Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

-

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





ngài cũng thật đặc biệt với em,
ngài biết không?

khi em mười tám, cái độ tuổi trăng tròn đẹp đẽ nhất của một người con gái,
clynkle gặp phải tranh chấp với lũ ngoại tặc đáng chết từ xứ tamer phái đến.

khi đó đáng lẽ em đã chết dưới mũi kiếm sắc nhọn của tên thủ lĩnh cao lớn ấy,
nhưng có người đã đỡ cho em một mạng,
leo kylan,
là ngài.

phải rồi,
là ngài.

chúng ta đã làm bạn với nhau từ khi em lên mười,
clynkle và balynrus vốn là hai người bạn thân lâu năm của nhau,
cha em và cha ngài cũng là bạn đồng môn, sau đó mỗi người đều trị vì một nơi, nhưng mỗi khi khó khăn đều có nhau,
khi cha em mất, chủ nhân của balynrus khi ấy là cha ngài cũng đã giúp em lo việc hậu sự.

em và ngài thân thiết hơn cả bởi ta đều là con một,
ngày nào em và ngài cũng đi ngắm nhìn vườn hoa hatlat nhỏ xinh do ngài trồng trên dãy núi cao halap bên balynrus, và
em nhớ cách ngài cứ thao thao bất tuyệt với em ý nghĩa của hatlat..

đến hôm sau, em cũng sẽ dắt ngài về xứ em chơi,
ta cùng ngắm nhìn những bông xilesi yêu kiều trong gió ở cạnh con sông rinch êm ả.

em và ngài đã cùng nhau thử nhiều món ăn,
cùng nhau chế tạo ra những trò chơi mới lạ cho lũ trẻ tham gia cùng mỗi khi chúng lủi thủi một mình,
cùng nhau hái hoa rừng về để trồng thử một giống mới,
cùng nhau ngắm trăng tròn bên dòng sông sin,
thế mà cũng đã thoắt cái em và ngài bên cạnh nhau tám năm ròng.

khi mũi kiếm bằng bạc sáng loáng kia đâm vào ngài,
em đã chết từ phút giây ấy.

em thấy từng dòng máu đỏ cứ thế xối ra như mưa nhưng em lại cứ chết trân ở đó, em không thể chạy đến ôm ngài, không thể cầm máu cho ngài, cũng không thể lấy tính mạng em đổi lấy ngài.

rồi tâm trí em khi ấy như lửa đốt,
em gào lên trong nỗi tuyệt vọng vang thấu trời,
em rút thanh kiếm thiêng liêng với thứ sức mạnh chẳng ai địch nổi của cha mình để lại không chút do dự chém đầu từng tên một của bọn tamer tàn ác,
thanh gươm của em dính máu,
chiếc váy trắng ngài tặng em cũng đẫm trong màu đỏ của mạng người,
em đã giết hết chúng với nỗi đau vô ngần cùng cơn thịnh nộ của mình.

tên cuối cùng đã xin em tha mạng,
hắn nói rằng có một cô gái đang đợi hắn trở về sau trận chiến hôm nay,
ngài biết không.
dù em đang ở trong nỗi đau đớn tột cùng vì bị mất đi tình yêu,
em vẫn lựa chọn cho hắn ta ra đi.

có lẽ em đã đúng khi làm vậy,
bởi thế nên giờ này em mới gặp lại được ngài,
tình yêu của em.

———

sau khi giết hơn năm trăm mạng người,
cả clynkle chỉ còn mình em sống sót với tội danh nặng nhất của một con người,
giết đồng loại của mình.

thượng đế đã cho em một án tù chung thân,
em sẽ là người cai quản tầng thứ mười tám của địa ngục.
vậy là em không chết, cũng không thể sống một cách trọn vẹn.

em không bất ngờ khi bị đày ải xuống địa ngục,
em chỉ lo sợ mình sẽ không tìm thấy ngài ở bất cứ một nơi nào khác nữa, chỉ sợ em sẽ mãi mất ngài.

khi biết ngài đã được cứu, em vui mừng khôn siết biết bao và lệnh cho ngừng khổ hình tội nhân,
nhưng,

"ôi thượng đế,
người thật tàn độc khi bắt leo quên đi mọi kí ức về con,
leo cũng đã yêu con,
anh đã hy sinh sinh mệnh của mình để cho con một quyền được sống, chúng con đã cùng nhau khôn lớn và trưởng thành với biết bao nhiêu thăng trầm.

vậy cớ sao,
leo lại phải quên đi mối tình này,
tại sao phải huỷ hoại con đến mức mất đi cả tính người, mất đi cách con cảm nhận tình thương và cả thứ nỗi đau kinh hoàng kia,

bọn họ đã xâm chiếm xứ con, giết dân con,
vậy tại sao con lại phải chịu từng này nỗi thống khổ?"

em đã kêu khóc suốt ba mươi ngày đêm,
cổ họng em như xé toạc ra làm trăm mảnh,
nỗi đau của em,
các thiên thần ví như "cõi lòng khóc thấu suốt bốn cõi nhân gian".

———

khi xưa,
ta đã cùng nhau ngắm bầu trời sao vời vợi tưởng như không bao giờ có thể chạm vào,
ngài còn nói rằng nếu em chạm tay lên được bầu trời ấy,
ngài sẽ tặng cho em cả dãy halap xinh đẹp và tươi tốt kia.

giờ đây,
một trong những vì tinh tú kia đã là em,
xin ngài,
ngài có thể ngước lên và khẽ gọi tên em một lần nữa được không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top