Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 79: Thân như chị em tốt!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau ở khách sạn Black Cat, Mina và Jihyo vẫn tìm một nơi yên tĩnh ngâm suối nước nóng như cũ, vốn cho rằng sẽ không có người thích nơi này, nào biết hai người bọn họ mới ngâm, đã có người đi tới.

Mina lễ phép ngẩng đầu nhìn qua, định cười với người vừa tới, nhưng khi thấy mặt mũi của cô ta, vẻ mặt cô lại có chút cứng ngắc.

Người này không ai khác chính là Im Nayeon, mái tóc dài đen nhánh tùy ý cột sau ót, trực tiếp ngồi xuống, còn xấu hổ cười với Mina, một bộ dáng hết sức dịu dàng.

Mina vội vàng nặn ra nụ cười, trong lòng lặp đi lặp lại không thể quá kiểu cách, nhưng dù Mina không tự nhìn, cô cũng biết rõ giờ phút này mình cười thật sự rất khó coi.

Jihyo ngồi bên cạnh Mina vẫn không mở lời nào, vừa thấy Nayeon, thái độ thù địch còn sâu hơn so với Mina, vội bày ra tất cả kỹ năng che chở cho con.

Dường như sau khi Nayeon ngồi xuống vẫn đánh giá Mina, cặp mắt dịu dàng lộ ra vẻ tò mò.

Thần kinh Mina có lớn hơn nữa cũng có thể cảm giác được mình bị người khác nhòm ngó, cô không có tiền đồ quay đầu đi, định bỏ qua ánh mắt Nayeon, nào biết cô ta không hề dừng lại, còn nhìn Mina chăm chú hơn nữa.

Nhất thời Jihyo cảm thấy đối phương tới đây để gây rối, trợn cặp mắt to nhìn lại, bất mãn hỏi một câu "Tiểu thư, chị nhìn cái gì chứ!?"

Nayeon nghe vậy, hơi sửng sờ, ngay sau đó ngượng ngùng cúi đầu xuống, liên tục nói xin lỗi "Rất xin lỗi rất xin lỗi, chỉ là tôi..."

Nói tới đây, bỗng nhiên cô ngẩng đầu nhìn Mina, ánh mắt lộ ra vẻ mong đợi hỏi "Có phải bức tranh 'Hoa Hồng Hoang Dại' là do em vẽ?"

"!" Mina không nghĩ tới lại gặp người thích manga mình vẽ ở chỗ này, quay đầu ngay lập tức, kích động gật đầu, nháy đôi mắt cong cong của mình "Phải! Xin hỏi có chuyện gì sao?"

Nayeon nghe vậy, cả người từ trạng thái thẹn thùng lập tức chuyển sang hưng phấn, cô bước lên trước, bộ ngực đầy đặn run lên mãnh liệt, Jihyo nhìn suýt chút nữa là chảy máu mũi.

Một lúc sau, Nayeon vui vẻ bắt tay Mina, đôi mắt mở to ra, mừng rỡ đến mức không lời nào tả được "Thật sao! Chị chính là fan 'Hoa Hồng Hoang Dại' đấy! Chị còn đang suy nghĩ chẳng biết có phải là em không, quá tốt rồi, lát nữa nhất định phải ký tên cho chị!"

Lần đầu tiên Mina gặp fan, cô cũng kích động kéo tay Nayeon, hoàn toàn quên mất, cô gái này chính là người phụ nữ đứng cạnh Momo!

Jihyo ngồi bên cạnh, dưới cái nhìn của cô đây rõ ràng là tiết mục tình địch gặp nhau đến đỏ mắt, hết lần này tới lần khác hai người phối hợp diễn cầm tay nhìn nhau, hai mắt ngấn lệ, hận không thể gặp nhau sớm hơn, nhất thời da gà Jihyo nổi đầy người.

Jihyo ho nhẹ một tiếng, nhưng hai người kia hoàn toàn không để ý đến cô, ngay cả ánh mắt cũng chưa từng có bóng hình mình, cô đưa tay lên xoa xoa cái trán hơi nhức.

Jihyo rất muốn đá Mina không hề có đầu óc này một cước, làm cô thanh tỉnh lại, sao có thể trùng hợp như vậy!

Rõ ràng cô ta là người phụ nữ ở cạnh Momo, có thể chủ động nói mình là fan của Mina hết lần này tới lần khác, nếu nói không có âm mưu gì, cô không thể nào tin được!

Chẳng qua là Jihyo biết bản chất Mina hiền lành, không muốn nghĩ người khác quá hiểm ác, nếu như không có chứng cớ thực, cho dù nói, cô ấy cũng sẽ không tin là thật.

Nói trắng ra, con nhỏ này vừa ngốc vừa kém thông minh.

"Chị tên Im Nayeon, em có thể gọi gọi chị là Nayeon, chị gọi Mina nhé?" Nayeon ngượng ngùng cúi đầu nói, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi ửng hồng.

"Có thể, dĩ nhiên có thể! Nayeon, cám ơn chị đã ủng hộ!" Mina có thể nói là người mê manga, từ sự yêu thích của cô đối với "Mối Tình Danh Môn" là có thể nhìn ra cấp bậc si mê này.

Bây giờ có người sống sờ sờ trước mặt cô nói thích tác phẩm của chị, cô rất vui vẻ, không hề biết đông tây nam bắc, càng chưa hiểu tình hình thực tế!

Jihyo đứng bên buồn chán làm khẩu hình: "Ngu si!"

Sau đó mặc cho hai người kia "Chị em tình thâm", cô chăm chú quan sát Nayeon thoạt nhìn không có ý đồ này, cô luôn cảm thấy có thể đánh bại nhiều cô gái, lại được ở cạnh bên Momo, khẳng định không phải là nhân vật đơn giản.

"Mina, lát nữa chúng ta ăn cơm cùng nhau đi, chị sẽ giới thiệu người yêu của mình cho em biết, em ấy cũng vẽ manga, vô cùng nổi danh!"

Nhìn Nayeon rất hiền lành vô hại, nói xong còn ngượng ngùng nhìn Mina, bộ dạng này thật sự làm người ta không đành lòng từ chối.

Mina vừa nghe đến người yêu, thần kinh chậm chạm rốt cuộc lấy lại tinh thần, cô hơi há miệng, lại không nói nổi ra lời.

Bởi vì vừa nghĩ tới lát nữa sẽ thấy Momo và... bạn gái chị, âu yếm ăn cơm, Mina đã cảm thấy cả người lạnh lại, cho dù ngâm trong suối nước nóng, cũng không có cách nào sưởi ấm thân thể lạnh như băng của cô.

Mina đưa tay sờ trán, nhiệt độ vẫn bình thường, nhưng cô cảm giác chắc chắn mình bị bệnh! Hơn nữa bệnh cũng không hề nhẹ.

"Chuyện đó... thật sự tôi hơi mệt, vậy nên lần sau chúng ta ăn cùng nhau nhé! Vào một ngày khác!" Mina cười khan, vừa nói vừa run người, làm ra dáng vẻ tôi đang rất lạnh.

Ngay sau đó cô vội vã đứng dậy, đi lên bờ, mang quần áo vào, nhìn Nayeon cười ngây ngô như cũ.

Jihyo nhìn Mina như vậy, trong lòng cảm thấy bực bội, nhắm mắt lại thở dài, cô dĩ nhiên biết Mina tránh điều gì, cũng không vạch trần mà đứng lên theo, phối hợp diễn xuất với cô.

"Mina, cậu cảm không thoải mái sao? Để tôi đưa cậu về, Im tiểu thư, rất xin lỗi chị!" Jihyo nghĩ sao liền nói vậy, sau đó cũng đi theo Mina.

Nayeon nghe cô nói, nhìn Mina đầy lo âu, cũng đứng lên theo các cô.

"Chuyện đó, chị có thuốc, để chị lấy cho em." Nayeon vừa nói vừa vội vàng đi ra ngoài với Mina.

Mina nghe vậy, nhất thời trong lòng lệ rơi đầy mặt,đây là lần đầu tiên cô giả bệnh, vốn đã không thành thạo, cô gái này có cần phải cố chấp như thế không!  

Mina vào phòng khách sạn, nhìn Jihyo đứng bên cạnh đang cười vô cùng nham hiểm, nhất thời cô cảm thấy người mình vốn bình thường đột nhiên hơi lạnh rồi.

"Chuyện đó... Do vừa nãy tôi quá kích động, không phân rõ địch ta..." Mina chột dạ nói, rồi nhanh chóng cúi đầu xuống.

Jihyo chống nạnh nhìn Mina, một bộ hận không thể rèn sắt thành thép, rất muốn quở trách Mina, để đầu cô thông suốt hơn, nhưng bỗng nhiên Jihyo nghĩ đến một chuyện gì đó rất nghiêm trọng.

"Mina, rốt cuộc cậu có thích Hirai tổng hay không?" Jihyo thấy chủ yếu bây giờ nên làm cho Mina hiểu rõ lòng mình, nếu như cô ấy không quan tâm Momo, bọn họ còn ở đây níu kéo Momo làm gì! Cứ trực tiếp rút lui là được.

Mina chỉ cảm giác tim mình "thình thịch thình thịch" nhảy đến mấy lần, cô đưa tay che ngực theo bản năng, nuốt nước miếng một cái, sau đó vội lắc đầu.

Nhưng chấn động lớn như vậy, Mina lại có chút không chắc chắn nói "Chuyện đó... Làm sao có thể... Tôi kém chị ta nhiều như vậy, làm sao có thể..."

Jihyo nghe cô lắp bắp, trong lòng bi thương gào thét một tiếng, xong rồi! Nhìn Mina kiểu này, cho dù bây giờ chưa lún vào, nhưng sau này Momo tấn công, chắc chắn cô ấy cũng sẽ rơi vào tay giặc.

"Myoui Mina ơi!" Nhất thời giọng Jihyo trở nên nghiêm trọng, chẳng qua còn chưa kịp nói hết, bên ngoài đã vang lên tiếng gõ cửa.

Jihyo và Mina đồng thời ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy cửa phòng hơi hé ra, Nayeon ló đầu vào, cười xấu hổ nhìn Mina "Chị mang thuốc tới đây."

Jihyo và Mina không nghĩ thật sự Nayeon sẽ đem thuốc tới, dù sao Mina chỉ giả vờ bệnh, hai người hốt hoảng, quên mất chuyện nên mời cô ta vào.

Nayeon đứng ở ngoài cửa có chút ngượng ngùng cười, hỏi "Chị có thể vào không?"

"Đơn nhiên có thể! Mời vào mời vào!" Mina vội vàng đứng lên, nhìn Nayeon cầm trong tay mấy hộp thuốc, nhất thời cảm thấy không xong rồi.

Cô nhìn về phía Jihyo theo bản năng, dùng ánh mắt trao đổi với cô ấy:

Myoui Mina: "Tôi thật xui mà!"

Park Jihyo: "Tự mình làm bậy thì không thể sống!"

Myoui Mina: "Tôi thật xui mà!"

Park Jihyo: "Tự xử đi!"

Myoui Mina: " ... "

"Mina, uống chung hai loại này, đảm bảo ngày mai em sẽ khá lên." Nayeon vừa nói vừa vội vàng chuyển cái hộp trong tay qua, Mina bất đắc dĩ nhận lấy.

Nhưng Mina nhìn đống thuốc trong tay, Nayeon thật quả thật thiện lương đến mức đáng giận, cô không nhẫn tâm từ chối cô ấy.

Cuối cùng Mina cắn răng, cảm thấy ăn chút gì rồi uống thuốc cũng sẽ không chết, trực tiếp mở hộp ra, Jihyo lại giữ cổ tay Mina lại.

"Mina, cơm nước xong rồi uống thuốc, dạ dày của cậu không ổn!"

Mina nghe vậy, nhất thời trong lòng vui mừng, ngẩng đầu nhìn Jihyo, cho cô ấy một ánh mắt như nói cô thật thông minh.

Jihyo lập tức nhìn lại cô: "Bộ dạng như gấu con của cậu, tôi không xuống tay là không được rồi!"

"Ra vậy! Thật trùng hợp, chúng ta ăn chung đi, chị nghĩ rằng người yêu chị nhất định cũng rất muốn gặp thử em một lần!" Nayeon vừa nói vừa xấu hổ cúi đầu xuống, dáng vẻ kia chọc người ta muốn thương yêu, làm cô không đành lòng từ chối.

Mina không nghĩ tới đề tài này vòng tới vòng lui rồi vòng trở lại, lúc này cô cũng chẳng cần nhìn chỉ thị của Jihyi, rất không có tiền đồ gật đầu.

Chuyện này coi như là không trâu bắt chó đi cày rồi, Tô Mộ cũng không tiện nói gì nữa, chỉ có thể lặng lẽ cầu nguyện cho Tô Song Song, một lát nữa đừng giả vờ ngớ ngẩn.

Theo như tính cách Mômi, nơi ăn cơm đương nhiên sẽ không qua loa, chỉ có thể là phòng riêng ở một khách sạn xa hoa nhất, Mina vừa đi vào, nhìn cách bài trí vàng son lộng lẫy, đã cảm thấy nhức nhối.

Cũng may cuối cùng cô cũng xác định, mình chẳng cần phải bỏ tiền ra, Mina mới chậm rãi khôi phục trái tim bé nhỏ không quá bình tĩnh của mình .

Bây giờ Momo vẫn chưa đến, Nayeon kéo Mina, dẫn hai người bọn họ ngồi xuống, Mina và Jihyo ngồi cạnh nhau, Nayeon ngồi đối diện với Jihyo.

Mina nhìn chỗ trống trước mặt mình, không biết tại sao đột nhiên cảm thấy hơi hoảng hốt, cô không kìm chế được muốn đứng dậy rời đi.

Cũng may cô vẫn còn sót lại ít lý trí không để cho mình làm chuyện mất mặt như vậy, chẳng qua Mina ngồi trên ghế đắt tiền không hề có cảm giác thoải mái, ngược lại có chút đứng ngồi không yên.

"Mina, em đang bị bệnh, lát nữa nên ăn những thứ thanh đạm thôi." Giọng nói quan tâm của Nayeon truyền đến, Mina không phản ứng nhiều, chỉ gật nhẹ đầu.

Đột nhiên Mina nghe tiếng mở cửa, thoáng chốc lòng cô co rút, vẫn ngồi im tại chỗ không nhúc nhích, chẳng dám quay đầu lại nhìn.  

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top