Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 19. Mồi câu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đệ thập cửu chương: Mồi câu

.

Trở lại tẩm cung, Tại Trung đã thấy Duẫn Hạo ngồi bên bàn chờ mình tự lúc nào. Vừa thấy y bước vào, hắn liền đi ra đón "Đệ vừa đi đâu vậy? Ta nghe Cẩm Sắt tỷ nói đệ không mang theo ô, đệ có bị dính mưa không?"

.

Tại Trung lắc đầu "Ta đến chỗ An Bình!"

.

Duẫn Hạo kinh ngạc "Đệ biết An Bình sao?"

.

Tại Trung thần bí mỉm cười "Ta cái gì cũng không biết?"

.

Duẫn Hạo nhìn biểu tình của Tại Trung, chỉ biết y nhất định có dự định gì đó, hơi nhíu mày căn dặn "Tại Trung, An Bình tính tình điềm tĩnh, ta không hy vọng muội ấy bị cuốn vào cuộc chiến này!"

.

Tại Trung hiểu ý tứ của Duẫn Hạo, không khỏi trấn an "Huynh yên tâm, ngày hôm nay ta và An Bình chỉ hàn huyên vài chuyện mà thôi! Tính tình của muội ấy, ta cũng rất thích, ta sẽ tận lực không để muội ấy gặp phải điều chi phiền toái! Chỉ bất quá, ta muốn mượn An Bình một chút, ta bảo đảm với huynh, có được hay không?"

.

Tại Trung nghiêng đầu, lộ ra biểu tình cỡ nào kiều diễm, Duẫn Hạo chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu.

.

Sau khi thay y phục, Tại Trung và Duẫn Hạo chuẩn bị dùng bữa, lại nghe được hạ nhân thông báo rằng Cửu Hoàng tử tới. Hai người không hẹn cùng trao đổi ánh mắt, không khỏi nghĩ vì nguyên nhân gì Duẫn Long lại đột ngột xuất hiện như vậy. Câu hỏi còn chưa có câu trả lời, thanh âm oán giận của Duẫn Long từ rất xa đã truyền tới.

.

"Thất ca, Thất tẩu! Nhanh, cho ta trốn ở chỗ hai ngươi một lát!"

.

Duẫn Hạo đứng dậy hỏi "Lẽ nào đệ lại gây ra chuyện gì, bị Ngạch nương đuổi theo giáo huấn sao?"

.

Duẫn Long nhìn thức ăn bày trên bàn, ngồi xuống kể lể "Làm gì có chuyện đó a! Là Nhị tẩu, Tẩu ấy mấy ngày qua lúc nào cũng lôi lôi kéo kéo ta, hỏi Ngạch nương thích ăn, thích mặc, thích nhất thứ gì, bla bla... Ta bảo Tẩu ấy muốn biết đến thế sao không trực tiếp đi hỏi Ngạch nương, nhưng Tẩu ấy không chịu đi! Mỗi ngày đều đến làm phiền ta, ta sắp chịu không nổi a!"

.

Nghe Duẫn Long nói một tràng, Tại Trung rốt cuộc minh bạch "Xem ra Mẫu Đơn là muốn nhân dịp thọ thần của Ngạch nương để lấy lòng người!" – Y nhìn Duẫn Long, cười nói "Không sao, đệ cứ lưu lại đây! Để ta phân phó hạ nhân chuẩn bị cho đệ gian phòng nào an tĩnh một chút!"

.

"Thất tẩu là tốt nhất a!"

.

Để Duẫn Hạo và Duẫn Long ở ngoại ốc dùng bữa, Tại Trung gọi Cẩm Sắt theo mình vào trong. Hai người nhỏ giọng thì thầm một hồi, sau khi nàng hiểu ý gật đầu, liền rời đi. Duẫn Hạo thấy Cẩm Sắt rời khỏi tẩm cung, vào trong hỏi Tại Trung "Đệ lại có chủ ý gì rồi?"

.

Tại Trung cười cười "Nào có! Chỉ là ngày mai, Dung Phi Nương nương muốn các tỷ muội trong Hậu cung cùng đến Ngự hoa viên ngắm hoa, thuận tiện thảo luận xem nên tặng Ngạch nương lễ vật gì! Ta phân phó Cẩm Sắt chuẩn bị cho ta y phục thật đẹp, chúng ta không thể so ra kém các cung khác được!"

.

Duẫn Hạo lắc lắc đầu "Ta thực không hiểu tâm tư của mấy người a!"

.

Tại Trung mỉm cười, ôn nhu "Đúng rồi, gần đây khi huynh đi thăm hỏi các vị đại thần, có thu hoạch được cái gì không?"

.

Duẫn Hạo gật đầu "Cũng thu hoạch được một ít, hình như tất cả mọi người ai nấy đều rất coi trọng Đại điển Tế Thiên sắp tới! Chiếu theo ngữ khí của bọn họ, nếu như vào ngày diễn ra Đại điển Tế Thiên, Phụ hoàng dẫn theo Hoàng tử nào cùng quỳ lạy, thì Hoàng tử kia xem như chắc chắn được kế thừa ngôi vị!"

.

Tại Trung tỉ mỉ nghe Duẫn Hạo thuật lại, tựa hồ có chút suy nghĩ, gật đầu.

...

.

Ngày hôm nay thời tiết đẹp không ngờ, trời trong nắng ấm, là điệu kiện lý tưởng để dạo chơi thưởng hoa. Tại Trung khoác trên người y phục thủy lam, hầu như không đeo bất cứ món trang sức nào, khiến người khác thoáng nhìn đã có được cảm giác mát lành khoan khoải. Dung Phi đã phân phó hạ nhân dọn sẵn lương đình trong Ngự Hoa viên, còn chuẩn bị cả điểm tâm, sau đó tất cả mọi người vào trong nghỉ ngơi, tán gẫu.

.

Tại Trung không hề khơi mào câu chuyện, chỉ đơn giản tán thưởng nhưng món điểm tâm do Dung Phi chuẩn bị vừa đẹp mắt vừa ngon miệng. Dung Phi được tán thưởng như vậy không khỏi trở nên hào hứng, bắt đầu cùng y thảo luận say sưa về các bí quyết chế biến điểm tâm.

.

Mẫu Đơn nhìn tình huống trước mắt có chút sốt ruột, bởi nàng ta dự định nhân ngày hôm nay, thông qua Tại Trung, thăm dò được Duẫn Hạo sẽ chuẩn bị lễ vật gì dâng lên Đức Phi. Chỉ là chờ muốn nửa buổi, chỉ thấy Dung Phi và Tại Trung nhắc đến chuyện tặng lễ vật. Y nhận ra thần sắc nôn nóng của Mẫu Đơn, khóe môi âm thầm cong lên.

.

Một hồi lâu sau, Cẩm Sắt đột nhiên đi vào lương đình, ở bên tai Tại Trung nhỏ giọng nói thầm, sau đó liền ly khai. Tại Trung quay lại, trông thấy các vị phi tử đều chăm chú nhìn mình, khẽ nhấp một ngụm trà, cười nói "Cẩm Sắt nha đầu kia cũng thật là... Đâu phải chuyện gì bí mật mà cứ nhỏ giọng thông báo, Duẫn Hạo mấy ngày trước có đặt mua một số dụng cụ vẽ tranh, thuốc màu và loại mực tốt nhất ở bên ngoài! Hiện tại họ đã đưa đến tẩm cung!"

.

Mẫu Đơn nghe xong, ở trong lòng liên tính toán "Xem ra, Duẫn Hạo muốn tặng thư họa rồi!"

.

Sau khi đạt được mục đích, Mẫu Đơn không còn hứng thú nói chuyện phiếm nữa, lấy lý do nóng bức, liền ly khai.

.

Không một ai hoài nghi nguyên nhân Mẫu Đơn vội vã ly khai, chỉ có mình Tại Trung minh bạch, nhưng y vẫn ở lại, tiếp tục cùng Dung Phi tán gẫu.

.

"Xem ra, Duẫn Hạo là tặng Ngạch nương của mình thư họa rồi!"

.

Tại Trung cười đáp lại "Không phải đâu ạ, Duẫn Hạo mua những thứ kia, tựa hồ là muốn tặng một người khác! Lễ vật mà huynh ấy chuẩn bị cho Ngạch nương, thần thiếp cũng không biết! Lại thêm gần đây huynh ấy liên tục xuất cung, thành ra thần thiếp chưa có cơ hội hỏi!"

...

.

Mẫu Đơn nhanh chóng trở về tẩm cung, lôi kéo Duẫn Tường "Duẫn Hạo muốn tặng thư họa, vậy thì chúng ta cũng tặng Ngạch nương thư họa! Thư họa của chàng, so với các Hoàng tử khác, chẳng phải là xuất sắc nhất sao? Lần này xem Duẫn Hạo bẽ mặt một phen, song song để Phụ hoàng nhìn chàng với cặp mắt khác xưa!"

.

Duẫn Tường có chút nghi hoặc hỏi "Nàng làm sao biết được Duẫn Hạo muốn tặng lễ vật gì?"

.

Mẫu Đơn có chút bực bội "Thiếp tự có phương pháp của mình, chàng chỉ cần làm theo những lời thiếp nói là được! Trong thọ yến của Đức Phi, suy giảm nhuệ khí của bọn chúng, đó là cơ hội trời cho a!"

.

Duẫn Tường vẫn còn chút hoài nghi, phân tích "Duẫn Hạo thân là võ tướng, nguyên bản không quá am hiểu thi họa cầm kỳ! Làm gì có người nào trong một dịp trọng đại như thọ yến lại dâng tặng lễ vật mà nó chẳng phải sở trưởng của bản thân? Ta nghĩ nàng nên điều tra lại một chút a!"

.

Mẫu Đơn đã không còn tâm trí để cân nhắc nữa "Chàng thực sự dài dòng! Lúc nãy, khi nghỉ tại lương đình trong Ngự Hoa viên, chính tai thiếp đã nghe Tại Trung kể là Duẫn Hạo gần đây đã đặt mua mực tốt nhất, còn cả thuốc màu và dụng cũ vẽ tranh nữa!

Nói đến mức đó, sao có thể là giả được, mà cho dù là giả đi nữa, hắn không tặng thư họa, vậy thì chúng ta tặng, đâu có vấn đề gì?! Nhưng nếu đó là sự thực, thư họa của một tên võ biền như hắn thế nào sánh được với chàng, hai ta nhân cơ hội này đè bẹp chúng, đó chẳng phải là chuyện rất tốt sao?!"

.

Nghe Mẫu Đơn nói như vậy, tuy Duẫn Tường trong lòng vẫn còn điểm bất an, nhưng cuối cũng đã gật đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#sưu