Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 40: Tổng Giám Đốc bá đạo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mina sững sờ tại chỗ, chỉ dám quay đầu nhìn thoáng qua Momo, muốn đoán ý định của chị, rốt cuộc chị có muốn tiết lộ thân phận của mình hay không?

Nhưng mãi hồi lâu cô cũng không thể góp nhặt được chút tin tức ít ỏi nào từ khuôn mặt tê liệt của chị, Mina đành kiên trì đến cùng gật đầu, gượng cười nói "Đúng, đây là bạn của tôi, chị ấy mới đến công ty chúng ta làm."

"A? Trách không được tôi chưa bao giờ gặp qua, xin chào, tôi là Mark Tuan!" Mark từ trước đến giờ luôn là người vẫn rất lịch sự khiêm nhường, cho dù Momo bày ra bộ dáng cao ngạo không để ai vào mắt, anh vẫn chủ động vươn tay.

Chỉ tiếc Boss căn bản chẳng có ý tứ muốn bắt tay, tâm tư quan tâm Mark cũng không có khiến Mina vô cùng hoảng hốt, hai người đều là cấp trên của cô, dù cho đắc tội ai cô cũng không thể sống nổi.

Mina vội vàng vươn tay cầm lấy tay Mark, cười khan hai tiếng "Bạn của tôi không thích nói thân mật với người lạ, anh đừng để ý nhé?"

Mark nhìn Mina cười, thu hồi tay mà không có bất cứ vẻ gì mất hứng, ngược lại vẫn nhìn Momo, tỏ vẻ thông cảm.

Ấn tượng của Mina đối với Mark nhất thời tăng thêm rất nhiều, chỉ kém điều dâng trào nước mắt, cô vô cùng cảm kích anh, thật sự sợ rằng nếu hai Boss đánh nhau thật thì không biết nên làm gì?

Momo thì lạnh lùng nhìn lướt qua Mina cùng Mark Tuan vừa bắt tay nhau, ý lạnh trong mắt lại nhiều thêm một chút.

"Tôi không quấy rầy hai người thêm nữa, a, đúng rồi, Mina, nếu cô không ngại có thể cho tôi số của cô được chứ, khi tan tầm tôi sẽ đem bản vẽ trả lại cho cô."

Mark giống như không hề nhìn thấy sự bất mãn của Momo, vẻ mặt vẫn duy trì ấm áp tươi cười như trước, sự nhẫn nại của anh có thể nói là sâu xa không lường được.

"A, được, Mark phó tổng thật chu đáo, cám ơn anh!" Mina cảm kích anh đến rơi nước mắt, vội vàng lấy di động của mình ra.

Mark sau khi lưu số điện thoại của cô thì nhìn Mina mỉm cười, nhân tiện dời mắt qua nhìn Momo gật đầu một cái rồi rời đi.

Jihyo vừa thấy Momo, nhất thời cảm giác được như gió bão nổi lên, trước tiếp bưng cơm đến chỗ cách đó cũng tương đối xa nhưng vẫn có thể theo dõi được chuyện đang xảy ra.

Mark vừa đi, Momo cứ thế ngồi xuống ghế, sau đó quay đầu nhìn về phía cửa sổ, phong cảnh cũng không tệ, ở nơi này an tĩnh cùng Mina ăn cơm khiến cho tâm tình lo lắng của chị vơi bớt rất nhiều.

Chị vươn tay nhẹ nhàng kéo cà vạt , tiện tay cởi ra mấy cúc áo phía trên, hơi thở lạnh lẽo cũng dịu bớt vài phần.

Ngược lại với chị, Mina lại không có tâm tư nào đi thưởng thức phần hoàn mỹ này, cô cười khan ngồi vào ghế, đột nhiên không biết rõ, đại cầm thú chẳng phải chỉ coi cô là kẻ sai vặt, chẳng hề quan tâm đến cô sao? Như thế nào lại muốn cùng cô ăn cơm?

Mina nháy nháy hai tròng mắt, tâm lý nghĩ đến: "Chẳng nhẽ Momo đang muốn hòa giải với cô? Cô có nên rụt rè một chút không?"

Nhưng cô lại cảm giác nếu mình tỏ ra rụt rè, theo tính nhẫn nại của đại cầm thú chắc sẽ làm cô phát hỏa mất, nhưng nếu không rụt rè thì cô lại dễ dàng bị chị khi dễ.

Momo là người như thế nào, là kiểu người bá đạo lộ ra từ vẻ bên ngoài, một đôi mắt đào hoa nhưng lại khiến cho chị có thêm vài phần mị hoặc, môi mỏng mân mê đầy hấp dẫn, trong thoáng chốc khiến chị trở nên quyến rũ mọi tầm nhìn xung quanh.

Có vài nữ nhân viên đã bắt đầu xì xào bàn tán, nghị luận xem Momo và Mark, ai đẹp, ai xấu hơn?

Mina cho dù ngốc cũng cảm giác được ánh mắt từ bốn phía đưa đến, cô chột dạ cúi đầu, tận lực làm cho cảm giác tồn tại của mình ít đi, thuận tiện suy nghĩ xem cô có nên cùng Momo hòa giải.

Ngay lúc Mina rối rắm không thoát ra được, thì Momo mở miệng chứng minh cho hành động của cô là hoàn toàn suy nghĩ nhiều "Dựa theo khẩu vị bình thường, cộng thêm một cốc nước lọc."

Momo cảm giác được cô không để ý đến chị nên muốn phá vỡ bầu không khí một chút.

"A?" Mina không kịp phản ứng, ngẩng đầu không rõ lý do nhìn Momo.

Momo nghe được tiếng thì quay đầu sang nhìn cô, trong mắt lộ ra vẻ không kiên nhẫn, hoàn toàn không nghĩ sẽ mở miệng nói lại lần nữa.

Bị loại ánh mắt kia đảo qua, chẳng cần chị mở miệng nói tiếp, Mina răm rắp nghe lời chị theo phản xạ.

Cô vội vàng đứng dậy, dựa theo khẩu vị của chị mà đi lấy cơm trưa cho chị.

Lúc cô bưng đồ ăn đến bàn, cô mới cảm giác được bản thân đúng là ảo tưởng quá nhiều, thế nào lại nghĩ rằng chị muốn làm hòa với cô.

Mina đem khay thức ăn để trước mặt Momo, dự định cứ như vậy mà đi, nhưng sở trường của Momo chính là có thể nhìn thấu những hành động của cô, liền trực tiếp đưa tay giữ lấy cô.

"Cùng nhau ăn, ăn xong thảo luận một chút về kết cục của 'Mối tình danh môn' ". Momo nói xong buông tay cô ra, miễn cưỡng nhìn khay thức ăn trước mặt, cho dù sắc hương vị nhìn qua không được bằng cơm cô nấu, nhưng cũng may là chị có thể nguyện ý ăn được.

Mina vừa nghe đến mấy chữ kết cục của "Mối tình danh môn", nhất thời tròng mắt như có ánh sáng, vội vàng xoay người lại ngồi xuống trước mặt Momo, ánh mắt đầy mong đợi nhìn chị, cũng quên mất rằng mình vẫn còn chưa có cơm ăn.

"Cô muốn ăn của tôi sao?" Momo vừa cầm lấy chiếc đũa, lại cảm nhận được ánh mắt đầy hưng phấn của Mina trên người mình, lại buông đũa xuống, trực tiếp đẩy khay thức ăn đến trước mặt cô.

Mina quả thật là kinh ngạc vì được sủng ái, vội vội vàng vàng lắc đầu, đẩy khay thức ăn trở về, cười đến rạng rỡ, sớm đã quên chị và cô vẫn còn có khúc mắc chưa hóa giải.

"Chị ăn đi, cứ ăn cho no vào." Mina đang nói, đột nhiên bụng cô lại kêu lên "ục ục", khuôn mặt tười cười liền cứng đờ, ngượng ngùng cười khan một tiếng, vội vàng đứng dậy đi lấy thức ăn.

Jihyo quan sát Mina và Momo từ nãy đến giờ, không nhịn được cười khẩy một cái.

Chỉ là lúc Jihyo đứng dậy đi lấy thức ăn, ý cười trên mặt cô có phần cứng lại, cô quay đầu nhìn bốn phía xung quanh, mày cũng nhăn lại, sau đó vội đứng lên.

Mina hoàn toàn chìm đắm vào vui sướng khi được thảo luận về kết cục của "Mối tình danh môn", hoàn toàn không có chú ý đến ánh mắt của các nữ nhân viên xung quanh đều đặt lên người mình, hoàn toàn không có ý tốt.

Mina sợ Momo ăn xong rồi đi mất nên vội vàng chọn mấy chiếc bánh ngọt đơn giản rồi đi lướt qua Jihyo, cho cô một ánh mắt xin lỗi.

Jihyo tức thì gửi cho cô một ánh mắt cảm thông, hơi có phần ghét bỏ phất phất tay, khiến cô có phần thoải mới hơn để ăn cơm.

Mina cũng không dám chậm trễ nữa, liền nhanh chóng trở lại chỗ ngồi, Momo nhìn thoáng qua thấy cô chỉ ăn một chút bánh ngọt, liền nhíu mày một chút.

Momo trực tiếp lấy một ít đồ ăn của mình để vào trong khay thức ăn của Mina, lạnh lùng nói "Tôi không thích mấy thứ này."

Mina cũng không suy nghĩ nhiều, vừa thấy thịt để trước mắt, liền gắp lên cho vào miệng, cô sẽ vui vẻ khi được ăn thịt, nếu không phải sốt ruột, cô nhất định sẽ chọn vài phần thịt để ăn.

Hơn nữa, cô ăn cơm cùng Momo đã rất nhiều lần, càng không cảm thấy có gì không thích hợp.

Jihyo vừa thấy Mina và Momo đã phát triển đến mức ăn chung một phần cơm, trong nháy mắt cảm thấy vô cùng kinh ngạc, lại nhìn quanh bốn phía.

Quả thật, sự ghét bỏ của mấy nữ nhân viên xung quanh cũng đều lộ ra mặt, kinh ngạc ban đầu đều chuyển thành ghen ghét đố kỵ.

Jihyo muốn nhắc nhở Mina nên cẩn thận một chút, chỉ tiếc Mina ăn cơm xong, sợ Momo thay đổi ý kiến, liền vẫy vẫy tay về phía Jihyo rồi đi theo chị.

Jihyo há miệng thở dốc, muốn gọi cô lại, nhưng cũng cảm giác được có thể bản thân đã suy nghĩ quá nhiều, cho dù có xấu tính cỡ nào cũng không đến nỗi vì ghen ghét bạn gái của người ta mà chỉnh họ chứ.

Mark Tuan đúng là phó tổng của Hirai M, cho nên anh cũng không làm việc ở đây, mà là ở tầng cao nhất của tòa nhà bên cạnh.

Anh mới từ phòng ăn trở về, đột nhiên dừng bước, nghe tiếng hai nữ nhân viên đang xì xào bàn tán ở hành lang, chỉ một câu nói đã khiến tâm tình anh không tốt.

Thần sắc trong mắt anh không rõ, chần chừ rời bước lại đi tới góc phòng ăn, gọi một ly cà phê, an tĩnh ngồi xuống, như đang chờ đợi điều gì.

Mina đi theo Momo vào trong thang máy chuyên dụng đi lên tầng cao nhất, không biết có phải là tuân theo lệnh của Momo hay không, những người ở tầng này bây giờ đều không có bất cứ vẻ mặt kinh ngạc gì.

Bọn họ nhìn thấy Momo đều gật đầu chào hỏi, cảm giác như chị đúng là quân vương trong thời cổ đại, tất cả mọi người đều cúi đầu tránh né.

Mina nhìn những nhân viên trọng yếu của tập đoàn đều cúi đầu nhìn cô, dù chỉ là cô nương tựa vào ánh sáng của Momo, nhưng cũng cảm giác có chút không thoải mái, cười khan vài tiếng, có người cúi đầu, cô cũng cúi đầu đáp lễ.

Chỉ là mới cúi đầu, Momo đã mạnh mẽ dừng lại bước chân, quay đầu nhìn Momo khiến tâm trạng cô trong nháy mắt trở nên khẩn trương, cô cẩn thận ngẫm lại, không biết cô đã làm gì không phải để chọc giận đại cầm thú này!

Cô không khỏi nghĩ đến, chẳng lẽ là chị cố tình cho cô hi vọng, nói cô có cơ hội tham gia vào sắp đặt kết cục của "Mối tình danh môn", thật ra là muốn đùa cợt cô, vì muốn nhìn thấy dáng vẻ thất vọng của cô.

Đừng trách cô suy nghĩ lung tung, cô thật sự là bị Momo đối xử lúc lên lúc xuống, khó theo kịp cảm xúc và suy nghĩ của chị.

Momo đứng thẳng người, quay lưng về phía ánh sáng, cả người để lại bóng thật dài trên mặt đất, khí phách lộ ra từ chị cũng khiến người khác phải trầm trồ.

Chị hơi ngửa đầu, cho dù tỏ vẻ cao ngạo cũng không làm người khác thấy phiền chán, ngược lại còn cho người ta một loại cảm giác trời sinh đã có khí chất vương giả, trong đám đông chị vẫn luôn nổi bật như hạc giữa bầy gà.

"Trợ lý của tôi, không cần phải cúi đầu trước mặt người khác!" Momo nói xong liền xoay người, tiếp tục đi về phía trước.

Mina giật mình, hơi ngơ ngẩn một chút, dáng vẻ và lời nói của chị cũng khiến cô...

Mina chỉ mới là một cô gái hơn hai mươi, cho dù học giỏi nên được vượt chương trình hơn so với người khác, hiện giờ đã là nghiên cứu sinh, nhưng đối với những câu chuyện ngôn tình về vị Tổng giám đốc bá đạo yêu thương một cô gái vẫn rất ngưỡng mộ, mà Momo lại là một Tổng giám đốc bá đạo như thế.

Cô tự nhiên cảm thấy ảo não không thôi, trước kia tại sao chưa từng phát hiện ra chị chính là một người vô cùng bá đạo, chỉ là sự bá đạo này có chút làm cho người ta không rời mắt được.

...

Có ai thấy điều gì đó lạ ở Hirai Đại Nhân không?
Theo tui thì, "chị thích em lắm rồi mà chị không muốn nói thôi", cũng có chút ghen tuôn trong chương này à nha ~~
Mạnh dạn dùm tui đi Hiraiiii!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top