Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 38. "Độc" nhất mỹ nam tâm (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đệ tam thập bát chương: "Độc" nhất mỹ nam tâm (1)

.

Cho dù có là nữ nhi của Thừa tướng đương triều, thế nhưng Tại Trung được gả trước, sở dĩ nàng ta chỉ có thân phận là thiếp, không được ngồi kiệu tám người khiêng, cũng không có bất cứ nghi lễ gì phô trương. Nói trắng ra, nàng ta nguyên bản đang sống tại một nơi, nay chuyển vào Hoàng cung mà thôi.

.

Tuy nhiên, thân phận Duẫn Hạo hiện tại có chút bất đồng, là Hoàng tử được Hoàng đế coi trọng, nay thành thân với nữ nhi của trọng thần, sở dĩ, tất cả mọi người đều suy đoán đây là kế sách liên kết thế lực, khẳng định bên trong không hề có hạnh phúc.

.

Dù sao việc thành thân hoàn toàn do Hậu cung chủ trì, do đó Duẫn Hạo dứt khoát chuyện gì cũng không quản, Tại Trung phân phó hạ nhân dọn dẹp một gian phòng, sau đó chỉ chờ đợi con người chưa từng được trông thấy mặt trước đó bước qua thềm cửa vào nhà.

.

Buổi tối, Duẫn Hạo và Tại Trung nhận được thư của Hoàng thượng, bên trong có dụng ý nhắc nhở hắn.

.

Tuy rằng Hoàng thượng đã biết mọi chuyện là do Trương Thừa tướng dùng thủ đoạn, thế nhưng, lão ta dù sao cũng là trọng thần đương triều, không thể giản đơn giải quyết! Bất quá, nữ nhi của lão đã được gả cho Duẫn Hạo, vậy nhất định phải tuân thủ mọi quy củ của Hoàng gia. Ngày mai, trong buổi chầu sớm, trước toàn bộ bá quan văn võ, Hoàng đế sẽ sắc phong Duẫn Hạo làm Thái tử, và Tại Trung sẽ là Thái Tử phi, trước tiên chặt đứt toàn bộ ý niệm tham lam của lão.

.

Sáng sớm hôm sau, khi lâm triều, Hoàng thượng quả nhiên làm đúng như những gì người đã viết trong thư. Trước toàn bộ bá quan văn võ, tuyên chỉ sắc phong Duẫn Hạo làm Thái tử, và Tại Trung làm Thái Tử phi. Khi ấy, chỉ thấy thần tình méo mó, bởi vì nữ nhi của lão ngày mai mới được nhập cung. Nào có ai ngờ, tước hiệu Thái tử phi ngày hôm nay tưởng như nắm chắc trong tay, hôm sau đã hoàn toàn vượt khỏi tầm với...

...

.

Quay về tẩm cung, Duẫn Hạo có điều nghi hoặc "Đệ dự định chỉnh nàng ta thế nào?"

.

Tại Trung giả vờ kinh ngạc, hỏi ngược lại "Thế nào, ta thoạt nhìn, tà ác lắm sao?"

.

Duẫn Hạo bật cười, khẽ nhéo má Tại Trung "Ta còn không hiểu đệ sao, đều viết cả trên mặt đây này! Chí ít, ta biết từ lâu rồi!"

.

Tại Trung cười đến xấu xa.

.

Hai người đang cười nói, thì Cơ Phạm và Xương Mân tiến vào.

.

Cơ Phạm lên tiếng trước "Từ hôm nay trở đi, thuộc hạ phụng mệnh Hoàng thượng đến bảo hộ Thái tử! Nếu có người dám uy hiếp đến sự an toàn của Thái tử điện hạ, bất luận là ai, Cơ Phạm tuyệt không bỏ qua!"

.

Xương Mân vỗ vỗ vai Cơ Phạm, có chút thiếu đứng đắn "Ngươi quá nghiêm túc đó! Duẫn Hạo ca và Tại Trung ca đều là người tốt tính, ngươi có thể thả lỏng một chút a!"

.

Cơ Phạm không chút khách khí gạt tay Xương Mân ra, biểu tình như cũ "Đây là lễ tiết, ngươi không nên nói xen vào!"

.

Xương Mân bất đắc dĩ bĩu môi, Tại Trung cười nói "Cơ Phạm, chỉ cần ngươi làm theo phương thức bản thân ưa thích là được, sau này chúng ta cùng sống vui vẻ a!"

.

Tại Trung nhìn sang Xương Mân hỏi "Chuyện ta nhờ đệ điều tra thế nào rồi?"

.

Xương Mân cười mà đôi mắt trở nên mất cân xứng, trả lời "Đương nhiên không thành vấn đề rồi! Ta đã điều tra được, nữ nhi của Trương Thừa tướng tên Lạc Hồng. Bởi vì Trương Thừa tướng chỉ có độc một nữ nhi, tuy từ bé đã được hết mực nuông chiều nhưng nàng ta đối với bất luận cầm kỳ thi họa hay kinh thư đều rất tinh thông, có thể nói là một vị tiểu thư khuê các mẫu mực.

Nghe hạ nhân nói, tiểu thư của bọn họ, ngày thường vô cùng dịu dàng động lòng người, thế nhưng, chỉ cần sự tình không thuận theo tâm ý, kiểu như bản thân không thể chiếm được thứ kia, nàng ta sẽ bộc lộ bản tính do được nuông chiều từ bé. Ta dám khẳng định, Trương tiểu thư kia là một nữ nhân điển hình a!"

.

Duẫn Hạo tròn mắt nhìn Tại Trung "Đệ đã bảo Xương Mân đi điều tra nữ nhi của Thừa tướng rồi sao?!"

.

Tại Trung đắc ý cười "Biết người biết ta mới có thể bách chiến bách thắng a!"

.

Y lại hỏi "Vậy vị tiểu thư kia có người thương chưa?"

.

Xương Mân lắc đầu "Chuyện này, chẳng ai hay biết a!"

.

Tại Trung vừa nghe vừa gật gù "Vậy quên đi, chuyện này cũng không quan trọng! Điều trọng yếu nhất mà ta muốn biết chỉ đơn giản đến mức nàng ta là người như thế nào?"

.

Xương Mân cũng gật đầu "Vậy huynh dự định đối phó với nàng ta kiểu gì?"

.

Tại Trung có chút trầm tư "Một tỷ tỷ nhỏ nhắn xinh xắn như vậy lại là người tâm cao khí ngạo, muốn bước qua cửa cung của ta, nhất định trước tiên phải triệt tiêu nhuệ khí của nàng a!"

.

Xương Mân cũng cười gật gật đầu, Duẫn Hạo ở bên thấy thế không nhịn được rùng mình.

...

.

Trời vừa hừng đông, Tại Trung đã thức dậy rửa mặt chải đầu, còn cố ý phân phó Cẩm Sắt lấy bộ y phục thuần kim sắc ra. Chỉ thấy trên lớp gấm kim sắc quý giá, thêu hình phượng hoàng bằng chất chỉ đỏ rực như lửa. Y còn dặn Cẩm Sắt trang điểm cho mình theo đúng lễ nghi dành riêng cho Thái tử phi.

,

Trang điểm xong xuôi, tất cả tỳ nữ đều kinh ngạc tán thán, đôi mắt không sao nhắm lại được. Bọn họ chưa từng trông thấy cảnh Tại Trung chú tâm đến y phục trên người đến như vậy, không những tinh tế lộ ra cần cổ cùng bờ vai tuyết trắng, mà hoa dung còn kiều mị nhưng không mất đi oai phong. Quả thực tuyệt sắc vô song!

.

Duẫn Hạo sau khi tỉnh dậy, phát hiện Tại Trung không còn nằm bên, bèn mặc lại y phục đi ra ngoại ốc. Vừa trông thấy y đang ngồi bên bàn trà mỉm cười nhìn mình, con tim hắn chỉ sau nháy mắt lạc nhịp, còn tâm ý thì hoàn toàn chìm đắm. Ngoại trừ lần hắn ngay trong doanh trướng được mục sở thị Tại Trung khoác lên mình trang phục cầu kỳ hoa mỹ vào ngày hai người thành thân ra, Duẫn Hạo chưa từng thấy lại bộ dáng khuynh thành này nữa.

.

Lúc sau hoàn hồn, lại nhìn thấy rõ rành rành trên cổ và bả vai trắng nõn lưu lại hồng ngân, hắn mơ hồ minh bạch "Chẳng trách vì sao đêm hôm qua, Tại Trung một mực muốn ta lưu lại hôn ngân!"

.

Thấy Duẫn Hạo ngồi xuống bàn dùng bữa sáng, Tại Trung liền đứng dậy đi đến bên cạnh. Hắn vừa dùng bữa vừa được y chỉnh lý y phục cùng chải đầu. Đúng lúc này, có hạ nhân tiến vào thông báo, Lạc Hồng tiểu thư, nhi nữ của Trương Thừa tướng đã nhập cung. Duẫn Hạo không có phản ứng, còn Tại Trung chỉ khẽ gật đầu, tiếp tục công việc của thê tử hiếm có, mãi đến lúc cảm nhận được bên trong không khí truyền đến một mùi hương hoàn toàn xa lạ, khóe môi y mới mơ hồ cong lên.

.

Từ sáng sớm ngày hôm nay, Lạc Hồng đã dốc lòng chuẩn bị cho bản thân, nàng nghĩ thầm bản thân mặc dù không hoàn toàn là bậc tuyệt sắc, thế nhưng hoàn toàn đủ tiêu chuẩn để được coi là mỹ nhân. Sau khi khoác lên người y phục mới được làm theo yêu cầu, Lạc Hồng phân phó hạ nhân, sớm đến tẩm cung Thái tử báo tin, ai ngờ, đừng nói đến chuyện trông thấy Duẫn Hạo, ngay cả một hạ nhân ra đón tiếp cũng không có.

.

Cỗ kiệu được hạ xuống, Lạc Hồng tiến thẳng vào cung, vừa vào đến cửa, đập vào tầm mắt là hình ảnh một người vận y phục kim sắc đang giúp Thái tử chỉnh lý y phục. Tuy rằng chỉ trông thấy bóng lưng của người nọ, thế nhưng Lạc Hồng có thể cảm nhận được đối phương tuyệt đối cũng là một mỹ nhân. Nàng không cam lòng chịu thua, sở dĩ, ho nhẹ một tiếng, thanh âm nhu mì "Nữ nhi Trương Thừa tướng, Lạc Hồng, khấu kiến Thái tử!"

,

Duẫn Hạo ngồi yên tại chỗ, chỉ đơn giản đáp lại "Để hạ nhân đưa nàng về phòng, nếu có điểm gì không thích, cứ nói với bọn họ! Ta bình thường bề bộn công sự, nàng có chuyện gì cứ đi tìm Tại Trung, a, không, đi tìm Thái tử phi a!"

.

Tại Trung lúc này mới xoay người lại, nói với Lạc Hồng "Muội muội, mau đứng dậy, ta vội sửa sang lại y phục cho Duẫn Hạo, nên chưa kịp ra ngoài cung môn đón muội!"

.

Khoảnh khắc Tại Trung quay người lại, Lạc Hồng lập tức nảy sinh tự tti mặc cảm tận đáy lòng "Nếu như ta được gọi là mỹ nhân, vậy thì người đang đứng trước mắt, tuyệt đối là bậc tuyệt sắc giai nhân!" – Thế nhưng thân là tiểu thư tâm cao khí ngạo, nàng không cho phép mình chịu thua, sở dĩ Lạc Hồng cũng đứng dậy cười nói "Tỷ tỷ nói đùa rồi! Tỷ tỷ là Thái tử phi, muội muội thế nào để tỷ nghênh đón được a!"

.

Sau đó, Duẫn Hạo dùng xong bữa, y phục cũng được Tại Trung sửa sang, liền đứng dậy muốn rời đi. Ngay cả một lần liếc mắt nhìn Lạc Hồng, hắn cũng lười, thế nhưng trước khi bước khỏi cửa, ngàn dặn vạn dò Tại Trung về rất nhiều chuyện. Thậm chí Duẫn Hạo còn dịu dàng giúp Tại Trung chỉnh lại vạt áo, xong xuôi đâu đấy hắn mới rời đi. Dù trong lòng có bao nhiêu oán giận, nàng cũng không dám nói ra.

.

Sau khi phân phó hạ nhân làm việc xong xuôi, Tại Trung quay sang cười nói với Lạc Hồng "Muội muội không cần đa lễ! Đều là người một nhà, ta thực sự không dám giấu diếm, ta là nam nhân, trong Hoàng cung, ai ai cũng biết! Nếu như không ngại, muội gọi ta là Tại Trung ca thì tốt rồi!"

.

Nghe Tại Trung thổ lộ y là nam nhân, Lạc Hồng suýt nữa ngất xỉu "Dung mạo của ta cư nhiên bại dưới tay một nam nhân!" – Lại quay sang nhìn hạ nhân đứng xung quanh, bọn họ đối với chuyện Tại Trung là nam nhân hoàn toàn không có biểu tình kinh ngạc, nàng cố gắng trấn định "Dù sao người có thân phận tôn quý, muội đúng ra phải gọi là Thái tử phi a!"

.

Tại Trung cười, đáp "Muội muội cao hứng thật tốt!"

...

.

Tại Trung đích thân dẫn Lạc Hồng đến gian phòng dành cho nàng, y đi phía trước, hương khí trên thân thể theo không khí lan tỏa tứ phía. Chỉ có điều, mùi hương này so đối bất kỳ hương hoa nào cũng bất đồng, đối với vị tiểu thư lớn lên trong Thừa tướng phủ, tinh thông rất nhiều chuyện như Lạc Hồng, nàng lại chưa từng thưởng thức qua lấy một lần. Bởi vậy, Lạc Hồng không giấu được hiếu kỳ, mở miệng hỏi "Hương thơm trên người Thái tử phi không biết là thuộc loại hoa gì?"

.

Tại Trung mỉm cười chói mắt "Ta bị dị ứng nước hoa, sở dĩ chưa bao giờ dùng! Mùi hương này, từ lúc ta còn nhỏ, trên người đã có rồi!"

.

Lạc Hồng nghe xong, có chút xấu hổ.

.

Đi tới gian phòng, Tại Trung đẩy cửa, dẫn Lạc Hồng tiến vào, trang trí tuy rằng đơn giản, thế nhưng rất có phong cách, y khẽ cười "Người thuộc Thái tử cung lúc nào cũng mộc mạc như vậy, nếu như muội muội có chỗ nào cảm thấy không hài lòng, cứ nói với ta! Ta sẽ phân phó hạ nhân thay đổi!"

.

Lạc Hồng nhanh chóng lên tiếng "Như thế này đã tốt lắm rồi, thần thiếp khi còn ở nhà, gian phòng cũng giản đơn như thế này, chẳng có bất cứ điểm nào không hài lòng cả!"

.

Tại Trung nghe xong, khẽ gật đầu "Vậy là tốt rồi! Muội muội từ sớm đã xuất môn như vậy, nhất định không được nghỉ ngơi chu đáo! Muội muội cứ nghỉ ngơi thoải mái, ta không quầy rầy nữa, có chuyện gì, cứ phân phó hạ nhân nói cho ta biết là được!"

.

Tại Trung nói xong liền xoay người ly khai, trong giây khắc dó, lọn tóc bên vai thoáng bay lên, Lạc Hồng rõ rành rành trông thấy trên cần cổ tuyết trắng có khá nhiều hồng ngân. Tuy rằng nàng là khuê nữ thế nhưng trước khi xuất giá, có một số chuyện rất cần tìm hiểu qua. Thành ra, hồng ngân kia do nguyên nhân nào mà có khiến Lạc Hồng thoáng nghĩ đã đỏ mặt. Tại Trung liếc mắt nhận thấy phản ứng kia của nàng, khéo léo mỉm cười không để ai hay, sau đó ly khai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#sưu