Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 26. Ván bài "lật ngửa"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đệ nhị thập lục chương: Ván bài "lật ngửa"

.

Hữu Thiên nhìn Tuấn Tú lộ vẻ phiện muộn vì tâm sự chất chứa trong lòng, không muốn đối diện với tình cảnh gây bực bội này, cho nên gã đứng dậy muốn ra ngoài hít thở không khí, chẳng ngờ bị Tuấn Tú kéo lại "Hữu Thiên, chúng ta cần nói chuyện!"

.

Hữu Thiên nhướng mày, một lần ngồi lại ghế, chờ Tuấn Tú mở miệng. Cậu có lẽ phải đấu tranh nội tâm rất dữ dội, có chút gian nan nhưng cuối cùng vẫn lên tiếng "Hữu Thiên, Duẫn Hạo ca có hay không đang hoài nghi Tại Trung ca?"

.

"Vì sao hỏi như vậy?"

.

Tuấn Tú thở dài "Tình cảnh Tại Trung ca hiện tại rất nguy nan, ta không muốn huynh ấy trước và sau lưng đều phải đối mặt với kẻ thù?"

.

Hữu Thiên cau mày tỏ ý không hiểu "Vậy ngươi nên giải thích ta nghe minh bạch hơn một chút, không phải sao?"

.

Tuấn Tú trầm tư một hồi, quyết định kể "Kỳ thực, từ đầu đối với đại sự hòa thân với Trịnh Quốc, Bệ hạ đã chọn Tam Công chúa. Thế nhưng, chính Tại Trung ca đã cực lực tiến cử bản thân với Bệ hạ, khó khăn lắm huynh ấy mới được toại nguyện. Bởi vậy, Tại Trung ca đối với Duẫn Hạo ca tuyệt đối... tuyệt đối là thật tâm! Ta chỉ mong Duẫn Hạo ca có thể giúp đỡ huynh ấy vượt qua cửa ải khó khăn lần này!"

.

Hữu Thiên nghiêm mặt "Ý tứ của ngươi chính là Tại Trung ca đã cực lực tiến cử chính mình đi hòa thân, cho nên trong đó chắc chắn phải có ẩn tình phức tạp gì đó! Song song đó vừa vặn cũng là điểm mấu chốt, có đúng không?"

.

Tuấn Tú chậm rãi gật đầu.

...

.

【 Nhị Hoàng phi phá điên! 】Chuyện này nếu nói là đại sự thì chính là đại sự, còn nếu coi chỉ là chuyện nhỏ chẳng đáng để tâm thì nó lập tức chìm vào quên lãng. Duẫn Tường trong lòng hiển nhiên phẫn hận vô cùng, thế nhưng, bản thân là Nhị Hoàng tử cao quý, nên một chút cũng không dám biểu lộ. Bởi dù sao đi chăng nữa, chuyện Nhị Hoàng tử truyền gọi một vũ cơ vào cung, không ngờ người đó lại là nam nhân, thậm chí còn bức điên chính thê tử của mình...

.

Loại chuyện này thật sự khiến Duẫn Tường không có cách nào mở miệng, chỉ có thể nghiến răng nén giận, phân phó hạ nhân, an bài Mẫu Đơn lưu lại biệt viện phía sau. Nhị Hoàng tử không khỏi nghĩ bản thân hiện tại đích xác là "sứt đầu mẻ trán".

.

Bất quá tuy tình hình không thể rối loạn hơn, thế nhưng Duẫn Tường vẫn còn nhớ như in lời Mẫu Đơn kêu gào, rằng Tại Trung là một nam nhân. Duẫn Tường không khỏi nghĩ "Đây chính là một ván bài, hiện tại ta nhất định phải đánh cuộc một phen! Một khi lâm vào tình cảnh này, ngôi vị Hoàng đế đối với ta đã quá xa vời, nếu đã như vậy, Duẫn Hạo, ngươi đừng hòng được sống an ổn!"

...

.

Tại Trung sau khi rời giường liền giữ Duẫn Hạo lại, không muốn hắn rời đi, hắn rất ngạc nhiên, thì được y giải thích rằng "Nếu ta đoán không lầm, một lát nữa Duẫn Tường sẽ đến đây gây phiền toái!"

.

Duẫn Hạo thoáng chốc lạnh mặt "Sao đệ biết?"

.

Tại Trung cười "Với tính cách của Duẫn Tường, tuyệt đối sẽ không đơn giản bỏ qua chuyện này! Bất ngờ phải nuốt cơn giận lớn như vậy lại không thể đi cáo trạng với Phụ hoàng, huynh nghĩ Nhị ca sẽ làm như thế nào?"

.

Duẫn Hạo hiểu ra, gật gật đầu "Huynh ấy nhất định đi tìm đệ!"

.

Đúng lúc này, thị vệ do Duẫn Long an bài bên cạnh Duẫn Tường mật báo Nhị Hoàng tử vừa ra khỏi tẩm cung, phòng chừng đang hướng thẳng đến chỗ Thất Hoàng tử.

.

Duẫn Hạo nhìn Tại Trung "Lần này đệ dự định làm gì?"

.

Tại Trung khẽ đảo nhãn cầu "Lần này chúng ta sẽ quang minh chính đại công khai chuyện ta là một nam nhân, hơn nữa còn để tất cả mọi người tận mắt chứng kiến!"

.

Y tiến đến, ghé vào tai Duẫn Hạo, nói nhỏ "Trong lúc này, Phụ hoàng khẳng định đang cùng chúng đại thần nghị sự tại Ngự Thư phòng, huynh hãy dẫn họ đến đây, không cần mượn cớ, cứ nói thẳng Duẫn Tường đang gây sự là được!"

.

Duẫn Hạo kinh ngạc "Nói như vậy có đúng hay không quá mạo hiểm, vạn nhất Nhị ca..."

.

Tại Trung ngắt lời hắn "Huynh yên tâm đi, Duẫn Tường kia khẳng định sẽ đến! Huynh mau đi đi, thời gian không còn nhiều đâu!"

...

.

Duẫn Tường rời khỏi tẩm cung, liền tiến thẳng đến chỗ Duẫn Hạo, nghênh ngang bước vào cửa. Đám hạ nhân thấy vậy không khỏi hoảng loạn thông báo "Khởi bẩm Thất Hoàng phi, Nhị Hoàng tử một mực xông vào, chúng nô tài không sao ngăn được!"

.

Tại Trung phất phất tay, ý bảo bọn họ lui xuống dưới, sau đó lễ phép lên tiếng "Chẳng hay Nhị ca đến có chuyện gì, Duẫn Hạo hiện tại không có trong cung, ta thân là nữ nhi không thể cùng Nhị ca trò chuyện quá lâu. Hay là, Nhị ca ngồi ngoài này chờ Duẫn Hạo một lát!"

.

Duẫn Tường cười nhạt "Cần gì lảng tránh, ngươi cũng không phải nữ nhân, nam nhân cùng nam nhân không thể nói chuyện sao?!"

.

Trong cung ngoại trừ Cẩm Sắt, không ai biết chuyện Tại Trung là nam nhân, nhận thấy Cẩm Sắt muốn ngăn cản, y khẽ lắc đầu, sau đó đáp lại "Ta không hiểu Nhị ca nói như vậy là có ý gì?"

.

Duẫn Tường tiến về phía trước "Có ý gì ư? Ý của ta chính là thê tử từ ngàn dặm xa xôi đến hòa thân với Thất đệ ta cư nhiên là một nam nhân, không biết Duẫn Hạo có biết hay không a? Nếu như không biết, ta liền nói cho hắn biết, nếu như còn chưa biết, vậy Thất Hoàng tử trông thế mà lại lấy một nam nhân làm Phi tử! Đó chẳng phải là chuyện đáng để người trong thiên hạ cười nhạo, người như thế chẳng lẽ còn vọng tưởng muốn trở thành Hoàng đế! Ha ha~~~"

.

Bộ dạng Duẫn Tường phi thường kiêu ngạo, còn Tại Trung thì không có quá nhiều phản ứng "Ta nghĩ Nhị ca do chuyện Mẫu Đơn tỷ hóa điên mà phiền muộn quá độ, thế nhưng Nhị ca không nên đến đây nói nhiều chuyện xằng bậy! Nếu Nhị ca một mực làm điều điên khùng, thứ lỗi ta không thể ở lại tiếp chuyện!"

.

Tại Trung nói xong liền xoay người muốn ly khai, không ngờ bị Duẫn Tường tiến lên chặn đường, sau đó hung hăng đẩy y ngã trên mặt đất, Nô tỳ và thái giám hai bên trông thấy thế càng thêm hoảng sợ, Cẩm Sắt vội vã tiến đến nâng Tại Trung dậy lại bị Duẫn Tường đẩy ra.

.

Tên nam nhân như mất hết lý trí nắm lấy y phục của Tại Trung, hổn hển nói "Luận theo tuổi hay thân phận, ta đều ở trên Duẫn Hạo. Hắn muốn làm Hoàng đế, không có dễ dàng như vậy đâu, cả gan thành thân với một nam nhân, ngày hôm nay ta sẽ khiến hắn bị mọi người trong thiên hạ cười nhạo! Ta bất hạnh, các ngươi cũng đừng hòng an ổn!"

.

Duẫn Tường vừa nói vừa xé rách y phục của Tại Trung, y liều mạng chống cự, thế nhưng bả vai vẫn không thể che đậy, lộ ra. Chỉ cần như vậy, tất cả mọi người có mặt lúc đó đều dễ dàng nhận thấy Tại Trung hoàn toàn không phải nữ nhân, hạ nhân đứng hai bên đã hoàn toàn ngây ngẩn, không biết phải phản ứng thế nào. Cẩm Sắt to gan tiến đến muốn kéo Duẫn Tường ra, thế nhưng nàng vốn là nữ nhi yếu đuối, chung quy không có cách nào địch lại.

.

Đúng lúc này, Tại Trung mơ hồ nghe được tiếng bước chân từ bên ngoài truyền vào, vì vậy y hét lớn "Xin đừng như vậy, đừng kéo y phục của ta! Buông ra, buông tay ra!"

.

Bốp!

.

Sau chớp mắt, Tại Trung trông thấy Duẫn Tường không những bị đẩy ngã trên mặt đất còn bị Duẫn Hạo tay cầm kiếm chỉ thẳng vào yết hầu. Cẩm Sắt vội vã chạy đến giúp Tại Trung chỉnh sửa lại y phục, sau đó ngẩng đầu hướng về phía đám người vừa xuất hiện đứng phía sau y, khóc nức nở "Hoàng thượng, Hoàng thượng! Xin Hoàng thượng xem Nhị Hoàng tử đang làm gì a! Mới sáng sớm Hoàng tử đã đến đây kiếm chuyện ầm ĩ, còn xé rách y phục của Thất Hoàng phi!"

.

Hoàng thượng lúc này thần sắc cực kỳ xấu xí, mấy vị trọng thần đứng bên cạnh sắc mặt cũng ngưng trọng không kém. Có người còn nhanh nhanh chóng chóng xoay người lảng tránh. Chỉ thấy Hoàng thượng cúi đầu lên tiếng "Chuyện này là sao?"

.

Bị Duẫn Hạo kề kiếm trên cổ, Duẫn Tường cũng sợ đến tái mặt. Nhãn thần của hắn lúc này lạnh lẽo không gì sánh được, tựa hồ ngay giây kế tiếp, mũi kiếm sẽ đâm xuống, lấy mạng đối phương, Duẫn Tường quyết tâm liều mạng một phen, hô hào "Kim Tại Trung kia là một nam nhân a!"

.

"Câm miệng!" – Hoàng thượng trầm giọng quát.

.

"Mặc kệ Tại Trung là nam nhân hay nữ nhân, nó vẫn là thê tử của Thất đệ ngươi! Ngươi cứ như vậy xông tới đây, xé rách y phục thê tử của đệ đệ, ngươi thực quá hồ đồ!"

.

Hoàng thượng đối với tình cảnh khó xử trước mắt, buông lời vàng ngọc "Tại Trung là người được Kim Quốc đưa đến Trịnh Quốc ta hòa thân, Kim Quốc gả nữ nhân thì Duẫn Hạo phải lấy nữ nhân, mà Kim Quốc gả nam nhân, Duẫn Hạo cũng phải lấy nam nhân. Đại sự hòa thân giữa hai nước cỡ nào trọng đại, đến phiên ngươi bình luận sao?!

Nếu để Kim Quốc biết được Hoàng tử của họ đến Trịnh Quốc ta rồi gặp phải tình cảnh đáng hổ thẹn này, vạn nhất chiến tranh nổ ra, một mạng của ngươi có thể đền cho tính mệnh của mấy người binh sĩ!"

.

Hoàng thượng kéo tay Duẫn Hạo, phân phó thị vệ "Đem Nhị Hoàng tử đến Thiên Viện, để tĩnh tâm thanh tỉnh!"

.

Duẫn Tường bị người lôi đi, trong lòng rét run, vô cùng sợ hãi khi nghe được những lời Hoàng thượng nói. Duẫn Hạo ném kiếm sang một bên, đỡ lấy Tại Trung đã khóc đến lê hoa đái vũ, ôm y thật chặt. Tại Trung đáng thương nghẹn ngào "Bởi vì ta là nam nhân, đã khiến huynh mất mặt!"

.

Duẫn Hạo lắc lắc đầu, giúp y lau đi nước mắt.

.

Tại Trung quay sang nói với Hoàng thượng và mấy vị đại thần "Tại Trung thực sự là thân nam nhi, sợ đem đến phiền phức cho Duẫn Hạo, cho nên bấy lâu nay không dám nói ra. Thực không nghĩ tới, lại khiến mọi chuyện đến nông nỗi này, Kim Quốc chỉ có một mình Tại Trung là Hoàng tử, vì muốn chấm dứt chiến tranh, nên đã chỉ định Tại Trung đi cầu thân. Cho nên, xin Phụ hoàng và các vị trọng thần đừng trách Duẫn Hạo!"

.

Tại Trung vừa muốn hành lễ, đúng lúc nghe được lời của một vị đại thần "Hoàng phi không cần như vậy, lưỡng quốc hòa thân, đều dựa vào hòa ước. Thành thực mà nói, đối tượng hòa thân rốt cuộc là ai, Trịnh Quốc trước nay không hề biết. Đừng nói là một nam nhân, cho dù có là một lão nhân, Trịnh Quốc cũng không có quyền từ chối! Chính vì vậy, Hoàng tử được gả cho Trịnh Quốc là điều thân bất do kỷ! Đối với người đại diện cho Kim Quốc, là nam nhi hay nữ nhi đều không quan trọng!"

.

Vị đại thần nọ nói xong, khiến những trọng thần đứng bên cạnh gật đầu tán đồng, còn có một vị nói rằng "Hoàng thượng, hành vi của Nhị Hoàng tử ngày hôm nay thực sự quá thất lễ, nếu không trừng phạt nghiêm khắc, khẳng định khiến lòng người bất phục!"

.

Hoàng thượng gật đầu "Đi thôi, chúng ta trở lại Ngự Thư phòng nghị luận việc này!"

.

Sau đó, người còn phân phó Duẫn Hạo ở lại chiếu cố Tại Trung rồi mới ly khai. Lúc gần đi, Hoàng thượng còn cho hắn một ánh mắt ý vị thâm trường, cực kỳ sâu sắc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#sưu