Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 53: Sao Hỏa đụng Địa Cầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mina vừa nghe cô chủ nói như vậy, cuối cùng cũng yên tâm, nhờ vào sự trợ giúp của cô chủ, thay xong quần áo. Sau đó, cô chủ cửa hàng còn ép buộc muốn giúp cô đeo thêm vài thứ trang sức trang nhã, chỉnh lại đầu tóc của cô một chút.

Đợi đến lúc Mina được cô ta dẫn đi ra, Mark đã sớm thay xong trang phục đang ngồi trên ghế chờ Mina, thấy cô đi ra liền ngẩng đầu mà nhìn cô.

Dường như ngay tức khắc trước mắt anh như sáng rực cả lên, nụ cười nơi khóe miệng của anh càng sâu hơn mấy phần, cô gái kia vừa nhìn thấy bộ dạng của Mark như vậy, nụ cười lại càng thêm ám muội, liền trêu chọc anh ta.

"Vóc dáng cô bé này thật sự là quá chuẩn, cậu Mark thật tinh mắt, lại còn ngồi ngẩn người ở đó làm gì, còn không mau chóng tới đây mà nhận lấy người đẹp của mình đi chứ!" Tính tình cô chủ cửa hàng rất rộng rãi, cởi mở, nghiễm nhiên đã ghép hai người bọn họ lại thành một cặp rồi. (Editor: nhầm người rồi chế ơi.)

Mina vội vàng lắc đầu, vốn muốn giải thích vài lời, nhưng mà cô suy nghĩ một chút, dù sao cô cũng không quen biết cô gái này, nói nhiều cũng thừa, cho dù cô có giải thích đi chăng nữa không chừng cũng sẽ bị cô ấy cho rằng là do mình xấu hổ, cô thở dài, quay đầu nhìn Mark cười bất đắc dĩ.

Mark sải chân nhanh chóng bước đến bên cạnh Mina, đưa tay đỡ cô, cúi đầu nhìn ngắm khuôn mặt nhỏ bé vừa trang điểm nhẹ của Mina.

Anh vốn vẫn cho rằng khuôn mặt này của Mina nhiều lắm chỉ có thể coi là xinh đẹp đáng yêu, không nghĩ tới chỉ cần trang điểm nhẹ lên một chút, trong nháy mắt khí chất cả người Mina lại thay đổi hoàn toàn.

Vốn dĩ cô giống như em gái hàng xóm trong sáng dễ thương, vậy mà trong nháy mắt lại biến thành một tiểu vưu vật quyến rũ động lòng người.

Anh đưa mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Mina bởi vì xấu hổ mà hơi đỏ bừng lên, khiến cho người vẫn luôn lấy năng lực tự chủ làm kiêu ngạo như anh, suýt chút nữa đã không nhịn được muốn đưa tay ra xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại đáng yêu của cô rồi.

Mark dịu dàng cười nhẹ, bàn tay đang vòng lấy vòng eo tinh tế của Mina không tự chủ mà siết chặt hơn một chút, cảm nhận được vòng eo mang độ cong gần như hoàn mỹ trong tay, cưỡng chế toàn bộ rung động trong lòng, anh liếc nhìn cô gái kia, nói tiếng cám ơn "Cảm ơn cô nhiều."

Sau đó anh lại tiếp tục cúi đầu nhìn Mina đang tựa vào trong ngực của mình, sự vui vẻ trong đôi mắt bớt đi một phần máy móc, lại nhiều thêm một phần phát ra từ nội tâm mềm mại, thưa "Đi thôi Mina, cũng sắp tới giờ rồi."

Nhìn dáng vẻ chăm sóc tỉ mỉ, thần sắc dịu dàng khiêm tốn, ánh mắt cô chủ kia nhìn vào tức khắc trong lòng mạo muội, vươn tay vỗ vỗ vai Mina.

Cô nàng hâm mộ mà trêu chọc, nói "Cô bé, không ngờ cô lại may mắn thế, tôi quen biết Mark Tuan nhiều năm như vậy, vẫn chưa từng thấy cậu ta nhìn cô gái nào mà cười chân thành như thế đâu nha, cô là người đầu tiên đó!"

Mina nghe thấy, càng cảm thấy càng lúc càng lúng túng rồi, chẳng qua cô biết, đây là do cô ấy hiểu lầm mối quan hệ của hai người bọn cô, thầm nghĩ cô ấy nói như vậy cũng là vì muốn nói tốt giúp Mark, thế nên cô cũng không để trong lòng.

Cô lúng túng cười ha ha một tiếng, trực tiếp đổi chủ đề "Hôm nay thực sự rất cảm ơn cô! Chúc cửa hàng của cô làm ăn phát đạt!"

Cô chủ vừa nghe, liền cười "Hì hì!" một tiếng, đưa tay đẩy Mark ra, nói: "Được rồi, mau dẫn tiểu mỹ nữ của cậu đi nhanh đi! Ở đây thêm một hồi nữa, chắc hẳn khuôn mặt nhỏ nhắn này của cô ấy sẽ đỏ lên chẳng khác gì quả táo nữa đâu."

Mark cười cười gật đầu, lại siết chặt bàn tay đang ôm thắt lưng Mina một chút, để cho cô nửa như tựa vào trong ngực của mình.

Mina vốn dĩ không có thói quen mặc váy, cô vẫn còn đang lo lắng cái váy này có bị ngắn hay không, bởi vậy từ đầu đến cuối vẫn không chú ý chút nào, giờ phút này tư thế Mark ôm lấy cô có bao nhiêu là mập mờ, ái muội.

Đến khi xe dừng lại, Mina ngẩng đầu nhìn nhà hàng Diamond trước mặt, nháy mắt cô liền hiểu được vì sao Mark muốn đưa cô đi thay một thân váy áo giá trị như thế.

Cô mấp máy miệng, chợt nhớ lại ký ức không thể xem là vui vẻ của mình ở chỗ này lần trước, bản thân phải đi bộ hơn hai tiếng đồng hồ, không hiểu sao lại cảm giác được hai chân của mình đau đau.

Cô vội vàng lắc lắc đầu, xua đi gương mặt tiểu cầm thú còn đang quanh quẩn ở trong đầu mình mãi thật lâu cũng không chịu tiêu tán.  

Mark dừng xe xong, bước xuống từ cửa bên kia, vô cùng quan tâm mà vòng sang mở cửa giúp Mina, sau đó cúi người xuống, đỡ cô ra ngoài, một loạt động tác đều làm vô cùng dịu dàng, lưu loát như mây bay nước chảy.

Mina vừa bước ra khỏi xe đã theo bản năng quay lại đầu mà nhìn về phía cái nạng của mình còn đang đặt ở chỗ ngồi phía sau xe, Mark lại cười cầm chìa khóa trong tay giao cho bảo vệ trước cửa nhà hàng đưa xe đi, căn bản không hề có ý muốn lấy cái nạng kia cho cô.

Mina cứ như vậy mà nhìn cái nạng thân yêu của mình càng lúc càng xa, quay đầu lại vẻ mặt không hiểu mà nhìn Mark, Mark hòa nhã giải thích "Ở đây dùng nạng không thuận tiện, yên tâm, có tôi ở đây."

"..."

Những lời này vừa nói ra trong phút chốc lại khiến cho Mina nhớ đến Momo, Momo cũng đã từng nói những lời này với cô. Cô theo bản năng sờ sờ điện thoại đang để trong túi xách của mình, cũng không biết Momo có gọi điện thoại cho cô hay không nữa.

Chẳng qua chỉ trong nháy mắt, Mina vội vàng xua ngay suy nghĩ đáng sợ này khỏi đầu óc của mình.

Suy nghĩ như vậy, đến cả chính bản thân cô cũng tự cảm thấy cả người buồn nôn rồi, Momo làm sao lại để ý rốt cuộc cô sẽ đi đâu kia chứ, cô rõ là càng ngày càng thích tự mình đa tình rồi. (Editor: ờ không để ý mà ghen lồng lộn kia kìa, chị không hề ảo tưởng tý nào nha Mina.)

Mina thu hồi suy nghĩ, nhìn gương mặt Mark ân cần đang quay đầu nhìn cô, vội vàng trả lời một câu "Vậy làm phiền anh rồi."

"Chúng ta đi thôi!" Lúc Mark nói lời này, tầm mắt lại như có như không mà liếc sang hướng đông ở trong nhà hàng, mà toàn bộ lực chú ý của Mina bây giờ đều đem đặt lên trên đùi của mình, cho nên cô cũng không nhìn thấy vẻ khác thường trong chớp nhoáng này của anh ta. (Editor: liếc liếc, âm mưu chứ gì 😑)

Sau khi bọn hộ đi vào trong, Mark lại săn sóc dẫn Mina đi sang khu vực phía đông, Mina vẫn luôn chú ý coi chừng dưới chân, không hề nhìn phía trước.

Đột nhiên Mark dừng bước, cơ thể cũng theo đó ngừng lại, Mina theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn xem, đợi đến khi nhìn thấy người đối diện, cô mạnh mẽ hít vào một hơi, thân thể cô ngay sau đó liền làm ra phản ứng trước tiên, cô giãy dụa thân mình muốn xoay người sang hướng khác hoặc là tìm một cái lỗ để mình chui vào đó mà trốn.

Chỉ tiếc thay Mark vốn đang đỡ Mina dường như cũng vì quá kinh ngạc, mà cánh tay đang đỡ lấy hông của cô trở nên cứng ngắc trong nháy mắt tràn đầy sức mạnh, Mina chỉ dựa vào một cái chân mà nói đó là không thể nào chuyển động được người cũng không nhúc nhích được thân thể.

Đối diện bọn họ là Momo, chị mặc một thân âu phục đen, đầu tóc được chải gọn gàng đang đi tới, trong vẻ thành thục lại có thêm nhiều.

Trên gương mặt co quắp, vừa lạnh nhạt vừa cứng rắn của chị toát ra vẻ không kiên nhẫn, hơi nhíu mày lại, vừa nhìn là tâm tình hiện tại chị không được tốt.

Momo đang bấm điện thoại, chỉ là không thấy chị mở miệng nói gì, dường như bên kia còn chưa bắt máy, chị cầm lấy điện thoại di động, chợt dư quang nơi đáy mắt chị vô tình quét sang bên này mà nhìn rõ mọi thứ.

Vốn dĩ chị đang nhíu mày, giờ khắc này lại vặn chặt lại cùng một chỗ, chậm rãi quay đầu nhìn Mina.

Vừa quay đầu Momo đã nhìn thấy Mina đang được Mark Tuan nửa ôm vào trong ngực, nhất thời chị chỉ cảm thấy một cỗ tức giận chưa bao giờ có điên cuồng gào thét mà vọt thẳng tới đỉnh đầu, làm cho đôi mắt đen đào hoa có vài tia lam nhạt nhiễm thành một mảnh đỏ ngầu.

Đây là lần đầu tiên Momo thấy được dáng vẻ của Mina sau khi trang điểm, vốn là đôi mắt thanh thuần khả ái giờ đây lại lộ ra một cổ quyến rũ của một người phụ nữ thành thục.

Hai người bọn họ (Mina & Mark) đều mang trang phục nhạt màu, lại còn cùng kiểu dáng thiết kế, vừa liếc mắt qua liền nhìn ra đây là trang phục thiết kế dành cho các cặp tình nhân, vẻ ngoài cô gái như nữ sinh đáng yêu bên trong lại toát ra vẻ quyến rũ quyến rũ, người đàn ông bên cạnh cô cao lớn, anh tuấn, đôi mắt đầy vẻ dịu dàng khiêm tốn mà nhã nhặn.

Thấy thế nào đi nữa chị cũng cảm giác được hai người bọn họ đứng chung một chỗ không hiểu sao lại thật xứng đôi, mà Mina lại còn nhu nhược không xương tựa vào trong lòng Mark, làm cho Momo cảm thấy rất chói mắt, vô cùng chói mắt, khiến chị hận không thể trực tiếp tiến lên mấy bước đến đó mà một tay xé nát hình ảnh này.

Mina cũng phát hiện ra Momo đã nhìn thấy mình, không biết vì cái gì, trong lòng cô vô cùng hoảng sợ, theo bản năng cô muốn giữ một khoảng cách với Mark.

Mina thò tay lén lút chọc chọc bàn tay đang vòng ở bên hông của mình, chỉ tiếc là Mark vốn dĩ trông lịch sự tao nhã, có tri thức hiểu lễ nghĩa giờ khắc này không biết lại bị làm sao rồi.

Anh rõ ràng không có cảm giác được ám hiệu của Mina, vẫn như cũ gắt gao siết chặt lấy hông của cô, để cho cô tiếp tục nửa tựa người trong ngực của anh, cái tư thế này thực sự là muốn có mập mờ liền có bấy nhiêu ám muội.  

Mina nhìn ánh mắt lạnh như băng của Momo chậm rãi dời từ trên mặt của cô xuống, sau đó rơi vào chỗ bàn tay đang ôm lấy eo mình của Mark, không biết vì sao cô lại cảm thấy mình vô cùng vô cùng căng thẳng.

Bây giờ cũng đã vào thời kỳ cuối thu rồi, nhưng lưng cô lại mạnh mẽ toát ra một thân mồ hôi lạnh, vì cái gì cô lại có cảm giác mình giống như bị chồng đuổi theo tận nơi để bắt quả tang đi ngoại tình kia chứ!

Mina vội vàng đánh bay cái ý nghĩ này, ngay sau đó cô chợt nghĩ đến hình như Momo không mấy ưa thích Mark Tuan. (Editor: phải nói là ghét vô cùng chứ, tình địch mà 😈😈.)

Đã biết như vậy sao cô còn dám trắng trợn cùng Mark đứng chung một chỗ, có nhìn thế nào cũng thấy giống như cô đang cố tình làm ngược lại ý muốn của Momo, theo tính tình của Momo vốn là kẻ duy ngã độc tôn này, thấy một màn này chị mà không tức giận mới là lạ! (Chậc hiểu nhầm a.)

Ánh mắt Momo thực sự quá lạnh, Mina chịu không được mà run rẩy, theo bản năng cô muốn làm dịu đi không khí có phần hết sức lúng túng và căng thẳng, cười ha ha mà nói "Boss! Thật là đúng dịp, ha ha!"

Momo nghe Mina nói, vậy mà lại nhếch khóe môi lên, lộ ra một chút ý cười hời hợt, nhìn nụ cười này, Mina không có cảm giác được chút ấm áp tí ti nào, ngược lại cô cảm thấy không khí lại càng lạnh hơn.

Đây rõ ràng là điển hình của giận quá hóa cười, đủ thấy tâm tình của Momo giờ phút này hỏng bét vô cùng, Mina chột dạ nghĩ đến: "Lẽ nào Mark Tuan thật sự là kẻ thù với Momo? Cho nên Momo mới tức giận như vậy?"

"Thật đúng là đúng dịp." Momo nói xong tầm mắt liền rơi xuống người của Mark, lạnh lùng nói: "Tôi còn không biết anh còn tên gọi khác là Park Jihyo nữa đấy?"

"!" Mina lúc này mới nhớ tới, ban đầu đúng là cô nói muốn đi ăn cơm cùng Jihyo, đột nhiên người này lại biến thành Mark, là cái người mà Momo chướng mắt, thậm chí là chán ghét.

Bịa chuyện cộng thêm cùng "kẻ địch" của Momo cùng nhau đi ăn, đây chẳng khác nào cô phản bội lại mối quan hệ đồng minh không mấy vững chắc của bọn họ rồi! Cô bây giờ coi như là hai tội cộng lại mà phạt!

Hành động của cô bây giờ không phải là tự mình tìm cái chết, công khai khiêu chiến quyền uy của Momo đó sao! Mina sợ hãi tới nỗi nuốt nước bọt một phen, ha ha cười gượng vài tiếng.

Cô muốn nói gì để giải thích một chút, làm nguôi bớt cơn giận của Momo, tránh cho cô chết mà hài cốt không đầy đủ.

Nào biết Mina còn chưa nghĩ ra phải nói gì mới có thể xoay chuyển tình thế, Mark vẫn luôn im lặng lúc này lại đột nhiên lên tiếng "Hirai tổng ngài khỏe, thực là khéo quá."

Thái độ của Mark rất tốt, Mina cực kỳ vui vẻ, dù sao Momo có nhìn không vừa mắt Mark đi nữa, chị cũng không thể ở trong một nhà hàng sang trọng như thế này mà đưa tay đánh người, người ta có câu không đánh người đang cười!

Mina vội vàng nhìn sắc mặt của Momo, thấy trên mặt chị tuy rằng vẫn còn hiện vẻ tức giận, nhưng cũng không có chiều hướng chuyển biến xấu, cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.

Mark nói đến đây bèn dừng một chút, sau đó lại nói thêm một câu "Tôi đưa Mina tới gặp bạn của tôi, để cho bọn họ biết nhau."

Những lời này khiến cho gương mặt vừa thư giãn của Mina lại hoàn toàn nhăn vào một chỗ, cô hơi ngửa đầu nhìn Mark, trong bụng phẫn hận nghĩ: "Sao đột nhiên người này lại trở nên không nhìn rõ sự tình như thế chứ, cái gì cũng nói ra bên ngoài là sao?!"

Mấy lời này nói ra ngoài thật quá dễ dàng làm cho người khác nghe vào mà hiểu lầm, thật giống như bạn trai dẫn bạn gái đi giới thiệu với bạn bè của mình vậy.

Quả nhiên Momo vừa nghe Mark nói, cơn giận vốn dĩ đang lượn lờ quanh thân, lại bị ma sát mà bùng cháy hẳn lên, Mina nhất thời cảm thấy tiểu hỏa miêu này bốc cháy hừng hực, cô cũng không dám nhìn thẳng.

"Cái đó... Boss, chị đừng hiểu lầm... " Mina thấy Momo tức giận, theo bản năng mở miệng giải thích, không biết vì sao, cô cảm thấy này giống như là do chính mình làm chuyện trái với lương tâm vậy.

Chỉ là lời cô còn chưa nói ra khỏi miệng, liền nhìn thấy từ bên trong một đại mỹ nữ vóc dáng cao gầy thành thục đi ra, trực tiếp đi đến bên cạnh Momo, vô cùng thân thiết mà kề sát mặt vào người chị.

Sau đó đại mỹ nữ vô cùng tự nhiên kéo cánh tay của chị, quay đầu nháy mắt, một đôi mắt quyến rũ mang theo tìm tòi nghiên cứu quét quanh thân Mina.  

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top