Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 2: Sống trong hồi ức có cậu.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tháng 2/2014, sinh nhật cậu vào một ngày đông lạnh, tôi tặng cậu một chiếc đồng hồ báo thức màu vàng. Chúng tôi cùng đón buổi sinh nhật đó trong tiếng cười. Không biết cậu đã ước điều gì nhỉ?

Tháng 2/2015, sinh nhật cậu vào một ngày mưa phùn, tôi tặng cậu một cây xương rồng cùng một bức thư tỏ tình giấu dưới gốc cây. Năm đó cậu không tổ chức sinh nhật nên không nhận quà.

Tháng 2/2016, sinh nhật cậu vào ngày gió lớn, chúng tôi không còn giữ liên lạc. Tôi ghép một hạc từ 400 mảnh giấy định sẽ bí mật để ở giỏ xe đạp của cậu nhưng không biết vì sao con hạc giấy đó lại bị mất cắp. Hôm đó tôi đã khóc rất nhiều.

Tháng 2/2017, sinh nhật cậu, tôi quên xem lịch. Buổi sáng hôm sau tôi mới biết thì ra hôm qua là sinh nhật của cậu do con bạn của tôi hỏi:'' Hôm qua sinh nhật nó, mày tặng gì không?''

 Và có lẽ tháng 2 của nhiều năm sau, '' Ah! Hôm nay là sinh nhật của mối tình đầu của mình.''

 Cuộc sống của tôi vẫn tiếp diễn dù thiếu vắng đi hình bóng quen thuộc của cậu. Tôi không còn khóc nức nở khi nhìn lại những mảnh giấy chúng tôi đã viết cho nhau, không còn ngoảnh đầu nhìn về phía cậu khi chúng tôi vô tình đi ngang qua nhau, không còn lấy bức ảnh chụp tập thể cả lớp mùa hè 2014 ra ngắm nhìn. Lúc này đây tôi đang chờ đợi, chờ đợi ngày tôi có thể học cùng lớp với cậu hay có thể quên cậu ?


 Vào một ngày mưa rào năm 2016, tôi đi qua ngôi trường tiểu học năm xưa, tôi như vẫn còn thấy ở đó hình dáng tôi và cậu cùng nhau đi học về. Hôm đấy tôi không mang ô, tôi thấy lạnh, rất lạnh. Nước mắt tôi tự nhiên ùa ra, tôi hoài niệm biết bao về những năm tháng tươi đẹp bên cậu. ''Nhóc à, giờ tớ đang ở đây, ngôi trường tiểu học cũ của chúng mình, nơi chứa đựng toàn bộ những kỉ niệm đẹp nhất của hai ta. Vậy còn cậu? Cậu đang ở đâu? Tại sao cậu không xuất hiện? Chẳng phải trong làn mưa kia là hình ảnh chúng ta đang cùng nhau đi học về sao? Đ, tớ nhớ cậu nhiều lắm ! Đ, xin cậu đấy, hãy ở bên tớ như trước kia được không ? Đ ơi...''Ngày hôm ấy, nước mắt và mưa dường như đang làm bạn cùng nhau.


Trong trang nhật kí vào mùa thu năm 2015, tôi đã hứa với bản thân sẽ học tốt môn toán để có thể học cùng lớp với cậu.

Ngày 3/4/2016, năm tôi học lớp 7, ngày thi học sinh giỏi toán, tôi không làm được bài, đạt giải 3, không thể chuyển lớp. Khi ấy tôi mở lại trang nhật kí đó :'' Năm sau tớ nhất định sẽ học cùng lớp với cậu''. Các bạn sẽ không thể hình dung nổi tôi đã tuyệt vọng đến mức nào đâu.

***

''Đ, cậu có thể chờ tớ được không, chờ tớ đến bên cậu, chờ một ngày như xưa, ngày chúng ta bên nhau vui cười. Điều đó có thể không ?''

''Xin lỗi cậu, tớ lại bắt cậu chờ một năm nữa rồi, tớ vẫn không thể .''

''Đ, bài này khó lắm, tớ không giải được!''

'' Đ, tớ với bạn thân giận nhau 4 tháng không nói chuyện rồi.''

''Đ, hôm nay là valentine, tớ nhớ cậu.''

''Đ, tớ ghét lớp học này, tớ muốn được giải thoát!''

''Đ, hôm nay trời lại mưa rồi, cậu còn nhớ tớ không?''

''Đ, tớ nghe nói hôm nay cậu bị bệnh phải nghỉ học giữa buổi. Cậu làm sao vậy? Cậu bệnh hả? Tớ lo lắm!''

''Đ, tớ đứng nhất lớp rồi! Tớ giỏi không? Nếu bây giờ cậu ở đây chắc chắn cậu sẽ khen tớ rồi...''

''Đ, chả ai khen tớ cả. Tớ buồn lắm!''

''Đ, sinh nhật vui vẻ. Năm nay tớ không thể tặng quà cậu rồi!"

....

Đó chính là những mảnh giấy tôi viết và để trong chiếc hộp ở ngăn kéo, tôi chỉ biết làm vậy để chia sẻ tâm sự thôi. Và tôi cũng đã viết rất nhiều bức thư tay nhưng chỉ tiếc là nó sẽ chả thể nào đến tay người nhận. Giá như gió có thể mang những tâm tình của tôi gửi đến cậu thì tốt biết mấy.

Tôi như đi giữa khoảng không của nỗi nhớ và vô vọng, chỉ là tôi luôn sống trong hồi ức có cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top