Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 95

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Haruno cũng không ngẩn đầu lên, chuyên tâm rót trà ra cho chúa công và phu nhân, Kaede cúi nhẹ đầu, cảm ơn Haruno, 3 người dường như không nhận thấy sự có mặt của đối phương.

Haruno vừa đặt tách trà xuống, đột nhiên xuất hiện cảm giác lạnh lẽo đặt lên sau gáy – là một lưỡi gươm.

" Miyo,đừng gấp, ngồi xuống uống một tách trà đi"

Isora nhận lấy bình trà từ tay haruno, rót thêm một tách khác rồi đẩy nó đến trước mặt Miyo, cô ta nhìn nước trà xanh nhạt bên trong, tất nhiên không tin tưởng. Nhưng thời gian trôi qua một chút, cô ta vẫn ngồi xuống đối diện với Isora.

" Thật sự không thể dừng lại phải không?"

"..."

Miyo nhíu mày nhìn 3 người bọn họ: " các người biết từ lúc nào? Ta thực sự không hiểu bản thân đã làm lộ ra thứ gì?"

" Có còn quan trọng không?"

Đúng rồi... chẳng còn quan trọng nữa, bây giờ Miyo đã ở đây, không thể thay đổi nữa rồi.

" Miyo... xin lỗi, ta không biết tên thật của cô... nhưng gọi như thế đã hơn mười năm, tôi không đổi được"- Isora mỉm cười nhìn cô ấy.

" Haruno là em trai của cô, năm đó... thành thật xin lỗi, chúng tôi không biết cô là con gái của ông ấy"

Chỉ có con cái của người đó mới có thể có được thiên phú y thuật tuyệt vời này...Miyo Tsukaya, Haruno Tsukaya...

" Dòng họ Tsukaga có một vết nhơ lớn, chính là việc ông ta phản bội trụ sở" – Haruno nhìn xuống mặt đất, nhớ đến cái ngày ông ta chết.

Miyo muốn trả thù.

Thật ra bọn họ gia nhập vào quân đoàn khá sớm, với nhiều tư cách như kế tử hay tân trụ cột.

Trận đó một số trụ cột chết, các tân trụ cột phải lên thay thế như Kazesawa hay Makoto, Kisame...

Haruno nhiều lần muốn nhận tội với tân chúa công Isora nhưng bị khước từ, sau này trở thành trưởng y sư của quân đoàn...còn về Miyo.

Lúc cô ấy được cha của Haruno đem về, hầu như không một ai biết quan hệ huyết thống của bọn họ.

Cha của Haruno im lặng không nói.

Haruno cũng không có phản ứng quen biết gì khác...

" Ta sống ở đây với tư cách là một kế tử, khác hoàn toàn với Haruno"

Miyo nghiêng đầu nhìn Isora, giọng nói nhẹ như mây gió: " Ông ấy phản bội vì cầu viện chúng quỷ tha cho ta... vì bọn ta sống ở trấn Tama"

Trước đêm bị tập kích, ông ấy còn tìm Miyo để ăn một bữa cơm...

" Phản bội là phản bội, không cần phải bào chữa đâu"- Haruno nhàn nhạt uống một ly tràn, bình thản như sóng.

"Ta không đến bào chữa, ta đến để giết chết Isora và Kaede, nhưng Haruno, nếu ngươi ngăn cản, ngươi cũng sẽ chết"

" Còn Rimuru?"

Kaede ngẩn đầu lên, nhìn cô ấy, nói rõ từng chữ mà cô ấy kiềm nén suốt mấy năm, nói ra câu hỏi của tất cả mọi người.

" Rimuru không liên quan đến chuyện của chúng ta, cuộc sống của cậu ấy không phải như thế này"

"..."

" vậy phải hỏi các người rồi... Isora, đáng ra ngươi đã chết từ rất lâu, vậy sao đến bây giờ ngươi vẫn còn khỏe mạnh ngồi ở đây, chẳng phải các người đang sống trên máu thịt của cậu ta sao? "

"..."

Isora thở dài, không còn gì để nói nữa, Kaede từ từ nhắm mắt lại, vươn tay ra nắm tay Isora ngồi ở bên cạnh, cô ấy bình thản đến với cuộc đời của chúa công, cũng bình thản rời đi bên cạnh chồng mình

" Vẫn còn một điều"

Miyo đem nhật luân đặt lên cổ của Kaede, cô ta muốn Isora phải nhìn thấy người hắn yêu thương phải chết đi.

" Ông ta nói... xin lỗi các người"

Nhát kiếm sắc lạnh trực tiếp chém xuống, máu tươi bắn ra dính đầy lên sườn mặt của Isora và Haruno.

Kaede ngã xuống.

Isora nhắm mắt lại, cảm nhận bàn tay của vợ mình đang từ từ mất đi hơi ấm...

Haruno thẫn thờ quỳ xuống, hành lễ...

Miyo nâng kiếm lên, dưới gương mặt lạnh nhạt... trực tiếp chém xuống, cắt đứt mười mấy năm ở đây...

Máu đỏ văng ra tứ tung, dính vào mắt của Haruno... nhuộm nó trở nên đỏ oạch...

Anh ta ngước mắt lên nhìn Miyo, nhìn biểu cảm lạnh ngắt đến xa lạ của Hoàng trụ, nhưng cuối cùng, anh ấy chỉ trả lời

"Miyo... người duy nhất cô có lỗi, chỉ có Rimuru"

Những người liên quan đến việc cha của Miyo bị xử mổ bụng đều đã bị cô ta tính gọn gàng sạch sẽ. Nhưng chỉ có riêng Rimuru, cậu ấy chẳng liên quan đến quá khứ của sát quỷ đoàn, chẳng liên quan đến Miyo.

Nhưng đứa nhỏ bị lôi vào trong trung tâm của tàn bạo, gánh chịu chỉ trích và xua đuổi từ cả 2 phía, từ cả nơi mà cậu ta coi là nhà, gánh lấy cảm giác phản bội vô số lần từ người đồng đội mà cậu ấy yêu mến.

Một lần phản bội là một lần thương tích đến máu chảy đầy mình, Haruno lại cảm thấy lần này cũng khá tốt, Rimuru bây giờ là quỷ, ít nhất Muzan có thể đem đau đớn thể xác của cậu ấy xóa bỏ...

Haruno cuối cùng cầm ra từ trong người một lọ nhỏ, ngửa đầu uống sạch...

Anh ấy nắm lấy tay của Isora và Kaede đã lạnh ngắt, mỉm cười ra đi trong ngọt ngào.

Miyo nhìn 3 người bọn họ, cả 3 lớn lên cùng nhau trong trụ sở, là tình cảm thân thiết như anh em mà Miyo không thể xen vào.

Trong lòng nổi gió khó chịu, một nhát kiếm tách rời di thể của Isora và Kaede...

Cuối cùng, Miyo cầm di thể của Isora và Kaede, bước ra ngoài trụ sở...

Cô ta đem thủ cấp trên tay, ném xuống trước mặt Rimuru và Kagami.

Đem sự thật vạch ra trước mặt cậu ấy, để cậu ấy bị tàn nhẫn kéo lê ra khỏi con đường ánh sáng.

Tiếng động phát nổ lớn làm Miyo hồi thần, thì ra Rimuru ép nổ năng lượng bên ngoài, cậu ấy hành động đơn lẻ, Yoriichi hay Koukushibo, Douma đều bị thổi bay ra bên ngoài.

Tóc bạc dính một chút sắc đỏ, Rimuru chật vật vẫn lao lên tấn công Yoriichi như một con rối không có ý thức.

"..."

Akaza sắp hạ gục hết được nhóm trụ cột ở đằng kia, diễn biến tiếp theo sẽ là Kagami bị giết chết, Yoriichi cũng sẽ chết vì không ra tay với Rimuru, toàn bộ nơi này sẽ bị hủy.

Cô ta sờ nhật luân kiếm dính máu của chúa công và phu nhân.

Mỗi người đều sẽ có một ngôi sao sáng trong lòng, lấp lánh làm mát cho linh hồn lúc nóng nảy, cũng sưởi ấm trái tim trời đông.

Miyo vô ý ngẩn đầu,, nhưng lập tức bắt gặp ánh mắt lạnh nhạt của Kagami nhìn thẳng vào cô ta.

Cậu bé đó không đau khổ, ánh mắt bình tĩnh đến nỗi làm lòng người rối loạn.

Và... Kagami nâng tay, chạm vào lồng ngực của chính mình...

Một khoảnh khắc mọi thứ như dừng lại trước mắt cô ấy, thế giới trắng xóa, chỉ có một quả tim đập liên hồi tỏa sáng sinh động trước mặt.

Xoẹt!!!

Một nhát kiếm chém tới từ đằng sau lưng Akaza, hắn giật mình tránh đi, nhíu mày nhìn Miyo cầm kiếm .

"..."

Không dừng lại, Miyo không nói một lời tấn công thượng tam trong sự bàng hoàng của tất cả những người ở sát quỷ đoàn.

" Ta không hối hận khi giết chết Isora, ta không rút kiếm vì các người"

Miyo vẫn là Miyo, Miyo muốn giết chết chúa công và phu nhân chính là Miyo thực sự, nhưng Miyo bây giờ tấn công Akaza vẫn là cô ấy...

Đâu mới là Miyo...?

Hoàng trụ phản bội chính là chuyện điên rồ, cũng là sự thật...

Nhưng hoàng trụ lần cuối cùng rút kiếm vì một người.

Cô ta muốn giết chết cả một nhà Ubuyashiki, nhưng Kagami Ubuyashiki mang trái tim của cậu ấy...

Miyo phải trả lại món nợ lớn nhất cuộc đời của cô ta...

10 năm đau đớn, 3 năm tuyệt vọng, 2 lần phản bội, 1 đời người...

Là cô ta nợ Rimuru, ân oán tuyệt vọng khi Miyo ngồi ở một góc nhìn cha mình bị hành quyết không hề liên quan đến Rimuru, khổ sở khi Miyo một mình lăn lộn trong trấn Tama cũng không liên quan đến Rimuru, kẻ đem Miyo nhấn chìm trong thù hận cũng không phải là cậu ấy.

MIYO TSUKAYA DỰA VÀO GÌ BẮT CẬU ẤY PHẢI GÁNH LẤY?

HOÀNG TRỤ MIYO DỰA VÀO GÌ ĐỂ BẮT MỘT ĐỨA TRẺ KHÔNG MỘT CHÚT LIÊN QUAN CẢM NHẬN NỖI ĐAU GẤP TRĂM LẦN CÔ TA?

Vậy nên... nhật luân kiếm vung trong không khí lần cuối cùng, để Miyo dùng tấm thân tàn u ám này đáp lại một lần vì cậu ấy...

Các trụ cột không thể lơ là, vây thượng tam lại thêm một lần nữa.

Vết thương cào cấu trên người cô ta càng ngày càng mở rộng, cả thân người nhuộm máu, Muzan trợn mắt nhìn diễn biến trước mắt, nhưng có lẽ hắn cũng chẳng muốn để ý, dù sao Isora và Kaede đã bị giết, Rimuru sẽ hoàn toàn bị chi phối.

Miyo đã ngã xuống trong vũng máu, chuẩn bị đón nhận cái chết không một chút do dự. Isora và Kaede đã bị giết, Haruno cũng chết, Miyo chớp mắt nhìn không khí, tất cả chết hết rồi...

Cô ta cũng nên chết đi thôi.

Akaza chuẩn bị một tay kết liễu lũ con người rắc rối đó.

Vút!!

Mũi tên lao trong gió mù phóng tới chuẩn xác đâm vào trong vai của Akaza, mũi tên làm bằng sắt nhật luân, còn thêm cả bột hoa tử đằng.

Akaza nhìn mũi tên kim loại đó đang bám chặt lấy da thịt của mình, hắn ngước lên nhìn trụ sở...

Muzan giật mình nhìn lên, Haruno nắm chặt cung tên, ánh mắt như dao nhìn Akaza ở phía dưới.

Gì... thế?

Rimuru vẫn đánh nhau long trời lở đất với Yoriichi, Thượng nhất nhìn thấy Haruno, lập tức đưa ánh mắt về phía Rimuru đang cào rách da mình để lấy máu làm băng tiễn, ghim vào mạn sườn của Yoriichi.

Miyo nhìn Haruno trên nóc nhà trụ sở, dường như khoảnh khắc anh ta xuất hiện, Miyo cũng đã biết những chuyện sẽ xảy ra sau đó.

Haruno không chết, có lẽ 2 người kia cũng...

"..."

Mọi thứ tiếp theo diễn biến như một giấc mơ huyền ảo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top