Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 5. Nội gián trong quân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đệ ngũ chương: Nội gián trong quân

.

Hi Triệt vừa ngồi xuống, từ bên ngoài có một hạ nhân tiến vào, tươi cười thông báo "Nương nương, Thất Hoàng tử gửi thư về!"

.

Đức phi vừa nghe được tin đó, không khỏi vội vã đứng dậy, nhanh tay tiếp nhận bức thư "Lâu lắm rồi ta mới nhận được thư của Hạo nhi!"

.

Vừa nói, Đức phi vừa mở thư ra đọc, hoa dung không che giấu được ý cười. Đọc xong nàng mới nói "Hi Triệt, giúp ta chọn vài kiện vải tốt nhất, ta muốn may vài bộ y phục cho Hạo nhi! Tuy rằng không biết lúc nào Hạo nhi mới có thể trở về Hoàng cung, thế nhưng ta vẫn muốn chuẩn bị trước!"

.

Hi Triệt mỉm cười, gật đầu.

...

.

Tại Trung nhìn Duẫn Hạo cùng Xương Mân luyện kiếm trong sân, hơi nghiêng đầu hỏi Tuấn Tú "Đệ nghĩ kiếm thuật của Duẫn Hạo thế nào?"

.

Tuấn Tú tinh mắt, dường như gật đầu khen ngợi "Tuy rằng thua Xương Mân về tốc độ và khả năng quyết đoán, thế nhưng kiếm thuật rất vững vàng, mỗi chiêu tung ra đều mang đủ mười phần lực đạo!"

.

Nghe Tuấn Tú nói xong, Tại Trung cười nói "Đúng vậy, vừa nhìn đã biết huynh ấy đã khổ luyện từ rất lâu! Mà nói như vậy, xem ra muốn tổn thương Duẫn Hạo, là chuyện không hề đơn giản a!"

.

Nghe ra ý tứ của Tại Trung, Tuấn Tú không khỏi kinh ngạc "Tại Trung ca, huynh muốn mưu sát phu quân của mình sao?!"

.

Tại Trung vỗ vỗ đầu Tuấn Tú, cười nói "Đừng nói lung tung!"

.

Lúc này, Duẫn Hạo và Xương Mân đều dừng lại, nghỉ ngơi. Duẫn Hạo lau đi mồ hôi trên trán, cười cười "Không nghĩ tới đệ quanh năm ở trong cung cũng không lười biếng tập luyện a! Ta nguyên bản những tưởng có thể thắng đệ chỉ trong mấy chiêu đấy!"

.

Xương Mân thu hồi kiếm, cười đáp "Muốn thắng ta chính là cực kỳ khó đó! Tiếp tục nỗ lực nha, Duẫn Hạo ca!"

.

Nhìn Xương Mân đắc ý nói đến nỗi đôi mắt cũng cong thành trăng khuyết, Duẫn Hạo không khỏi cười lắc đầu. Tại Trung đi đến, vừa giúp hắn lau mồi hôi, vừa nói một câu đầy thâm ý "Duẫn Hạo lợi hại như vậy, xem ra muốn thương tổn huynh là chuyện rất khó a!

.

Duẫn Hạo không giải thích được nhìn Tại Trung, Tuấn Tú đứng gần đó kéo tay Xương Mân, nhỏ giọng "Tại Trung ca điên rồi! Huynh ấy muốn mưu sát chính phu quân của mình a!"

.

Xương Mân ý cười càng sâu, không nói gì.

.

Tại Trung tiếp tục nói "Ta muốn huynh viết thêm một tấu chương nữa nói rằng huynh bị thương trong một lần giao chiến với quân địch! Cộng thêm lần trước huynh đã mật tấu chuyện Hoàng huynh có âm mưu hãm hại huynh, như vậy, Phụ hoàng nhất định sẽ truyền chỉ triệu chúng ta về kinh! Thế nhưng huynh lợi hại thế, chuyện bịa đặt này xem ra có nguy cơ bị vạch trần a!"

.

Xương Mân nghe Tại Trung nói xong mới tiếp lời "Chuyện đó không khó! Chẳng phải tục ngữ đã có câu 【 Độc hổ khó chống nổi đàn lang】 đấy ư?! Nếu như đặt giả thuyết rằng Duẫn Hạo ca là một mình xuất chiến, vậy chuyện đó không phải thành sự thật rồi sao?"

.

Tại Trung gật đầu, tỏ ý tán thành, Duẫn Hạo đột nhiên lên tiếng "Thế nhưng gần đây biên cương không phát sinh chiến sự a!"

.

Xương Mân vuốt vuốt cằm "Chuyện đó càng không khó! Vùng biên cương nguyên bản đã khó duy trì được hòa bình! Nếu chỉ là một trận giao tranh nhỏ, sẽ không có ai hoài nghi! Vấn đề ở đây là..."

.

Xương Mân tựa hồ có ẩn ý nhìn Duẫn Hạo, chỉ thấy hắn gật đầu thay lời "Trong doanh trại của chúng ta có nội gián do Nhị Hoàng huynh phái đến!"

.

Tại Trung kinh ngạc nhìn chung quanh, Duẫn Hạo vội trấn an y "Yên tâm, trong phủ của ta không có đâu! Đây cũng là lý do vì sao Xương Mân lại đến thẳng Vương phủ chứ không đến quân doanh!

Ta sớm đã biết chuyện Nhị Hoàng huynh ngấm ngầm cài đặt nội gián trong quân đội, thế nhưng ta có thể khẳng định tên đó không có cấp bậc! Bởi những tướng sĩ có cấp bậc đều do một tay ta đề bạt, thế nhưng chính là không thể xác minh kẻ đó là ai, quân doanh nhiều người như vậy, thực sự rất khó tìm ra!"

.

Xương Mân gật đầu, phụ họa thêm "Đúng vậy, hiện tại ta không có biện pháp đích thân đến quân doanh xác minh, cũng không dám đưa ra bất cứ kiến nghị gì a!"

.

Tại Trung nghe rõ ngọn nguồn, đôi con ngươi hắc bảo thạch linh động di chuyển "Chuyện đó có đáng gì! Chúng ta cứ bắt lấy tên đó là được!"

.

Duẫn Hạo kinh ngạc "Đệ có biện pháp?"

.

Tuấn Tú ở một bên cười nói "Các huynh hẳn là chưa biết, chứ Tại Trung ca của ta giỏi nhất là làm loại chuyện này a!"

.

Tại Trung vỗ vỗ vai Tuấn Tú, đắc ý cười nhìn về phía Duẫn Hạo và Xương Mân "Chuyện đó cứ giao cho ta!"

...

.

Nhìn Tại Trung đối diện với gương đồng, tỉ mỉ trang điểm phối sức, Duẫn Hạo vừa chỉnh lý lại đai lưng, vừa nói "Tại Trung a! Trong ngăn tủ của ta vẫn còn y phục mới đó! Ta thấy phục sức của đệ thực sự quá phiền phức, chính là nên thay sang mặc y phục của ta sẽ thoải mái hơn, bởi dù sao đi chăng nữa, đệ cũng là một nam nhân! Tuy rằng y phục của ta so với đệ có phần rộng hơn, thế nhưng đệ mặc cũng không có vấn đề gì đâu!"

.

Tại Trung nhìn qua gương, liếc Duẫn Hạo một cái, vừa tiếp tục chỉnh trang, vừa giải thích "Như vậy sao được! Tuy rằng ta là nam nhân, thế nhưng ta cũng là thê tử của huynh, là Hoàng phi của Hoàng tử! Cẩn trọng trong cách ăn mặc cũng là một cách thể hiện tôn trọng đối với các tướng sĩ!

Huynh cho rằng chúng ta lát nữa là ra ngoại thành dạo chơi, cho nên có thể tùy tiện mặc y phục thế nào cũng được hay sao?! Ta chỉ muốn nhắc huynh một điều, cá tính không câu nệ tiểu tiết của huynh mặc dù rất đáng khen, thế nhưng có một số chuyện, không thể lơ là, vẫn nên chú ý nhiều một chút!"

.

Duẫn Hạo nghe Tại Trung nói một hồi, đột nhiên bật cười. Tại Trung kỳ quái quay lại "Huynh cười cái gì?"

.

Duẫn Hạo đi đến bên, thay Tại Trung cài lên cây trâm cuối cùng "Ta nhiều năm ở biên cương xa xôi, thật lâu không được gặp Ngạch nương! Khẩu khí lúc nãy của đệ, thực sự rất giống Nương, khiến ta cảm thấy vô cùng quen thuộc, thực sự rất hoài niệm a!"

.

Tại Trung nắm lấy bàn tay Duẫn Hạo đang đặt lên bả vai y, ôn nhu an ủi "Yên tâm đi, chúng ta rất nhanh là có thể trở về gặp Nương!"

...

.

Bước ra khỏi đại môn, chuẩn bị lên xe ngựa, Tuấn Tú cùng Xương Mân đi tới kéo Tại Trung ra một góc, không biết ba người họ thì thầm chuyện gì, Duẫn Hạo chỉ biết lắc đầu "Chúng ta chỉ đi đến mai là quay về, đâu cần luyến tiếc đến mức đó a!"

.

Xương Mân cùng Tuấn Tú đồng thời phất phất tay về phía Duẫn Hạo, cười mà không nói.

...

.

Thất Hoàng tử mới trải qua tân hôn không lâu đã quay trở lại quân doanh kiểm tra, điều này khiến toàn bộ tướng sĩ đều đề cao sĩ khí! Tuy rằng thời gian gần đây, biên cương không nổ ra chiến sự, thế nhưng kỷ luật vẫn như cũ nghiêm cẩn không chút nào buông lỏng!

.

Duẫn Hạo ngồi trong chủ trướng, hỏi thăm tình huống quân doanh trong những ngày qua, Tại Trung ngồi ngay bên cạnh, thần tình đoan trang, thoáng nhìn lướt qua hai hàng người ở hai bên một lượt.

.

Sau khi bàn xong công sự, Duẫn Hạo thở phào nhẹ nhõm nhìn Tại Trung, kéo tay y "Sao rồi, đệ có thấy mệt ở đâu không? Rất buồn chán nhỉ?"

.

Tại Trung cười cười lắc đầu, nắm lại tay Duẫn Hạo "Không hề mệt a! Ta đã nghĩ ra phương pháp tìm ra kẻ nào là gian tế rồi! Đêm nay chúng ta sẽ tiến hành!"

.

Duẫn Hạo kinh ngạc "Nhanh như vậy đã nghĩ ra sao?"

.

Tại Trung vuốt lại lọn tóc mất trật tự trước trán "Thực lực của ta không chỉ có vậy thôi đâu! Huynh chứ chậm rãi chờ xem!"

,

Sau khi bảo hạ nhân toàn hộ ly khai, Tại Trung tiến đến bên Duẫn Hạo, nhỏ giọng nói "Khi nãy ta có quan sát các tướng lĩnh của huynh, nhận thấy trong số họ có vị Đinh Tướng quân, nhìn qua tựa hồ là một thành thật trung hậu! Với kế hoạch của chúng ta, vốn không thể để Xương Mân xuất đầu lộ diện, cá tính của Tuấn Tú lại có phần hấp tấp, sở dĩ, chúng ta cần thêm một người đáng tin cậy nữa, ta nghĩ vị Đinh Tướng quân kia có thể, huynh nghĩ thế nào?"

.

Duẫn Hạo nghe xong, cười gật đầu "Tại Trung thực sự có nhãn lực tuyệt vời! Vị Đinh Tướng quân nọ đích thực là một người trung thành, đã cùng ta trải qua không ít trận chiến lớn nhỏ! Chỉ là, tính cách của người này có chút xung động, tuy rằng dũng mãnh không thiếu, thế nhưng xét đến trí mưu thì..."

.

Duẫn Hạo hơi lắc đầu, Tại Trung thấy thế, tiếp tục nói "Chỉ cần trung thành là đủ rồi! Trí mưu thì đã có ta, và ta cũng chỉ cần một người nữa mà thôi! Huống hồ, cá tính có chút xung động của người nọ chính là rất hợp ý ta a!"

.

Tại Trung ý vị thâm trường nhìn Duẫn Hạo, mỉm cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#sưu