Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

2 chiếc MMobile Suit của Blue Bird đứbg trước kẻ địch,Fraze chỉ còn 1 tay ngưng kẻ địch cũng vỡ mất vài phần giáp

Chiếc Mobile Suit màu trắng nhảy lên rồi dùng cưa máy chém tới,Belial và Graze lăn qua để tránh,Belial rút súng ra bắb vào hông địch,nhưng không hề hấn gì,kẻ địch chỉ nhắm vào chiếc Grzae của Ryuga.

("Pằng !")

1 phát súng được bắn ra từ trên nóc hạm,bắn thủng động cơ máy cưa,,đó là...

Ryuga:"Gilvarus ?"

Raito;"(Ngay lúc này !)"

Belial chớp lấy cơ hội,dùbg thanh katana chém vào bên sườn,khiến chiếc Mobile Suitkia dừbg lại

Ryuga:"Xong rồi à..."

Raito;"Tớ sẽ ên trên hỗ trợ mọi người,cậu về hạm tiện mang cái thứ kia theo đi".

Ryuga;"Trước hết thì phải xem ai đã lái thứ đó đã".

Belial bay lên trên,chiếc Graze của Ryuga từ từ tiến lại gần cỗ máy nhiều thương tích kia. Ryuga mở cockpit ra và nhìn thấy 1 gương mặt quen thuộc.

Ryuga:"Yukik!?"

Ryuga mở cửa cockpit và đi vào trong. Yukiko chỉ bị xây xát nhẹ,nhưng cô ấy đang bất tỉnh..

Ryuga:"Tại sao lại..."

Trong lúc Ryuga sơ hở,Yukiko xô mạnh Ryuga ra,rút khẩu súng cất trong bộ đô bodysuit và chĩa vào đầu Ryuga.

Yukiko;"Ngươi là đội trưởng của chúng thì mau ra lệnh dừng nhiệm vụ lại,nếu không ta sẽ bắn !"

("Cách !")

Khẩu súng ấn vào giữa trán Ryuga,tuy vậy câu không hề hoảng loạn,mà lại đang nghĩ cách để thoát ta

Ryuga:"Tại sao em lại làm việc này ? Em yiếp cận anh chỉ vì anh là đội trưởng thôi sao ?"

Yukiko:"Đúng vậy".

Ryuga:"Nếu vậy thì tiếc quá,em nhầm người rồi !"

Ryuga:"2 người kia hợp với giai trò đó hơn anh. Anh chỉ là 1 tên ngốc hay khoe khoang thôi !"

Yukiko;"Ngươi...!"

Yukiko:"Khồn quan trọng,ngươi vẫn có thể là con tin,mau dẫn ta tới chỗ Mobile Suit của ngươi !"

Ryuga đi trước 1 lúc,ngay khi vừa ra khỏi Mobile Suit của Yukiko thì cậu giựt chỏ mạnh ra sau,khiến cô ta ngã nhào,may mắn là cô kia không kịp bóp cò,cậu nhanh chóng đá khẩu súng qua 1 bên rồi khống chế Yukiko.

Ryuga:"Cho 1 tàu áp giải tù nhân tới đây đi,người lái chiếc Mobile Suit nay còn sống cà có vũ trang".

Yukiko:"THẢ TA RA !"

Ryuga:"Vậy mà cứ tưởng là cô ấy hứng thú với mình,hoá ra là cô ấy chỉ hứng thú với thông tin của mình".

Vài phút sau,1 tàu nhỏ đáp xuống chỗ Ryuga,vài người lính Gjallarhorn tới trói và đưa Yukiko lên tàu,Ryuga thì ngồi trên Mobile Suit 1 lúc,chỉ trong ngày hôm nay cậu đã suýt mất mạng 2 lần.

Ryuga:"Mệt chết đi được..."

Vài tiếng sau,giao tranh đã kết thúc,toàn bộ bọn khủng bố đã rút lui,tuy nhiên phe Gjallarhorn cũng thiệt hại không ít. Daigo đang đứng nói chuyện với Tatsuya thì Rauto và Ryuga đi tới,. Raito vỗ vào lưng Daigo rôi nói;

Raito:"Bắn đẹp lắm,Đội Trưởng !"

Ryuga:"Cô ấy sao rôi ?"

Tatsuya:"Chỉ bị thương nhẹ,muốn đi thăm không ?"

Tatsuya và Ryuga rời đi,2 người kia cũng theo chân phía sau.

Rauto:"Tớ cứ nghĩ cậu sẽ cần lâu hơn để hôi phục cơ. Có gì xảy ra à ?*

Daigo:"Có gì đâi ! Tớ chỉ gọi về nói chuyện với vợ con tí là ổn mà !"

Tatsuya:"tớ cũbg tò mò đấy ! Cô ấy nói gì thế ?"

Daigo:"À thì..."

Vài tiếng trước...

Daugo đang ngôi 1 mình tronh phòng trong khi đô g đội của cậy đang chiến đấu ngoài kia,tuy nhiêb cậu cần phải bình tĩnh lại.

("Bíp !")

Daigo bấm gọi về cho vợ mình ở nhà.

???:"Anh đấy à ?"

Daigo:"Ừ,là anh đây,em với bọn trẻ khoẻ không ?"

???;"Em khoẻ,bọn trẻ cũbg vậy,giờ chúbg đang ở trường".

Daigo:"Vậy à..."

???:"Daigo ? Có chuyện gì à ? Nghe giọng anh có vẻ mệt mỏi".

Daigo:"Chỉ là... Anh luôn tin rằng mình chiến đấu là điều đúng,nhưng rồi 1 đứa trẻ lại mất mạng để bảo vệ bọn anh. Bây giờ anh thấy hơi... Khó chịu 1 chút".

???:"Em không biết chuyện gì đã xảy ra,nhưng mà..."

???;"Nếu đứa trẻ đó mãn nguyện với kết cục của mình,thì anh không làm gì sai cả".

???:"Ngoài kia vẫn còn vô số những đứa trẻ như vậy,chẳng phải Blue Bird sinh ra là để cho chúng 1 lối đi và bảo vệ chú g sao ?"

???:"1 sửa trẻ hi sinh,thì anh hãy biến nó thành sộng lực để bảo vệ người khác. Như vậyới hợp với anh chứ !?"

Daigo im lặng 1 lú .

Daugo:"... Em nói đúng".

Daigo:"Anh jhông thể cứ vậy mà ũ rũ mãi được,vẫn còn việc anh phải làm".

???:"Vậy thôi nhé,em còn phải đi đón bọn trẻ nữa. Anh nên gọi về thường xuyên hơn đấy !

Daigo:"Ờ,lâu lâu anh cũng sẽ về nhà".

Cuộc gọi kết thúc,Daigo chạy nhanh xuống hầm để vào Mobile Suit.

Quay lại thực tại.

Daigo:"Chuyện là vậy đó. Tớ sẽ tiếp tục làm người tốt và giúp mấy đứa trẻ như Ren khi tớ còn có thể".

Tatsuya:"Tuyệt nhỉ ? Hay là hôm nào mấy cậu cũng về nhà Daugo chơi 1 chuyến đi ?"

Raito:"Nghe cũng được đó".

Tất cả dừng lại trước 1 phòng giam,Julieta và 1 sĩ quan Gjallarhorn cũng đang ở đó,Ryuga chạy vội tới cửa buông giam để xem xét.

Tatsuya:"Cô ta sao rồi ?"

Julieta:"Không bị vấn đề về sức khoẻ hay tinh thần,nhưng cô ta không khai gì cả".

???:"Cứ tình hình này thì chúng tôi sẽ phải áp giải cơ ấy tới phiên toà xét xử. Cô ta có 1 danh sách dài về những cáo buộc nên có lẽ bản án sẽ là tử hình".

Những người xung quanh đều ngạc nhiên.

Ryuga:"Cô ấy không thể chết như vậy được ! Phải có cách nào đó đúng không ?"

Tatsuya:"Ryuga,cậu đang làm khó họ đấy..."

Ryuga:"Làm ơn đi ! Cho tôi chút thời gian,tôi sẽ khiến cô ấy khai ra gì đó !"

Julieta và sĩ quan nhìn nhau ngao ngán,Ryuga thậm chí cúi đầu xuống cầu xin

Ryuga:"Làm ơn đi ! Chỉ cần 1 chút thời gian thôi nx

Julieta:"1 tuần".

???:"Cô Julieta !?"

Julieta:"Cậu có 1 tuần,nếu cô ấy khai r gì đó thì chúng tôi sẽ giữ cô ấy ở đây".

Ryuga:*Cảm ơn! Cảm ơn cô !"

Julieta:"Liệu mà làm cho tốt đấy".

Julieta và sĩ quan kia rời đi.

Raito:"Tớ không hiệu sao cậu phải đi xa tới vậy vì 1 người từng chĩa súng vào cậu".

Ryuga:"Cậu làm sao mà hiểu được..."

Raito:"Sao cũng được,đừng mở cửa cho ả ta chạy trốn đấy".

Ryuga nắm áo Raito.

Ryuga:"Cậu rõ ràng chỉ chăm chăm tới việc cô ấy phải chết !"

Raito;"Không đúng sao ? Cô ta là kẻ thù,không hơn không kém. Giờ thì bỏ tớ ra !"

Raito đẩy mạnh Ruuga ra.

Raito:"Nếu cô ta chạy thoát thì tớ sẽ không nương tay đâu".

Raito rời đi.

Ryuga"Thằng nhãi đó..."

Daigo:"Cậu ấy nói đúng mà,nhưng mà bọn tớ sẽ không cản cậu".

Tatsuya:"Nói chung là,từ nay tính mạng của cô ta phụ thuộc vào cậu đấy. Ráng làm cho tốt".

Ryuga:"Không phải nhắc tớ. Mà cảm ơn lúc nãy nhé Daugo !"

Daigo:"Có gì đâu,lần tới cẩn thận hơn đi".".

Vài ngày sau.

1 lệnh ngừng bắn được đưa ra để tưởng niệm các nạn nhân đã mất trong cuộc chiến này,lệnh ngừng bắn kéo dài 3 ngày giúp cho 2 bên có thể thư giãn đôi chút.

Ryuga dành thời gian này để nói chuyện với Yukiko,với hi vọng là có thể làm được gì đó.

Yukiko:"Lại là anh à ? Ở đây hết người để tra khảo rồi à ?"

Ryuga:"Nghe này,tôi đang cố giúp cô đấy ! Nếu cô không hợp tác thì sẽ chết đấy !"

Yukiko:"Chết thôi mà,anh sợ chết vậy à ?"

Ryuga:"Cô bói cái quái gì vậy ? Ai mà không sợ chết ?"

Yukiko;"Những kẻ như chúng tôi được nuôi lớn để chiến đấu,tôi thà chết còn hơn tiết lộ thông tin cho các người".

Ryuga:"*thở dài*"

Ryuga:"Thế có thứ gì cô muốn không?"

Yukiko;"Tập tranh của tôi".

Ryuga:"Tôi sẽ thử lấy nó cho cô".

Yukiko:"Tôi không nhờ anh".

Đột nhiên Yukiko thở dốc rồi nfã ra sàn,tay chân co giật.

Ryuga:"Ai đó gọi bác sĩ đi !"

1 lúc sau.

Bác sĩ:"Cô ấy bị các triệu chứng của bệnh động kinh,cần phải sử dụng thuốc liên tục để duy trì sự sống. Nhưng xó vẻ chúng tôi không có loại thuốc đó ở đây".

Kaitoki:"Tôi có đây".

Kaitoki lấy ra từ trong áo 1 vỉ thuốc gồm 20 viên.

Kaitoki:"Cứ cho cô ấy uống thuốc này,khi nào hết thì cứ gọi,tôi sẽ cung cấp chỗ lấy".

Kaitoki rời khỏng phòng bệnh,Ryuga liền đuổi theo.

Ryuga:"Đợi đã ! Tại sao anh lại có những viên thuồc đó ?"

Kaitoki:"Nếu tôi nói rằng mình tình cờ có được nó,cậu có tin không ?"

Kaitoki;*Tốt hơn hết cậu nên im miệng lại,tôi đang cứu bạn gái cậu đấy".

Kaitoki đi tiếp.

Ryuga:"Tên khốn này... Hắn thực sự là ai vậy ?"

Ở 1 nơi khác.

Otto:"Có vẻ Yukiko thất bại rồi,tiếc thật đấy ! Tôi kì vọng rất nhiều vào cô ta,vậy mà..."

???:"Từ giờ phải làm gì đây ?"

Otto:"Tôi với ồng đi quậy 1 chuyến giải trí thôi..."

--To Be Countinue--

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#mecha