Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 42. Giông bão thi nhau kéo đến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đệ tứ thập nhị chương: Giông bão thi nhau kéo đến

.

Xương Mân và Cơ Phạm âm thầm bảo hộ An Bình được vài ngày, phát hiện, nàng thực sự đang mang thai, hai người họ nhanh chóng thông báo tin này cho Tại Trung, y gật đầu nhận xét "Xem ra muội ấy thực sự không muốn nói chuyện này cho bất cứ ai khác biết a!"

.

Xương Mân còn có chút khúc mắc "Chỉ là vẫn còn điểm bất khả thi a! Cho dù chuyện mang thai có thể giấu diễm tất cả mọi người, thế nhưng đến ngày hạ sinh hài tử, chúng ta khó mà giữ kín được!"

.

Tại Trung kỳ thực cũng lo lắng vấn đề này, thế nhưng suy nghĩ bấy lâu cũng chưa tìm được đáp án toàn vẹn, sau y quyết định "Hiện tại chúng ta chỉ có thể tiến một bước nghĩ một bước thôi, nói tóm lại, việc quan trọng nhất lúc này là phải bảo hộ An Bình thực chu đáo!"

.

Nói đến đây, bất ngờ Cẩm Sắt đẩy cửa ra, có chút lo lắng bẩm báo "Hoàng phi, người mau đi tham kiến Hoàng thượng, Thái tử đã đi trước rồi!"

.

Tại Trung nhìn thấy biểu tình sốt ruột của Cẩm Sắt, nghi hoặc "Có chuyện gì vậy?"

.

Cẩm Sắt thoáng do dự, nhưng vẫn trả lời "Kim Quốc xâm phạm biên cảnh Trịnh Quốc!"

.

Tại Trung nghe xong không khỏi ngây ngẩn cả người.

.

Khẩn trương chạy đến Ngự Thư Phòng, quả nhiên Duẫn Hạo đã ở đó tự bao giờ, Tại Trung vừa thở hổn hển vừa hành lễ Tham kiến Phụ hoàng!

.

Hoàng thượng phất phất tay, ý bảo miễn lễ, Tại Trung đứng dậy liền nói thẳng vào vấn đề "Đây là có chuyện gì ạ?"

.

Hoàng thượng cũng không giấu diếm, đưa một tờ giấy cho Tại Trung, y tiếp nhận, đọc qua một lượt, sau đó nhíu mày "Tại sao có thể như vậy, không có lý do a?"

.

Duẫn Hạo an ủi Tại Trung "Đệ đừng nóng vội, ta đã quyết định, lập tức sẽ lên đường ra biên cương, ở tại đây cũng khó lòng xác thực được tin tức!"

.

Tại Trung sốt ruột nói "Ta cùng đi với huynh!"

.

Thấy Duẫn Hạo lộ ra vẻ khó xử, Tại Trung nghiêm mặt "Ta muốn đi cùng huynh! Ta muốn biết đến tột cùng đã có chuyện gì xảy ra, đương nhiên ta cũng có chút tư tâm, rằng nếu có thể khuyên bọn họ quay đầu! Ta cũng không hy vọng chiến tranh nảy sinh, thế nhưng nếu không thể ngăn cản được, thấy ta đứng về phía huynh, huynh mới có thể bảo toàn được ý chí của tướng sĩ!"

.

Duẫn Hạo không giải thích được nhìn Tại Trung đăm đăm, chỉ thấy y nhìn thẳng vào mắt mình, kiên cường nói "Nếu như ta không thể khuyên bọn họ rút quân, Kim Quốc và Trịnh Quốc sẽ khai chiến! Đến lúc đó, khẳng định trong triều sẽ có người loan truyền những tin đồn gây bất lợi cho huynh, khi ấy, hãy đưa kẻ được Kim Quốc đem đi hòa thân là ta đi tế cờ, như vậy, huynh sẽ được bảo đảm!"

.

Duẫn Hạo nghe xong không khỏi kinh sợ.

.

Lúc này, Hoàng thượng mới lên tiếng "Đừng nên nói những lời không may như vậy trước khi xuất chinh chứ! Hiện tại Duẫn Hạo đã là Thái tử, chuyện này, Trẫm toàn quyền giao cho Duẫn Hạo đi xử lý! Muốn làm như thế nào, hai ngươi tự mình thương lượng, chuyện này hiện nay vẫn chưa có bất cứ ai khác biết, Trẫm cũng sẽ ngăn chặn tin tức bị rò rỉ! Hai ngươi không cần quá mức lo lắng về đám quan lại trong triều!"

.

Tại Trung kéo tay Duẫn Hạo xoay người muốn đi, thanh âm của Hoàng thượng một lần nữa truyền đến từ phía sau "Cả hai đều phải bình an trở về cho Trẫm, đây là thánh chỉ!"

...

.

Về đến cung Thái tử, thấy Xương Mân và Cơ Phạm vẫn chưa ly khai, Tại Trung phân phó Cẩm Sắt cùng y nhanh chóng thu thập tư trang, còn Duẫn Hạo thì thuật lại sự tình cho hai người kia. Xương Mân cùng Cơ Phạm bày tỏ muốn được đi cùng, hắn cũng không ngăn cản, bởi dù sao có thêm hai người họ, sức chiến đấu sẽ được gia tăng!

.

Xương Mân đưa ra ý kiến "Chúng ta hẳn là nên đi tìm Hữu Thiên, dù sao huynh ấy có rất nhiều chủ ý, biết đâu khi đến thời điểm mấu chốt có thể dùng?!"

.

Tại Trung ngăn cản "Không được, nếu nói cho Hữu Thiên biết, vậy Tuấn Tú nhất định đòi đi cùng, ta không muốn đệ ấy đối mặt với tình cảnh kia! Nếu như... Nếu như thực sự cần ta tế cờ, ta cũng không thể để Tuấn Tú..."

.

"Câm miệng!" – Duẫn Hạo lớn tiếng cắt ngang lời Tại Trung.

.

Đây là lần đầu tiên, Duẫn Hạo tức giận đến mức ngăn cản Tại Trung nói hết lời, hắn kéo tay y, biểu tình vô cùng khủng bố "Ta không cho phép đệ nhắc lại hai chữ kia thêm một lần nào nữa! Ta vĩnh viễn cũng không làm như vậy!"

.

Xương Mân cũng lên tiếng ngăn cản "Tại Trung ca, huynh nói quá nghiêm trọng rồi! Huynh đừng suy nghĩ nhiều quá, chúng ta đông người như vậy, lẽ nào không nghĩ nổi biện pháp sao?"

.

Vừa dứt lời, Xương Mân liền đi tìm Hữu Thiên, Cơ Phạm đợi đến lúc này mới mở miệng "Trách nhiệm của thuộc hạ chính là bảo hộ Thái tử và Thái tử phi chu toàn! Thái tử phi nói như vậy, chẳng phải đã khiến Cơ Phạm mất hết thể diện?!"

.

Tại Trung biết Cơ Phạm nói như vậy để an ủi mình, lại quay sang bên cạnh, nhìn Duẫn Hạo vẫn còn tức giận đỏ bừng hai má, y không nói thêm gì nữa.

.

Hành lý rất nhanh đã được chuẩn bị xong xuôi, Cẩm Sắt lo lắng nhìn tất cả. Lúc này, Hữu Thiên đã dẫn theo Tuấn Tú chạy tới, xem ra, Xương Mân đã kể toàn bộ sự tình cho họ biết thành ra biểu tình của hai người đều lộ ra vẻ căng thẳng. Tuấn Tú vài lần muốn mở miệng, lại bị Hữu Thiên lặng lẽ ngăn cản.

.

Quan sát tất cả một lượt, Duẫn Hạo là người đầu tiên lên tiếng "Đi thôi!"

...

.

Từ kinh thành đến biên cương, đã thúc giục đại mã phi nước đại một thời gian tương đối dài, vậy mà dọc theo đường đi, Duẫn Hạo chưa từng nói với Tại Trung một câu, hắn không những gắt gao ôm y trong lòng mà còn nắm chặt lấy tay y. Khí lực của Duẫn Hạo cường đại đến mức khiến tay Tại Trung đau muốn chết lặng.

.

Xương Mân và Cơ Phạm phụ trách chỉ huy đội ngũ, Hữu Thiên dọc theo đường đi chỉ một mực trưng ra biểu tình nghiền ngẫm chuyên chú, tựa hồ đang suy tính biện pháp, còn Tuấn Tú thì thần tình u buồn, thế nhưng cậu cũng không dám mở miệng.

.

Cứ duy trì tình trạng đó, mọi người đi đến biên cương. Khi chứng kiến Duẫn Hạo đến, các tướng sĩ không giấu nổi vui mừng, đến lúc trông thấy Tại Trung, biểu tình tất cả có chút biến hóa, thế nhưng chẳng ai dám hé răng.

.

Duẫn Hạo đối với phản ứng kia cũng không quá lưu tâm, rất nhanh phân phó tướng sĩ thuật lại sự tình đã diễn ra trong thời gian qua. Xương Mân và Hữu Thiên lưu lại cùng hắn, còn Tại Trung, Cơ Phạm và Tuấn Tú đi an bài lều chướng để quân lính nghỉ ngơi.

.

Nhìn quân trướng trước mắt, Tại Trung vừa cảm thấy quen thuộc lại vừa xa lạ "Đây chính là nơi ta đến ngay từ lúc mọi chuyện mới bắt đầu, rồi từ đây đi đến kinh thành! Thật không nghĩ tới, đi hết một vòng ta lại quay về đây!"

.

Quan sát biểu tình của Tại Trung, Tuấn Tú khó khăn mở miệng "Tại Trung ca..."

.

Tại Trung mỉm cười trấn an "Không có việc gì đâu, đệ đừng lo lắng!"

.

Cơ Phạm chỉ đơn giản nhìn thoáng qua Tại Trung, không nói năng gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#sưu