫu Đơn!"

.

Tại Trung nghe xong, gật dầu rồi chìm vào suy tư.

...

.

Dừng trước đại môn Hoàng cung, Duẫn Hạo xuống ngựa, thấy đằng trước là Hoàng đế dẫn theo Đức Phi tự mình ra nghênh đón. Hắn vừa kéo Tại Trung nhanh chóng đi về phía mọi người, vừa nhìn lướt xung quanh, nhận thấy các vị Hoàng tử khác cũng đến góp vui.

.

Ánh mắt Duẫn Hạo khi nhìn thấy Duẫn Tường không khỏi dừng lại trong thoáng chốc, sau lại chuyển đi, đến khi đón nhận nhãn thần của Hoàng đế, thấy người bước đến vỗ vỗ vai hắn, thoả mãn gật đầu nói rằng "Ở biên cương rèn đúc lâu như vậy, quả nhiên thân thể càng ngày càng rắn chắc a! Thấy ngươi như vậy, Trẫm không khỏi trộm nghĩ Trẫm đã già rồi!"

.

Duẫn Hạo cười, cung kính đáp lại "Phụ hoàng nói đùa! Lưu lại biên cương lâu như vậy, nhi thần thực sự rất nhớ Phụ hoàng và Ngạch nương!"

.

Đức Phi ngày từ đầu đã xúc động mà vành mắt ửng đỏ, giờ lại nghe được Duẫn Hạo nói như vậy, lệ ngân không thể kìm nén thêm mà tuôn rơi. Tại Trung thấy thế, rất nhanh lấy ra khăn tay, Đức Phi cần lấy tay y, mỉm cười ôn nhu "Đây là nương tử của Hạo nhi nhà chúng ta sao?! Ta nhớ tên của con là Tại Trung, dung mạo thực xinh đẹp a! Lại gần đây, để Ngạch nương xem xem, con cùng Hạo nhi ở ngoài biên cương, hẳn đã phải chịu rất nhiều cực khổ rồi!"

.

Nhìn biểu tình ôn nhu của Đức Phi, Tại Trung ngoan ngoãn hành lễ, đáp lại "Tham kiến Ngạch nương, hài nhi chính là Tại Trung! Kể từ lúc được gả cho Duẫn Hạo, ngày nào hài nhi cũng được nghe huynh ấy nhắc đến Ngạch nương, cho nên hài nhi luôn mong mỏi được gặp người!"

.

Tại Trung dung mạo tuyệt luân, ngôn từ dịu dàng mềm mại, Đức Phi nghe mà không nhịn được thỏa mãn, gật gật đầu. Đúng lúc này, thanh âm của Duẫn Long vang lên "Thực không công bằng a! Ngạch nương thế nào vừa nhìn thấy Thất tẩu đã không để ý đến hài nhi nữa a!"

.

Đức Phi đi đến bên cạnh Duẫn Long, vươn tay, giả vờ đánh vài cái, ôn nhu trách cứ "Ta từ lâu đã trông thấy Long nhi rồi! Con ấy, cư nhiên về cùng Ca ca và Tẩu tử, nhất định là đêm qua đã xuất cung đi đến chỗ Ca ca! Thực sự là bướng bỉnh mà, xem ta khi trở về thế nào phạt con!"

.

Duẫn Long nghịch ngợm nhảy đến bên Tại Trung "Thất tẩu cứu ta!"

.

Hoàng đế bật cười "Hạo nhi, tối nay Trẫm sẽ mở yến tiệc chào đón ngươi! Bây giờ ngươi cứ về tẩm cung nghỉ ngươi trước, đến tối tất cả mọi người lại tiếp tục nói chuyện! Đã lâu không được gặp ngươi, hai phụ tử chúng ta phải hàn huyên thật nhiều mới được a!"

.

Hoàng đế vừa nói vừa âm thầm gia tăng lực cánh tay, vỗ vỗ vai Duẫn Hạo, sau đó nắm hắn cùng đi vào trong cung. Duẫn Hạo vô ý nhìn lướt qua, phát hiện Duẫn Tường tự lúc nào đã không còn bóng dáng.

...

.

Trở về tẩm cung, toàn bộ cung nữ thái giám, ai nấy quỳ ngay ngắn, nghiêm trang hành lễ "Tham kiến Thất Hoàng tử, Thất Hoàng phi!"

.

Duẫn Hạo nhìn quét qua một lượt, sau đó bước nhanh đến trước mặt một người, kéo nàng ta đứng lên, nói "Cẩm Sắt tỷ, đã lâu không gặp tỷ a!"

.

Cẩm Sắt đứng dậy, mỉm cười "Đúng vậy, nô tì đã lâu không gặp Thất Hoàng tử!"

.

Duẫn Hạo quay đầu lại, nhìn về phía Tại Trung, giới thiệu nàng "Tại Trung, đây là Cẩm Sắt tỷ! Từ nhỏ ta đã được tỷ ấy chăm sóc rất chu đáo a!"

.

Tại Trung bước nhanh về phía hai người, kéo tay Cẩm Sắt nói "Lần đầu gặp, Cẩm Sắt tỷ! Ta và Duẫn Hạo mới thành thân chưa được bao lâu, thói quen của huynh ấy ta vẫn chưa hiểu rõ hoàn toàn, từ nay về sau, mong tỷ chỉ dẫn nhiều!"

.

Cẩm Sắt lắc đầu đáp "Hoàng phi quá khách khí rồi! Chăm sóc Duẫn Hạo từ nhỏ, cho nên nô tì coi Duẫn Hạo chẳng khác gì đệ đệ của mình, Hoàng phi muốn biết chuyện gì cứ hỏi thẳng nô tì! Có thể giúp đỡ hai vị phần nào, đó cũng là tâm nguyện của nô tì!"

.

Tại Trung mỉm cười quan sát Cẩm Sắt, không nói gì chỉ gật đầu "Cô nương tên Cẩm Sắt này thoạt nhìn thành thật đáng tin cậy! Tương lai hẳn là một người có ích!"

.

"Duẫn Hạo, đã lâu không gặp a! Không biết đệ còn nhớ vị Tẩu tử là ta hay không?!"

.

Đột nhiên có tiếng ngươi từ ngoài cửa vọng vào, Duẫn Hạo quay đầu nhìn lại, sau đó liền hành lễ "Là Nhị tẩu a, sao tẩu lại đến tận đây? Phải là ta dẫn Tại Trung đến khấu kiến tẩu và Nhị Hoàng huynh mới đúng, chỉ bất quá bọn ta mới trở về tẩm cung, còn chưa kịp chuẩn bị!"

.

Tại Trung trong lòng âm thầm nghĩ "Nguyên lai đây là Mẫu Đơn a!"

.

Mẫu Đơn sảng khoái cười "Đều là người cùng một nhà, quy củ nhiều như vậy để làm gì?! Đêm nay Hoàng cung mở yến tiệc chào đón đệ, mà Nhị ca của đệ bận rộn công chuyện, ta một người nữ tử ở tẩm cung cũng chẳng có việc để làm, thành thử muốn đến chủ yếu để xem đệ..."

.

Mẫu Đơn vừa nói vừa chuyển mắt, khi nhìn thấy Tại Trung, nàng bước nhanh tới, kéo lấy tay y, tiếp tục ngọt ngào "Chủ yếu là ta muốn được gặp tân nương tử của đệ! Ta có nghe đám hạ nhân ngày hôm nay được ra đại môn nghênh đón hai người, một mực khen ngợi Thất Hoàng phi dung mạo xinh đẹp tựa thiên tiên, cho nên ta nhịn không được phải đích thân đến tận đây! Chỉ là vừa thấy, thực sự là một mỹ nhân động tâm phách a!"

.

Mẫu Đơn vỗ vỗ tay Tại Trung, cười nói "Có muội muội về đây, ta sẽ không sợ cô đơn nữa, phần lớn thời gian chỉ biết quanh quẩn bên cánh cửa, chẳng có ai để nói chuyện a!"

.

Tại Trung cũng cười đáp "Nhị tẩu cứ nói đùa! Tẩu mới thực sự là người cũng như tên, phong thái trác việt a! Ta định bụng chuẩn bị mọi thứ đâu vào đấy mới đến tham kiến tẩu, kết quả lại hóa tẩu nhanh nhẹn hơn!"

.

Mẫu Đơn cười càng thêm sâu "Tỷ muội cùng một nhà, không cần khách khí! Nếu đã gặp được muội muội, ta đây đi trước, hai người cứ chậm rãi chuẩn bị! Hẹn gặp lại ở yến tiệc tối nay!"

.

Duẫn Hạo nắm tay Tại Trung cùng tiễn Mẫu Đơn đi ra khỏi cửa. Khi quay đầu lại, ngoài ý muốn trông thấy Cẩm Sắt cau mày lắc đầu, hắn khó hiểu hỏi "Cẩm Sắt tỷ, tỷ làm sao vậy?"

.

Cẩm Sắt đúng mực trả lời "Nhị Hoàng phi ngày hôm nay bị làm sao vậy? Đổi lại là bình thường, nếu có vô tình bắt gặp bọn nô tỳ ở trên đường, mười lần thì cả mười không lạnh mặt đối diện thì cũng cười nhạt coi thường! Ngày hôm nay thế nào lại bày ra bộ dáng hiền thục vui cười như vậy?!"

.

Nghe Cẩm Sắt nói, Tại Trung ngoái lại, nhìn thật sâu về hướng Mẫu Đơn vừa rời đi.

...

.

Sau khi nói chuyện với toàn bộ hạ nhân xong, Tại Trung mới nhìn tổng thể tẩm cung của Duẫn Hạo, khen ngợi "Không nghĩ tới, huynh lại có thể bài trí một cách lịch sự mà tao nhã đến thế này!"

.

Duẫn Hạo cười nói "Bài trí trong tẩm cung của ta đều do Ngạch nương một tay sắp xếp, huống hồ, ta thường xuyên không ở lại Hoàng cung, đâu thể quản được những chuyện này!"

.

Đúng lúc này, Cẩm Sắt dẫn theo hai người cung nữ từ ngoài tiến vào, cung kính "Đây là y phục mà Đức Phi Nương nương phân phó nô tì mang đến! Nương nương có nói qua hai vị vừa trở về, nhất định không kịp chuẩn bị, cho nên đưa y phục mới tới để Hoàng tử và Hoàng phi mặc khi tham dự yến tiệc tối nay!"

.

Cẩm Sắt sau khi để lại y phục liền ly khai, Tại Trung mở y phục ra, sau khi ướm thử lên người, y không khỏi ngạc nhiên tán thưởng "Vải vóc và đường may này thực khéo léo, chứng tỏ chất lượng đều là thượng hạng! Hơn nữa mặc lên người rất vừa vặn, Ngạch nương thực sự suy nghĩ quá chu đáo a!"

.

Duẫn Hạo nghe, gật đầu tán thành "Ta nhớ ra rồi! Ngạch nương vẫn luôn đặt y phục tại cửa hàng có danh tiếng nhất kinh thành! Ta còn nghe phong thanh rằng, vải vóc ở chỗ đó không chỉ đẹp bình thường mà lão bản của họ cũng là một mỹ nam nhân!"

.

Tại Trung buông y phục, nhìn Duẫn Hạo hỏi "Huynh từng gặp qua lão bản đó sao?"

.

Duẫn Hạo lắc đầu "Chưa hề, chỉ là ta nghe được từ rất nhiều người!"

.

Tại Trung nhướng mày, nhãn quang sâu xa "Ngày nào đó có thời gian rảnh rỗi, ta nhất định gọi lão bản nọ đến để may thêm hai bộ y phục a!"

___________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#sưu