Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

mộng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

thầy gojo thường hay kể cho tôi nghe về những giấc mơ thời niên thiếu của thầy.

bắt đầu là những giấc mơ về chính thầy cùng nghề giáo hiện tại. thầy nói rằng, thầy không nhớ rõ về những giấc mơ xuất hiện chính xác tại thời điểm nào trong quãng thời gian năm 2 cao chuyên. chắc là tại vì việc này xảy ra cũng lâu rồi chăng? nhưng thầy nói, thầy đã rất ngạc nhiên khi mơ thấy bản thân trở thành một thầy giáo.

tôi còn nhớ rõ thầy thú nhận như thế này:

"một con người khác, một thằng nhóc trẻ bốc đồng. tất nhiên đấy là thầy của ngày hôm qua thôi, nobara ạ."

nghe nó buồn cười nhỉ? chưa bao giờ mà thầy giáo tôi lại giống hệt một ông cụ non đến như thế. trông cứ như một ông già đang xấu hổ về tuổi trẻ sung sức của mình ấy.

dù đúng là thầy tôi có vẻ cũng sắp bước vào ngưỡng đầu của tuổi già.

...

thầy nói rằng, thầy đã gặp tình đầu của mình ở trong mơ. khi miêu tả về cô ấy, thầy đã dùng những câu từ quá ư là mỹ miều. và với tôi, cũng như với tất cả mọi người, trừ thầy ra, đó là biểu hiện cho câu nói rất nổi tiếng của người trung quốc: "người tình trong mắt hóa tây thi."

tây thi của trung quốc gặp cá, cá chìm trong làn nước phản chiếu bóng hình xinh đẹp đang nở rộ của mỹ nhân. tây thi của gojo satoru gặp hoa tường vi, tường vi đua nhau nở chỉ mong được một lần chiêm ngưỡng vẻ đẹp độc nhất của nàng.

thầy nói thế này:

"nàng xinh đẹp và nữ tính hơn một đóa tường vi, nàng là đóa tường vi đẹp hơn cả tây thi. nàng là tường vi, mà chắc không phải, vì nàng đẹp. một vẻ đẹp độc nhất mà không mỹ nhân nào có."

sao nghe lời nói cứ nước đôi kiểu gì ấy? nhưng không thể phủ nhận, lời thầy nói là thầy hoàn hảo về mọi thứ, trừ cách tính cách nó thật đến đáng sợ. nghe một loạt các hình ảnh so sánh, một loạt các từ ngữ đẹp mỹ miều được thầy dùng để ngợi ca nhan sắc ấy, thì tôi chắc chắc chắn, cô gái đó rất đẹp.

hoặc cũng có thể, chú thuật sư mạnh nhất bị tình yêu che mù lục nhãn.

---

thầy kể cho tồi, rằng người tình trong mộng của thầy có một sự điên rồ mà thầy cực yêu thích. thầy nói cô ấy cứ như sinh ra là để làm bạn đời với kẻ đứng trên đỉnh cao như thầy, hoang dại nhưng cũng thật dịu dàng.

cô ấy có đôi mắt trông dịu dàng như một đóa hoa baby trắng, có hàng mi rung rinh trước những hòn ngọc trai chảy từ khóe mắt xuống. nữ tính là thế, nhưng khi thật sự 'điên' lên, đóa hoa baby trắng trở thành một đóa hồng đỏ quyến rũ ngất ngây, chính nó đã cướp đi trái tim và linh hồn của thầy.

tại sao tôi lại ngồi lắng nghe nỗi lòng của một kẻ si tình nhỉ? hơn nữa, kẻ si tình ấy còn yêu một người chưa chắc đã có thật.

tôi bị điên rồi, điên theo kẻ điên nhất thế gian, gojo satoru.

- những thứ trong mộng là những thứ hoàn hảo được tạo ra bởi thầy, và thầy đang sống trong mộng tưởng đấy, người thầy đáng kính của em ạ.

gojo satoru phản bác lại tôi:

- không! không phải mộng tưởng, thầy tin rằng cô ấy sẽ đến với thầy của bây giờ như cách cô ấy cứu rỗi thầy của thời niên thiếu.

ừ thì thầy cứ tin vào mộng tưởng của thầy đi. thầy giáo yêu quý.

-.-.-

thầy nói, nàng thơ của thầy có mái tóc suôn mượt, thơm nức mùi hoa cỏ đến lạ. mái tóc ấy chẳng phải mái tóc dài thướt tha truyền thống, mà là mái tóc ngắn cá tính trẻ trung của một nữ sinh tuổi mười tám chín mọng như quả lựu đỏ ngọt lịm. mái tóc ấy như thể một thứ được kết hợp giữa màu gỗ non cũng màu hoàng hôn, cuối cùng là thêm chút ánh trăng bạc cao quý mà chỉ thầy mới đủ tư cách để chạm tới nó.

một con người tầm thường như tôi chẳng thể tưởng tượng nổi thầy đang miêu tả thứ màu gì, hay miêu tả một mớ màu sắc hỗn độn đọng trên mấy tấm bảng màu gỗ cũ kỹ của những người họa sĩ.

- này, thay vì thầy ở đây, tốn thời gian ngồi kể cho em, sao thầy không thử vẽ gương mặt người đó ra cho em chiêm ngưỡng thứ?

thầy tôi vừa nghe xong, vội vàng cười haha, lắc đầu, bối rối chẳng khác một kẻ chột dạ là bao. nhưng bằng cái mồm của một người nghệ sĩ, thầy đã tìm ra cho mình một lý do hết sức thuyết phục:

- không! không bao giờ, thầy chỉ muốn giữ đóa tường vi đó cho riêng thầy thôi. xin lỗi nhé, kugisaki.

chắc là tôi không nên tiếp tục nghe chuyện của một kẻ si tình nữa.

___

chết tiệt! tôi vẫn ngồi đây và nghe kẻ si tình này kể về nàng thơ của gã.

thầy nói, cánh môi người thầy thương là một tuyệt tác trên cả bảy kỳ quan của thế giới. nó co gì đó nhẹ nhàng, đằm thắm nhưng không hề bị lu mờ trước những cánh tường vi phớt hồng. nàng thơ của thầy tôi đem lại cho thầy cái cảm giác ngọt thanh như những trái đào, mềm mại và duyên dáng đến nao lòng mỗi khi thầy hôn lên đôi môi của cô ấy. và tôi cũng tự hỏi, tôi đang nghe cái quái gì đây? và tôi đang hy vọng gì ở một kẻ đang yêu, yêu tha thiết, yêu đến mức nhớ rõ những xúc cảm khi hôn bờ môi của người tình trong giấc mộng tuổi thanh xuân theo đúng nghĩa đen, đến mức quên mất, nàng thơ kia chỉ là những mộng tưởng của gã?

- thầy! cô ấy không có thật.

gojo satoru lắc đầu cười cười:

- có mà! cô ấy có thật.

thầy nói, thầy đã mơ thấy cái ngày mà cả hai người cùng nhau uống chén rượu giao bôi trong lễ cưới.

lần này, tôi thật sự không thể xem nhẹ những mộng tưởng ấy của thầy nữa, bởi vì tôi nhận ra, thầy thật sự đang cười rất hạnh phúc, từ tận đáy lòng khi nghĩ về cái giấc mơ ấy.

khoảnh khắc ấy, tôi bỗng chợt giật mình nhận ra một sự thật quá đỗi hiển nhiên, đó là vẻ đẹp thanh cao, vô thực và lấp lánh như một viên kim cương của thầy. thầy không hề có nếp nhăn, không hề có chút sầu não nào hiện lên trên gương mặt đẹp đẽ ấy, dù cho thầy sắp chạm đến cái ngưỡng cửa ba mươi.

tôi chẳng rõ trong nụ cười nhẹ nhàng và thật thà ấy có cái gì nữa. phỉ chăng là lạc quan? là ngạo nghễ? là si mê?

thầy ấy, gojo satoru thật sự đang nghĩ gì?

qua lời  nhận của thầy, tôi mới ngỡ ngàng trước cái suy nghĩ tuy đơn giản nhưng mà lại viển vông đến nực cười của thầy.

thầy muốn có đám cưới, thầy muốn có những đứa trẻ của thầy, muốn được rước người ta về chung một mái nhà với thầy, sống yên bình cho đến khi tuổi già lướt qua nhẹ nhàng đưa hai người đi đến cõi vĩnh hằng.

tôi tự hỏi, gojo satoru, vị chú thuật sư mạnh nhất ấy sẽ là một trụ cột gia đình như thế nào nhỉ? thầy sẽ nuôi dạy trẻ con ra sao? thật khó hình dung cái hình ảnh gojo satoru một nách hai con quá đi mất thôi.

- kugisaki này.

thầy gọi tôi, khiến tôi vội vàng chấm dứt những tưởng tượng của mình.

- vâng?

- thực ra ấy, cô gái xuất hiện trong giấc mơ thời niên thiếu của thầy ấy, tên là kugisaki nobara.

----end----


author: liggie

caochuyenchuthuat

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top