Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 59: Chị em đều kỳ lạ như nhau!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mina thấy Momo không để ý, cũng không nói chuyện với mình. Cô quay đầu nhìn chằm chằm phòng giải phẫu, an tĩnh đến lạ thường, tâm can lại co thắt.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, hai người đều ngồi yên lặng. Mina tựa vào ngực Momo, trong lòng thoáng qua một chút cảm kích.

Cô rất rõ nếu lúc này không có Momo ở bên cạnh, cô cũng chẳng biết mình nên làm gì.

Hana đứng ở ngoài cửa bệnh viện, nhìn chiếc xe thể thao màu đỏ của mình, đột nhiên lại cảm thấy nhức đầu, đưa xe cho Momo rồi, cô làm sao bây giờ?

Bệnh viện thú y này đặt ở chỗ tương đối vắng vẻ. Hơn nữa lúc này, một bóng người cũng chẳng thấy chứ nói gì là xe taxi?

Ngay khi cô dự định quay lại tiếp tục làm kỳ đà cản mũi, chờ con mèo nhỏ kia phẫu thuật xong sẽ cùng bọn họ trở về thì đột nhiên một chiếc xe màu đen dừng lại trước mặt cô.

Đèn xe nhoáng lên một cái, Hana cau mày giơ tay che mắt, sau khi ánh sáng lịm dần không còn chói nữa, cô mới bỏ tay ra, vừa hay thấy có người từ trên xe bước xuống. Cô hừ lạnh một tiếng, chớp chớp mắt, cô có biện pháp rồi.

Người đó không ai khác chính là Mark Tuan. Lúc nãy anh đi ra từ khu nhà trọ của Mina, khi đứng ngoài xe cúi đầu hút thuốc, hắn đã nhìn thấy một màn Momo hốt hoảng ôm Mina lên xe của Hana.

Anh liền bám theo tới đây, trong lúc dừng lại chờ đèn đỏ đã bị tuột mất một chút thời gian, cũng may màu xe thể thao của Hana quá chói mắt nên rất dễ tìm, nếu không thì chắc anh cũng khó mà tìm được bệnh viện thú y này.

Tóc mái của Mark Tuan đang vuốt lên, trong mắt lộ ra vẻ xấu xa, hắn nhìn Hana đang đứng ở cửa bệnh viện, cong môi cười tà. 

Hắn tiến lên trước, vẫn nhìn Hana rồi lại liếc mắt vào bên trong bệnh viện "Thế nào, cô cảm thấy Mina rất thích hợp làm em dâu của mình?"

Câu nói của hắn khiến Hana trợn tròn mắt, chẳng qua là ngay sau đó cô liền khôi phục như bình thường, ánh mắt cô nhìn Mark Tuan lại mang theo nét tìm tòi nghiên cứu.

Lúc này hắn đã để lại ấn tượng vô cùng kém cho Hana. Cô không trả lời, chỉ nhìn Mark từ trên xuống dưới, tựa như muốn nhìn ra điều gì bất thường. 

Bởi vì cô ra nước ngoài từ rất sớm, những người biết Momo còn có một người chị là không nhiều, biết rõ dáng vẻ của cô lại càng ít ỏi hơn. 

Mà tên Mark Tuan này chỉ là một Phó tổng trong một công ty con của tập đoàn Hirai M mà vẫn có thể nhận ra cô, chắc chắn hắn ta không hề không đơn giản như vẻ bề ngoài. 

Chẳng qua là địch không động ta cũng không động, Mark không mở miệng, Hana cũng chẳng có ý định mở lời trước. Mark đi một vòng quanh Hana rồi dự định bước vào trong. Cô lại kéo cánh tay của hắn, khiến hắn lùi lại đằng sau một bước.

Mark lười biếng dựa vào cây cột bên ngoài bệnh viện, ngước mắt ngả ngớn nhìn Hana, cất giọng tùy tiện nói "Thế nào? Mỹ nữ không nỡ để tôi đi?"

Hana bày ra bộ dạng khinh thường, trực tiếp kéo tay Mark lại, sau đó lôi hắn đi tới xe con, nói "Chị nhìn trúng nhóc rồi! Đi thôi!"

Mặt Mark cứng lại trong nháy mắt, hắn còn chưa kịp phản ứng đã bị Hana lôi lên xe. Khi ngồi cạnh bên người lái, hắn đột nhiên nhếch môi cười một tiếng.

Mark nghiêng thân thể dựa sát vào gần người Hana, mập mờ hướng về phía cô, giọng khinh bạc chứa đầy vẻ trêu chọc "Sao vậy? Vì em gái mình, cô muốn..."

Mark còn chưa nói hết, Hana trực tiếp đưa tay lên tát Mark rồi cau mày nói "Chị đây muốn mượn xe của nhóc dùng một chút, đừng có suy nghĩ nhiều!"

Hana chưa bao giờ sử dụng loại xe này, cho nên cô cúi đầu nghiên cứu. Lúc cô đã hiểu cách dùng, định lấy chìa khóa của Mark, đột nhiên cô cảm thấy không khí có chút là lạ.

Theo lý thuyết mà nói, tính cách Mark ác liệt như vậy, hắn ta không thể nào bị đánh mà vẫn còn bình tĩnh thế được, vừa rồi cái tát của cô còn không chút lưu tình đánh vào mặt hắn ta.

Hana kinh ngạc quay đầu nhìn, liền thấy Mark đang che mặt mình, cau mày trừng hai mắt nhìn, ánh mắt kia mặc dù lộ ra nét khó hiểu nhưng lại không có sự ngả ngớn, ngược lại toát lên một chút dịu dàng.

Mark thấy Hana nhìn mình, suy tư một chút rồi đột nhiên lên tiếng "Cô là người của Hirai Momo... Bạn gái?"

"?" Hana cảm thấy tư chất của mình rất tốt, nhưng giờ phút này cũng không tiếp thu nổi sự đả kích này. Cô há miệng, đưa ngón tay ra chỉ mình, dò xét hỏi "Tôi là ai?"

Mark càng thêm mơ hồ, nhìn Hana, làm bộ không phải cô có bệnh chứ? Anh xoa xoa gương mặt chẳng biết vì sao lại đau đớn.

Anh hơi nghiêm túc hỏi "Cô là bạn gái của Hirai Momo, sao lại ở trên xe của tôi? Tại sao tôi lại ở chỗ này? Còn có, mặt tôi bị gì vậy?"

Hana bị Mark hỏi đến mức nói không ra lời, đôi mắt đào hoa của cô trừng to nhìn Mark, giống như đang nhìn người ngoài hành tinh.

Mark thấy vẻ mặt giật mình của Hana, càng khẳng định suy nghĩ trong lòng. Nét mặt anh trở nên nghiêm túc, chậm rãi nói "Khi nào thì cô đánh tôi ngất xỉu vậy? Là Momo sai xử cô? Hay là cô có ý đồ gì khác?"

Lúc này Hana mới lấy lại tinh thần, cô vốn đang nhìn Mark Tuan với ánh mắt kinh ngạc nghi ngờ, giờ phút này lại chuyển sang nồng đậm hứng thú. Đột nhiên Hana đến gần Mark, nhìn anh hết sức mập mờ.

"Thế nào? Nhóc không có hứng thú với tôi?" Hana cố ý trêu đùa, giống như muốn thử Mark. Nào biết Mark nghe vậy, chân mày nhíu lại rồi mở cửa chuẩn bị xuống xe.

Hana kéo cánh tay Mark lại, vẻ mặt vốn đang trêu đùa cũng khôi phục lại bình thường, nhẹ rên một tiếng "Bất kể nhóc đùa bỡn kiểu gì, có vấn đề hay không, Mark Tuan, bây giờ tôi chỉ muốn mượn xe của anh, đưa chìa khóa cho tôi đi!"

Hana là Tổng giám đốc của Hirai M ở thị trường nước ngoài, cho nên lẽ dĩ nhiên trên người cô cũng có một loại khí thế của Boss khiến người khác phải coi trọng lời nói của mình. 

Hana nghĩ, Mark rắp tâm không tốt, chỉ là đang ra vẻ với cô. Cho nên, nói chuyện với anh ta cô không cần khách khí, giọng nói đầy tính mệnh lệnh.

Tính tình của Mark vốn rất ôn hòa, mặc dù không thích cách ăn nói của Hana nhưng anh biết cô là bạn gái Momo, nhìn dáng dấp thì chắc thân phận cũng không thấp, mà cô cũng chẳng chạy đi đâu được, dứt khoát lấy chìa khóa trong túi ra đưa cho cô.

Lúc đặt chìa khóa vào tay Hana, Mark nhấc chân chuẩn bị xuống xe, Hana lại nhanh hơn anh một bước khóa kín cửa xe lại.

Hana quay đầu nhìn Mark hừ một tiếng khinh thường, sau đó cười nói "Ra là anh định ra vẻ để tôi thả nhóc xuống, rồi đến chỗ tiểu Đào làm loạn?" 

Mark nghe không hiểu lời nói của Hana, anh nhìn cô, một Mark Tuan tao nhã lịch sự rốt cuộc không nhịn được nữa, anh tức giận nhưng lại không có tính uy hiếp nhiều lắm, so ra còn kém hơn Hana.

Cho nên Hana không thèm để ý, trực tiếp cho xe chạy, còn khinh thường nói một câu "Nếu anh có bản lãnh giống như vừa nãy, nói không chừng chị đây còn cảm thấy nhóc tương đối quyết đoán, bây giờ làm sao vậy?"

Cô liếc mắt nhìn Mark, hừ lạnh một tiếng "Thật giống Hello Kitty đang tức giận, sợ còn không bằng con mèo đấy chứ?!"

Mark nghe vậy, đã nổi giận thực sự. Anh tự tay rút chìa khóa xe ra, chỉ tiếc người Hana nghiêng về phía trước chắn lại, hơn nữa cô đang mặc lễ phục trễ ngực, khẽ cong eo một cái, vòng một càng đầy đặn hơn. 

Gò má Mark nhất thời hơi phiếm hồng, để cho anh đưa tay ra cướp lại chìa khóa ở dưới ngực phụ nữ, anh không làm được, vì vậy chỉ có thể cắn răng thu tay về.

Lúc này đôi mắt vốn dịu dàng của Mark đã tràn đầy lửa giận, lần đầu gặp phải một người phụ nữ không thể nói lý như thế, làm anh không biết nên xử sự thế nào. 

Hana thấy Mark đàng hoàng vậy, người cô liền thẳng tắp chỉ lo lái xe, cũng không nói thêm gì nữa. Bầu không khí giữa hai người tựa như không phải vừa mới giương cung bạt kiếm nhưng cũng có một chút cảm giác căng thẳng. 

Hana lái xe đến quán rượu, không có động tác dư thừa trực tiếp xuống xe, trong nháy mắt đóng cửa, cô vẫn không quên châm chọc Mark một câu "Tốt nhất anh đừng chọc tới em gái tôi, nếu không đừng nói đến em gái tôi, ngay cả tôi cũng sẽ không để anh được yên!"

Mark nhất thời sững sờ ở trong xe, nhìn bóng lưng Hana, lúc này anh mới hiểu rõ, không trách nhìn Hana có chút quen mắt, ra là chị của Momo vẫn thường xuyên ở nước ngoài!

Mark cảm thấy thật nhức đầu, nhưng chuyện vừa nãy anh cũng không nghĩ nhiều, chẳng qua là Hana thấy anh đưa Mina về nhà, có khả năng sẽ nghĩ là anh tranh đoạt bạn gái của Momo. 

Cho nên Hana mới có thể đánh anh ngất xỉu, nhưng không ngờ anh đột nhiên tỉnh lại nên mới dẫn đến cục diện này. Mark đưa tay xoa gương mặt vẫn còn chút tê dại, nghĩ rằng không lẽ Hana trực tiếp tập kích mặt mình? 

Mark nhìn bóng lưng tiêu sái của Hana, trong nháy mắt cảm thấy như bị hai chị em nhà này làm cho câm nín. Đứa em đã khó chơi, không nghĩ tới người chị còn lợi hại hơn.

Mark cảm thấy con đường theo đuổi Mina sẽ còn khó khăn hơn trước rất nhiều, anh nhắm mắt lại mệt mỏi tựa vào ghế xe.

Anh luôn cảm giác mình đã quên mất chuyện quan trọng gì đấy, nhưng nghĩ mãi cũng không nhớ ra được, chỉ có đau nhức trên mặt vẫn luôn nhắc nhở chuyện anh gặp chị của Momo không phải là nằm mơ! 

Trong bệnh viện, Mina dựa vào người Momo, cô trừng mắt đến nỗi không thể trừng thêm được nữa nhưng bên trong vẫn không có động tĩnh, càng ngày cô càng hốt hoảng, luôn thấy có cảm giác xấu lượn lờ ở trong lòng.

Momo nhận ra người Mina dần dần cứng ngắc, nhưng lại không biết nên nói gì để an ủi cô, chỉ có thể dùng lực ôm chặt hơn để cho cô cảm nhận được bên cạnh còn có chị. 

Đột nhiên bên trong truyền đến động tĩnh, Mina hốt hoảng muốn đứng lên xem thử rốt cuộc có chuyện gì mà quên mất chân mình bị thương. Lúc suýt ngã, may có Momo đỡ, không thì cô lại được tiếp xúc thân mật với mặt đất rồi.

Thế nhưng Mina cũng chẳng phí tâm tư nghĩ nhiều như vậy. Vừa thấy bác sĩ thú y đi ra từ phòng giải phẫu, cô vừa kéo Momo để chị đỡ cô đi qua vừa tự nhích từng bước dò xét đi.

Bác sĩ thấy dáng vẻ vội vàng của Mina, cũng biết quan hệ giữa chủ nhân và thú cưng vô cùng tốt, cô tháo khẩu trang xuống rồi thở dài.

Tiếng thở dài của bác sĩ làm Mina lập tức khẩn trương, hô hấp như ngừng lại. Cô nhìn bác sĩ với gương mặt căng thẳng, mở miệng hỏi bằng giọng nói run run "Bác sĩ, Gấu Mèo làm sao rồi?"

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top