Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

l

Pháp, 20xx

Tại trường đại học Sorbonne.
Tuyển bước đi trên khu phố Latinh, ngắm nhìn những băng rôn mang khẩu hiệu 'Créateurs de futurs depuis 1257*' được treo khắp nơi.

Tuyển là du học sinh Pháp từ Việt Nam, sang đây nhập học được gần 2 tuần rồi mà chưa gặp được một người bạn đồng hương, cậu cảm thấy có chút tủi thân.

Ngồi trong phòng nghiên cứu của viện Henri Poincaré, Tuyển trò chuyện với Lané - một cô bạn bên khoa Âm nhạc cậu mới quen hôm trước.
"Cậu học giỏi thật, được ngồi trong phòng nghiên cứu của viện Henri Poincaré không phải là một chuyện dễ dàng đâu!
"Còn cậu chẳng phải đang ngồi bên trong hay sao?"
"Với tư cách là bạn cậu, không phải là sinh viên của khoa Khoa học."
Cả hai cùng cười sảng khoái và nói chuyện phiếm giết thời gian.

Lané học khoa Âm nhạc, bố mẹ cô ấy đều là những nghệ sĩ có tên tuổi vậy nên việc Lané chọn nối tiếp dòng máu nghệ thuật cùng không phải là chuyện lạ.
Cô ấy học để thành một ngôi sao.
Gương mặt xinh đẹp, tao nhã đi kèm với tài năng vô hạn, không thành ngôi sao sớm mới là chuyện lạ.

Nghe Lané nói, cô ấy đang đem mộng tương tư một anh chàng Y khoa, hiện đang làm thực tập ở Pitié-Salpêtrière. Hơn nữa, anh chàng ấy là người Việt, nên Lané mới tìm tới Tuyển để kết bạn, đồng thời tìm cách tiếp cận tới anh sinh viên kia.
"Anh ấy tên gì vậy?"
"Thăng. Lê Đình Thăng"
"Phát âm tiếng Việt của cậu chuẩn đấy, Lané.

_

Nể tình Lané là người bạn đầu tiên của Tuyển ở chốn đất khách xa lạ này, cậu mặt dày tới bệnh viện Pitié-Salpêtrière để hỏi thăm anh chàng 'siêu cấp đẹp trai' của cô.
"Cho hỏi anh sinh viên Lê Đình Thăng đang làm thực tập sinh ở đây, anh ấy ở khu nào ạ?"
"Cậu thực tập sinh người Việt Nam ấy ư? Anh ở khoa Hồi sức tích cực, lên tầng 5 rẽ phải là thấy nhé!"

Ngó mặt vào khoa hồi sức tích cực, Tuyển thấy một cậu sinh viên mặc chiếc áo blouse ghi chép một thứ gì đó rất chăm chú. Chắc hẳn đó là Thăng rồi, công nhận cũng đẹp trai ở dạng siêu cấp, nếu đi đôi với Lané chắc phải đẹp lắm đây. Chàng Y khoa và nàng Âm nhạc, xứng đôi vừa lứa quá còn gì?

Tuyển bắt chuyện với Thăng với lí do muốn làm bạn, tìm người đồng hương đâu có dễ? Tuyển lân la muốn làm quen hòng moi móc thông tin cá nhân từ Thăng, nhưng những gì nhận lại chỉ là những cái cười trừ, ý tỏ vẻ không muốn nói.

"Ca này có vẻ khó, Lané của tôi ơi!"
"Lané nào của Tuyển? Của Thăng nghe còn hay."

Tôi và Lané bật cười khanh khách, thấy cô vui vậy thì thôi Tuyển cũng đành. Mặt dày lẽo đẽo bám theo Thăng vài hôm vậy!

_

Sau hôm gặp nhau ở Pitié-Salpêtrière, Thăng đã có được một cái đuôi là Tuyển. Thăng đi đâu, Tuyển đi theo đấy. Cậu bám theo Thăng, nói đủ thứ chuyện trên đời xuống đất để hỏi được trang Facebook của anh chàng 'siêu cấp đẹp trai' lạnh lùng kia.

"Cậu có dùng mạng xã hội không?"
"Không."
"Điêu thế, E-mail cũng không luôn?"
"E-mail thì có"
"Vậy thì cho Tuyển xi-"
"Chỉ dùng cho việc học hành."

Tuyển bị ngắt lời nhưng chẳng làm gì được, ai lại đi đấm bạn, hơn nữa còn là bạn mới quen?

Lâu dần, các sinh viên của Sorbonne cũng đã quen với việc Thăng ung dung đi trước, Tuyển theo sau với cái mặt nặng hơn cái chày gỗ rồi thi thoảng lại thở dài ngao ngán.

Lané cũng biết thương bạn. Mỗi lần Tuyển bám Thăng về xong đã thấy Lané chuẩn bị bao nhiêu đồ ăn rồi đẩy về phía cậu.

"Ăn đi. Cố lên Tuyển ơi."

Lané nhìn Tuyển, cười khó xử. Như này thì khổ cho Tuyển quá, chỉ tại cô ngại, cộng thêm việc lịch trình quảng cáo rồi luyện tập dày đặc khiến cho cô chẳng còn thời gian nào để lục tìm thông tin của Thăng cả.

Tuyển bật cười song nhận lấy hộp cơm ăn ngon lành, không quen quay lại nói với cô bạn đang ngồi áy náy một góc:
"Ầy, chả sao đâu. Không có việc gì làm thì theo Thăng cũng bớt chán. Bù lại có được bữa ăn ngon thế này, cũng bõ công."

"Lané khác Thăng thật, cùng làm bạn với Tuyển mà hai người như hai thái cực khác nhau. Thôi thì một cặp đôi bù nhau cũng ổn. Không va nhau là được."
Tuyển ngồi nghĩ luẩn quẩn trong đầu rồi cũng ăn hết nhanh chóng.

_

Tuyển đã ngồi trong phòng giáo viên được hơn 10 phút, tất cả chỉ để năn nỉ giáo sư cho cậu địa chỉ Gmail của Thăng. Giáo sư đương nhiên là không cho rồi, một người hướng ngoại nghịch ngợm như Tuyển thì làm sao để làm phiền cậu học trò yêu thích của giáo sư được.
"Thật mà giáo sư, em lấy gmail của Thăng để bàn chuyện học đó ạ!
Giáo sư không tin em sao? Em nhìn đúng 5 điểm uy tín cơ mà*.
Đi mà giáo sư, năn nỉ giáo sư đó.."

Tuyển chỉ nhận lại ánh nhìn như muốn cách ly cậu khỏi giáo sư, chứ không phải là địa chỉ Gmail của Thăng.

_

"Cho cậu."
"Gì thế..?"
Tuyển nhìn Thăng, tủm tỉm cười rồi quay ánh nhìn về mẩu giấy trong tay. Dòng chữ ẩu chả đọc được trong tờ giấy ghi địa chỉ Gmail của Thăng. Đúng chất bác sĩ thật..

Tạm biệt Thăng, Tuyển chạy như điên tới chỗ Lané. Dúi vào tay cô tờ giấy chứa đống chữ với cái kí hiệu @, Tuyển cảm thấy tự hào về bản thân quá.

Dự án đại học thì làm chả ra hồn, cái trò mèo này thì làm lại ngon ăn thế..

_

*Créateurs de futurs depuis 1257: Những người sáng lập tương lai từ năm 1257.
*5 điểm: là điểm tuyệt đối bên Pháp (không chắc chắn)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top