Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Ep 1.

          .

          .

          .

    Reng reng reng!!

          - Con kia! mày có dậy không thì bảo! Muộn học bây giờ!!

          - Con biết rồi...

    Mới sáng sớm, ngày nào mẹ tôi cũng gọi tôi dậy cái kiểu đó, tôi đã quá quen rồi.  

          - Mấy giờ rồi nhỉ? ... AAAAAAAA!! 7 GIỜ RỒI!!

    Kể cả việc đi học muộn cũng vậy, ngày qua ngày, vẫn như vậy, không có gì khác cả. Tôi lục đục thức dậy,  chỉ cần tôi đi đến đâu, đồ đạc , quần áo lộn xộn đến đấy.  Tôi  nhanh chóng mặc quần áo , chuẩn bị sách vở, chạy ra ăn một miếng bánh mì rồi bay thật nhanh ra khỏi cửa. Mẹ tôi cũng chỉ biết nhìn theo và bất lực và sự luộng thuộng và hậu đậu của tôi.

           - Haizz không biết bao giờ con bé này mới trưởng thành được.

        ...

    Cuối cùng thì tôi vẫn phải đứng phạt trước cửa lớp. 

     Quên không giới thiệu, tôi là Phạm Ngọc Kiều Hân, học lớp A12.  Tôi mang tiếng là học cũng không đến nỗi nào, nhưng mà lúc nào cũng bị trừ điểm vì hay đi học muộn. Tôi không phải kiểu người con gái bánh bèo, thích bôi son đánh phấn, thích mặc váy dài dịu dàng, cũng chẳng phải kiểu con gái ham mê điện tử, trốn học, đánh nhau. Tôi là người con gái bình thường, nhưng không hề tầm thường đâu nhé. Tôi có thành tích học tập tốt đấy, chữ không phải khoe nhưng mà tôi khá tự tin về chữ viết của tôi, dù tôi có ngoáy, có ẩu đến đâu nhưng nó vẫn cứ đẹp như chữ lúc tôi nắn nót vây. Giữa kiểu con gái dịu dàng và cá biệt thì tôi có một chút của kiểu này một chút của kiểu kia.  Tôi thích mặc váy nhưng cũng mê bóng rổ, tôi thích nuôi tóc dài nhưng cũng mê nghe nhạc rap.  Tôi được cho là thân thiện và dễ kết bạn, mọi khi thì ai tôi cũng nói chuyện được, chỉ cần sau vài câu tôi đã có thêm bạn mới chẳng qua là tôi ít cái mọi khi thôi.

      - Này, cầm đi, sáng lại chưa ăn gì đúng không?

      Bạn thân tôi - Hoàng Dương Thi , chung lớp với tôi, con gái đấy. Tôi thích gọi nó là Di, vì tôi thích ghép tên vào. Bạn này thì khỏi cần phải nói rồi, chẳng ai hiểu tôi bằng nó trong trường cả, mãi mãi là tri kỉ của tôi ròi. Có thể là do chơi lâu với tôi nên nó cứ giống tôi từ tính cách để phong cách ăn mặc.  Mỗi một nhược điểm là muốn tôi có người yêu hơn tôi muốn có người yêu nữa, thỉnh thoảng lại tia trai  giùm rồi chỉ chỉ trỏ trỏ vô người ta, nó không ngại đâu, tôi ngại...  Cũng giống khá nhiều cặp bạn thân khác, chúng tôi xưng nhau cứ như người yêu vậy, đôi khi còn giả làm tổng tài và em bé nữa. Tôi thì cưng chiều nó như em bé ấy, chỉ cần nó ngửa tay xin tiền hay nũng nịu đòi tôi thứ gì thì sớm hay muộn tôi cũng mua hết cho nó. Đơn giản vì tôi có tiền trong tài khoản thôi. Mà tôi cũng không muôn kể thêm vì sợ rằng mọi người nghĩ tôi đang kể chuyện bách hợp mất. Không có nha.

       - Úi cảm ơn bạn  nhaaaa... Đúng là bạn tôi có khác.

       - Xí, người ta bảo mỗi một ngày mới chúng ta sẽ trở thành một con người mới mà tao chả thấy mày mới cái gì luôn. Tao cũng hiểu mày quá mà.

       - Hì thank bạn, tớ sẽ bao lại bạn một bữa no nê.

       - Thôi đê, Dương Thi đang giảm cân.

      - Gì mày bé tí thế này mà đòi giảm cân. Mày trêu ngươi tao à?? _ Người Di gầy hơn, thấp hơn người tôi.

      - Mày biết tao nặng cân hơn mày mà, chẳng qua tao thấp hơn thì trông bé hơn thôi.

  Dương Thi thì không bao giờ, tuyệt đối không bao giờ xác định được gu bạn trai của nó, và cũng không bao giờ có bạn trai. Nó nói với tôi là nó không biết gu bạn trai của nó là gì và nó cũng không có ý định có bạn trai, và cũng có ý định rằng nó sẽ không bao giờ lấy chồng. Tôi bảo nó kiểu gì nó chả có người yêu chẳng qua chưa gặp người mà nó thích thật sự thôi. Nhưng mà ai được nó khen đẹp trai thì cũng phải gọi là nam thần đó, vì nó ít khi khen ai đẹp lắm.  Thi chỉ thích trai 2D thôi! Nó bảo với tôi vậy.

       - Sao sáng nào mày cũng đi muộn vậy, bộ mày không biết đặt báo thức hả ?

       - Đâu tao có đặt báo thức màaa nhưng mà người dậy là mẹ tao chứ không phải tao.

       -  Thật là.. Đây là cái giá phải trả vì thức đêm để cày phim ngôn tình đấy.

       - Gì chớ, ngoài phim ra tao còn rep tin nhắn, lướt mạng, với cả suy nghĩ linh tinh nữa mà.

       - Suy nghĩ linh tinh? Mày thì nghĩ về cái gì??

       - Suy nghĩ linh tinh của tao là Overthinking ý. Toàn nghĩ mấy cái lung tung rồi không ngủ được thôi..

       - Hay suy nghĩ về anh nào rồi? Mày định bỏ tao chứ gì.

       - Đâu cóoo, chỉ là nghĩ tương lai thoi.

    Dạo này tôi mắc chứng overthinking, tôi không hiểu rõ về định nghĩa overthinking nhưng tôi sẽ thức nguyên đêm vì suy nghĩ cho mấy chuyện sẽ chẳng bao giờ xảy ra. Và tôi tự nghĩ xem nếu nó xảy ra tôi sẽ làm gì. Kiểu vậy.

        - Kiều Hân! Mày soạn văn chưa? Tao mượn vở.

     Còn đây là Trần Quang Đức, học giỏi vô cùng tận nhưng hướng nội kiêm hướng ngoại. Lớp tôi thì ai cũng học ổn cả, không có ai học kém. Chỉ có điều có mấy đứa siêu lười thôi, hay còn gọi là lười chảy thây á.  Quang Đức thích bóng rổ giống tôi, nhưng mà khác tôi ở chỗ là nó biết chơi còn tôi thì không, dù tôi không biết chơi nhưng tôi cứ thích bóng rổ vì một lí do nào đó. Quang Đức là một người vô cùng có gu, gu tóc, gu mặc quần áo, đặc biệt là gu âm nhạc rất giống tôi.  Tôi là con gái nhưng quen khá nhiều con trai, quen ở đây là làm bạn thân. Gần như mấy đứa con trai nổi nổi trong lớp đều làm bạn với tôi. Không phải vì tôi cố tình bắt chuyện bọn nó mà do chúng nó nói chuyện với tôi khá nhiều. Nên quen biết và hiểu nhau là chuyện bình thường. Cũng giống như cái định nghĩa chơi vơi con trai thì yên bình hơn chơi với con gái. Tôi thì nói chuyện cả trai lẫn gái.

         - Trong cặp. _ Tôi chỉ tay về phía cái cặp của tôi.

    Thời gian hiện tại đang là đầu năm mới, chúng tôi trở lại trường học sau 3 tháng hè. Mọi năm tôi thấy hè ngắn lắm, chớp mắt cái đã đầu năm, vậy mà sau năm nay tôi thấy hè thật là dài, dài đến nỗi tôi đã quên tên một vài người bạn trong lớp.. Tôi nghĩ tôi thấy hè năm nay dài là bởi vì tôi đã làm được nhiều việc hơn trong mùa hè đó. Tôi đã đi bơi, đi học thêm, đi tập nhảy, đi du lịch biển, đi chơi ở các thành phố khác, ... tôi đã làm hết những việc mình viết trong kế hoạch Nghỉ hè của mình nên cảm giác rằng tôi không còn điều gì chưa thực hiện được. Mùa hè của tôi dường như dài hơn và ý nghĩa hơn vì tôi không bỏ sót những gì mình đã đặt mục tiêu.  Cũng như việc tôi cảm thấy thanh xuân của tôi trôi qua khá nhanh,  cho đến khi gặp cậu ấy...



                                                                                                        ___ hết ep1___


      

        

      


  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top